[Dịch] Du Hí Tiểu Công Chi Nguyên Tố Thao Khống Sư
Chương 66 : Lũ xương khô khác loại
Người đăng: Xanh Trời Xanh Nước
.
Trong Vinh Quang, BOSS cùng bậc cũng phân thành mấy loại: BOSS loại yếu, BOSS loại yếu dạng tinh anh, BOSS thông thường, BOSS tinh anh, BOSS cấp vương giả, và những con BOSS siêu cấp có năng lực chiến đấu đặc thù nào đó.
Trong đó, BOSS loại yếu và BOSS loại yếu dạng tinh anh có phần phổ thông, số lượng nảy mới cũng nhiều nhất; BOSS thông thường và BOSS tinh anh có tính duy nhất, xác suất rớt ra trang bị tốt rất lớn; BOSS cấp vương giả càng khác hơn: thời gian nảy mới không cố định, địa điểm nảy mới cũng không cố định, không những thực lực phi phàm, mà bên cạnh chúng còn có vài tên BOSS loại yếu dạng tinh anh thực lực không yếu bảo vệ nữa. Ngoài ra, BOSS cấp vương giả còn có trí tuệ rất cao, trong một khu vực nhất định, chúng có quyền lực tương đương với vua của một tộc, có thể chỉ huy một quần tộc tương ứng. Nếu đánh chết BOSS cấp vương giả, sẽ có xác suất nhất định rớt ra các trang bị cực phẩm bậc cao lẫn các đạo cụ đặc thù.
Có điều... Vây trừ BOSS cấp vương giả không phải là chuyện mà những đoàn đội phổ thông có thể tùy tùy tiện tiện làm được! Ví dụ như một con BOSS vương giả bậc ba, nó sẽ có được thực lực nằm khoảng giữa của BOSS bậc bốn phổ thông và BOSS bậc bốn tinh anh; tăng thêm trí tuệ và năng lực chỉ huy đáng sợ của nó, những đoàn đội có thực lực không phải cực mạnh nếu đụng độ phải, trên cơ bản chỉ có kết cục là bị diệt hoàn toàn.
Còn phần BOSS siêu cấp thì càng không cần phải nói nhiều, thường thường cả năm mươi cây số chung quanh các thành thị cũng đều rất khó đụng phải loại BOSS này; chúng là những cường giả tuyệt đối, thường chỉ tồn tại ở những nơi nguy hiểm, cho dù là những chiến minh mạnh mẽ nhất đại lục Thần - Ma, muốn săn chúng cũng phải nghiêm túc tổ chức thành những đoàn đội hùng mạnh nhất...
Như nửa tháng trước, một con BOSS bậc bốn siêu cấp ở hẻm núi Tibie bị người ta phát hiện ra, lúc đó đã có chừng trăm đội cao thủ bậc cao đến đây để săn nó, không ai mà không phải là mang trên mình những trang bị hoàn mỹ.
Kết quả là toàn quân đắm thuyền, chỉ còn một số ít người chơi hốt hoảng chạy ra được...
Sau đó, con BOSS này rất thông minh, không lưu lại đó chờ những đoàn đội người chơi càng mạnh mẽ hơn đến săn, mà di chuyển đến nơi sâu hơn trong hẻm Tibie, triệt để im hơi bặt tiếng.
Sự khó đối phó của những con BOSS siêu cấp chính là nguyên nhân chính khiến cho những con BOSS cấp vương giả được ưu ái hơn.
Đặc biệt là sự kiện hai con BOSS cấp vương giả cùng đồng thời nảy mới ở trong khe núi Tử Vong, nhất thời đã khiến vố số những đoàn đội của người mạo hiểm và của những gia tộc cùng kéo đến...
Vua hắc ngục ngô công - bậc bốn - đương nhiên sẽ không có nhiều đoàn đội để ý lắm, không có thực lực mà dám xông vào thì đều chỉ là tự đi tìm chết thôi; nhưng Vua khô lâu là BOSS vương giả bậc ba, sẽ dễ đối phó hơn nhiều lắm!
Những người chơi nghe tin mà đến đều không hề hỏi han tình hình bên trong khe Tử Vong từ những người bị giết hồi thành, mà chỉ ùn ùn chen lấn chạy đến, trông như đang sợ bị người khác cướp mất thành quả vậy.
Đáng tiếc, chưa chuẩn bị mà đã vội vã bước vào chiến trường, đặc biệt là khi đối mặt với một con BOSS cấp vương giả - loại BOSS có trí tuệ cao, những người chơi này tuyệt đối không có khả năng làm nên điều gì đáng giá cả.
Bước chân vào trong khe núi, đám người chơi này tức khắc bị cảnh tượng trước mắt khiến cho hơi lạnh bốc khắp cả người!
Bên trong khe núi Tử Vong, phần đông những con vong linh bậc ba kia giờ đây nào còn có chút bộ dạng tản mạn thường ngày chứ? Chỉ thấy trên trăm con chiến sĩ vong linh đều đang chỉnh tề cầm thuẫn sắp thành trận ở hai bên sườn khe núi, hình thành hai hàng rào kiên cố; phía sau chúng là đám cung tiễn thủ vong linh với dáng vóc cao lớn, đang đứng dày đặc, giương cung cài tên sẵn sàng, những mũi tên ‘hủ cốt độc tiễn’ của chúng tỏa ra khí vị lạnh lẽo chết chóc, tựa như những vì sao đen, nhất tề nhắm về phía đám người chơi ở đường vào khe núi.
Mấy chục người chơi nọ vừa bước vào trong khe núi, đã bị hai nhánh quân vong linh mai phục này khiến cho kinh hãi dừng lại bước chân, ba hồn bảy vía như muốn thăng thiên hết!
“Móa!!!”
“Lui!”
Đám người chơi đứng phía trước hoàn toàn không còn chút ý chí chiến đấu nào cả, cùng nhao nhao quay lại. Nhưng đám quân vong linh ấy làm sao sẽ để cho họ được toàn thân quay trở ra chứ?
Đám pháp sư vong linh có hình thể khá suy nhược đang được những tên cung tiễn thủ vong linh vây quanh đã ra tay rồi...
Giữa những tiếng ngâm xướng kỳ bí, con đường dẫn vào khe núi cấp tốc bị tràn ngập bởi vô số những nguyên tố bóng tối, sau đó mặt đất chấn động một hồi, phần đông những người chơi đang xoay người bỏ trốn kia chợt cảm thấy chân bị thắt chặt lại, tựa như đang bị một thứ gì đó nắm chặt lấy vậy.
Những người này hoảng sợ nhìn xuống, chỉ thấy dưới mặt đất đầy những bàn tay bằng xương khô trắng hếu đang đội đất ngoi lên. Ban đầu mới chỉ có một, hai bàn tay, nhưng trong thoáng chốc, chúng đã đội lên gấp mấy lần. Mấy chục người chơi cùng gặp phải cảnh ngộ này, đều hoảng sợ vô cùng!
Ngay chính lúc này, vô số những tiếng xé gió vang lên...
Trăm tên cùng phát!
Sau đó một đám hồn ma màu đen đột ngột xuất hiện trên con đường vào khe núi, hung hăng gào thét, toát ra từng trận gió âm, cùng nhào tới lấy đi sinh mạng của những tên người chơi đang bị trói này.
“Mẹ, là phép quần thể!” Đám người chơi đứng ngoài lối vào khe núi đều tái nhợt mặt, nhìn những người chơi phía trước vừa bị những bàn tay xương khô dưới mặt đất quấy nhiễu, vừa bị vô số những hồn ma trên bầu trời cắn xé, không có lực chống trả kia mà trong mắt toát đầy vẻ sợ hãi lẫn cảnh giác.
“Đáng chết! Cái đám ngớ ngẩn kia làm gì vậy? Vậy mà dám để cho Vua khô lâu có thời gian tập hợp lại toàn bộ vong linh trong khe núi này. Cái này khó giải quyết rồi...”
Một tên cuồng chiến mày thô mũi thẳng dường như rất quen thuộc với khe núi Tử Vong hung tợn mắng một câu, sau đó đang định hô hào đám huynh đệ tay chân rời khỏi nơi đây, thì đột nhiên lại nghe thấy có tiếng vó ngựa thanh thúy chạy đến gần đây, sắc mặt bèn đại biến:
“Lui!”
“Chết tiệt! Mau lui ra ngoài!”
Số người cùng biến sắc có không ít, bởi vì họ đã nhìn thấy một con chiến mã xương khô đang từ bên trong khe núi lao nhanh ra. Ngồi trên con chiến mã này là một bộ xương khô trông không khác gì những tên chiến sĩ xương khô bình thường cả. Nó đang dùng tốc độ cực nhanh lao đến.
Chớp mắt khi lao vào trong đường dẫn, giữa hốc mắt đen ngòm của bộ xương này chợt lóe lên ánh sáng màu đỏ như máu. Những người trước mặt nó cùng run người, có cảm giác như đã bị nó nhìn thấu cả nội tâm vậy!
Cho dù bộ xương khô này không có gì đặc biệt, cũng chỉ có thêm một chiếc áo choàng khổng lồ màu tro phồng lên khi lao đi, giúp nó trông cực kỳ ngầu mà thôi, nhưng rất nhiều người chơi ở đây sau khi nhìn thấy tên xương khô này, lại tựa như nhìn thấy tử thần vậy, cùng kêu lên hoảng sợ rồi chạy trốn!
Không ít người vừa chạy vừa mắng:
“Mẹ, sao nó đi ra rồi?”
“Vừa rồi đứa nào còn thổi phồng định ăn nó vậy? Đi đi, chạy cái máu gì?”
“Còn nói tao à? Mày thì sao? Đệt, nguyên tố sư đâu? Chết hết rồi à? Mẹ nó quăng sách phép ra xem, không ngăn được nó, mọi người đều chết hết đấy!”
Tiếng gọi nguyên tố sư còn chưa dứt thì con chiến mã xương khô kia đã bắt kịp đám này. Tên xương khô ngồi trên lưng nó phát ra một tràng cười “khặc khặc” quái dị...
Trên không trung chợt xuất hiện một lưỡi hái khổng lồ màu đỏ, dài chừng hơn mười mét, phát ra từng trận gió âm. Lưỡi hái này quét ngang qua, mấy chục người chơi trong đường dẫn trừ ít ỏi mấy người ra, còn lại đều bị cưỡng chế tách đi linh hồn, thi thể ào ào ngã xuống đất.
Nhưng, tên xương khô này như còn chưa hài lòng vậy, hắn ngẩng đầu lên...
Một tiếng hét vang lên đến tận trời, mấy trăm con vong linh cùng lao ra khỏi đường dẫn như một cơn nước lũ!
*** hủ cốt độc tiễn: hủ cốt = ăn mòn xương.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện