[Dịch] Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 93 : Hội nghị lộ thiên

Người đăng: 

Những gia thần hoảng sợ của Đường Long kia nhìn những nòng pháo lúc nào cũng nhắm vào mình, vừa lau mồ hôi, vừa theo cấp bậc cao thấp xếp thành hàng ngũ chỉnh tề trước Tòa thị chính. Các binh sỹ vốn hoảng sợ nhìn thấy động tác của các đại nhân, và từ miệng miệng của những binh sỹ tuần tra nhiều chuyện biết được chiếc chiến hạm khủng bố này, là của lãnh chúa đại nhân của mình, cho nên vội vàng hồi phục trấn tĩnh, ra vẻ nghiêm túc, ngẩng đầu ưỡng ngực không động đậy đứng yên ở đó. Bọn họ hy vọng nếu như được lãnh chúa nhìn trúng, đề bạt mình trở thành gia thần, vậy thì cuộc sống sau này của mình thật hạnh phúc. Các gia thần chờ đợi cuối cùng thì khoang dưới của chiếc chiến hạm kia mở ra, dưới sự chú ý của hàng vạn người, hàng trăm bóng đen dưới chân phun ra lửa xanh dần dần hạ xuống. Lúc nhìn thấy hàng trăm chiến sỹ cơ giáp toàn bộ đều cao 2 - 3m, thân mặc áo giáp vàng, tay cầm cơ pháo ca nông đường kính lớn, tất cả mọi người lại lần nữ ngây người. Bọn họ sống ở tinh hệ Vô Loạn, đồng thời còn sống ở Đường gia nơi vật chất thiếu thốn, hoàn toàn chưa bao giờ được nhìn thấy những trang thiết bị đơn binh mới nhất trong vũ trụ. Nhưng cho dù là kẻ ngốc nhìn thấy cơ giáp chấn động như thế, cũng nhanh chóng hiểu được, chỉ đơn giản vài trăm người này có thể giết hết tất cả những ai đang có mặt tại hiện trường. Đương nhiên, mọi người đều biết đây là vũ trang của lãnh chúa, chủ công của mình, sau khi nghĩ đến đây, tất cả sự bất an đều biến mất. Trong lòng các gia thần nghĩ: “Chủ công không những có chiến hạm cường hãn, còn có được vũ khí đơn binh mạnh như thế, thực lực của chủ công tuyệt đối là đứng đầu Đường gia, đi theo chủ công như thế, thì tiền đồ tuyệt đối sáng lạng, phát rồi!” Còn những binh sỹ thì nhìn những bộ cơ giáp này một cách ngưỡng mộ, không ngừng suy đoán, lãnh chúa có phải là sẽ trang bị thiết bị vũ trang này có cả quân đội lãnh địa hay không? Nhưng nghĩ đến tục lệ của gia tộc, tin rằng những vũ trang này chỉ có thể trang bị cho bồ đội trực thuộc lãnh chúa mà thôi? Những binh sỹ trực thuộc gia thần như mình e rằng sờ cũng sờ không được nữa là. Nghĩ đến đây, trong lòng có chút thất vọng, nhưng các binh sỹ nhanh chóng nghĩ đến lãnh chúa chưa có bồ đội trực thuộc, tin rằng minh nhanh chóng sẽ xây dựng lại bồ đội trực thuộc. Nếu như mình biểu hiện tốt, lãnh chúa có thể sẽ yêu cầu chủ công giao ra? Chỉ trong chốc lát, tinh thần các binh sỹ đã lên một tầng, các binh sỹ đều thể hiện ra vẻ tốt nhất của mình. Một chiến sỹ cơ giáp dẫn đầu hàng trăm chiến sỹ cơ giáp, bước lên trước một bước, gỡ nón ra, một thanh niên trẻ tuổi đẹp trai tóc đen, xuất hiện trước mặt các gia thần. Các gia thần sớm đã nhìn thấy mặt của Đường Long trên công báo, lập tức phủ phục xuống đất cung kính nói to: “Tham kiến chủ công!” Còn những binh sỹ mặc dù nhìn không rõ khuôn mặt của Đường Long, nhưng có thể nhìn thấy động tác của các gia thần, lập tức quỳ một chân hô to: “Tham kiến chủ công đại nhân!” Chưa bao giờ được người khác bái quỳ, Đường Long mặc dù có chút không tự tại, nhưng vẫn nhẫn nhịn sự không thoải mái, bởi vì hắn không muốn mất mặt trước thuộc hạ. Cho nên hắn nghiêm túc gật đầu nói: “Đứng dậy đi.” Giọng nói của Đường Long sớm đã được Tinh Linh 2 nối vào máy khuếch tán âm thanh trên chiến hạm, cho nên không những những người ở trước sân tòa thị chính đều nghe thấy, mà những người trong vòng 20km cũng đều có thể nghe thấy lời này. Đường Long chẳng thèm nhìn những gia thần sau khi nói cảm ơn xong thì bò dậy, mà nói tiếp: “Bành Văn Phong, tất cả quan viên và binh sỹ trong lãnh địa của ta đều đã đến đủ cả rồi phải không?” Nghe thấy lời nói đầu tiên của Đường Long là gọi Bành Văn Phong, tất cả gia thần đều nhìn Bành Văn Phong đang bước đến bằng ánh mắt đố kỵ. Do lời nói của Đường Long mọi ngươi đều nghe thấy, cho nên binh sỹ trực thuộc của Bành Văn phong toàn bộ đều rất tự hào ngẩng đầu ưỡng ngực khoe khoang với binh sỹ bên cạnh. Bành Văn Phong quỳ một chân xuống, cung kính trả lời: “Bẩm báo chủ công, 233 gia thần, 45200 binh sỹ toàn bộ đã đến đủ.” Đường Long mặc dù trong lòng lầm bâm sao lại có nhiều gia thần đến thế, nhưng vẫn gật đầu ra hiệu cho Bành Văn Phong lùi xuống. Tiếp đó, sau khi Đường Long nhìn mọi người một lượt, lạnh lùng nói: “Tất cả mọi người hãy nghe rõ cho ta, trên mảnh đất phong địa này, ta là lão đại của các người! Ta muốn các người làm gì thì các người phải làm nấy, đối với mệnh lệnh của ta, các người tuyệt đối không thể có ý định nào khác! Kẻ nào trái lệnh, ngoài chết ra, thì không có kết quả nào khác! Không muốn làm thì bây giờ hãy cút đi cho ta!” Các gia thần không ngờ rằng Đường Long nhìn dáng vẻ nho nhã đẹp trai như thế, nhưng lời nói ra lại thô lỗ như thế, quả thực là một đại thổ phỉ siêu cấp. Hơn nữa câu nói đầu tiên lúc gặp mặt gia thần lại nói ra lời nói có nội dung khắc nghiệt như thế, không sợ gia thần làm phản sao? Trong lòng các gia thần mặc dù nghĩ như vậy, nhưng nhìn thấy những khẩu súng ca nông cầm tay trong tay các chiến sỹ cơ giáp, trên đầu còn có chiến hạm hàng ngàn đại pháo, tất cả các gia thần đều nuốt nước miếng xuống cổ họng. Những người mình nếu dám phản đối, e rằng bên trên sẽ là một trận pháo đổ xuống? Đường Long nhìn thấy không ai nói gì liền nói tiếp: “Nếu đã không có ai không muốn làm, vậy thì tốt, sau này các người phạm tội bị xử bắn, thì đừng có trách là sao ta không nói trước.” Nghe thấy lời này, trong lòng tất cả mọi người đều giật mình, xem ra sau này làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ cẩn thận rõ ràng rồi mới làm. Nhìn thấy các gia thần đều cúi đầu đổ mồ hôi hột, Đường Long biết được mục địch thị uy đã đạt được, liền vẫy tay, nở nụ cười giọng hiền hòa nói: “Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu họp, mọi người ngồi tại chỗ.” Nói rồi, khoanh chân ngồi trước cửa lớn Tòa thị chính. Cũng may bộ giáp này vô cùng linh hoạt, nếu không Đường Long e rằng không ngồi xuống nổi, nghe thấy lời của Đường Long nói, mọi người đều ngây người, họp ở ngoài này sao?” Nhìn thấy Đường Long đã ngồi xuống, các gia thần đành phải chau mày ngồi xuống đất, đây là lần đầu tiên các gia thần làm bẩn mông của mình. Còn các binh sỹ thì không cần nghĩ nhiều, sau khi Đường Long ra lệnh, liền học theo Đường Long khoanh chân ngồi xuống. Bọn họ rất hưng phấn, không ngờ lại có cơ hội tham gia cuộc họp chỉ có gia thần mới được tham gia này. Chiến hạm trên không dưới sự ra hiệu của Đường Long che ánh mặt trời, khiến cho cả khu vực này râm mát. Còn những quần chúng nghe thấy giọng nói của Đường Long cũng hiếu kỳ chạy đến xem náo nhiệt, không lâu sau, xung quanh tòa thị chính đã bị quần chúng bao vây chật kín. Nhưng không biết những quân chúng này có tố chất tốt, hay là bị những gia thần bắt nạt nên sợ, nhiều người đến như thế mà xung quanh vẫn không có tiếng động nào. Gia thần mặc dù cảm thấy bị nhiều người dân đen giống như là xem khỉ vậy nhìn chằm chằm vào mình, cảm thấy toàn thân không tự tại, rất muốn đề xuất ý kiến với Đường Long. Nhưng nghĩ đến lời bất kỳ mệnh lệnh nào cũng không được có ý kiến gì của Đường Long vừa nói hồi nãy, không biết mình đề xuất ý kiến phản đối sẽ gặp phải đãi ngộ như thế nào, cho nên đành nhẫn nhịn cái cảm giác không tự tại đó. Đường Long thuộc người có tính cách càng nhiều người thì càng hứng thú, cho nên hắn hoàn toàn không có gì mà không tự tại, ngược lại cảm giác rất tốt! Những nữ binh kia mặc dù không quen bị nhiều người nhìn như thế, nhưng do đã đội nón: trong lòng có một màng bảo vệ, cho nên cũng an tâm bảo vệ xung quanh Đường Long. “Ai là người phụ trách tài chính?” Đường Long hỏi một cách hiền hòa. Gia thần nhìn nhau, sau đó lắc đầu, người đàn ông trung niên mập mạp ngồi ở đầu sau khi nhô lên, phủ phục xuống đất nói: “Thưa chủ công, chúng tôi người nào phụ trách phong địa của người nấy, cho nên không có một người phụ trách tài chính thống nhất.” “Uhm? Vậy thì những loại nông trại chăn nuôi, trại nuôi cá, công xưởng là do ai quản lý?” Đường Long sau khi sững người, lại hỏi. Lần này các gia thần đều cúi đầu, vẫn là người đàn ông mập mạp kia lên tiếng đáp: “Thưa chủ công, những gia thần phụ trách quản lý những tài sản tư nhân của chủ công, đều đã chết cùng với chủ công đời trước ngoài chiến trường.” Đường Long gật đầu nói: “Được, nếu như đã không có người phụ trách tài chính, vậy thì sẽ do ta bổ nhiệm vậy.” Nghe thấy lời nói này của Đường Long, các gia thần toàn bộ đều hưng phấn ngẩng đầu lên, hi vọng Đường Long có thể bổ nhiệm mình. “Ưu Na, sau này tất cả tài chính của lãnh địa đều giao cho cô.” Đường Long quay đầu nói với một chiến sỹ cơ giáp. Đây là Đường Long đã sớm thương lượng xong với các nữ binh. Các gia thần nghe thấy lời này, trong lòng liền hiểu ra, thì ra chủ công muốn bổ nhiệm cho thân tín của mình đây. Đối với tâm lý của các gia thần, Đường Long không thèm quan tâm đến nhiều như thế, sau này huyết quản sinh mệnh của mình – tài chính, vị trí quan trọng như vậy, phải do người mình đảm nhiệm mới được. Chiến sỹ cơ giáp đó gỡ nón xuống đi đến trước mặt Đường Long gật đầu nói: “Tuân lệnh … Chủ công.” Ưu Na vốn chuẩn bị nói thưa sếp, nhưng nhập gia tùy tục, cô ấy bắt đầu gọi Đường Long là chủ công. Còn Tinh Linh 2 sớm đã lợi dụng máy chiếu trên chiến hạm, chiếu hình ảnh của Ưu Na lên không trung, lúc các gia thần nhìn thấy người quản lý tài chính lãnh địa, lại là một cô gái xinh đẹp, bất giác ngây người. Các gia thần tranh nhau đứng lên chuẩn bị kháng nghị, nhưng Đường Long lạnh lùng hừ một tiếng, tiếng súng của chiến sỹ cơ giáp lập tức ngắm vào đám đông, còn những nòng pháo trên chiến hạm trên không cũng băt đầu nạp đầy năng lượng. “Hừ, quên những lời hồi nãy ta đã nói rồi sao? Ta đây là người đứng đầu lãnh địa này, ta muốn làm gì thì làm nấy, lẽ nào các người có ý kiến gì với mệnh lệnh của ta sao?” Đường Long lạnh lùng nhìn chằm chằm vào các gia thần đưng lên này. Nhìn thấy nòng pháo đã phát ra tia sáng, các gia thần lập tức biết điều, ngay cả thở cũng không giám ngồi xuống đất. Các binh sỹ kia vốn chỉ là ngạc nhiên mới ồn ào cả lên, kỳ thực chủ công bổ nhiệm ai là chuyện của chủ công, không đến lượt mình lo lắng, cho nên nhìn thấy lãnh chúa giận dữ, lập tức yên lặng. Còn những quân chúng đến xem náo nhiệt kia, sau khi thấy sự uy hiếp của chiến hạm kia, lập tức im bặt, những người nhát gan đã bắt đầu chuẩn bị về nhà. “Các người nghe rõ cho ta, ta không cần biết là nam hay nữ, không cần biết là gia thần hay dân chúng, chỉ cần có bản lãnh, ta sẽ cho các người làm quan, không có bản lãnh thì cút đi cho ta!” Sau khi Đường Long nói với mọi người, liền nói với các gia thần: “Văn Đào, Tương Tiến, hai người các ngươi đảm nhiệm phụ tá của Ưu Na, mọi việc phải toàn lực dốc sức giúp đỡ Ưu Na!” Hai gia thần trẻ bị gọi tên, có chút nghi ngờ lại vô cùng vì được sủng ái mà kinh sợ bò đến cám ơn. Bọn họ làm sao cũng không hiểu được tại sao chủ công chưa bao giờ gặp mặt lại biết tên mình, lại biết mình đối với tài chính cũng có chút bản lãnh. Kỳ thực đây đều là công lao của Tinh Linh 2. Cô ấy lượn một vòng lãnh địa gia thần Đường Long thì biết được ai có năng lực gì. Thu nhập trên lãnh địa của hai gia thần này là cao nhất trong tất cả các gia thần, không đề bạt họ giúp đỡ thì lấy ai đây? “Vì không để những gia thần có tư lợi, lúc xây dựng lãnh địa đặc biệt quan tâm chú ý đến lãnh địa của mình, ta quyết định thu hồi mọi quyền quản lý lãnh địa của tất cả các gia thần.” Lời này của Đường Long vừa nói xong, tất cả các gia thần lập tức nhảy dựng lên tranh nhau phản đối. Đường Long giận dữ đưa súng bắn xuống đất, sau đó hét lên với những gia thần đang bị dọa đứng ngây tại chỗ: “Câm cái miệng thối của các ngươi lại, sau này phàm lời nói của ta chưa nói xong mà có kẻ xen vào, nhất loạt xử bắn! Bây giờ ngồi xuống cho ta!” Động tác của Đường Long khiến mọi người hiểu rõ, vị lãnh chúa mới này là một nhân vật cường quyền hỉ nộ vô thường. Các gia thần rất không muốn ngồi xuống, nhưng đều dùng ánh mắt thù hận nhìn Đường Long, bất luận Đường Long ra quyết định gì, bọn họ đều sẽ không phản đối, nhưng nếu thu hồi lãnh địa của bọn họ thì nhất định sẽ tạo phản! “Hừ! Lẽ nào các người không nghe rõ sao? Ta là nói thu hồi quyền quản lý lãnh địa của các ngươi, cũng có nghia là các người không cần quản lý lãnh địa, thu nhập của lãnh địa thì vẫn chảy vào túi của các người, nếu như kẻ nào cảm thấy như thế không được, đứng lên cho ta!” Đường Long lạnh lùng nói, sau khi nhìn thấy vài tên gia thần ngu ngốc rục rịch, Đường Long lại nói thêm vào: “Ta sẽ khai trừ tất cả bọn họ!” Lời này vừa nói ra, hoàn toàn không có một gia thần nào dám động đậy. Các gia thần lần này nghe rõ lời của Đường Long cũng không phải là ngốc, nhanh chóng nghĩ đến lợi ích của việc thống nhất quản lý lãnh địa. Cứ thế, mình không cần đầu tư vào lãnh địa của mình, cũng có thể khiến cho lãnh địa phát triển mạnh, đến lúc đó mình không những không cần chi ra, ngược lại thu nhập sẽ không ngừng tăng lên! Chuyện tốt như thế mình sao có thể không nghe rõ đã phản đối cơ chứ? Sau khi suy nghĩ thông suốt điểm này, các gia thần lập tức nở nụ cười đồng ý. Kỳ thực các gia thần không ngờ, cái chính sách trực tiếp biến thu nhập phong địa cảu bọn họ thành tiền trao cho bọn họ này, sẽ khiến cho bọn họ mất đi quyền khống chế đối với phong địa, cũng chính là các gia thần hoàn toàn không còn phong địa nữa. “Văn Đào, thu nhập từ thuế của lãnh địa là bao nhiêu? Lương của tá điền là bao nhiêu?” Đường Long nói với người thanh niên đứng bên cạnh Ưu Na hỏi. “Thưa chủ công, thu nhập từ thuế của lãnh địa bình thường là 20%, còn lương của tá điền thì do các lãnh chúa tự mình quyết định, lương của tá điền của thuộc hạ mỗi tháng là 100 đồng tiền Vũ Lai.” Văn Đào cung kính đáp. “Hừ, 20% thu nhập từ thuế cũng chỉ thu được nhiêu đây, tăng lên cao thì có ích gì.” Đường Long nói là nói như thế, nhưng thu nhập từ thuế là cả hành tinh thống nhất, Đường Long vẫn còn chưa muốn mạo hiểm bị gia chủ mắng là ép buộc hạ thấp thu nhập từ thuế. Vì thế hắn ra lệnh: “Mỗi tháng 100 làm sao đủ dùng, Ưu Na, sau này lương của tá điền tăng lên mỗi tháng 300 đồng tiền Vũ Lai.” Ưu Na đang cùng với trợ thủ ở bên cạnh bàn bạc kế hoạch tài chính sau này, nghe thấy lời nói của Đường Long vội nói tuân lệnh. Nghe thấy lời nói của Đường Long, các gia thần không lên tiếng, bởi vì tá điền đã thống nhất quản lý, lương là do chủ công phát, nếu đã không dùng đến tiền của mình, vậy thì tùy chủ công thích cho bao nhiêu thì cho bấy nhiêu. Kỳ thực lương 100 đồng tiền Vũ Lai mà Văn Đào phát, được cho là cao so với cả hành tinh, bây giờ đột nhiên tăng lên gấp 3 lần, còn không khiến cho họ vui mừng đến chết sao? “Dưới đây ta bổ nhiệm một số nhân viên phụ trách các bộ phận, Ái Nhĩ Hy quản lý xây dựng hạ tầng lãnh địa, Lăng Lệ phụ trách quy hoạch lãnh địa, Lệ Vũ phụ trách hành chính lãnh địa.” Đường Long sau khi ra những mệnh lệnh này, cũng đồng thời bổ nhiệm hai trợ thủ giỏi trong các lĩnh vực trong số các gia thần cho bọn họ. Quần chúng đã bị một lần kinh ngạc, sau khi nhìn thấy 3 người phụ trách này vẫn rất kinh ngạc, không ngờ rằng thân tín của lãnh chúa lại toàn là mỹ nữ. Sau khi bổ nhiệm xong, Đường Long cười hi hi nói: “Đúng rồi, ta dường như còn chưa có bồ đội trực thuộc thì phải?” Các gia thần rất giỏi về phương diện sát ngôn quan sắc (đoán ý qua lời nói và sắc mặt), lập tức biểu thị đồng ý cung cấp binh sỹ của mình để chúa công xây dựng bồ đội trực thuộc. Đường Long cũng không khách sáo nói: “Rất tốt, vậy ta không khách sáo sẽ thu nhận hết. Đúng rồi, vì để giảm bớt gánh nặng cho các ngươi, sau này các gia thần không cần phải chịu trách nhiệm về lương của các bồ đội trực thuộc của các ngươi, cũng có nghĩa là, sau này gia thần không cần phải có bồ đội trực thuộc.” Nghe thấy lời này, các gia thần vui mừng cho rằng sau này không cần lo lắng về lương của bồ đội, mà chuẩn bị đợi lát nữa về phong địa chiêu tập binh mã kia toàn bộ đều ngây người. Không cần có bồ đội trực thuộc nữa? Vậy chẳng khác nào là tước đoạt binh quyền của mình? Các gia thần muốn kháng nghị, nhưng nhìn thấy Đường Long lạnh lùng nhìn mình, chỉ đành nuốt nước miếng cúi đầu khuất phục. Ngoài một số ít gia thần có dã tâm ra, đại đa số các gia thần cho rằng có binh quyền hay không cũng chẳng có gì khác biệt, dù gì trước đây binh lực ít ỏi của mình hoàn toàn không thể ra chiến trường, vậy chi bằng giao cho chủ công, để chủ công lập càng nhiều công lao. Những binh sỹ kia nghe thấy mình toàn bộ trở thành bồ đội trực thuộc của lãnh chúa, ơ, bây giờ thì phải gọi là chủ công, bất giác đều hoan hô cả lên. Nhìn thấy chủ công trong chốc lát đã tăng lương của tá điền lên gấp 3 lần, tin rằng lương của mình cũng sẽ tăng lên gấp nhiều lần? Đối với binh sỹ mà nói, sự khác biệt giữa đi theo lãnh chúa và đi theo gia thần là một trời một vực. Đường Long gật đầu nói: “Được, Sa Lệ, Khiết Ti phụ trách chỉnh biên và huấn luyện quân đội, Bành Văn Phong và Trương Khai phụ trách tuần tra lãnh địa, nhân viên 3000, tự chủ trưng binh, chi phí đến chỗ Ưu Na lấy.” Từ trong tư liệu của Tinh Linh 2 hiển thị, Bành Văn Phong và Trương Khai về quản lý trị an địa phương cũng có chút bản lãnh, vì thế Đường Long mới bổ nhiệm bọn họ. Nghe thấy Đường Long lời của Đường Long, Bành Văn Phong và Trương Khai từ nãy đến giờ cứ cho rằng mình chức thấp sẽ không được coi trọng, lập tức vui mừng bò đến tạ ơn, bọn họ không ngờ rằng một người chỉ có 100 thuộc hạ như mình lại có thể chỉ huy 3000 người. Còn Sa Lệ và Khiết Ti bởi vì sớm ở trên chiến hạm đã được Đường Long bổ nhiệm, cho nên không có ngạc nhiên gì liền tuân lệnh hành sự. Dưới sự ra hiệu của Đường Long, Sa Lệ lúc này lập tức ra dẫn binh sỹ rời khỏi để chỉnh biên (sắp xếp lại biên chế), còn người thích phá hoại như Ai Nhĩ Hy liền kéo hai trợ thủ đi vào tòa thị chính thương thảo xe trước tiên phá cái nào trước, để tiến hành xây dựng lại. Ưu Na phụ trách tài chính sớm đã dẫn thuộc hạ đi thu thập tin kinh tế, Bành Văn Phong và Trương Khai thì đi trưng binh. Còn Lệ Vũ đương nhiên cũng dẫn theo trợ thủ đi vào tòa thị chính bắt đầu công việc hành chính. Còn Lăng Lệ quản lý quy hoạch, thì dẫn theo trợ thủ bay lên trời, bắt đầu thăm dò khảo sát địa hình. Tóm lại những người được Đường Long bổ nhiệm đều đã rời đi, cả vùng đất trống, chỉ còn lại Đường Long và mấy trăm chiến sỹ cơ giáp cùng mấy trăm gia thần không có nhiệm vụ. Đương nhiên, dân chúng bao vây xung quanh thì càng ngày càng đông. Đường Long đứng dậy nói với các gia thần không tự tại trốn tránh ánh mắt của mình: “Các người đừng tự cho rằng mình không có chuyện gì làm, ta sẽ sắp xếp vài nhiệm vụ cho các ngươi, các ngươi có thể hợp lại cùng nhau hoàn thành những nhiệm vụ này. Nhớ rõ phải thương lượng kỹ rồi mới làm, hoàn thành tốt thì có thưởng, kẻ nào làm hỏng cắt giảm phong địa.” Gia thần nghe thấy lời này, toàn bộ đều kinh ngạc nhìn chủ công của mình, sợ chủ công sẽ giao cho nhiệm vụ đặc biệt khó khăn gì đó. Bọn họ từ chỗ chủ công bổ nhiệm thân tính và chọn ra những trợ thủ, thì biết được chủ công rất hiểu năng lực của những gia thần của mình, những người gia thần không được chọn làm trợ thủ như mình, quả thật là chẳng khác nào phế vật. Bây giờ chủ công giao nhiệm vụ cho mình, chắc chắn là muốn xem xem những người này có ích hay không, những người nào mà khiến cho chủ công cảm thấy không có ích, nhất định sẽ bị chủ công tịch thu phong địa khai trừ. Còn quần chúng rất hiểu rõ bản lĩnh của những gia thần này kia, đều nhìn bằng ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác, bọn họ rất muốn xem xem, những gia thần bình thường cao cao tại thượng này, sẽ nhận được nhiệm vụ gì. Sau khi đi tới đi lui vài bước, Đường Long đưa ra một ngón tay nói: “Ta muốn biết con số cụ thể dân số trong lãnh địa của ta, nhớ kỹ, phải có sự so sánh giữa người chưa thành niên, thành niên, người gia với tổng dân số, và còn tỉ lệ giữa nam và nữ. “Hơn nữa, còn phải biết được có bao nhiêu người chưa có việc làm, có bao nhiêu hộ gia đình giàu có, gia đình trung bình, gia đình nghèo, những thứ này tất cả đều phải điều tra kỹ. “Được rồi, nhiệm vụ kỳ hạn một tháng này, ai sẽ tiếp nhận đây?” Do có rất nhiều gia đình phân tán ở khắp nơi, hơn nữa có rất nhiều hộ tịch chưa đăng ký, cho dù máy tính mạnh như Tinh Linh 2 cũng không cách nào thống kê đầy đủ tư liệu dân số trên lãnh địa của Đường Long, cho nên Đường Long đành phải làm như thế. Sớm lúc Đường Long bắt đầu nói đã móc ra máy ghi hình loại nhỏ, các gia thần bắt đầu suy nghĩ mình có thể hoàn thành nhiệm vụ này hay không. Bọn họ đều rõ điều quan trọng của nhiệm vụ này là thuộc hạ phải nhiều, chỉ cần có nhiều thuộc hạ, hoàn thành nhiệm vụ này là không thành vấn đề. Nhưng binh sỹ của mình và tá điền đều bị chủ công thu hồi hết, ngoài việc tìm tư liệu trong các máy tính hộ tịch các nơi, những dân số sống ở vùng nông thôn, chỉ có thể bỏ tiền ra mời người đến giúp điều tra. Rất nhanh, có mười mấy gia thần nhân mạch khá rộng, liền bước lên trước một bước thị ý tình nguyện tiếp nhận nhiệm vụ này. Sau khi Đường Long ghi chép hết tên của bọn họ, những gia thần này lập tức lui xuống chấp hành nhiệm vụ. Tiếp đó, Đường Long lại đưa ra một ngón tay nói: “Nhiệm vụ thứ hai là: ta muốn biết tình hình kinh tế tường tận của lãnh địa và sự phân bố đặc sản trong lãnh địa, ta muốn biết việc buôn bán làm ăn nào tốt, việc nào không làm tốt, đồng thời, ta còn muốn người tiếp nhận nhiệm vụ này, đều phải nghĩ ra phương án tăng thu nhập cho lãnh địa, thời gian là 1 tháng, có ai tiếp nhận không?” Lời này của Đường Long vừa nói xong, liền có mấy chục gia thần chạy lại biểu thị tình nguyện tiếp nhận nhiệm vụ này. Nhìn dáng vẻ đầu to não heo của bọn họ, dám chắc xem nhiệm vụ này rất đơn giản. Nhưng Đường Long cũng không nói thẳng ra, sau khi ghi lại tên của bọn họ liền để bọn họ đi chấp hành nhiệm vụ. “Nhiệm vụ thứ 3, ta muốn biết tình hình con đường tiêu thụ sản phần trong lãnh địa, đồng thời cũng muốn tìm một con đường tiêu thụ mới cho các sản phẩm của lãnh địa, thời gian cũng là 1 tháng, hoàn thành tốt, có trọng thưởng!” Mặc dù Đường Long có thể thông qua chị gái máy tính tìm ra một con đường tiêu thụ mới giá thành thấp, lợi nhuận cao, nhưng vì để rèn luyện những gia thần này, Đường Long quyết định sẽ không dựa vào chị gái máy tính. Lần này các gia thần suy nghĩ hồi lâu mới có 3 người đứng lên tiếp nhận nhiệm vụ. Đường Long biết 3 người này, bọn họ đều là những người thích đi du lịch, xem ra đi qua nhiều nơi, cơ hội khám phá ra con đường tiêu thụ mới càng lớn. Đường Long sau khi suy nghĩ, tiếp tục nói: “Nhiệm vụ thứ 4, nghĩ cách gia tăng sản lượng đặc sản trên lãnh địa của chúng ta, thời gian 1 tháng, ai sẽ làm?” Lời này vừa nói ra, vài gia thần xuất thân từ nghề chăn nuôi, nuôi trồng, lập tức tiếp nhận nhiệm vụ này. “Nhiệm vụ thứ 5, ta muốn biết lãnh địa của ta thiếu cái gì, đồng thời ta cũng muốn biết những thứ mà lãnh điah chúng ta thiếu có thể từ chỗ nào mua được với gia rẻ, nếu như có thể từ đó mà khai phá con đường tiêu thụ mới, vậy thì sẽ lập được công lớn!” Đường Long vẫy tay khoa trương nói. Nghe thấy câu công lớn, vài gia thần không tự lượng sức lập tức biểu thị đồng ý tiếp nhận. “Nhiệm vụ thứ 6, ta muốn biết tình hình kinh tế của những lãnh địa gần chúng ta.” Nhiệm vụ này rất đơn giản, ngoài một vài gia thần đắc tội với người nào đó không muốn ra khỏi lãnh địa, những người khác đều tiếp nhận nhiệm vụ này. Cuối cùng còn lại vài gia thần này, nhìn Đường Long một cách sợ sệt, bọn họ rất sợ nhiệm vụ hồi nãy kia là nhiệm vụ cuối cùng, nếu như vậy, thì bình chẳng khác nào người vô dụng. Đường Long sau khi nhìn bọn họ cười nói: “Ta giao cho mấy người các ngươi một nhiệm vụ, đó chính là làm cho toàn bộ người dân trên lãnh địa biết được ta là lão đại của bọn họ, chỉ cần bọn họ đồng ý nỗ lực, ta sẽ trao cho họ cuộc sống hạnh phúc. “Đồng thời cũng muốn họ biết được, mệnh lệnh của ta ở trên lãnh địa này không ai được phép làm trái! Chỉ cầ các người làm cho bọn họ hiểu được điều này, thì được coi là đã hoàn thành được nhiệm vụ rồi.” Vài gia thần này trong lòng thở phào, vội vàng nói cám ơn chủ công, bọn họ cho rằng chủ công vì mình sắp xếp công việc như thế là quan tâm đến mình. Nhưng trước khi đi, lại bị Đường Long gọi lại: “Còn nữa, các ngươi cũng phải lưu ý đến có những nhân tài kiệt xuất nào đó trong lãnh địa, không quan tâm họ là người nào, chỉ cần có tài năng thì đem đến cho ta xem.” Những gia thần này mới hiểu ra đây mới là nhiệm vụ chính, vội vàng cung kính nói tuân lệnh. Những quần chúng đã nghe rõ những nhiệm vụ này, đều đang suy nghĩ vị chủ công mới này sẽ đem đến cho lãnh địa này sự thay đổi như thế nào. Còn những quần chúng có chút kỹ năng nhưng lại không được biết đến, sau khi nghe thấy nhiệm vụ cuối cùng, đều bắt đầu để ý đến động tĩnh của những gia thần kia, chuẩn bị tìm cơ hội tốt thể hiện tài năng trước mặt bọn họ, xem xem có thể được bọn họ đề bạt giới thiệu cho chủ công hay không. Không còn việc gì làm, dẫn chiến sỹ cơ giáp trở về chiến hạm, Đường Long không biết hành động hôm nay đã định hình cho hình thức hội nghị trong tương lai, cũng vì hội nghị lần này, đã đặt nền móng cho một trong những điểm đặc sắc của Đường Long nổi tiếng khắp vũ trụ - Hội nghị lộ thiên. Nhanh chóng nhận được tình hình tường tận cuộc họp của Đường Long, Đường Nạp Văn sau khi xem xong nội dung, bất giác cười nói: “Xem ra, Đường Long đối với nội chính cũng có chút tài năng.” Một người thanh niên trẻ đứng bên tay trái của Đường Nạp Văn chau mày nói: “Phụ thân, tên Đường Long này cũng thật quá cuồng vọng? Lại dám nói hắn là lão đại, mệnh lệnh của hắn không ai được làm trái, điều này hoàn toàn là không coi cha ra gì.” Người này chính là con trai trưởng của Đường Nạp Văn – Gia đinh Đường Hải Đông. Đường Nạp Văn còn chưa lên tiếng, thiếu niên đứng bên phải ông ta, có hình dáng giống như Đường Nạp Văn và người thanh niên kia, nhưng rõ ràng còn chưa đủ 18 tuổi, lên tiếng phản bác: “Đại ca, Đường Long đại nhân nói anh ta là lão đại trên lãnh địa của ông ta, còn nói mệnh lệnh của anh ấy trên lãnh địa của anh ta không ai có thể làm trái, là điều hoàn toàn bình thường. Gia quy của chúng ta không phải đã quy đinh, lãnh chúa là người có quyền lực duy nhất trên lãnh địa sao? Tại sao lại nói Đường Long đại nhân không coi cha ra gì?” Người này là con trai nhỏ của Đường Nạp Văn, Đường Hải Nam. “Ngươi … Hứ!” Đường Hải Đông bị lời này chặn lại nói không nên lời, chỉ đành hứ một tiếng, không thèm để ý đến em trai của mình. Đường Nạp Văn cười nhìn cuộc tranh luận của hai đứa con trai của mình, ông ta không cảm thấy phiền não, bởi vì mình trước khi chưa trở thành gia chủ, cũng đã cùng với Đường Nạp Vũ tranh giành đấu đá lẫn nhau. Gia quy của Đường gia rất kỳ lạ, lại khuyến khích những người có tư cách kế thừa vị trí gia chủ cạnh tranh lẫn nhau. Ngoài việc không cho phép sử dụng ám sát, hạ độc, thấy chết mà không cứu những thủ đoạn này ra, những thủ đoạn khác như hãm hại, bôi nhọ gièm pha, thọc gậy bánh xe … đều có thể sử dụng, cho nên sự tranh đấu của những người kế thừa mỗi đời đều rất quyết liệt. Nhưng gia quy đồng thời lại quy định, bất luân ngày trước không hợp nhau như thế nào, một khi có người thành công ngồi lên ghế gia chủ, những người cạnh tranh khác đều phải phục tùng gia chủ một cách vô điều kiện, không được tiến hành kháng nghị thêm nữa, người nào vi phạm nhất loạt xử tử. Có lẽ chính vì có điều gia quy này, cho nên Đường gia mới có thể sinh tồn sống sót dưới sự tấn công của cường địch, bởi vì một người gia chủ được huấn luyện trong hoàn cảnh như thế, đều là lão hồ ly quỷ kế đa đoan, thủ đoạn độc ác. “Phụ thân, Đường Long có được trang thiết bị đơn binh mạnh như thế, có ảnh hưởng đến thực lực của nhà ta hay không?” Đường Hải Đông nhanh chóng bình tâm lại, lại lần nữa lo lắng hỏi. Đường Nạp Văn lắc đầu nói: “Không đâu, Đường Long bây giờ chỉ có một chiếc chiến hạm, cho dù có thêm trang thiết bị đơn minh lợi hại đi chăng nữa, cũng không có ích gì.” Đường Hải Nam cũng xen miệng vào nói: “Đại ca quá lo lắng rồi? Một người có được vũ lực mạnh như Đường Long đại nhân có thể gia nhập vào nhà ta, điều đó chứng minh anh ta trung thành với nhà ta, nếu như cứ phòng bị gia thần có năng lực như vậy, có thể sẽ dẫn đến hiệu quả ngược lại đó.” “Ngươi …” Đường Hải Đông giận dữ chỉ vào mặt Đường Hải Nam, nhưng lại bị Đường Nạp Văn xen vào nói: “Được rồi, Hải Nam, con còn một tháng nữa sẽ trở thành gia binh, con sẽ là thuộc hạ dưới trướng của ta, hay là muốn tự mình phát triển đây?” Đường Hải Đông nhìn thấy phụ thân quan tâm em trai như thế, chỉ đành nuốt những lời chưa nói vào trong bụng. “Con muốn theo Đường Long đại nhân rèn luyện.” Đường Hải Nam hưng phấn nói. “Đường Long ?” Đường Nạp Văn và Đường Hải Đông đều ngạc nhiên nhìn hắn. Đường Nạp Văn tình ý sâu xa nói: “Đường Long mới gia nhập vào gia tộc chúng ta, hắn trong lòng nghĩ gì, chúng ta còn chưa biết, nếu như con đi có thể sẽ…” Đường Hải Đông cũng gật đầu đồng ý, mặc dù hắn và em trai không hòa hợp, nhưng vẫn rất quan tâm em trai. “Sẽ sao ạ?” Đường Hải Nam kỳ lạ hỏi. “Sẽ khiến cho hắn hiểu lầm rằng gia tộc chúng ta không tín nhiệm hắn, mà còn phái con đi làm gián điệp.” Đường Hải Đông nhắc nhở nói. Đường Hải Nam cười nói: “Sao lại có thể thế chứ? Nếu như phái con đi, càng thể hiện rõ gia tộc tín nhiệm anh ta mới đúng chứ.” “Được rồi, bây giờ tạm thời không nói đến việc này nữa, đợi con trở thành gia đinh rồi hãng suy nghĩ sẽ làm sao. Đúng rồi Hải Đông, con đúng với phương pháp phân bổ nhiệm vụ của Đường Long có ý kiến gì?” Đường Nạp Văn hỏi Đường Hải Đông. Đường Hải Đông gật đầu nói: “Phương pháp này của hắn không tồi, như thế gia thần có thể lựa chọn nhiệm vụ phù hợp với mình để hoàn thành, tin rằng hiệu suất như thế cao hơn so với chấp hành nhiệm vụ do chủ công trực tiếp ra lệnh.” Đường Nạp Văn hứng thú hỏi: “Vậy chúng ta có thể cũng thực hành chế độ này không?” Đường Hải Đông lắc đầu nói: “Không được, bởi vì cấp dưới của chúng ta đều là lão gia thần, bọn họ đã quen với chế độ như thế. Nếu như chúng ta thực hành như thế, những lão gia thần kia chắc chắn sẽ vì cảm giác mình giống như con chó đi giành cục xương vậy, mà tuyệt đối phản đối, như vậy sẽ dẫn đến rối loạn của gia tộc. Đường Hải Nam từ nãy giờ yên lặng lắng nghe, có chút kỳ lạ hỏi: “Vậy tại sao Đường Long lại có thể thực hiện được biện pháp này? Những gia thần kia đều vui vẻ đi tranh giành nhiệm vụ giống như chó vậy.” Đường Hải Đông than: “Như thế là vì những gia thần kia đều là gia thần ngoại thuộc vô chủ, hơn nữa bọn họ còn là 3 thế lực khác nhau, những người này hoàn toàn không thể đối kháng được với lãnh chủ mới mạnh như thế. “Còn điều quan trọng nữa là, binh sỹ của bọn họ và tá điền đều bị Đường Long thu hồi, không còn vốn liếng nào nữa, bọn họ làm sao có thể không giống như chó đi giành nhiệm vụ được sao? Cái này Đường Long xem ra cũng có chút nghề.” Nghe lời của con trai nói, Đường Nạp Văn không nói gì, chỉ là chau mày không lên tiếng suy nghĩ vấn đề. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang