[Dịch] Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 2 : Chương 2

Người đăng: 

Nằm trên đất nắm chặt súng nhắm thẳng của khoang, Đường Long đột nhiên thu lại, đồng thời mặt buồn bã nói: “Ôi, hình như em bị một tên bắn tỉa nhắm trúng.” Cô gái máy tính nghe thấy lời này ngây người: “ Người bắn tỉa? không phải chứ? Đây là phi thuyền, hơn nữa bọn chúng chỉ có mấy khẩu súng hỏa dược, làm sao có thể bắn lén em được? “ Ôi, thật là có người đang chuẩn bị bắn em. Cảm giác bây giờ giống như bị cương thi trong trò chơi “ sợ hãi” nhắm trúng vậy, chắc chắn là tên khốn kiếp nào đó đang chuẩn bị lúc em tấn công giết chết em!” Đường Long nói xong sau đó bắt đầu nghiến răng giận dữ mắng. Cô gái máy tính nghe thấy lời này, vội vàng cho xuất hiện một bức hình, nhìn thấy tên khủng bố hai mắt nhắm ngồi xổm sau ghế, bất giác nói: “Không phải chứ? Hắn đang nhắm mắt thư giãn thì phải.” Đường Long nhìn thấy hình ảnh đó lại nghe thấy lời nói của cô gái máy tính, bất giác vỗ vào đầu một cái chỉ vào bức hình nói: “Hắn như thế là đang cảm giác vị trí của em đó.” Đường Long nói xong không thèm để ý đến cái máy tính hỏng đó, hắn bây giờ đang bị việc thăng quan làm kích thích, não đặc biệt phát triển. Đường Long nghĩ ra cách vội nói: “chị ơi, chị không phải là máy tính sao? Có thể nghĩ cách làm cho loa trên phi thuyền kêu lên không? “Kêu lên?” cô gái máy tính lập tức hiểu được ý của Đường Long, nói tiếp: “Cái này không thành vấn đề, nghe âm nhạc có được không?” Đường Long không trả lời, sự chú ý của hắn đang tập trung vào hình ảnh của tên khủng bố đang ở khoang hạng nhất, hắn nhìn thấy tên khủng bố không vội mở của khoang giống như tưởng tượng, mà ngược lại ngồi ở chỗ đó, một tay nắm chặt súng, một tay ấn vào nút đóng mở của. Đường Long vừa nhìn thì đã biết tên khủng bố đó đang định làm gì, vội khom lưng lùi về sau mấy bước, tư thế chuẩn bị xung kích. Cô gái máy tính cũng chú ý đến điểm này, cô ấy cũng biết là bây giờ mình nên bật loa vào lúc nào, bây giờ cô ấy chỉ thích thú nhìn tên cướp ngoài của, chờ đợi thời điểm thích hợp nhất. Cô gái máy tính, cô ấy và mình đã trải qua tình hình như thế này bao giờ mà thân thiết thế, hơn nữa lại căng thẳng như thế nữa? cho nên so sánh với Đường Long, cô gái máy tính không có chút nào gọi là căng thẳng, mà xem ra lại phấn kích lạ thường. Cửa khoang mở ra, tên cướp đó không xông vào ngay lập tức, mà ngồi ở bên của chờ một hồi lâu, sau đó mới đứng phắt dậy, cầm súng xông vào. Đường Long chờ đợi chính là cơ hội này, lúc tên cướp đứng phắt dậy, Đường Long nhanh như chớp chạy lên, sau đó dùng sức đạp một cái, cả thân người giống như lý ngư vượt long môn xuất hiện trên không, Đường Long tay nắm chặt súng ngắm bắn cửa khoang. Đúng lúc này tên cướp đúng lúc từ bên ngoài xông vào, tên cướp đầu sỏ vốn nhắm chặt mắt, tên khóe miệng hiện lên nụ cười nham hiểm, mắt bắt đầu mở, tay nắm chặt súng bắt đầu đứng lên. Trong tích tắc, cô gái máy tính nắm chặt thời khắc này, loa trên phi thuyền đột nhiên vang lên một ca khúc có sức chấn động vô cùng mãnh liệt. Tên cướp đầu sỏ nghe thấy tiếng nhạc đinh tai nhức óc, đứng ngẩn người, không lập tức quay người ngắm bắn. Chính vào khoảnh khắc này, tên cướp vừa xông vào liền cuộn mình lăn trên mặt đất, theo đó là 4 tiếng súng pằng pằng pằng pằng, ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không phát ra, thì xoay mình như vậy, cả người bị bắn ra ngoài cửa khoang. Khi hắn bị đạn bắn vào người, khẩu súng trên tay đã rơi xuống sàn khoang hạng nhất theo quán tính. Khi tiếng súng thứ nhất vang lên, tên đầu sỏ đang xoay người, lúc này tên cướp kia đã bị trúng đạn. tên đầu sỏ trong tích tắc nhìn thấy thân người Đường Long vẫn đang trên không, vội giương súng ngắm bắn đồng thời bóp cò. Pằng, mặc dù bóp cò súng, nhưng đạn chỉ bắn trúng cái ghế bên cạnh Đường Long. Xem ra tên cướp đầu sỏ vẫn chưa đạt đến cảnh giới mà tim nghĩ đâu thì đạn bay theo đó. Thân người đang trên không, Đường Long ngắm bắn hai phát vào tên cướp đang xông vào, phát thứ nhất là thử độ chính xác, phát thứ hai mới chính xác trúng vào đầu tên cướp. Trong khoảnh khắc bắn trúng tên cướp, Đường Long đã nhìn thấy tên cướp đầu sỏ đang chuẩn bị bắn mình, vội vàng thay đổi vị trí nòng súng, bắn về phía tên cướp đầu sỏ. Trước khi Đường Long rơi xuống đất, không để ý có bắn trúng tên đầu sỏ hay không, hắn chỉ nhìn thấy tên cướp đó giống như cảnh trong trò chơi điện tử vậy, lăn người, đạn bay ra ngoài khoang. Sau khi tên cướp đầu sỏ bắn một phát, ngay lập tức cảm thấy cánh tay đau nhói, kinh nghiệm nhiều năm khiến hắn cảm thấy mình đã bị bắn trúng. Đã trải qua nhiều cuộc huấn luyện, vội giương súng ngắm bắn vào chỗ Đường Long chuẩn bị đáp xuống bắn, sau đó bước dài ra cánh của khoang trước đó không khóa rời khỏi khoang hạng nhất. Đường Long đáp xuống đất lăn một vòng, đang muốn đứng lên, ngắm bắn tên cướp đầu sỏ, nhưng ngay lập tức nhìn kiếng lập thể hiển thị động tác của tên cướp, giật mình vội thuận thế nhoài người về phía trước nằm xuống. Sau khi đợi cho đến khi hắn nhìn thấy tên cướp chạy ra ngoài, Đường Long bất giác vỗ đầu, nếu như không có sự giúp đỡ của cô gái điện tử, làm cho mình có thể nhìn thấy những hình ảnh vốn không thể nhìn thấy, mình hồi nãy đứng lên phản kích, chắc chắn đã trúng đạn chết mất tiêu rồi. Những động tác này nói ra thì giường như rất lâu, nhưng thời gian thực tế chỉ có 5 giây. Nhưng hành khách ngồi ở hàng đầu của khoang thường, vừa nhìn thấy cửa khoang mở, tên cướp xông vào, tiếp đó là tiếng nhạc mãnh liệt vang lên. Tiếp theo đó nghe thấy những tiếng vang bên cạnh tiếng nhạc trong trẻo, theo tiếng vang một thân hình màu đen bắn ra, vẫn còn chưa kịp nhìn thấy cái thân hình màu đen đó là gì, lại có một bóng người nhanh như chớp lướt qua. Khi nhìn rõ thì đó là một cái xác đầu bị bắn trúng và tên cướp bịt cánh tay trái bị thương, cảnh của bị mở đã đóng lại, căn bản không nhìn thấy tình hình ở khoang hạng nhất. Đường Long sau khi vỗ đầu, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, vội nhảy lên, đạp cái ghế nhảy đến cửa khoang. Đúng ngay lúc thò tay mở của khoang, phát hiện tên cướp đầu sỏ đứng ở cửa khoang đã nhanh như chớp lìu lại phía bên cửa, đồng thời cầm súng giới bị. Động tác Đường Long đành phải ngừng mở cửa, vội vàng nép người bên cửa, giận dữ nhổ nước bọt, mắng: “ Phì, lãng phí một cơ hội tiêu diệt tên cuối cùng!” Cô gái điện tử đang xem lại cảnh quay chậm hồi nãy, tình hình trong mấy giây đó đã được cô ấy ghi hình lại. mặc dù không kích thích bằng những động tác mà mình thấy qua, nhưng nói sao thì nói đây là tình hình mà chính mình trải qua, hơn nữa nhân vật chính lại là người thân của mình, cho nên đương nhiên là phải để những hình ảnh này trở thành ký ức đẹp đẽ của mình. Nghe thấy lời nói của Đường Long cô ấy mới tỉnh lại, hỏi: “làm sao mà lãng phí một cơ hội tiêu diệt tên cuối cùng?” Đường Long bĩu môi, cái máy tính này là cái máy tính bị hư, ngay cả điểm này cũng nhìn ko ra? Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Đường Long vẫn nói: “nếu như em ko ở đây vỗ đầu lãng phí thời gian, nhất định có thể theo kịp phía sau tên cướp đó, nhân cơ hội hắn còn chưa kịp xoay người, một phát bắn chết hắn. Bây giờ hắn đã phòng bị, cơ hội như vậy không còn nữa.” Cô gái máy tính tua lại đoạn phim hồi nãy, dừng lại ngay cảnh tên cướp đầu sỏ rút khỏi cửa khoang, sau đó phóng to cho Đường Long nhìn, và nói: “May mà em không xông lên ngay, em nhìn nè, hắn mặc dù mặt hướng về phía này rút lui, nhưng súng của hắn lại vẫn ngắm về phía sau lưng, nếu như em xông lên, có thể là đã bị trúng đạn rồi.” Đường Long nhìn thấy hình ảnh phóng to bất giác đứng ngẩn người, từ hình ảnh trên có thể nhìn thấy rõ tay phải của tên cướp nắm chặt khẩu súng kề bên hông trái, nòng súng ngắm về phía hồi nãy mình nằm. Nếu như trước khi hắn chưa rời khỏi đã theo kịp hắn, rất có thể đã bị hắn bắn trúng! Một hồi lâu sau Đường Long mới kinh ngạc hỏi: “Hắn là người gì? Những tên cướp bình thường trong giây phút đó còn có thể tiến hành biện pháp phòng bị như vậy sao? Cho dù ngay cả những quân nhân bình thường cũng không có khả năng này, hơn nữa cách bắn súng cũng tốt như vậy, lẽ nào hắn là…” Cô gái máy tính gật đầu: “Giống như em nghĩ, hắn là lính đặc chủng.” Đường Long lại kinh ngạc lần nữa: “Lính đặc chủng?!” Đường Long biết những người có thân thủ như vậy nhất định là lính đặc chủng, cho nên hắn không hoài nghi, nhưng lại hỏi một cách nghi ngờ: “ nhưng lính đặc chủng sao lại có thể đi làm cướp ?” Cô gái máy tính cũng không hỏi lại một cách bình thường: “Hắn không phải là người của nước ta, tại sao không đi làm cướp được?” Đường Long bất giác hỏi: “không phải nước chúng ta? Sao chị biết được?” Hơn nữa tên lính đặc chủng nước ngoài này lại chạy đến nước chúng ta cướp phi thuyền làm gì?” Cô gái máy tính trả lời một cách đắc ý: “ Chị đương nhiên là biết hắn không phải là người của nước chúng ta, bởi vì hồi nãy chị đã kiểm tra sổ ghi chép lên máy bay của bọn chúng. Phát hiện thân phận của bọn chúng đều là ngụy tạo, hơn nữa là thân phận thật sự của những người mà bọn chúng ngụy tạo đều khác nhau, phải qua kiểm tra mật mã mới có thể chứng thực. Còn việc tại sao lại chạy đến đây cướp máy bay thì một cái máy tính nho nhỏ như chị thì làm sao biết được.” Mặc dù cô gái máy tính nói như vậy, nhưng cô ấy đã để lộ vẻ mặt biết hết mọi chuyện, hãy hỏi tôi tôi sẽ trả lời, nhưng Đường Long đang chăm chú nhìn tên cướp nên không nhìn ra được hàm ý bên trong của vẻ mặt đó, chỉ ‘ừ’ một tiếng không thèm đếm xỉa đến. khiến cho cô gái máy tính giân dữ nhìn hắn không nói lời nào. Tên cướp đầu sỏ đó vẫn ngồi bên góc tường, đưa súng sang tay trái, tay phải rút từ bên hông ra một bình xịt thuốc cấp cứu, bắt đầu cầm máu. Còn ở phía cuối khoang thường, một tên cướp khác, đã lôi một cô tiếp viên hàng không, một tay dùng súng chỉ vào đầu cô ấy, còn tay kia thì cầm lựu đạn kẹp cổ cô ấy, cả người nép sau người cô tiếp viên hàng không, đẩy cô ấy chậm chậm đi về phía tên cướp thủ lĩnh. Cả phi thuyền đã bị tiếng nhạc Rock and Roll làm náo cả lên, cho dù lớn tiếng gọi thì chỉ có kề sát tai người ta thì mới có thể nghe thấy. Mặc dù có những người kinh ngạc hét toáng, nhưng đã bị tên cướp đang bắt cô tiếp viên hàng không chĩa súng vào, ngay lập tức ngậm miệng lại, chỉ còn lại tiếng nhạc ầm ĩ khiến cho tâm tình của mình thêm hoảng loạn. Tên cướp thủ lĩnh kia mặc dù máu đã ngưng chảy, nhưng đầu đạn vẫn còn nằm bên trong, vốn dĩ cử động sẽ rất đau, nhưng tên cướp thủ lĩnh vẫn nhanh nhẹn chuyền súng sang tay phải, dùng tay trái lấy từ bên hông ra hộp đạn, động tác thay đạn rất nhanh. Sau khi thay đạn xong, tên cướp thủ lĩnh tay phải nắm chặt súng nép bên cửa, tay trái hướng về phía tên cướp kia ra dấu. sau đó kéo cái xác kia lại, không cho cái xác chắn đường. Đường Long nhìn thấy động tác thay đạn của tên cướp thủ lĩnh, mới nhớ lại loại súng này không thể bắn hết 100 phát mới cần thay đạn, vội làm theo một cách có điều kiện sờ vào bên hông. Nhưng bên hông trống không, trong lúc gấp rút, Đường Long nhìn thấy khẩu súng mà tên cướp bỏ chạy hồi nãy đánh rơi, vội thò tay nhặt lấy. Lúc khom lưng xuống cũng nhìn thấy xác tên cướp bị mình bắn chết, mừng rỡ, vội chạy về phía đó. Đường Long thu được 3 hộp đựng đầy đạn từ cái xác đó, đang định thay đạn, nhưng lấy ra thì còn mười một viên đạn, nên lắp trở lại. lúc này tên cướp bên ngoài có động tĩnh. Tên cướp thủ lĩnh sau khi ra dấu cho đồng bọn, tên cướp kia ngay lập tức đẩy cô tiếp viên hàng không đi nhanh đến bên cạnh tên cướp thủ lĩnh, đông thời đưa súng ở tay trái và lựu đạn cho tên cướp thủ lĩnh. Tên cướp thủ lĩnh lại ra dấu lần nữa, rồi mới nhận và nắm chặt lưu đạn trong tay. Tên cướp đó dẫn theo cô tiếp viên hàng không nép vào phía bên kia của của ra vào, đồng thời dùng súng chỉ vào cô tiếp viên hàng không, ra hiệu cô ấy đi mở cửa. Đường Long lần này nhìn rất rõ ràng cách ra dấu của tên cướp, một người đã được những sĩ quan huấn luyện người máy huấn luyện, đương nhiên là hiểu được những dấu hiệu tay mà quân đội sử dụng, mặc dù những dấu hiệu quân dụng này không phải thứ mà quân đội Vạn La liên bang sử dụng, nhưng sĩ quan huấn luyện người máy chỉ dạy hắn dấu hiệu quân dụng của nước mình thôi sao? Đường Long nghĩ mình không nắm chắc sử dụng khẩu súng này như ý muốn, bất giác nói lớn: “chị ơi, tắt nhạc đi! Tạo cho em một cái bia giả!” Cô gái máy tính mặc dù không biết Đường Long muốn làm gì, nhưng vẫn làm theo ý của Đường Long, ngay lập tức tắt nhạc, đồng thời trong kính lập thể nhìn thấy trên tường xuất hiện hình tấm bia. Đường Long nhìn thấy cái bia đó, ngay lập tức đưa súng lên ngắm bắn, tiếng súng pằng pằng pằng vang lên. Cô gái máy tính nhìn thấy đạn bắn ra cách tâm càng lúc càng gần, mới hiểu ra Đường Long nước đến chân mới nhảy, bắt đầu điều chỉnh độ chính xác của súng. Hai tên cướp phía bên ngoài nghe thấy tiếng nhạc đột nhiên ngưng bặt, ngẩn người nhìn nhau, tiếp đó nghe thấy bên trong vọng lại tiếng súng, bất giác nép người vào tường. bọn họ tưởng Đường Long bắt đàu đề phòng mình nên bắn súng loạn lên, tạm thời không bắt cô tiếp viên hàng không mở cửa, bọn họ cho rằng chờ cho hết đạn xông lên tấn công sẽ tốt hơn. Bọn họ suy bụng ta ra bụng người, cho rằng Đường Long vừa mới tiếp xúc với loại súng này, nhất định cho rằng có 100 viên đạn, khi bắn đên phát thứ 15 phát hiện hết đạn sẽ đứng ngẩn người ở đó. Tên cướp thủ lĩnh bắt đầu đếm tiếng súng, điều mà bọn họ chờ đợi là lúc Đường Long bắn hết đạn. Tên cướp thủ lĩnh cộng bốn phát đạn sau khi Đường Long cướp súng, tính đến 15 phát, lập tức ra tín hiệu, tên cướp kia dùng súng chĩa vào cô tiếp viên hàng không đang sợ sệt kia, ra hiệu cô ấy mở cửa. Cô tiếp viên hàng không này chính là cô tiếp viên tìm chỗ ngồi giúp Đường Long, hồi nãy cô ấy nhìn thấy 3 tên cướp tiến vào khoang hạng nhất, một tên bị thương lùi lại, một tên bị bắn trúng đầu chết tại chỗ, còn một tên thì không thấy ra, xem ra nhất định là tiêu rồi. trong lúc cô ấy đang nghĩ thầm vị thiếu úy trẻ tuổi kia thật giỏi, chả trách có thể có được mật mã cấp SS, thì bị tên cướp chọn trúng đẩy đến chỗ nguy hiểm này. Hông của cô tiếp viên hàng không bị nòng súng chĩa vào, cô ấy biết nếu như mình còn chậm trễ, thì tên cướp đó sẽ giết mình sau đó lại đi tìm một người khác. Cô ấy run run đưa tay ấn nút mở cửa, mắt nhắm chặt, bây giờ cô ấy chỉ cầu mong, sau khi mình mở cửa vị thiếu úy trẻ tuổi kia sẽ không bắn mình. Đường Long sau khi bắn hết đạn xong, ngay lập tức quăng khẩu súng, thay đổi vị trí của hai khẩu súng trên không, tay trái tiếp lấy khẩu súng không có đạn, còn tay phải thì tiếp lấy khẩu súng có đầy đạn, ngay lập tức ngắm bắn cửa khoang. Đồng thời tay trái ấn lấy hộp đạn ra, sau đó dùng răng cắn chặt nòng súng, tay trái lấy ra một hộp đạn mới, lắp vào, sau đó nắm chặt súng trong tay. Sau khi ra hiệu cho cô gái máy tính bỏ đi cái bia ảo, Đường Long nói: “chị, chị có biết loại lựu đạn nhựa đó uy lực bao lớn không?” Cô gái máy tính sau khi phóng to hình lựu đạn mà tên cướp thủ lĩnh cầm, gật đầu nói: “ phạm vi uy lực nổ của loại lựu đạn này là 3m, nhưng cái này có thể là lựu đạn phát sáng hoặc là lựu đạn cay. Nếu là lựu đạn phát sáng, chị có thể điều chỉnh độ sáng của kính lập thể, nhưng nếu là lựu đạn cay thì chị không có cách.”cô gái máy tính nói đến đây, giọng nói hiện rõ vẻ lo lắng. Đường Long kinh ngạc trong lòng, nếu như là lựu đạn cay, mình không có mặt nạ phòng độc, vậy chết chắc rồi còn gì? Nhưng sau khi nhìn động tác của hai tên cướp ngoài kia, Đường Long và cô gái máy tính đều thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hai tên đó móc ra hai cái kính màu đen đeo lên. Xem ra bọn họ chắc vì mặt nạ phòng độc quá lớn, không dễ dàng đem lên phi thuyền, cho nên đã chuẩn bị lưu đạn cay? Vậy sao không dùng lựu đạn nổ? nên biết rằng đây là ở bên trong phi thuyền, nếu như không cẩn thận làm nổ phi thuyền, mọi người đều trở thành bụi vũ trụ, hơn nữa việc phá hủy phi thuyền không phải là mục đích của bọn cướp. Đường Long không cẩn thận đứng ở giữa lối đi phía cuối hành lang, tự tại bỏ thõng hai tay nắm chặt súng, miệng để lộ nụ cười đắc ý. Cái tên Đường Long này cho rằng nắm chắc phần thắng trong tay, lại bắt đầu ra vẻ. Hồi nãy hắn đã nắm bắt được quy luật bắn của loại súng này, bây giờ cho dù là con gián hắn cũng bắn trúng nữa là, chứ đừng nói đến quả lựu đạn to bằng nắm tay. Của khoang mở, cô tiếp viên hàng không đứng ở cửa, Đường Long không đưa súng lên, hắn sớm đã biết trước rồi. tiêp đến Đường Long nhìn thấy một vật thể từ sau lưng cô tiếp viên hàng không quăng lại, không cần nói, mục tiêu đến rồi. Đường Long tập trung tinh thần nhìn vào vật thể đó, khi Đường Long đã nhìn thấy đường vân trên thứ đó, ngay lập tức giơ súng lên bắn, còn cô gái máy tính cũng không bỏ lỡ cơ hội, khi đạn bay ra khỏi nòng, lập tưc điều chỉnh độ sáng của kính lập thể đến mức thấp nhất. Oành một tiếng nổ lớn vang lên, một tia sáng trắng chói lòa bao trùm cả khoang hạng nhất, ngay cả những hành kháchở khoang thường, thần sắc lo lắng hiếu kỳ nhìn cũng bị ánh sáng đó làm cho nhức mắt, đồng thời dùng hai tay vội vã che lại. Gặp sự tác động này, bọn họ phải nhập viện mới có thể hồi phục thị lực. Còn người đàn ông to lớn mặc đồ đen kia khi nhìn thấy hai tên cướp đeo kiếng đen, liền biết xảy ra chuyện gì, sớm đã nhắm chặt mắt lại, có thể nói cả khoang thường chỉ có hai người bọn họ và cô tiếp viên hàng không đang nhắm chặt mắt chờ chết kia là không kêu la. Tên cướp thủ lĩnh không xông vào bên trong trước, khi khoang hạng nhất phát ra ánh sáng, tên cướp đang uy hiếp cô tiếp viên hàng không vội đẩy cô tiếp viên hàng không ra xông vào bên trong, hắn không nghe thấy khoang hạng nhất có phát ra tiếng kêu kinh ngạc hay không, bởi vì những tiếng kêu thảm thiết ở khoang thường, muốn nghe cũng nghe không được. Hăn vừa xông vào, vẫn chưa đứng vững, chính trong ánh sáng chói lòa đó phát hiện một quân nhân đeo kính lập thể, đang giương súng chĩa vào mình. Đang định chĩa súng bắn, pằng một tiếng, hắn chỉ cảm thấy ấn đường đau nhói. Trong giây phút cuối cùng, hắn chỉ nhìn thấy vị quân nhân kia lộ nét mặt cười giễu cợt, sau đó thì cái gì cũng không biết. Nghe thấy tiếng súng, tên cướp thủ lĩnh còn tưởng rằng đã thành công, nhưng vừa mới thò đầu thì bị nhỏ ướt, chất lỏng màu đỏ dinh dính đó và mùi tanh máu xộc vào mũi, khiên hắn ta ngay lập tức hiểu ra có gì không ổn. Bởi vì cho dù người quân nhân đó núp ở góc tường bị giết thì máu cũng không thể bắn ra cửa khoang được, máu văng như vậy chỉ có thể là đồng bọn mới xông vào của mình mà thôi. Lúc này cái xác đúng lúc ngã nhào ở ngưỡng cửa, chứng thực điều mà tên cướp thủ lĩnh đoán. Nhìn thấy lỗ đen trên trán đồng bọn, tên cướp thủ lĩnh trong lòng bất giác ngẩn người. Thật không ngờ thủ hạ trải qua huấn luyện vô số đã chết mà vẫn đối phương vẫn không hề hấn gì. Đối phương làm sao có thể trong ánh sáng chói lòa đó là bắn trúng kẻ địch được? Lẽ nào hắn đã sớm biết được mình muốn sử dụng lựu đạn phát sáng, nên sớm chuẩn bị kính đen? Còn về việc tại sao Đường Long còn đạn, hắn đã nghĩ đến việc hai tên cướp đã chết ở khoang hạng nhất, đánh rơi hai khẩu súng. Hắn bây giờ không rảnh để nghĩ đến những việc này, cũng không rảnh vì sự bất cẩn của mình mà hối hận. Hắn lập tức lôi cô tiếp viên hàng không mắt nhắm chặt bị đẩy ngã bên cạnh mình dậy. Cả cơ thể nép phía sau cô tiếp viên hàng không, đem cô tiếp viên hàng không chắn lấy cửa khoang, cái não của hắn ẩn sau cái đầu của cô tiếp viên hàng không, chỉ lộ ra một cái kính đen, kéo cô tiếp viên hàng không từ từ lùi về phía sau. Lúc này ánh sáng chói lòa đã mất, hắn lập tức gỡ bỏ kính đen, bởi vì cảnh đêm tối không có lợi với hắn. hắn đã lùi đến đoạn cuối cùng của hành lang, thân người dựa vào tường, đem cô tiếp viên hàng không che chắn trước mặt mình. Trải qua cuộc giao chiến ngắn này, hắn bắt đầu sợ hãi đọ sức với vị quân nhân ở khoang hạng nhất. Hắn biết, mặc dù mình bây giờ xem như là đã thất bại, nhưng nếu như vị quân nhân kia có được cảm giác chính nghĩa, mình vẫn còn một mẹo thắng gỡ gạc. Hắn sau lưng cô tiếp viên hàng không lộ ra một con mắt nhìn cửa khoang, khẩu súng trong tay hắn mặc dù chĩa chặt vào hông của cô tiếp viên hàng không, nhưng thỉnh thoảng cũng chấn động. Hắn giận dữ lớn tiếng: “ra đây, đếm đến 3 không bước ra, tao sẽ giết một con tin!” Đáng tiếc là giọng nói của hắn, bị những tiếng kêu thảm của những hành khách do mắt không nhìn thấy nữa mà vẫn la hét lấn át. Hắn giận dữ chĩa súng lên bắn hai phát, nghe thấy tiếng súng, hành khách ngay lập tức ý thức được im bặt, tên cướp thủ lĩnh trước tiên giận dữ hét lớn câm miệng, sau đó mới nói về phía cửa khoang câu nói hồi nãy. Kính lập thể của Đường Long đã trở về trạng thái ban đầu, tình hình bên ngoài cũng đã biến thành những hình anhwr xuất hiện trước mắt Đường Long. Đường Long nhìn thấy dáng tên cướp thủ lĩnh nấp sau cô tiếp viên hàng không chỉ lộ ra một con mắt, bất giác cười ha ha: “thật ngốc, nhất định là xem phim quá nhiều, tưởng rằng như vậy tay súng thiện xạ như ta đây bắn không trúng ngươi sao?” nói xong liền cất bước đi về phía cửa khoang. Đường Long nghi ngờ cái xác ở ngưỡng cửa cản trở, thuận tay lôi hắn vào. Mặc dù não bị bắn nát rất ghê sợ, nhưng Đường Long có thể ở 1 tháng trong trò chơi “Sợ hãi”, cảnh này thì thấm vào đâu? Không dọa được hắn. cũng vì trò chơi chết chóc đó mà sau khi giết người thật, hắn mới có thể không có tâm lý sợ sệt giống như người bình thường. Cô tiếp viên hàng không trong lúc ánh sáng chói lòa biên mất đã mở mắt nhìn, phát hiện mình vẫn còn xiu xẻo như vậy, từ bia đỡ đạn hồi nãy biến thành con tin, đều xiu xẻo như vậy. nghĩ đến đây liền muốn khóc, nhưng chỉ có thể mếu máo, không để mình khóc thành tiếng, cô ấy sợ tên cướp nghe thấy tiếng khóc sẽ giận dữ bắn chết mình. Tên cướp thủ lĩnh vừa hét lớn lần thứ hai câu nói hồi nãy, thì phát hiện Đường Long đã đứng ở cửa khoang. Lúc này khẩu súng trong tay hắn, vì lúc nãy chĩa lên trên bắn dọa hành khách, còn để trên cao chưa hạ xuống. Trong lòng mặc dù kinh ngạc, nhưng cho rằng mình nấp rất an toàn, cho nên vừa hét: “ bỏ súng xuống, hai tay ôm đầu đi qua đây!” vừa chuẩn bị hạ súng xuống. Con mắt kia của hắn đột nhiên nhìn không thấy rõ mặt mũi của người quân nhân kia, khóe miệng lóe lên nụ cười lạ thường, tiếp đó chỉ nhìn thấy người quân nhân đó giơ tay lên, thì nghe thấy một tiếng súng nổ, trong mắt chỉ nhìn thấy một chấm đen bay tới, tiếp đó không biết gì nữa. Cô tiếp viên hàng không vốn nước mắt lưng tròng nhìn Đường Long, không ngờ hắn lại hành động như vậy, giơ súng lên, tiếp đó nghe một tiếng pằng, vội vàng nhắm mắt lại, chau mày chuẩn bị hứng chịu sự đau khổ bị trúng đạn. nhưng sau khi súng nổ không có cảm giác gì cả, hơn nữa cánh tay ôm chặt eo mình từ từ lỏng dần, tiếp đó một tiếng vật nặng rơi từ phía sau vọng lại. Cô ấy hiếu kỳ mở mắt nhìn, của khoang đối diện không nhìn thấy vị thiếu úy kia, vội vàng quay người lại nhìn, đâu tiên đập vào mắt là vết máu trên tường, tiếp đó phía dưới là một cái xác hốc mắt vỡ nát, cái đầu máu thịt bê bết nát bét. Nhìn thấy hình dạng thê thảm mà ngay cả điện ảnh lập thể cũng chưa xuất hiện đó, cô ấy không nhịn được nôn thốc nôn tháo. Cô ấy biết là mình đã an toàn nên đương nhiên là yên tâm nôn. Hai người đàn ông mặc áo đen đương nhiên là nhìn thấy rõ cảnh Đường Long tiêu diệt tên cướp thủ lĩnh, mặc dù bây giờ an toàn, nhưng bọn họ bởi vì không muốn người khác chú ý đến nên vẫn ở nguyễn ở chỗ cũ không động đậy gì. Đương nhiên, bọn họ lặng lẽ nói chuyện với nhau: “Thật lợi hại, một mình chống lại 4 tên cướp đã trải qua huấn luyện.” Người mặc áo đen ra dáng đại ca nói khẽ. Người mặc áo đen kia nghe thấy lời nói đó, có chút không hiểu, hỏi khẽ: “Đại ca, điều này chỉ có thể chứng minh là vị thiếu úy kia rất có khiếu chiến đấu, nhưng như vậy thì có tư cách có được mật mã cấp SS sao?” Đại ca trầm tư một lát mới nói: “ chỉ dựa vào điều này thì không thể có được mật mã cấp SS được, chúng ta phải quan sát kỹ lưỡng, hắn ta có thể có tài về mặt quân sự.” người mặc áo đen kia nghe thấy lời này liền gật đầu, không nói nữa, nhưng mắt của hai người nhìn chăm chăm vào cánh cửa khoang hạng nhất đã đóng kín. Họ không biết là tại sao đã dành thắng lợi rồi mà vị thiếu úy kia lại ẩn mình ở khoang hạng nhất làm gì? Nếu như không sợ đả thảo kình xà, bọn họ sớm đã đi xem tình hình cuối cùng rồi. Lúc này ở khoang hạng nhất, Đường Long quẳng bỏ chiếc kính lập thể, tay trái ấn đỉnh đầu, tai phải ấn vào rốn, ngoáy mông bắt đầu nhảy. Nhưng hai tay vẫn cầm súng, hơn nữa, miệng oa oa hét lên: “yeah… yeah …yeah! Trung úy … trung úy… trung úy a! mình sắp lên trung úy la la! La la” Đường Long hét đến câu cuối cùng, đứng một tư thế rất cool kết thúc điệu nhảy mừng thắng lợi này. Lúc này Đường Long mới phát hiện trong tay vẫn cầm khẩu súng, bất giác cầm lên sờ kỹ, miệng cười: “ha ha, khẩu súng này mặc dù không lợi hại bằng súng laser, nhưng tiếng pằng pằng và lực phản lại mạnh mẽ, đều khiến người ta cảm thấy sảng khoái.” Nói đến đây, Đường Long đột nhiên ngẩng đầu nhìn xung quanh, sau khi nhìn thấy không có ai, Đường Long nhanh tay nhét một trong những khẩu súng đó vào quân phục, xem ra hắn muốn cất giữ riêng vũ khí. Đường Long sờ sờ khẩu súng trong ngực và hai hộp đạn, đắc ý cười: “he he, thật tốt, ta không nói, ai biết được là bị mất một khẩu? Hơn nữa đây là những khẩu súng nhựa không kiểm tra ra được, he he, có thể mang về chơi.” “Nè, Đường Long” Đường Long đột nhiên dừng lại không nhảy nữa khiến cô gái máy tính trấn tĩnh, lúc này mới tập trung, nhìn thấy Đường Long đang tự nói một mình, lại quên đi sự tồn tại của mình, bất giác không vừa lòng cắt đứt sự hưng phấn của Đường Long. “ Có” Đường Long nghe thấy có người gọi tên mình, theo phản xạ có điều kiện hai chân đưng nghiêm, ngẩng đầu ưỡn ngực trả lời. “ ha ha ha, là chị kêu em mà”Cô gái máy tình nhìn thấy dáng vẻ của Đường Long bất giác cười lên. Đường Long lúc này mới phát hiện cô gái máy tính vẫn ở trước mặt mình, vội bĩu môi, nhưng nhìn thấy cô gái máy tính sau khi nhìn mình bĩu môi lộ vẻ mặt không hài lòng, vội cung kính nói: “Ha ha, chị ơi, chị xem con người em, vui lên mà quên mất cám ơn chị. Lần này nếu như không có sự giúp đỡ của chị, em chắc đã tiêu rôi, hơn nữa cũng không thể lập công thăng quan tiến chức được, tất cả đều nhờ chị cả. sự kính ngưỡng của em đối với chị giống như vũ trụ bao la mênh mông vô biên, giống như ánh sáng của ngôi sao chiếu sáng liên tục không ngừng. giọng nói ngọt ngào êm dịu của chị khiến cho em không còn mơ màng, trí tuệ vô tận của chị là một người thầy tốt chỉ dẫn em, chị…..” trải qua sự việc này, cái tên Đường Long này đã cảm thấy được tác dụng của cái máy hư này, vội vàng nịnh hót, chuẩn bị sau này còn có thể lợi dụng. Máy tính trí tuệ làm sao được người ta khen ngợi như vậy, lập tức hết giận dùng tay che hai má, hai mắt chớp chớp, nghe một cách hưởng thụ những lời tâng bốc thao thao bất tuyệt của Đường Long. Một lúc sau, cô ấy mới gật đầu vừa lòng, sau đó nhìn Đường Long cười nói: “em à, Em thích thăng chức như vậy, người làm chị như chị sẽ giúp em làm cái quan hàm thượng tá như thế nào?” Cô ấy vui mừng quên đi cách nghĩ một bước lên cao của năm người bạn kia, cô ấy nghĩ lại mình có thể giúp Đường Long bao nhiêu thì sẽ giúp bấy nhiêu, ai bảo Đường Long là em của mình. Đường Long nói đến nỗi miệng khô cả lên, đang thở sâu, hắn nghe thấy lời này đang định vui vẻ đồng ý, nhưng đột nhiên hắn nghĩ ra điều gì, toàn thân ngẩn người đông cứng. cô gái máy tính không hiểu nhìn Đường Long, đang định kêu hắn tỉnh, Đường Long đột nhiên nằm xuống sàn, một tay gối đầu, một tay đập mạnh lên sàn, tiếng khóc bi thường từ miệng hắn vọng ra: “ Hu hu hu! Đều do cái bà chị thúi này, giúp mình làm ra cái đãi ngỗ đặc biệt gì đó, đợi cho đến khi những tên cảnh sát kia điều tra thẻ quân nhân của người anh hùng này, lập tức sẽ phát hiện ra vấn đề, người anh hùng như ta sẽ bị biến thành tù nhân! Hu hu hu, trung úy của ta! Hết rồi , hết rồi, cái gì cũng không còn, hu hu hu ...” Cô gái máy tính nghe xong một hồi mới hiểu ra, bất giác phì cười nói: “yên tâm đi, cái đãi ngỗ đặc biệt này là hợp pháp, bọ họ không thể điều tra được gì đâu.” Cô gái máy tính vừa nói xong, Đường Long lập tức khóc lớn : “cái gì mà hợp pháp? Cái gì mà không phát hiện ra gì? Em mới 19 tuổi, hơn nữa mới chỉ là một thiếu úy nho nhỏ, một ngươi như em làm sao có được sự đãi ngỗ đặc biệt/ cho dù là thằng ngốc không cần điều tra cũng biết em có vấn đề !” Cô gái máy tính ngẩn người: “ Ơ, vấn đê này, chị làm sao không nghĩ ra ta? Thật ngốc!” nói xong cốc vào đầu mình một cái, cô ấy nhìn dáng vẻ bi thương của Đường Long, bất giác dịu dàng nói: “thôi được rồi, là chị nhiều chuyện, chị sẽ hủy bỏ sự đãi ngỗ đặc biệt của em, đưng khóc nữa, ngoan nào.” Không biết là chuyện gì, khi cô ấy nói lời nói đó, cảm giác được một cảm giác rất thoải mái hơn nữa rất kỳ lạ. Đường Long nghe thấy lời nói đó, vôi vàng mở to mắt vui vẻ nói: “thật không, nhanh, giúp em hủy bỏ.” nói xong mò khắp người, sờ thấy thẻ quân nhân lập tức lôi ra, còn cô gái máy tính cũng thò tay nhận lấy. Khoảnh khắc này hai người đều ngớ người, bọn họ đều quên rằng họ không thể tiếp xúc với nhau. Cô gái máy tính lộ vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh lấy lại vẻ mặt tươi cười: “tìm cái khe ở phòng tư vấn, nhét thẻ vào chị có thể giúp em sửa đổi.” Đường Long ngớ người, lập tức khóc lóc thảm thiết: “đây là phi thuyền, lấy đâu ra phòng tư vấn.” “ ơ, vậy sau khi phi thuyền hạ cánh sẽ sửa vậy.” Đường Long nhặt thẻ quân nhân rơi trên sàn, thất vọng nói: “ sự kiện phi thuyền gặp cướp, nhất đinh giữa đường sẽ timg một hành tinh ngưng lại, hơn nữa hành khách trên phi thuyền nếu như cảnh sát không nhúng tay vào thì không thể rời khỏi phi thuyền, hu hu hu, ôi chiến công của tôi” Cô gái máy tính nghe thấy lời nói này, vôi vàng suy nghĩ cách giải quyết, không lâu sau cô ây nghĩ ra nói: “có rồi, em có thể len lén rời khỏi phi thuyền, sau khi thay đổi lại len lén trở lại phi thuyền vậy là được rồi ?” Đường Long nghe thấy lời này vội ngẩng đầu lên nhìn cô gái máy tính, liền cúi đầu hạ giọng nói: “không có tác dụng đâu, cái cô tiếp viên hàng không kia biết được em có đãi ngộ đặc biệt, hơn nữa lại bị cô ấy ghi lại. Khi cảnh sát chưa điều tra, thì cô ấy đã nói ra hết rồi.” Cô gái máy tính vẫn cố gắng: “chị có thể xóa bỏ ghi chép đó, như vậy em có thể còn có cơ hội ….” Đường Long cắt đưt lời nói của cô ấy, vẻ mặt buồn bã hồi nãy đã biến mất, trong mắt lộ tia sáng kiên định, nhưng lời nói mà hắn nói lại không xứng với nét mặt đó: “ Mẹ nó!, ta quyết định, lần lập công này ta không cần! ông đây không tin sau này không còn cơ hội lập công, lần sau ta nhất định phải gom công lao này về.” Cô gái máy tính có chút không chắc hỏi: “ Ý của em là…..” Đường Long gật đầu nói: “không sai!, bà chị, làm phiền chị xóa bỏ ghi chép trên phi thuyền, sau đó giúp em lặng lẽ rời khỏi đây, cuối cùng là giúp em xóa bỏ đãi ngỗ đặc biệt, để tránh sau này lập công rồi mà còn phải vứt bỏ. đãi ngộ đó mặc dù tốt, nhưng cho dù em có muốn cũng phải do chính bản thân mình giành được!” Cô gái máy tính nhìn thấy vẻ chính khí nghiêm nghị của Đường Long, nói không ra cảm giác đó, với lại ánh mắt long lanh có thần, bất giác ngẩn người, đây là thiếu niên vừa mới khóc lóc thảm thiết, mặt đầy nước mắt sao? cho đến một hồi lâu, cô ấy mới tỉnh lại gật đầu hiểu rõ. Lúc này Đường Long đang kéo cái xác lại, tìm khắp người, nhìn thấy cảnh này, cô gái máy tính bất giác cảm thấy kỳ lạ hỏi: “em làm gì vậy?” “Tìm đạn, dù gì thì em cũng không cần công lao này, thôi thì xem mấy thứ này như là đồ bồi thường.” Đường Long nói xong, hắn đã tìm thấy 3 hộp đạn, lại nhặt khẩu súng bên cạnh cái xác, ngay cả hai khẩu súng và đạn trên mình cũng nhét hết vào hành lý. Đường Long đeo hành lý trên lưng, nói với cô gái máy tính đang ngẩn người nhìn mình: “Bà chị, nhanh giúp em ẩn nấp.” hắn vẫn chưa lấy kính lập thể ra, hắn vẫn phải nhờ vào cái này và cô gái máy tính. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang