[Dịch] Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 105 : CHIẾM HÀNH TINH TRUNG CHÂU

Người đăng: 

“Hãy kháng cự cho ta! Kháng cự!” Đường Nạp Văn khua khua nắm đấm rát cổ bỏng họng hét lớn, ông ta cũng không ngờ như thế không có một chút phong độ gì của gia chủ, nhưng tình hình chiến sự khiến không ta đánh mất đi hứng thú duy trì phong độ. Hai trăm chiếc chiến hạm ông ta mang đến chỉ trong chốc lát đã tiêu hao mất hơn một nửa, đến chiến hạm X mạnh mẽ cũng bị Khải Tát gia tiêu diệt hết mấy chiếc, không phát điên cũng là do tố chất tâm lý của ông ta tốt. “Mẹ nó! Khải Tát gia từ đâu mà mua được nhiều chiến hạm kỳ lạ như vậy? Lần trước là chiến hạm hình trụ tròn, lần này lại là chiến hạm hình thoi, toàn là thứ chưa từng thấy qua!” Đường Nạp Vũ đang lau mồ hôi lầm bầm, nhìn thấy 5 chiếc chiến hạm hình thoi mình vừa nhắc đến bay về phía này, lập tức nhảy cẩng lên nói: “Mẹ nó! 20 chiếc chiến hạm nhanh chạy lên ngăn cản mấy chiếc phi thuyền hình củ ấu đó! Không được để bọn họ đột phá thâm nhập vào trận thế của chúng ta! Tất cả các chiến hạm ngắm thẳng mục tiêu chuẩn bị bắn!” Chiến hạm hình củ ấu trong lời nói của Đường Nạp Vũ, là một loại chiến hạm đặc biệt sắc nhọn. Hỏa lực của loại chiến hạm này thì không mạnh, chỉ cỏ mấy trăm lỗ hỏa pháo mà thôi. Nhưng vỏ của nó dày, lực xung kích mạnh, tốc độ cực nhanh, hoàn toàn là dựa vào va chạm phá hủy chiến hạm địch. Đầu chiến hạm của nó giống như là những mũi tên được mài sắc nhọn, có thể dễ dàng chẻ chiến hạm ra làm đôi, đơn giản mà nói nó giống như kỵ binh đột kích của thời cổ! Những chiến hạm X bị tiêu diệt kia của Đường gia, chính là công lao của 5 chiếc chiến hạm hình thoi này. Đường Trọng Phổ mồ hôi đầy trán nhìn tình hình chiến hạm nghiêng về một bên, bên mình mặc dù có mấy chục chiến hạm X hỏa lực mạnh mẽ, nhưng đối phương toàn bộ đều là chiến hạm cao cấp, hơn nữa số lượng nhiều gấp 2 lần. Những chiến hạm này đã bao vây chiến hạm của mình, trên dưới, trái phải, trước sau, bốn phương tám hướng tiến hành đánh hội đồng! Mà đau đầu nhất chính là 5 chiếc chiến hạm hình thoi kia, lại có thể xuyên qua xuyên lại trận thế bên này của mình, hoàn toàn không có bất cứ biện pháp nào để ngăn cản bọn chúng! Không biết những chiếc chiến hạm này là do thằng khốn nào chế tạo, vỏ lại dày như vậy hoàn toàn không sợ sự tấn công của chiến hạm X! Hơn nữa tốc độ tấn công còn nhanh hơn là tàu cứu sinh lúc phóng ra! Cái đầu chiến hạm không biết là làm từ chất liệu gì, cứng đến nỗi có thể sau khi đâm chiến hạm khác lủng xong, bản thân lại không hề hấn gì! Đường Hải Đông hoàn toàn không có tâm trạng để ý đến tình hình chiến sự, dù gì hắn trên kỳ hạm của gia tướng chỉ cần nhìn là được, chuyện gì cũng không cần hắn làm. Bây giờ hắn vô cùng căm hận chính mình, tại sao mình xem thường Đường Long như thế? Nếu như mình cứ theo Đường Long, vậy thì bầy giờ mfinh cũng đang ở Trung Châu thoải mái uống rượu, chờ đợi sự thăng cấp ở hội nghị lần sau, sẽ không gặp phải tình huống một chân bước vào quan tài như bây giờ! Tương phản với sự lo lắng của Đường gia là sự vui mừng của Khải Tát gia, đã có thể nhìn thấy Đường gia sắp bị mình tiêu diệt, người của Khải Tát gia toàn bộ sĩ khí đều lên cao phát động tấn công mãnh liệt. Đường Nạp Văn nhìn thấy 5 chiếc chiến hạm hình thoi bao vây chiến hạm của mình, phía đuôi đột nhiên phát ra một đường sáng xanh, bất giác lập lức hoảng hốt hét lớn: “Nhanh! Ngắm bắn bọn chúng! Tuyệt đối không để bọn chúng tiến đến gần!” Sĩ quan chỉ huy của những chiến hạm khác sau khi nhìn thấy cảnh này cũng ra mệnh lệnh giống như của Đường Nạp Văn. Kinh nghiệm không lâu trước đây nói cho bọn họ biết, hễ phía sau đuôi của chiến hạm này có tia sáng xanh bốc lên, chính là lúc chiến hạm của địch này phát động tấn công! Tia sáng xanh phía sau của những chiến hạm con thoi này càng ngày càng sáng, hỏa pháo laser mà chiến hạm này phải chịu đựng ngày càng nhiều. Nhìn từ không gian, giống như 5 con dao sắc nhọn đang được cơn mưa to gột rửa. Đột nhiên, ánh sáng xanh phía sau đuôi của những chiến hạm này biến mất, hình thể của những chiến hạm này cũng đồng thời biến mất trong chớp mắt, cảm giác giống như là nhảy vào không gian vậy. Người của Đường gia không ăn mừng vì sự biến mất của những chiến hạm này, ngược lại không khí lo sợ bao trùm khắp nơi, đồng thời hét lớn hỏi xung quanh: “Ai đã bị đâm trúng? Ai đã bị đâm trúng?” Sự lo sợ của bọn họ là bình thường, bởi vì lúc bọn họ phát hiện 5 chiếc chiến hạm hình thoi kia, bên mình đã có 5 chiếc chiến hạm đã bị sự tấn công nhanh và nhọn đầu chiến hạm của bọn chúng xuyên thủng. Đang vừa lo lắng tình hình chiến sự, vừa ra lệnh cho bồ đội tấn công 5 chiếc chiến hạm kia, Đường Nạp Văn đột nhiên nhận được một tin, là do Đường Trọng Phổ phát ra. Đường Trọng Phổ nếp nhăn trên mặt vốn đã nhiều, lúc này càng vì sự mệt mỏi trong mắt và tinh thần hốt hoảng, khiến cho ông ấy bị già đi mấy chục tuổi. Đường Trọng Phổ giọng nói thất vọng noi với Đường Nạp Văn: “Gia chủ rút lui thôi, chúng ta đánh không lại đâu, đã tổn thất hơn một nửa binh lực rồi!” “Rút lui! Không được! Ta vừa mới chiếm được hành tinh Hồng Sư, sao có thể rút lui như vậy được!” Đường Nạp Văn trừng mắt hét lớn. Ông ta không muốn chiếm lĩnh hành tinh Hồng Sư chưa được 1 ngày đã bị người ta đuổi đi, càng không muốn từ bỏ hơn 30 ngàn tỷ gửi ở ngân hàng vũ trụ của hành tinh Hồng Sư! Bởi vì ông ta biết được chỉ cần có được 30 ngàn tỉ kia, cho dù những chiến hạm này của mình bị tiêu diệt hết cũng có thể mua lại trong chớp mắt. Đường Trọng Phổ nghe được liền ngây người, vẻ mặt không nói gì, nhưng trong lòng nghĩ: “Tên khốn chết tiệt! Kỳ hạm của ngươi không bị tấn công đương nhiên không muốn rút lui! Nói cái gì mời chiếm lĩnh hành tinh Hồng Sư, đợi đến khi kỳ hạm của ngươi bị nổ tan tành xem ngươi có rút lui hay không!” Lúc Đường Trọng Phổ đang lầm bầm, Đường Nạp Vũ cũng nhảy vào yêu cầu Đường Nạp Văn rút lui. Lúc Đường Nạp Văn đang định từ chối, kỳ hạm của ông ta chấn động mạnh, tiếp đó chuông cảnh báo vang lên: “Chiến hạm bị hư hại 11%! Hỏa pháo bị hủy hoại 20%!” Đường Nạp Văn vừa nghe báo cáo của máy tính, lập tức nhảy cẫng lên hét lớn: “Tất cả các chiến hạm ngắm bắn liên tục theo tọa độ x12z34! Đột phá vòng vây mở đường cho ta!” Mặc dù Đường Nạp Văn không nói rút lui, nhưng bởi vì phương hướng không gian ông ta khi nãy nhắc đến kia là phương hướng hành tinh Trung Châu, cho nên nghe thấy điều này mọi người đều biết được cần phải rút lui. Binh sĩ Đường gia sĩ khí sớm đã tiêu tan, lập tức lấy lại tinh thần phấn chấn tiến hành tấn công, tất cả hỏa pháo đều hướng về phương vị kia bắn mạnh liệt. Còn Khải Tát gia đang bao vây từ từ giày vò Đường gia, hoàn toàn không ngờ Đường gia còn có được hỏa lực mạnh như thế, lập tức bị hỏa pháo Đường gia đột phá tạo ra khoảng trống. Khoảng trống này vừa xuất hiện, hạm đội Đường gia bị bao vây từ lâu, bất luận như thế nào cũng từ chỗ trống xông ra. Sĩ quan chỉ huy trên kỳ hạm của Khải Tát gia nhìn thấy cảnh này, bất giác cười lạnh nói: “Hạm đội tập hợp tại chỗ khoảng trống kia! Nhớ rõ! Hạm đội bản tước chỉ huy nhất định phải di chuyển một cách trật tự! Hạm trưởng nào làm không được, bản tước sẽ cho hắn biết tay!” Mệnh lệnh của vị sĩ quan chỉ huy này vừa đưa ra, hạm đội bao vây Đường gia của Khải Tát gia, bắt đầu giống như con sứa đang co rút lại, nhanh chóng trật tự hướng đến chỗ trống đó. “Khốn kiếp! Không có mệnh lệnh mà di chuyển loạn cả lên làm gì? Xếp hàng ngay ngắn, không được chen! Không được loạn!” Nhìn thấy thuộc hạ bay về phĩa chỗ trống một cách không có trật tự, Đường Nạp Văn tức giận nhảy cẫng lên mắng chửi. Ông ta lo lắng mọi người chen nhau, sẽ khiến cho tốc độ chậm lại, tạo cơ hội cho địch tấn công. Nhưng lòng tốt của ông ta lại bị thuộc hạ coi là lòng lạ dạ thú, sĩ quan chỉ huy của các chiến hạm Đường gia sau khi nghe thấy lời này trong lòng đều thầm mắng: “Cái gì mà không được chen lấn, không được làm loạn? Còn không phải là muốn chúng tôi nhường đường để ông đi trước sao? Hừ! Mọi người trong lúc nguy hiểm mạnh ai nấy bay, ai thèm để ý đến ông?” Còn Đường Hải Đông ở trên chiến hạm đã xông đến khoảng trống thì nhìn kỳ hạm của cha mình lạnh lùng cười nghĩ: “Hi hi, tốt nhất là ông già chậm chạp như ông bị người ta tiêu diệt, như thế thì cả hành tinh Trung Châu sẽ thuộc về ta. Hừ, đệ đệ, không nên trách ca ca vô tình, ai biểu em ở trên kỳ hạm của lão già đó! Hãy để ta nguyền rủa kỳ hạm của các người bị tiêu diệt!” Cái ý nghĩ xấu xa này của Đường Hải Đông vừa mới nghĩ xong, hắn liền cảm thấy chiến hạm chấn động mạnh, tiếp đó toàn thân nóng lên, sau đó thì không biết gì nữa. Nhìn thấy hình ảnh hiển thị rõ ràng trên màn hình, chiến hạm xông ra chỗ khoảng trống đều bị đám chiến hạm tầng tầng lớp lớp kia do Khải Tát gia điều đến tiêu diệt, Đường Nạp Văn sắc mặt khó coi ra lệnh: “Nghe lệnh của ta! Tát cả chiến hạm bắn liên tục về phía tọa độ XXX!” Vẻ mặt của ông ta ra vẻ lo lắng vì những chiến hạm kai bị tiêu diệt, nhưng ai cũng không biết được lúc này trong lòng ông ta có một loại khoái cảm xấu xa, ông ta lạnh lùng nghĩ: “Một đám khốn kiếp không tôn trọng cấp trên! Dám không nghe lệnh của ta? Chết cũng đáng đời! Ông ta hoàn toàn không biết rằng con trai lớn của mình đã chết, nhưng ông ta lúc này cho dù biết cũng sẽ chẳng có phản ứng gì? Dù gì sống là quan trọng nhất. Nhìn thấy những chiến hạm xông ra chỗ trông liền bị tiêu diệt, hơn nữa gia chủ của mình hoàn toàn không ra lệnh rút lui, các chiến hạm của Đường gia đều điều chỉnh phương vị hỏa pháo, ngắn bắn liên tục vào phương vị XXX. Sĩ quan chỉ huy trên kỳ hạm của Khải Tát gia, nhìn thấy Đường gia quay đầu tấn công bất giác ngây người. Vốn tưởng rằng Đường gia sẽ bỏ chạy từ chỗ trống đó, cho nên đã điều động hết tất cả binh lực về phía gần khoảng trống. Do đó điểm yếu kém khác của trận thế lập tức bị tấn công bất ngờ, đồng thời nhanh chóng lộ ra một khoảng trống lớn. Sĩ quan chỉ huy của Khải Tát gia vừa nhìn thất cảnh này, liền nhân được thông báo tổn thất, lập tức hét ;pứn: “Mẹ nó! Trúng kế rồi! Nhanh chóng điều động chiến hạm tập hợp tại phương vị XXX! Bất luận thế nào nhất định phải vây chết chiến hạm của Đường gia!” Khi Đường Nạp Văn nhìn thấy chiến hạm địch di chuyển giống như trong tưởng tượng, bất giác khuôn mặt cười đắc ý nói: “Tất cả các chiến hạm, toàn bộ khởi động toàn lực chạy tại chỗ (giống như chạy rô-đa)!” Lính động lực các chiến hạm Đường gia nghe thấy mệnh lệnh này đều ngây người, khởi động chạy tại chỗ sẽ gây ra hao tổn rất lớn đến động cơ, hơn nữa còn phải toàn lực chạy tại chỗ? Cứ như vậy, những chiến hạm mới mua sử dụng chưa được bao lâu đã phải tiến hành bảo hành sửa chữa. Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng bọn họ vẫn phải chấp hành mệnh lệnh. Đồng đội mình hồi nãy không chịu nghe lệnh mà đã bị bắn thành khói bụi, còn rành rành trước mắt. Đường Nạp Văn sau khi chờ đợi chiến hạm của Khải Tát gia di chuyển đến phương vị xxx, lập tức ra lệnh: “Phương vị chính tiền phương! Mở toàn bộ động cơ! Rút lui!” Nói xong liền soái lính kỳ hạm bay về phía khoảng không mà Khải Tát gia vừa mới tạo ra, những chiến hạm khác đương nhiên lập tức tuân lệnh rút lui. Chiến hạm vốn đang ở chế độ chạy tại chỗ, đột nhiên tăng tốc tiến về phía trước, khiến cho tất cả chiến hạm đều chấn động mạnh, sau đó giống như một tên lửa bay về nơi đã định. Tốc độ có thể so sánh như chiến hạm hình thoi lúc tấn công. Sĩ quan chỉ huy Khải Tát gia phát hiện mình lại trúng kế lập tức giận dữ hét lớn: “Đuổi theo! Quay đầu giết chết hết bọn chúng!” Chiến hạm Khải Tát gia đang tiến về phía trước nghe lệnh liền quay đầu, Như thế khiến cho đội hình đang tiến về phía trước dừng lại. Hơn nữa do chiến hạm quá dày đặc cần né tránh nhau, hơn nữa chiến hạm có chiếc thì quay sang trái, có chiếc thì quay sang phải, trong chốc lát cả đội hình hỗn loạn cả lên. Sĩ quan chỉ huy của Khải Tát gia tức giận tát vào mặt mình một cái: “Con mẹ nó! Ta thật là ngu ngốc! Lại quên nói bọn họ quay đầu theo cùng một hướng!” Còn Đường gia đương nhiên sớm đã lợi dụng cơ hội này tiến hành bước nhảy không gian bỏ chạy, còn về những chiếc chiến hạm còn lại của Khải Tát gia đang vô cùng tức giận, chỉ đành trở về hành tinh Hồng Sư, tính toán tổn thất. Bởi vì bọn họ biết không thông báo trước cho hành tinh Ô Lan, mình hoàn toàn không thể vượt qua biên giới. Còn mà chờ sau khi thông báo hành tinh Ô Lan, Đường gia sớm đã trở về hành tinh Trung Châu chuẩn bị mọi thứ để đối đầu một trận. Cảng vũ trụ hành tinh Trung Châu, vô số gia thần quần áo chỉnh tề xếp hàng ngay ngắn ở cửa. Trước mắt bọn họ cũng chính là hai cánh của cửa ra vào cảng, là đội nghi thức 1000 người. Hai bên trái phải của gia thần là hàng trăm người đội nhạc, còn phía sau là hàng ngàn nữ quyến vẫy hoa. Xung quanh nữ quyến này là bồ đội mặt đất do Đường Long dẫn dắt, có cảnh sát, có vượn người, lực lượng vũ trang này bao vây chặt cảng vũ trụ. “Đến rồi, đến rồi, nhanh! Tấu khúc khải hoàn!” một gia thần, người phụ trách đội nhạc, sau khi nhìn thấy chiến hạm xuất hiện trên bầu trời, lập tức nói với người trong đội nhạc kia. Rất nhanh, một khúc khải hoàn quen thuộc khắp vũ trụ vang lên ở cảng vũ trụ này. Nghe thấy nhạc vang lên, đội nghi thức lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, rút ra đao nghi thức, giơ lên phía trước. Những nữ quyến kia còn đang nói chuyện với nhau liền im lặng, đồng thời không biết từ đâu rút ra những đồ mỹ phẩm như hộp phấn, gương soi, căng thẳng bắt đầu kiểm tra trên khuôn mặt mình xem có chỗ nào sai sót không. Lúc bọn họ bị cha anh mình dẫn đến đây thì đã được dặn là phải thể hiện ra vẻ đẹp nhất của mình, bọn họ cũng biết rõ cha anh mình tại sao lại nói như vậy, bởi vì chàng thanh niên anh tuấn Đường Long này là người chưa có vợ. Mặc dù bọn họ phần lớn chưa từng nhìn thấy Đường Long, nhưng cha anh đã đưa cho bọn họ hình ảnh lập thể của Đường Long, cũng đủ khiến cho khuôn mặt bọn họ đỏ lên, tim đập mạnh. Đương nhiên, so với những nữ quyến với vẻ mặt vội vàng gấp gáp, những gia thần phía trước có rất nhiều gia thần còn trẻ lộ vẻ lo lắng. Những gia thần trẻ này thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn về phía một người nào đó trong số nữ quyến, bất luận có được sự phản hồi của người trong mộng của mình hay không, những gia thần trẻ tuổi này đều cúi đầu đau khổ. Những gia thần không nhận được sự phản hồi, là bởi vì biết được người trong mộng của mình đã từ bỏ mình rồi, đau khổ mà cúi đầu. Những gia thần nhận được sự phản hồi của người trong mộng, thì vì nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của người trong mộng, vì mình không có năng lực không thể thay đổi được gì mà cúi đầu. Lúc các gia thần lo lắng chờ đợi Đường Long xuất hiện, Đường Long đã bước xuống chiến hạm đi vào cảng vũ trụ, mang theo bọn người Ưu Na phụ trách chính vụ vừa đi ra ngoài, vừa nói: “Máy chặn tin hiệu tin tức đã bố trí xong chưa?” Ưu Na gật đầu nói: “Đã bố trí xong, cả hành tinh Trung Châu đều đã bị bao trùm.” Đường Long nghĩ một lát rồi nói: “Uhm, bọn người Đường Nạp Văn có thể sẽ không bị Khải Tát gia tiêu diệt hết, chắc chắn sẽ còn khoảng vài chục chiến hạm chạy về, thông báo cho bọn người Sa Lệ, Khiết Ti chuẩn bị sẵn sàng, không lâu sau sẽ có một cuộc chiến tranh.” “Vâng.” Ưu Na gật đầu móc ra máy liên lạc, bắt đầu thông báo cho Sa Lệ và Khiết Ti đang chỉ huy chiến hạm ngoài tầng khí quyển. Ái Nhĩ Hi bên cạnh Ưu Na nói xen vào: “Chúng ta có thể bố trí sấm sét ở gần hành tinh Ô Lan, như vậy có thể khiến bọn họ vừa nhảy ra liền rơi vào bẫy.” Đường Long lắc đầu: “Bố trí sấm sét mặc dù có thể đánh bọn họ một trận, nhưng hoàn toàn không thể tiêu diệt hết bọn họ, hơn nữa còn tuyệt đối để họ biết được hành tinh Trung Châu đã đổi người rồi. Hơn nữa, chúng ta cũng không biết được bọn họ có phải là trực tiếp nhảy về hành tinh Trung Châu hay không.” “Vậy, chúng ta dụ bọn họ xuống mặt đất, sau đó trực tiếp bắt Đường Nạp Văn không được sao? Như vậy vừa thuận tiện lại vừa nhanh.” Ái Nhĩ Hi vẫn tiếp tục nói. Đường Long vẫn lắc đầu nói: “Ai dám bảo đảm trong hành tinh Trung Châu không có người tố cáo chúng ta? Nên biết máy ngăn chặn tín hiệu không gian chỉ là bảo đảm không cho tin tức của hành tinh truyền ra bên ngoài, bọn họ vừa đi vào tầng khí quyển thì đã có thể nhận được tin. Bọn họ nhận được tin tức, tuyệt đối sẽ phản kháng tới cùng, như vậy sẽ gây ra tổn thất lớn cho chúng ta. Hơn nữa tiến hành chiến tranh chiến hạm trong tầng khí quyển của hành tinh, sẽ là một tai nạn cực lớn cho cả hành tinh. Nên biết vấn đề lực hấp dẫn sẽ khiến cho những chiến hạm bị tiêu diệt trực tiếp rơi xuống mặt đất, cho nên chúng ta chỉ có thể đánh cho bọn họ trở tay không kịp ở khu vực gần hành tinh Trung Châu.” Nghe thấy lời Đường Long nói, Ái Nhĩ Hi lầm bầm không lên tiếng. Lúc sắp bước ra khỏi cửa lớn cảng vũ trụ, Đường Long đột nhiên quay đầu nói với Lệ Vũ đang theo sát bên cạnh mình: “Cô phụ trách sắp xếp những di dân kia, di dân bình thường đãi ngộ giống như dân chúng lãnh địa chusngt a, đãi ngộ của những nhân tài kia phải giống như đãi ngộ của chúng ta.” NÓi đến đây hắn lại quay sang nói với Ưu Na lúc này đã thông báo xong cho Sa Lệ và Khiết Ti: “Ưu Na, cô nhanh chóng bố trí công việc cho những người này, để bọn họ bắt đầu thể hiện những học vấn, nghiên cứu, thực nghiệm của mình, đến lúc đó mọi người nghĩ xem cho bọn họ mục tiêu gì để nghiên cứu.” Đường Long đi ra cửa trước tiên nghe thấy âm thanh tiếng đao kiếm kim loại rút ra, tiếp đó nghe thấy tiếng hoan hô điếc cả tai. Ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện cửa cảng đã bị hàng ngàn hàng vạn người bao vây. Tập trung nhìn, toàn bộ đều là những gia thần kia của hành tinh này. Hơn nữa ở trước mặt mình, cũng chính là cửa cảng lại có một đội nghi thức, dùng đao nghi thức giao nhau hợp thành một hành lang đao. Nhìn thấy những thứ này, Đường Long chau mày, trong lòng lầm bầm: “lao dân thương tài.” Đương nhiên, Đường Long sẽ không nói ra vào lúc này, sẽ phá vỡ bầu không khí này. Nhìn thấy Đường Long bình tĩnh đi từ ra từ hanh lang đao, các gia thần lập tức quỳ xuống lớn tiếng nói: “Tham kiến chủ công!” Những nữ quyến kia mặc dù quỳ trên mặt đất, nhưng vẫn lén ngẩng đầu lên nhìn Đường Long. Đáng tiếc là khoảng cách với Đường Long quá xa, ngoài vài cái bóng người ra thì chẳng nhìn thấy gì hết. “Chào mừng chủ công trở về.” Mã Đồ khuôn mặt cung kính là người đầu tiên bước lên vài bước quỳ xuống nói. Nhìn thấu động tác của Mã Đồ, gia thần trực hệ của Đường Long tranh nhau bước lên vài bước lần nữa hoan hô mừng Đường Long trở về, bọn họ đều hi vọng chủ công có thể nhớ đến mình. Đường Long vẫy tay nói: “Được rồi, đứng dậy cả đi, theo cấp trên của mình đi xử lý chính vụ, chúng ta có một lượng lớn di cân cần xắp xếp.” Đường Long nói xong, những gia thần ngoại hệ sau khi cám ơn xong ngạc nhiên phát hiện, những gia thần trực hệ của Đường Long kia lại cung kính cúi chào những vị mỹ nữ bên cạnh Đường Long, hơn nữa ngoan ngoan xếp hàng đằng sau bọn họ. Rất nhanh, Ưu Na, Lệ Vũ, Lăng Lệ, Ái Nhĩ Hi … đều dẫn thuộc hạ của mình rời khỏi, gia thần trực hệ của Đường Long chỉ còn lại bốn người Mã Đồ, Quan Hòa Bành Văn Phong và Trương Khai. Nhìn thất Bành Văn Phong, Trương Khai còn đứng ngây ra đó, Đường Long bất giác nói: “Bành Văn Phong, Trương Khai các người phụ trách tuần tra trị an của hành tinh Trung Châu, hơn nữa phải duy trì trật tự của những di dân.” Bành Văn Phong, Trương Khai nghe thấy trong long vui mừng, mình đã trở thành sếp trị an của cả hành tinh này rồi. Mực dù bọn họ vô cùng mừng rỡ, những vẫn cố nén lại, khuôn mặt cung kính tuân lệnh rời khỏi. Mã Đồ và Quan Hòa nhìn thấy tất cả các gia thần trực hệ đều rời khỏi, chỉ còn lại mình, bất giác lo lắng bất an nhìn Đường Long, bọn họ không muốn để những gia thần ngoại hệ kia phát hiện ra mình là thuộc hạ vô dụng nhất của Đường Long. Đường Long đã từng ở chỗ Lăng Lệ biết được hai gia thần này đã tuân theo lệnh của mình lôi kéo được rất nhiều ngươi, bất giác khuôn mặt tươi cười vỗ vỗ vai bọn họ nói: “Nhiệm vụ lần trước các người làm rất tốt, đợi qua một khoảng thời gian sẽ để các người phụ trách ngoại giao, bây giờ tạm thời đi theo bên cạnh ta.” Mã Đồ và Quan Hòa nghe thấy lời này lập tức mừng rỡ quỳ xuống cám ơn, sau đó liền cung kính đứng đằng sau Đường Long, đồng thời ngẩng đầu ưỡn ngực đắc ý nhìn những gia thần ngoại hệ trước mặt. Bọn họ mặc dù lớn hơn Đường Long mấy chục tuổi, nhưng bọn họ đối với việc Đường Long giống như đang khen hậu bối mà khen mình thì cảm thấy rất hưởng thụ, dù gì bọn họ từ nhỏ đến lớn đã tiếp nhận sự giáo dục của gia thần. Đối với việc để bọn họ phụ trách ngoại gia, hai người thầm nhìn nhau, hai bên đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy thuốc pháo. Bởi vì Đường Long không có nói ai là chính ai là phụ, có thể đoán được phân chia chính phụ là do biểu hiện khi ở bên cạnh Đườngg Long quyết định. Trong lòng bọn họ đều quyết định, nhất định phải thể hiện tốt đồng thời phải nổi bật hơn đối phương. Bởi vì bất luận ở thê lực nào, quốc gia nào, đại thần ngoại giao đều rất quan trọng, là chức vụ quan trọng của tổ chức. Đường Long nhìn thấy vô số ánh mắt của các gia thần ngoại hệ nhìn mình chằm chằm mfinh, bất giác chau mày nói với bọn họ: “Các người ngày trước giỏi về việc xử lý chính vụ gì, thì đi đến những gia thần phụ trách những việc này của ta báo cáo. Mọi người không cần phải suy nghĩ lung tung, chỉ cần nỗ lực làm việc, người nào cần thăng quan thì theo lệ thăng quan, cần ban thưởng thì theo lệ ban thưởng! Tình hình cụ thể Mã Đồ và Quan Hòa sẽ giới thiệu cho các người biết.” Nõi xong liền dẫn theo vệ binh quay người đi vào cảng vũ trụ, đi lên chiến hạm rời khỏi. So với việc xử lý chính vụ, thì Đường Long quen với việc chỉ huy chiến đấu hơn, hắn biết minh xử lý chính vụ không tốt, cho nên sau khi ra lệnh xong liền bỏ đi. Mã Đồ, Quan Hòa nhìn thấy Đường Long đã bỏ đi, bất giác ngây người, nhưng nhanh chóng bị những gia thần ngoại hệ bao vây nịnh bợ, hỏi thăm. Khiến bọn họ không có thời gian để suy nghĩ đến chuyện Đường Long sau khi chiếm được hành tinh Trung Châu, tại sao không an định nhân tâm đã rời khỏi. Ngược lại bắt đầu đắc ý giới thiệu người phụ trách các bộ phận của Đường Long, đồng thời ra sức thể hiện sức mạnh lôi kéo bọn họ đứng về phía mình, để mình có thể chiến thắng trong cuộc chiến tranh giành chức vị chính đại thần ngoại giao kia. Những nữ quyến kia nhìn thấy Đường Long bỏ đi như vậy, tuyệt đại bộ phận đều lộ vẻ thất vọng, chỉ có một số ít thở phào bắt đầu nói chuyện với người thân. Đương nhiên, bọn họ những tiểu thư được kiều sinh quán dưỡng không thể ở bên ngoài quá lâu, nhanh chóng dẫn theo hộ vệ bắt đầu rời khỏi nơi này, bọn họ không thèm quan tâm xem cha anh đang làm gì. Còn về những người vượn sớm đã theo Bành Văn Phong, Trương Khai đi tuần tra cả hành tinh. Đường Long trở về kỳ hạm, sau khi gia nhiệm vụ cho hai người quản lý quân đội là Sa Lệ và Khiết Ti, thì đi vào phòng trò chơi chơi điện tử. Binh sĩ lãnh địa biết được Đường gia chủ vẫn còn có thể trở về, cho nên đối với việc mình không thể trở về lục địa không có ý kiến gì, người nào người nấy tự kiểm tra hệ thống cương vị của mình. Còn những binh sĩ Khải Tát gia đầu hàng kia do người nhà của mình được xắp xếp đến lục địa, mặc dù đối với việc không thể đi vào lục địa mà cảm thất không tự tại, nhưng vẫn yên lặng giữ vững cương vị của mình. 93 chiếc chiến hạm bay trong tầng khí quyển hành tinh Trung Châu, ngoài việc tiến hành sửa chữa những chiến hạm hư hỏng ra, những chiếc khác thì lặng lẽ chờ đợi chiến tranh sắp đến. Còn về những chiếc tàu vận chuyển, sau khi bổ sung xong cho những chiến hạm xong, sớm đã ẩn trốn ở một nơi gần hành tinh Trung Châu. Đường Long không muốn những chiếc tàu vận chuyển không có sức chiến đấu này, ở gần nơi này, từ đó sẽ bị tên lửa phá hủy. Ở một khu vực hành tinh phạm vi thế lực hành tinh Ô Lan, không gian gấp khúc, những chiến hạm bỏ chạy tìm sự sống của Đường gia cuối cùng đã tiến hành bước nhảy không gian thành công. Lúc này Đường Nạp Văn khuôn mặt có thể so sánh với người chết, chau mày ra lệnh: “Phát tín hiệu liên lạc xin phép đi qua hành tinh Ô Lan, các đơn vị báo cáo tính hình thiệt hại.” Không lâu sau, lính liên lạc báo cáo hành tinh Ô Lan trả lời đồng ý cho phép đi qua, tiến đó phó quan của Đường Nạp Văn liền báo cáo với ông ta: “Chủ công, chiến dịch lần này chúng ta tổn thất 20 chiếc chiến hạm cao cấp, 50 chiếc chiến hạm trung cấp, 40 chiếc tàu vận chuyển…” Lời của phó quan còn chưa nói hết, Đường Nạp Văn đã tức giận nghiến răng nghiến lợi hét lên: “Đáng chết! Ngoài chiến hạm X ra, tất cả đều không còn nữa!” Chả trách sao Đường Nạp Văn lại tức giận như vậy, chỉ trong chốc lát thì 110 chiếc chiến hạm đã không còn. Binh lực còn lại của Đường gia, cộng thêm vài chiếc của Đường Long! Bây giờ cầu mong Khải Tát gia sẽ không lập tức tấn công hành tinh Trung Châu, nếu không Đường gia tuyệt đối sẽ bị tiêu diệt! Nghĩ đến đây, Đường Nạp Văn trừng mắt nhìn phó quan hỏi: “Chiến hạm X tổn thất bao nhiêu chiếc?” Phó quan nuốt nước miếng, sau khi cẩn thận liếc nhìn Đường Nạp Văn nói: “Tổn thất 32 chiếc, 3 vị gia lão chỉ còn lại một chiếc kỳ hạm.” “Cái gì! 32 chiếc? Độ phòng ngự của chiến hạm X là 800 độ! Làm sao có thể tổn thất nhiều như thế?!” Đường Nạp Văn trừng mắt nhìn một cách không tin được hỏi phó quan. Phó quan bị ánh mắt hung ác của Đường Nạp Văn dọa sợ lắp bắp nói: “Ơ, là do … là do những chiếc chiến hạm X tổn thất này đa số đều do binh lính không đủ, lúc chiến đấu … chiến hạm …khả năng của chiến hạm không được thể hiện hết, cho nên…” “Đáng chết!” Đường Nạp Văn đấm lên bàn điều khiển nghiến răng nghiến lợi nói: “Đám tiện dân chết tiệt ở hành tinh Hồng Sư kia! Nếu như không phải đám dân đó gây bao động, bản công tuyệt đối sẽ không tổn thất nhiều chiến hạm X như thế! Sớm biết thế giết quách hết bọn chúng cho rồi!” Trong mắt Đường Nạp Văn, chiến hạm X hơn 20 tỷ tuyệt đối quan trọng hơn chiến hạm một tỷ mất kia. So sánh với những thứ này, càng không cần phải nói đến những binh sĩ không đáng tiền kia. Đối với binh sĩ hi sinh, Đường Nạp Văn chỉ cảm thấy người không đủ dùng mà thôi. Ngoài ra, hoàn toàn không có cảm giác gì khác. “Tạm thời không cần sửa chữa chiến hạm, trực tiếp trở về hành tinh Trung Châu!” Đường Nạp Văn không hổ là gia chủ, đã nhanh chóng từ tâm trạng đau lòng hồi phục trở lại, lập tức ra lệnh trở về Trung Châu. Phó quan nghe thấy câu đầu Đường Nạp Văn Nói, trong lòng lầm bầm: “Cái gì tạm thời không cần sửa chữa chiến hạm? Tàu vạn chuyên đâu còn nguyên liệu nữa đâu mà sửa! Hơn nữa chúng ta tổn thất lớn như vậy, còn không phải đều là do bọn người các người chỉ lo đi cướp bóc không phái người cảnh giới mà tạo nên, thật là không biết gì!” Đương nhiên, hắn nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng không biểu lộ ra ngoài, ngược lại cung kính tuân lệnh đi xuống truyền đạt mệnh lệnh. Không lâu sau, 44 chiếc chiến ham X thương tích đầy mình kia của Đường Nạp Văn, cuối cùng đã đi vào phạm vi thế lực của hành tinh Trung Châu. Đường Nạp Văn phát hiện Đường Long lại không đi ra nghênh đón mình, bất giác chau mày hỏi: “Sao không có người ra nghênh đón? Không thong báo cho tháp chỉ huy sao?” Phó quan vội vàng đáp: “Chủ công, không biết là máy liên lạc của chúng ta có vấn đề, hay là tháp chỉ huy của hành tinh Trung Châu có vấn đề, không liên lạc được với tín hiệu của hành tinh Trung Châu.” Anh ta nói đến đây, lính radar liền báo cáo: “Báo cáo chủ công, trên radar có phản ứng, một chiếc chiến hạm X từ trong tầng khí quyển bay ra.” “Thật là, lại phái một chiếc chiến hạm đến nghênh đón!” Đường Nạp Văn lầm bầm, vẫy tay để phó quan chỉ huy chiến hạm tiếp tục tiến về phía trước. Đường Nạp Văn hoàn toàn không có nghĩ gì khác, ông ta cho rằng những chiến hạm khác của Đường Long đang được sửa chữa, cho nên chỉ phái một chiếc ra nghênh đón mình. Sau khi lính radar báo cáo xong, liền trở về vị trí của mình. Nhưng anh ta đột nhiên phát hiện trên radar hiển thị ở hành tinh Trung Châu có mấy chục điểm sang, nhưng nhanh chong lại biến mất. Một người quen thuộc các chức năng của radar như anh ta, biết được những thứ này biểu thị có mấy chục chiế phi thuyền bay trong tầng khí quyển của hành tinh Trung Châu, bởi vì phi thuyền dừng đậu ở cảng radar kiểm tra không ra. Mặc dù điểm này khiến anh ta lấy làm lạ, nhưng anh ta không để ý đến, cho rằng những điểm sáng này là phi thuyền dân sự, hoặc là do radar của mình bị hư rồi. Dù gì thì trước đây không lâu cái lần bị tấn công kia quá lợi hại, có xảy ra vấn đề cũng là điều bình thường. Anh ta có quan điểm này, là vì ai cũng biết hành tinh Trung Châu ngoài 7 chiếc phi thuyền của Đường Long ra, thì không có sự tồn tại của chiếc chiến hạm nào cả. Đương nhiên, mặc dù đại đa số lính radar đều có quan điểm này. Nhưng vẫn có lính radar chiến hạm tận tâm vì chuyện này mà xin chỉ thị của lính radar kỳ hạm, nhưng đều bị lính radar kỳ hạm bảo là không cần để ý đến. Đường Long đang ở trong phòng trò chơi đột nhiên bị gọi ra: “Chủ công, bọn người Đường Nạp Văn đã đi vào phạm vi radar hành tinh Trung Châu. Từ trong phòng trò chơi bò ra, Đường Long vừa đi vừa nói với lính thong tin: “Bọn họ quả thật có thể chạy trở về, bọn họ còn có bao nhiêu chiến hạm?” “Còn có 44 chiếc chiến hạm X, toàn bộ đều hư hại không giống nhau.” “Được, ra lệnh toàn bộ chiến hạm chuẩn bị, đợi ta ra lệnh vạn pháo cùng bắn!” Đường Long đi đến phòng chỉ huy vừa nói một cách hưng phấn, vừa ra lệnh kỳ hạm xông ra ngoài tầng khí quyển. “Vâng!” Lính thông tin lập tức truyền lệnh của Đường Long cho tất cả các chiến hạm. Những chiến hạm đang dừng lại kia của Đường Long sau khi nhận được lệnh liền khởi động, bắt đầu chầm chậm di chuyển ra ngoài không gian, đồng thời bắt đầu bổ sung đạn dược năng lượng. Nhìn thấy quê hương ở trước mặt mình, những binh sĩ Đường gia thoát chết đều lộ vẻ kích động. Lính điều khiển chiến hạm cũng theo quán tính tăng tốc độ, hi vọng có thể nhanh chóng trở về nhà nghỉ ngơi. Chính vì như thế, ngoài những chiếc chiến hạm động cơ bị hư tổn và vì thể hiện địa vì mà chạy tốc độ chậm, những chiếc chiến hạm khác đều tăng tốc bay về phía hành tinh Trung Châu. Đường Long đứng ở trên kỳ hạm Thiên Thạch cười lạnh ra lệnh cho lính thông tin: “Phát thông báo khuyên hàng tới bọn họ!” “Vâng!” Lính thông tin sớm đã nhập tín hiệu vào máy tính, liền phát lệnh khuyên hàng đến những chiếc chiến hạm đang như ong bay đến. Chiến hạm Đường gia nhận được tin tức toàn bộ đều sững người, có rất nhiều người đều dùng tay móc lỗ tai xem mình có nghe nhầm hay không. Người đầu tinh tỉnh lại là Đường Nạp Văn, sau khi nghe thất thông báo khuyên hàng của Đường Long chỉ ngây người một lát rồi nhảy lên mắng lớn: “Con mẹ nó! Hắn dám khuyên hàng? Hắn nhất định là đầu hàng Khải Tát gia rồi! Đường Long là địch! Bắt hắn lại cho ta!” Mắng xong liền lập tức ra lệnh cho kỳ hạm của mình tăng tốc, chuẩn bị tự mình xé tan tành kỳ hạm của Đường Long. Ông ta không ra lệnh bắn, bởi vì ông ta nhìn thấy Đường Long chỉ có một chiếc chiến hạm. Ông ta lúc này bị những chuyện xảy ra liên tiếp đả kích làm cho tức giận, hoàn toàn không nghĩ Đường Long dựa vào cái gì dám yêu cầu mình đầu hàng. Những chiếc chiến hạm thoát khỏi đội hình rơi lại phía sau này, lập tức tuân theo lệnh của Đường Nạp Văn tăng tốc tiến về phía trước. Nhưng cũng không phải toàn bộ kỳ hạm đều tăng tốc, kỳ hạm của Đường Trọng Phổ không những không tăng tốc ngược lại còn lùi về phía sau. Đương nhiên, trong thời khắc căng thẳng này hoàn toàn không có người để ý đến sự khác thường của kỳ hạm này của ông ta. Chiến hạm Đường gia cuối cùng cũng hiểu ra cái tên Đường Long này tạo phản! Toàn bộ đều xông về phía Đường Long. Hơn 40 chiếc chiến hạm bắt một chiếc chiến hạm, chuyện này còn không phải là tay không bắt gà còn gì? Các sĩ quan chỉ huy các chến hạm bị Đường Long áp chế đến không thể ngẩng đầu, đều tưởng tượng một cách ác ý sau khi bắt được Đường Long sẽ làm nhục hắn như thế nào. Đường Nạp Vũ sắc mặt nghiêm trọng nhìn chiếc kỳ hạm đơn độc kia của Đường Long, quay đầu nói với phó quan: “Lùi về phía sau, nhảy đến hành tinh Âu Đức.” Phó quan ngạc nhiên nhìn Đường Nạp Vũ, nhìn thấy sắc mặt của Đường Nạp Vũ, phó quan đành nuốt nước miếng, đem những lời khuyên ngăn nuốt vào trong bụng, quay người truyền lệnh. Nhìn thấy những chiếc chiến hạm kia không biết sống chết xông đến chỗ Đường Long, Đường Nạp Vũ sau khi cười lạnh nhỏ tiếng lầm bầm: “Một đám ngu ngốc, hắn không nắm chắc dám khuyên các ngươi hàng sao? Hừ, chớ trách ta không nhắc nhở các người, nếu như nhắc nhở các người ai thay ta cản Đường Long lại? Dù gì con trai đã ở bên cạnh ta, những chuyện khác ta không thèm để ý đến.” Rất nhanh, kỳ hạm của Đường Nạp Vũ đã ở phía sau Đường Trọng Phổ, cũng chính là phía sau cùng của trận thế. Lúc chiến hạm bắt đầu nhảy, Đường Nạp Vũ cười lạnh nói với chiến hạm của Đường Long: “Đương Long, ngươi thật lợi hại, đến Đường gia chưa tới một năm đã đoạt được Đường gia! Nhưng ngươi yên tâm, Đường Nạp Vũ ta sẽ không thất bại dễ dàng như vậy!” Nói đến đây, chiến hạm của Đường Nạp Vũ đã nhảy đi mất, trên chiến trường hoàn toàn không có người chú ý đến điểm này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang