[Dịch]Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm - Sưu tầm
Chương 62 : Cứu mỹ
Ngày đăng: 18:02 14-05-2018
.
Vài ngày sau, đám người Thiên Tà lấy tốc độ cực nhanh vượt qua Ma Vực. Trên đường đi chém giết không ít yêu thú và vài tên Ma Tộc người trêu chọc bọn họ.
Ngay trước mắt xuất hiện một tấm bia đá ghi là Tiêu Dao Cốc, Thiên Tà cũng không chút do dự tiến vào. Bên trong là một cánh rừng rậm đen kịt, rừng rậm này vô cùng qủy dị, chướng khí mù mịt.
Đi thêm một lúc thì phía trước vang lên tiếng bước chân dồn dập, cách ba người gần trăm mét, một đám gần trăm người đang hoảng hốt bỏ chạy. Những người này tu vi toàn là Trúc cơ kỳ, có vài người là Trúc cơ hậu kỳ, khoảng cách đột phá tới Kết đan cảnh không còn xa. Lúc này một ánh đao khổng lồ từ trên trời xuất hiện, lao thẳng vào đám người đang bỏ trốn.
Ầm...
Mà tiếng nổ lớn vang lên, đám người kia bị ánh đao bổ trúng, không một người sống sót, dưới mặt đất xuất hiện một cái hố to, dài khổng lồ.
- Hóa thần cảnh.
Huyền Nguyệt nhẹ giọng nói. Thiên Tà cũng không để ý, Huyền Nguyệt bây giờ cũng là Hóa thần cảnh, Mị Mị cũng vậy, vài tên Hóa thần cảnh hắn cũng không quan tâm, nếu như hai người đánh không lại, nguy hiểm đến tính mạng, hắn cũng có thể ra tay giúp một chút. Sinh tử rèn luyện là một loại kích phát tiềm năng cơ thể cực kỳ tốt.
- Thiên Tuyết, cô bây giờ đang bị tỏa yêu vòng khóa lại, đừng cố vùng vẫy nữa, cô không thoả nổi đâu.
Một thanh âm nam tử truyền tới.
Thiên Tà nhìn về phía phát ra thanh âm thì thấy có ba người đang đi về phía này. Hai nam một nữ, hai người nam nhân đang cầm hai tay cô gái dẫn đi. Mà cô gái kia hai tay bị một chiếc vòng trói buộc, theo Thiên Tà quan sát thì nàng bị chiếc vòng phong ấn tu vi. Cô gái này dung mạo cực kỳ xinh đẹp, tóc đen dài đến ngang eo, hai hàng lông mày như lá liễu, ngũ quan thanh tú, cặp môi đỏ mọng mang theo nụ cười, nhìn vô cùng xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành. Nàng mặc một bộ quần áo màu đỏ, vẫn vô cùng sạch sẽ, gọn gàng, có vẻ như nàng cũng không bị hành hạ gì.
Đợi bọn họ tới gần, Thiên Tà liếc Huyền Nguyệt một cái, nàng hiểu ý, rút kiếm chém ra, không có bất ngờ gì, hai tên thanh niên này dù sao cũng chỉ là Kết đan sơ kỳ, không kịp phát hiện gì đã bị ánh kiếm xoẹt qua cổ, mất mạng.
Ba người Thiên Tà đang định bước đi thì cô gái tên là Thiên Tuyết kia gọi lại
- Ba vị xin dừng bước.
- Có việc gì sao?
Thiên Tà quay đầu lại, hỏi.
- Không biết ba vị tôn tính đại danh là gì, ơn cứu giúp này Thiên Tuyết ngày sau nhất định sẽ báo đáp.
Thiên Tuyết trong lòng cũng đã vô cùng kinh ngạc, ba người trẻ tuổi trước mắt này cũng quá mạnh mẽ rồi, nàng không nhìn thấu tu vi của bọn họ, nhất là cô gái bên phải kia, vô thanh vô tức chém giết hai tên Kết đan cảnh sơ kỳ.
Thiên Tuyết tuy nhiên bị tỏa yêu vòng khóa lại, không cách nào thi triển thực lực, nhưng nàng cũng là Kết đan cảnh hậu kỳ, linh hồn cực mạnh nhưng cũng không cảm ứng được tu vi ba người này. Theo nàng suy đoán bọn họ tu vi thấp nhất cũng là Hóa thần cảnh.
- Thiên Tuyết đúng không, cô không cần phải báo đáp, tên Dâm ma này nhắm trúng cô rồi. Cô chắc chắn sẽ bị hắn thu vào hậu cung, nếu cô muốn bây giờ cũng có thể hiến thân nga.
Mị Mị trêu chọc nói. Nàng cũng ở bên cạnh hắn một thời gian rồi, tên này không bao giờ thích xen vào việc của người khác. Không bao giờ có ngoại lệ, lần này hắn cứu nàng thì một trăm phần trăm là hắn nhìn trúng dung mạo của nàng.
- Ta....
Thiên Tuyết kinh ngạc không biết nói gì.
- Nguyệt Nguyệt phá Tỏa yêu vòng cho nàng đi rồi chúng ta lên đường. Còn nàng là Thiên Tuyết đúng không? Đúng như những gì Mị Mị nói, bản Công tử nhắm trúng nàng rồi. Nhưng nàng cũng đừng nghĩ nhiều, bản Công tử cũng không phải người thích lợi dụng hoặc sử dụng thủ đoạn để chiếm đoạt nữ nhân.
Thiên Tà nhìn Huyền Nguyệt, sau đó mỉm cười nhìn Thiên Tuyết nói. Hắn quả thật cũng có chút động tâm với cô nàng này, đơn giản là vì nàng khá xinh đẹp.
- Đa tạ vị Công tử này đã có ý tốt, nhưng Tỏa yêu vòng không dễ dàng bị chém đứt như.....
Thiên Tuyết chưa kịp nói hết thì
KENG
Tỏa yêu vòng bị chém đứt.
Huyền Băng kiếm dù sao cũng là thánh khí, chém vỡ một cái Tỏa yêu vòng cũng không phải là khó.
- Được rồi, mỹ nữ, sau này gặp lại, nhớ đó bản Công tử đã nhắm trúng nàng rồi. Nàng chạy đâu cũng không thoát được.
Thiên Tà nói xong cũng nhanh chóng quay đầu bước đi, Huyền Nguyệt và Mị Mị cũng nhanh chóng đuổi theo.
----------------------------------------------------------
- Công tử, nàng vẫn đi theo chúng ta.
Nửa ngày sau, Huyền Nguyệt nhìn Thiên Tà nói.
- Dâm ma, không biết ngươi dùng thủ đoạn gì mê hoặc người ta, khiến nàng đi theo ngươi.
Mị Mị nói, nàng gọi hắn là dâm ma bởi vì lúc trước hắn và Huyền Nguyệt ra khỏi dung nham hồ, Huyền Nguyệt khuôn mặt đỏ bừng, xuân tình dập dờn trong ánh mắt, quần áo xộc xệch. Cộng thêm mấy ngày nay, mỗi lúc đi ngủ nàng lại nghe được những tiếng rên rỉ cực kỳ dâm đãng của Huyền Nguyệt, khiến nàng không thể nào ngủ được.
- Không lẽ Mị Mị không bị Công tử mê hoặc?
Huyền Nguyệt cười xấu xa nhìn nàng.
- Hừ... Ta còn lâu mới bị hắn mê hoặc. Huyền Nguyệt tỷ đừng vu oan cho ta.
Mị Mị khuôn mặt hơi đỏ lên, nói. Nàng cũng không biết từ lúc nào mình gọi Huyền Nguyệt là Huyền Nguyệt tỷ. Không lẽ có một thứ hạng nào đó sao.
- Thật sao?
Thiên Tà mỉm cười ôm lấy Mị Mị, một tay chui vào trong vạt áo của nàng, xoa bóp bộ ngực lớn, hỏi.
- Ưm...
Mị Mị nhẹ kêu một tiếng, nàng cũng không nói gì mà chỉ ôm lấy hắn.
----------------------------------------------------------
- Thiên Tuyết, nàng đi theo chúng ta làm gì?
Thiên Tà nhìn Thiên Tuyết hỏi.
- Ta... Ta...
Thiên Tuyết ấp úng, không biết nói gì. Chính bản thân nàng cũng không biết tại sao lại đi theo bọn họ.
Thiên Tà cười cười nhìn nàng
- Muốn đi theo chúng ta, không lẽ nàng thật sự muốn hiến thân?
- Ta...
- Quên không hỏi, nàng là loại yêu thú gì, Kết đan hậu kỳ mà đã có thể biến thành hình dáng nhân loại, ta rất hiếu kỳ nha.
Thiên Tuyết nhìn hắn một chút, sau đó nói:
- Ta là Cửu Vỹ Yêu Hồ.
- Cửu Vỹ Yêu Hồ không phải đã tuyệt chủng rồi sao?
Mị Mị kinh ngạc hỏi. Hơn một ngàn năm trước Cửu Vỹ Yêu Hồ đã bị một tai nạn khiến cho diệt tộc.
- Ta là hậu duệ cuối cùng của Tộc. Mặc dù thực lực chưa đạt tới Hóa hình, nhưng ta đã mọc ra ba cái đuôi, có thể hóa thành hình người. Lần này ta xuất hiện trong thế giới con người là muốn tìm đến nơi truyền thừa của tổ tiên.
Thiên Tuyết nói xong, sau lưng nàng cũng xuất hiện ba cái đuôi màu trắng, đung đưa trên không trung, nhìn vô cùng đáng yêu.
- Ukm... Vậy tại sao nàng lại bị mấy người đó bắt.
- Tên cốc chủ Tiêu Dao Cốc khốn kiếp đó phát hiện ra ta là Cửu Vỹ Yêu Hồ huyết mạch, liền dùng Tỏa yêu vòng trói lại ta, muốn mang về Tiêu Dao Cốc song tu, tăng cao thực lực.
Thiên Tuyết nói, trong mắt sát khí không che giấu chút nào.
Thiên Tà mỉm cười nhìn nàng, nói:
- Vậy nàng còn bám theo ta, không sợ bản Công tử cũng đem nàng song tu sao.
- Ta không biết.... Ta cảm thấy ngươi cũng không phải loại người như vậy. Ngươi là người tốt.
Thiên Tà đi đến trước mặt nàng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của nàng, nói:
- Vậy nàng sai rồi. Bản Công tử mặc dù nhận mình không phải là người xấu, nhưng cũng không phải là người tốt. Bản Công tử sớm muộn gì cũng ăn nàng.
Thiên Tuyết cũng không né tránh ánh mắt của hắn, nói:
- Ngươi vừa rồi cứu ta, ta cũng không ghét ngươi, dù cho ngươi ăn ta, ta cũng sẽ không phản đối.
Thiên Tà nghe nàng nói vậy, ôm lấy eo thon của nàng cười dâm đãng, nói:
- Bản Công tử nghe nói Hồ tộc bản tính dâm đãng, quả nhiên không sai. Ta còn biết Hồ tộc có một loại thải bổ công pháp, không lẽ nàng định thải bổ bản Công tử.
Thiên Tuyết bị hắn ôm lấy, nàng cũng không kháng cự, nói:
- Hồ tộc bản tính dâm đãng là đúng, có một bộ công pháp thải bổ cũng đúng. Những ta là ngoại lệ, ta không thích tiếp xúc với lũ đàn ông đó. Nhưng khi nhìn ngươi, trong lòng ta không có một chút cảm giác bài xích nào, ngược lại, ta còn cảm thấy ngươi rất dễ nhìn. Đây là lần đầu tiên ta có cảm giác như vậy.
- Ồ.... Vậy là ngươi có cảm tình với bản Công tử.
- Đúng vậy.
Thiên Tà phá lên cười, hắn không nghĩ tới mình lại thu được một mỹ nữ trong tình huống này.
- Tốt, về sau nàng đi theo bản Công tử, làm thị nữ của ta. Đồng ý không?
Thiên Tuyết gật đầu.
- Chủ nhân.
- Được rồi, giới thiệu một chút, đây là Huyền Nguyệt, cũng là thị nữ của ta. Nàng về sau cố gắng học hỏi Huyền Nguyệt nhiều hơn.
- Huyền Nguyệt tỷ.
Thiên Tuyết gật đầu, mỉm cười chào hỏi với Huyền Nguyệt. Mà Huyền Nguyệt cũng mỉm cười nhìn nàng.
- Đây là Mị Mị, cũng giống Huyền Nguyệt, là thị nữ của bản Công tử.
- Mị Mị tỷ.
- Dâm ma, ai là thị nữ của ngươi. Đừng nói mù, ta khi nào đồng ý làm thị nữ cho ngươi.
Thiên Tà cười cười nhìn Mị Mị, nói:
- Thật không phải sao, Mị Mịiiiiii.
Mị Mị đối diện với ánh mắt của hắn, nàng hứ một tiếng, sau đó nhìn Thiên Tuyết, nói:
- Tuyết muội, vừa rồi nghe muội nói muốn đi tìm nơi truyền thừa của Hồ tộc, muội biết chỗ không?
Thiên Tuyết gật đầu, nói:
- Trong trí nhớ của muội có lưu lại ký ức về nơi đó.
- Tốt, chúng ta cũng không có việc gì làm. Đưa muội đến nơi truyền thừa một chuyến cho đỡ buồn đi. Được không Công TTTTTử...
Mị Mị nhìn Thiên Tà nói, nàng cố ý kéo dài chữ Công tử trêu chọc hắn.
- Tốt, đi một chuyến. Thiên Tuyết đạt được truyền thừa chắc thực lực cũng sẽ tăng cao không ít, lúc đó bản Công tử lại có thêm một cao thủ bảo vệ.
Thiên Tà nhìn Thiên Tuyết nói, sau đó nhìn về phía Mị Mị, nở một nụ cười dâm đãng, nói:
- Tiểu Mị Mị, lại đây.
- Hừ... Ta không tới.
- Lại đây nào.
Thiên Tà vẫn cười cười nhìn nàng. Mị Mị nhìn hắn vẻ mặt đáng thương nói:
- Mị Mị xin lỗi công tử, Mị Mị biết sai rồi.
Đối mặt với khuôn mặt vô cùng đáng yêu của nàng, Thiên Tà vẫn như cũ, không một chút dao động, nói:
- Lại đây.
Mị Mị cắn răng, từng bước đi về phía hắn. Thiên Tà để nàng cúi đầu xuống, sau đó bàn tay to không có một chút thương sót đánh xuống mông nàng.
BA BA BA BA....
Vô số bàn tay quất xuống mông nàng, Mị Mị hét ầm lên:
- Sao ngươi.... A... Tên khốn kiếp... A... Dâm ma.... A... Biến thái... A..... Đừng đánh nữa... A... Đau quá... A...
Trả lời nàng đều là những tiếng BA BA vang lên. Mị Mị lúc đầu đã vận chuyển nội lực ngăn cản hắn, nhưng vô hiệu, bàn tay to vẫn như cũ không ngừng đập xuống mông nàng. Vài phút sau nàng bắt đầu cầu xin tha thứ.
- A.... Công tử.... Đừng đánh nữa... Người ta... Đau quá... Ta... Lần sau... Lần sau không như vậy nữa.... Sẽ ngoan ngoãn mà....
- Tiểu Mị Mị, ba ngày không đánh nàng nhảy lên nóc nhà lật ngói, tưởng ta không dám trừng phạt nàng sao.
Thiên Tà nói, lực đạo trên tay cũng đã giảm bớt, biến thành xoa nhẹ mông nàng. nhẹ giọng nói:
- Đau không. Lần sau còn vậy thì sẽ không phải trừng phạt nhẹ nhàng như vậy.
- Ân... Người ta... Không dám nữa... Ngươi đừng đánh ta....
Mị Mị nức nở nói. Cảm nhận bàn tay của hắn đang vuốt ve, xoa nhẹ mông của mình, đau đớn đã biến mất không thấy tăm hơi. Khuôn mặt nàng cũng đã đỏ lên, hai mắt xuân tình cũng đã tràn ngập. Phía dưới âm đạo của nàng cũng bắt đầu chảy nước.
Thiên Tà ghé vào tai nàng, nhẹ liếm vành tai nàng, nói:
- Thoải mái sao, xin lỗi tiểu Mị Mị, bản Công tử đã hơi mạnh tay một chút.
- Ân...
Mị Mị nhẹ giọng nói, thanh âm vô cùng mê người.
- Lúc nào có cơ hội, bản Công tử muốn ăn nàng, được chứ?
- Ân....
Mị Mị xấu hổ Ân một tiếng, nàng thật ra cũng rất khát vọng được hắn yêu thương, vuốt ve như Huyền Nguyệt vậy.
Ở bên cạnh Huyền Nguyệt mỉm cười nhìn hắn, nói:
- Công tử muốn ăn Mị Mị rồi sao.
- Tiểu Nguyệt Nguyệt ghen ?
- Hừ... Ta mới không thèm ghen. Nếu không đã sớm bị dấm chua dìm chết.
Huyền Nguyệt cầu còn không được. Mấy ngày nay một mình nàng chống cự lại hắn, nàng thật sự chịu không nổi, nàng không thể thỏa mãn được hắn. Người này cũng quá biến thái, nếu không phải nàng cầu xin tha thứ, thì nàng chắc chắn sẽ bị hắn tươi sống đâm chết.
Mà ở một bên khác, Thiên Tuyết khuôn mặt cũng đã đỏ lên, nhưng nàng vẫn nhìn chằm chằm vào hắn và Mị Mị.
------- Đọc xong nhớ để lại bình luận góp ý nhé. Về phần tặng tlt thì có cũng được không cũng được. Bản nhân không quan tâm nhiều đến việc đó. Ta chỉ mong muốn mọi người bình luận, góp ý nhiều một chút, bản nhân cũng sẽ có nhiều ý tưởng hơn ------
ĐunhChiểu
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện