[Dịch]Tiên Nữ Hoàng Hậu Đa Tài - Sưu tầm

Chương 9 : Cuộc sống ở lãnh cung (2)

Người đăng: 

.
Hứa thì hứa thế đấy nhưng trong lòng lại cười hầm : - Ha ha !! Tôn lão đầu lại bị lừa rồi , con là nữ nhi chứ quân tử gì .... Mắc cười quá hà !! He he he .... Thật không ngờ Tôn Ngộ Không một đời anh minh không bị mắc nưu của yêu quái bao giờ mà chỉ vì ly rượu cùng mầy quả đào tiên mà đánh mấy lý trí .Không biết phải mắn hắn quá tin Ngọc Băng hay phải khen Ngọc Băng có bộ mặt dễ khiến cho người ta tin tưởng đây ?? Quan lam Hinh nhìn vào mà chỉ biết lắc đầu cười trừ . Công chúa nhỏ của bà lại ma ranh hơn rồi . Thôi , ta mệt rồi , con trở lại trần thế đi . Nhứ những điều cấm kị , tuyệt đối không được mắc phải , nếu không con sẽ tiếp tục bị chuyển kiếp và trở thành người thường đó , không ai cứu vớt được đâu : - Không được có tình yêu với người trần thế . - Không được giết người , dù là người xấu hay không xấu Chỉ cần không phạm vào hai điều đó thì chỉ khoảng 10 năm nữa con sẽ được về thiên đình thôi . Quân Ngọc Băng bĩu môi , nói : - Mẫu hậu , con biết rồi . Tạm biệt người , yêu người nhất trần gian luôn . Moa ... Moa ... Quân Ngọc băng làm động tác hôn gió với Quan Lam Hinh rồi biến mất . Trong lúc đó , dưới trần gian hiện đại , ở bảo tàng nghệ thuật nhạc cụ , Tôn Ngộ Không biến thành một chàng trai đẹp không tì vết đi xuống lấy đồ cho Quân Ngọc băng . Nữ thì cũng nhìn hắn với ánh mắt hình trái tim còn nam thì hận không thể bằng hắn . Cứ như soái ca từ truyện ngôn tình bước ra , hắn nắm lấy tay của một cô nhân viên đứng gần đó , rồi hỏi : - Cho hỏi phòng của Quân ngọc Băng ở đâu ? Được đứng gần soái ca trong lồng ngực cô gái trẻ kia , quả tim đang muốn rớt ra ngoài luôn rồi . Trong vô ý , cô chỉ phòng của Quân Ngọc băng cho hắn . Quân Ngọc băng thì ai chả biết . Người có thể không biết chủ tịch bảo tàng là ai thì không sao nhưng nếu không biết co ấy tì người sẽ bị mọi người khinh bỉ ngay , Ai mà không biết cô nương thiên tài toàn năng vậy cơ chứ . Vừa xinh đẹp , giỏi quân sự , võ công , vũ khí , trận địa lại vẽ đẹp , hát hay , nấu ăn ngon cơ chứ hơn thế nữa lại là con nuôi của năm vị tổng thống đế quốc hùng mạnh . Không biết thì trừ khi ngươi không phải là người địa cầu . Cô gái nói xong thì cũng rất ghen tị với nàng . Cứ cách khoảng một tháng lại có một chàng đẹp trai đến tìm nàng ( ai rồi sẽ biết ở đoạn sau nhé ! :-P :)) ) Thật vô cùng ghen tị với nàng ta , nghĩ đi rồi cũng phải nghĩ lại , ai biểu mình không đẹp bằng người ta , không giỏi bằng người ta , địa vị không cao bằng người ta ... rồi cái gì cũng không bằng người ta , lấy cái gì để so sánh đây .. Chỉ biết lắc đầu thở dài mà thôi , ghen tị vần mãi chỉ là ghen tị ..... Nhưng vẫn cố níu kéo . Cầm lấy ta hắn , cô ta hỏi : - Anh tên gì ? - Tên ? Tên ta là Tôn Hàn Phi ( tí nữa thì nói là Tôn Ngộ Không ) . Nói xong còn khuyến mãi thêm nụ cười làm cúng sinh điên đảo . Nói xong hắn bước chân vào căn phong có ghi tên ' Quân Ngọc Băng ' , phất ta một cái , thu hết đồ đạc vào túi càn khôn rồi hắn chuẩn bị đi đến một địa điểm khác của cô . Những chuyện này , nàng không hề biết , nàng vẫn đang ngủ yên ổn trên một cành cây cao , đung đưa , nhìn vào làm người ta hoảng hồn . mà nàng cũng không biết rằng có một ánh mắt đang nhìn nàng , trong mắt hiện lên chút ít thú vị . Đến khi Thanh Ngọc gọi thì nàng mới tỉnh giấc . Lúc đầu Thanh Ngọc cũng không chú ý tớ nhưng sau khi tìm kiếm nàng mệt mỏi thì ngồi dưới gốc cây nghỉ , vô tình nhìn thấy nàng đang nằm trên cây với cái tư thế vô cùng ' khiếm nhã ' ..... : "> : "> : "> Tay gối lên đầu , chân vắt chéo , tóc thả thả xuống , nhìn vào khiến lòng người rất hoảng bởi vì nàng có thể ngã bất cứ lúc nào , nàng ̣ gọi nàng xuống : - Hoàng hậu nương nương , người xuống đi , cẩn thận kẻo ngã !!!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang