[Dịch] Tiên Hà Phong Bạo

Chương 14 : Tử sắc dị thảo (2)

Người đăng: 

.
Cây cỏ màu tím này từ ngoại hình tới màu sắc đều giống Tử Dương thảo được ghi chép trong Linh Phương phổ, ít nhất có tám chín phần tương tự. Nếu như dựa theo giới thiệu trong Linh Phương phổ, Tử Dương thảo này là một loại tài liệu để phối chế linh đan đê giai. Linh đan! Đối với Từ Huyền ở nơi thâm sâu cùng cốc mà nói chính là thứ mơ ước tha thiết. Từ Huyền nhìn chằm chằm vào cây cỏ màu tím dưới ánh mặt trời chói chang kia, tim chợt đập nhanh hơn. Thời thiếu niên hắn cũng có một mộng tưởng hão huyền, xông vào trong thâm sơn và gặp được một động phủ thần tiên, ăn vào thiên tài địa bảo hoặc tuyệt thế linh đan trong truyền thuyết. Nhất cử đột phá xiềng xích của luyện thể kỳ, tiến nhập vào con đường tiên tu mà kẻ khác hằng ngưỡng mộ. Thế nhưng theo tuổi tác lên cao, cuối cùng hắn cũng hiểu ra đây chỉ là một mộng tưởng hão huyền. Có thể sẽ có người vận cứt chó gặp phải nhưng tỉ lệ tuyệt đối nhỏ đến thương cảm, ngàn vạn người chỉ có một người, dựa vào cái gì sẽ rơi xuống đầu chính mình? Lúc này, hắn ngưng mặt nhìn cây cỏ màu tím hư hư thực thực trước mắt, Từ Huyền liếm môi, trong mắt lộ ra vẻ kỳ dị. Nếu như vật đó thực sự là Tử Dương thảo, vậy ít nhất có thể bán đi được một ít Linh nguyên tệ ở trên trấn. Dựa theo phương pháp ghi chép trong Linh Phương phổ, Từ Huyền ngắt lấy cây cỏ màu tím về để ở trong giỏ. Sau khi tìm kiếm một lúc quanh phụ cận, rốt cục Từ Huyền chiếm được một đám cây cỏ màu tím. Lúc này mặt trời cũng đang lặn xuống phía tây. Từ Huyền hơi rùng mnhf, một mình đi lại trong thâm sơn mà không có ánh sáng mặt trời cũng không phải lựa chọn sáng suốt, cũng không đơn giản vì cái ăn cái mặc.. Phụ cận này thỉnh thoảng có một ít dã thú thường lui tới, chính vì thế hắn luôn đi trên con đường an toàn. Nếu như lạc đường tại đây vào buổi tối, gặp phải một ít dã thú cường đại, hắn lại chỉ có một mình, không có vũ khí, rất khó ứng phó. Đối mặt với dã thú có cảnh giới ngoài luyện thể tứ trọng kia, phải sở hữu vũ khí hoàn mỹ mới có đủ dũng khí. Hắn không là nữa, quyết đoán hạ sơn. Mãi cho đến khi màn dêm buông xuống, Từ Huyền mới rời khỏ thâm sơn hoang dã, phía sau mơ hồ truyền đến tiếng sói tru hổ gầm. Hắn không khỏi lau mồ hôi. Cho dù luyện thể phàm sĩ luyện thể tứ trọng cũng không dám tiến nhập thâm sơn vào buổi tối. Từ Huyền từng nghe nói, có một vài luyện thể phàm sĩ cường đại như tồn tại luyện thể thất trọng, có thể giết gấu đánh hổ, đó là hạng khí phách thế nào? Đạt đến cấp bậc nà căn bản không phải lo lắng cái ăn, tùy tiện liệp sát một con thú lớn đã đủ để một gia đình bình thường ăn cả tháng. Thế nhưng cường giả luyện thể thất trọng lại bị các thế lực phụ cần mời chảo, tôn sùng làm thượng khách, cho du những tiên sĩ cao cao tại thương cũng có chút kiêng kỵ đối với bọn họ. Khi màn đêm bao phủ toàn bộ chân trời, Từ Huyền trở lại thôn, buông giỏ xuống. - Ca ca lên núi hái thuốc, hiện giờ vừa mới về, thân thể bẩn… a! Trên mặt hình như có vết thương. Từ Huệ Lan rất nhanh phát hiện được thương thế trên người Từ Huyền. Tranh đấu kịch liệt với Từ Tiểu Hổ một phén, ít nhiều để lại một chút vết thương, cũng may đều là vết thương ngoài da. - Không có chuyện gì, Từ Tiểu Hổ so với ta còn thảm hại hơn. Từ Huyền nhếch miệng lên nói. - Ca ca phải cẩn thận, nếu không phải đối thủ không nên cậy mạnh. Từ Huệ Lan quýnh quáng lên, có chút không đành lòng lau rửa vết thương cho ca ca. Từ mẫu biết chuyện đi tới cũng lộ vẻ không nỡ. Các nàng đều cho rằng Từ Huyền bị người khác khi dễ ở bên ngoài. Từ Huyền cười cười, không giải thích nhiều. Mãi cho đến buối tối, Từ Cương ở sát vách mang theo vài vị huynh đệ kích động bước vào. - Ta nói tiểu Huyền tử này, từ lúc nào ngươi có bổn sự như vậy, cư nhiên đánh ngã gia hỏa Từ Tiểu Hổ ngay trước của Đại Từ gia. Mấy người thiếu niên Từ Cương hưng phấn nói. Những thiếu niên này, lấy Từ Cương dẫn đều đều là đồng bọn lớn lên từ nhỏ với Từ Huyền, bình thường đều đã bị Từ Tiểu Hổ khi dễ qua. - Đúng vậy, Huyền tử ca thực sự quá lợi hại, một cước quá thực quá mạnh mẽ, đánh gục Từ Tiểu Hổ nửa ngày không dậy nổi. Mấy người khác đều tỏ vẻ sùng bái nói: - Thế nào, dạy ta mấy chiêu. Từ mẫu và Từ Huệ Lan nghe vậy không khỏi ngây ngốc, thế nhưng vẻ mặt đám người Từ Cương đều vô cùng chân thực, cả hai có chút không thể tưởng tượng nổi. Từ Huệ Lan cười dài nói. Từ Huyền sớm có dự định trong lòng, thần sắc đạm nhiên nói: - Trước đây một lần lên núi hái quả, vô ý xông vào trong một sơn động, gặp phải một lão đầu cổ quái, lão đã giao cho ta những chiêu thức thể tu này. Chỉ tiếc ta bị thương ở quáng địa, vẫn không rảnh tìm hắn.. - Hì hì, ta đã nói mà, có phải ngày hôm nay lại đi tìm lão nhân cổ quái kia không? Từ Huệ Lan hé miệng cười, đối với thân ca ca của mình không hề nghi vấn chút nào. - Muội muội thật thông minh. Từ Huyền khích lệ nói. Hắn âm thầm thở dài trong lòng, việc này chỉ có thể che giấu, nếu như để người ngoài biết được chính mình có một bộ bí quyết luyện thể cao cấp, sợ rằng chính mình và người nhà sẽ gặp bất lợi. Dung hợp ký ức hai đời, tâm trí của Từ Huyền không còn giống như một thiếu niên bình thường nữa. Vào ban đêm, Từ Huyền bắt đầu chuẩn bị tu luyện Long Xà Cửu Biến tầng ba. Đệ tam biến là bí quyết chữ Phiêu, chú trọng rèn đúc và cân đối toàn thân, phối hợp cùng với thân pháp để động tác phiêu dật. Nói ngắn gọn, đệ tam biến là luyện thân thể nhẹ nhàng, luyện đến cảnh giới thuần thục thì sẽ thành võ nghệ cao cường, đạp tuyết vô ngân. Trong đầu Từ Huyền dần dần hiện ra tỉnh cảnh tu luyện bí quyết chữ Phiêu ở kiếp trước, thân nhẹ như yến, trong một vài tuyệt địa có thể tạo thành hiệu quả tuyệt vời. Đệ tam biến không thể khong huyền diệu, nhưng tương ứng thì độ khó trong khi tu luyện cũng rất lớn. Từ Huyền nhìn xung quanh, bên trong gian nhà và viện tử đều không đủ để tu luyện bí quyết chữ Phiêu. Cũng may, hắn không cần phải học áo nghĩa của bí quyết chữ Phiêu, trước đây Từ Huyền đã học bí quyết thổ nạp tầng ba. Thành công bước vào luyện thể nhị trọng, từ lúc luyện thành Long Xà Cửu Biến đệ nhị biến, Từ Huyền phát hiện tu luyện bí quyết thổ nạp tầng ba bị gặp rât ít trở lực. Không bao lâu, hắn hoàn thành phương thức thổ nạp kỳ dị, tâm linh sảng khoái không bận tâm tới hoàn cảnh xung quanh.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang