[Dịch] Tiên Bảng
Chương 15 : Tung tin đồn nhảm
Người đăng: I LOVE U
.
Một tin đồn lan truyền trong đêm làm cả U Cấm thành phải sôi trào.
"Có người thách đấu ngũ đại cao thủ 《 Võ Bảng 》 , đêm qua đã gửi chiến thư cho năm đại cao thủ. Buổi sáng hôm nay, phố lớn ngõ nhỏ trong U Cấm thành đều dán đầy bức họa của người nọ, tự xưng là cao thủ trẻ tuổi mạnh nhất U Cấm thành."
"Thằng này có lai lịch gì, lại dám cao giọng thách thức cường giả 《 Võ Bảng 》 , chẳng lẽ muốn chết?"
"Ta nghĩ khiêu chiến là giả, muốn nổi danh mới là thực. Loại trẻ tuổi vô tri này ta đã thấy nhiều rồi."
....
Trời vừa sáng, quán rượu, quàn trà, chợ lớn chợ nhỏ trong U Cấm thành đều thảo luận chuyện này, chỉ trong một đêm, cái tên Quách Dịch đã vang vọng khắp thành.
Mà nhân vật chính của chuyện này còn đang mơ mơ màng màng trong giấc mộng mị. Ngược lại, Hoa Nhị Lâu bận rộng cả đêm, mắt nâu thâm quầng, đang cười trộm.
"Ta làm việc vì thành chủ, hê hê."
Hoạt động lần này của Hoa Nhị Lâu chỉ là một cái bắt đầu, lúc mọi người trong thành đang nghĩ đây là chuyện cười thì một tin tức khác truyền ra, làm cho cả U Cấm thành phải nổ tung.
Đệ nhất sứ giả tuyên đọc pháp chỉ của thành chủ, thông báo toàn thành: "Quách Dịch sắp trở thành đồ đệ của U Cấm thành chủ. Năm đại cao thủ 《 Võ Bảng 》 phải đánh với hắn một trận, vô luận là ai đánh chết Quách, lập tức được thay thế vị trí cúa hắn, trở thành đồ đệ chính thức của U Cấm thành chủ."
Pháp chỉ truyền ra, toàn thành khiếp sợ. Ngay cả gia chủ của tứ đại thế gia, cung chủ của ba đại linh cung cũng bị kinh động. Một đời tuổi trẻ, tứ đại thiên tài, ngũ đại cao thủ 《 Võ Bảng 》 càng là nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức bắt Quách Dịch chém thành hai khúc.
Đồ đệ của thành chủ chính là thành chủ tương lai. Trăm vạn Vũ Thánh, tứ đại thế gia, tam đại linh cung trong U Cấm thành đều phải nghe lệnh. Địa vị này có thể khiến cho người trong thiên hạ phải động lòng.
Trong một tòa phủ đệ xây dựng từ hoàng kim, có một người đàn ông trung niên mắt ưng mày đỏ, nghe xong pháp chỉ của thành chủ, tay cầm bức họa vẽ Quách Dịch, nói với người hầu đứng sau lưng: "Đưa bức họa này tới Độc Long cốc, gọi Cửu thiếu gia trở về ngay lập tức."
Trên ngọn núi linh thiêng của U Cấm thành, một mỹ nhân khuynh thành đứng múa kiếm trên thác nước, linh khí mịt mờ trên thaanh kiếm, bộ pháp như thực như huyễn, từng đạo kiếm khí nghiền đá tảng xung quanh thành bụi phấn.
Đột nhiên có một thiếu phụ cung trang chân đạp cổ kiếm màu trắng, bay tới từ nơi chân trời, đáp xuống bên cạnh thác nước, mỉm cười nói: "Yến Hồng Lệ, xem ra ngươi sắp vượt qua Tu Tiên Chi Môn, bước lên tu tiên lộ rồi."
Kiếm trong tay thiếu nữ ngừng lại, nhan sắc thần tiên hư ảo không linh, giọng êm như làn gió: "Đã bước ra nửa bước, ta đã cảm nhận được tu tiên lộ ở sau Tu Tiên Chi Môn."
Mỹ phụ cung trang giao bức họa vẽ Quách Dịch cho Yến Hồng Lệ, nói: "Ngươi muốn tiến xa hơn trên tu tiên lộ thì phải giết thiếu niên này! Phong Huyễn Linh Cung chỉ là một tiểu phái tu tiên trong U Cấm thành, thiên phú của ngươi không thể bị nơi này chà đạp. U Cấm thành chủ có thể giúp ngươi mở ra một thế giới càng thêm đồ sộ."
....
Ngày hôm nay, tin tức lan truyền quá nhanh, không chỉ một đời tuổi trẻ của U Cấm thành bị kinh động, mà các thành trì nằm ngoài mấy trăm vạn dặm cũng nhận được tin tức, đã có vô số cao thủ tề tụ về nơi này.
Trong lúc nhất thời, gió nổi mây vần, tiếng kèn lệnh nổi lên bốn phía U Cấm thành.
Hôm nay, Quách Dịch vừa bước ra khỏi đại môn của Hoa gia đã bị lọt vào năm đợt ám sát, ngay cả đại thẩm bán thức ăn cũng quyết đoán đánh thuốc mê hắn. Nếu không phải hắn kịp bỏ chạy thì lúc này đã bị vô số người vây công.
Đây rốt cuộc là thế nào? Nghe ngóng hồi lâu mới biết được đầu đuôi câu chuyện. Quách Dịch mắng to Cơ U Nhiên làm quá tuyệt, đây rõ là đẩy hắn vào trong hố lửa.
"Ta liều mạng với ngươi."
Quách Dịch đang định lao tới phủ thành chủ, lại bị Hoa Nhị Lâu ngăn cản: "Đây là dụng tâm lương khổ của thành chủ đại nhân, nàng muốn tôi luyện ngươi."
"Biến con mẹ ngươi đi! Nếu ngươi dám ẩu đả với đám biến thái trong 《 Võ Bảng 》 , sau này ta kêu ngươi là lão đại."
"U Cấm thành không thể ở lâu, phải chạy thôi." Quách Dịch thu thập bao quần áo, dự định ra khỏi thành trong đêm, trốn được bao xa thì trốn.
"Lão đại, nếu ngươi trốn mất thì ta thê thảm lắm." Hoa Nhị Lâu ôm đùi Quách Dịch, chết sống cũng không cho hắn đi, đau khổ rơi nước mắt: "Ngươi thương ta, thương ta đi mà!"
Quách Dịch nghe Hoa Nhị Lâu nói vậy, chợt nảy ý hay, không đi nữa, thở dài: "Ai bảo bổn thiếu gia tâm địa tốt chứ, ta quyết định ở lại vì ngươi đó."
Hoa Nhị Lâu gào khóc nửa ngày, một giọt nước mắt cũng không có, vội ngẩng đầu hỏi: "Vậy lão đại định ứng phó như thế nào?"
"Tung tin đồn nhảm!" Bờ môi Quách Dịch dí sát vào tai Hoa Nhị Lâu, thấp giọng thì thầm, sau cùng nói: "Nhớ lấy, ngày mai, ta muốn tất cả mọi người trong U Cấm thành biết được tin tức này."
"Được, đó là thế mạnh của ta." Hoa Nhị Lâu thề son sắt.
Hoa Nhị Lâu đi rồi, Quách Dịch thở dài thườn thượt: "Muốn tiến bộ phải chiến đấu, ta hiểu đạo lý này. Nhưng cũng phải từ từ chứ, cao thủ 《 Võ Bảng 》 giờ nhìn ta khác gì con sâu cái kiến đâu."
Quách Dịch lấy ra 《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》 , rồi nhắm mắt tu luyện. Linh khí quanh đó bắt đầu tụ tập vào trong người của hắn, Táng Thiên Kiếm ở trong ngón trỏ bỗng lóe sáng nhàn nhạt.
Một quầng sáng bắt đầu ngưng tụ ở dưới đan điền, dần dần soi sáng đan điền, tựa như muốn tìm được cánh cửa thần bí kia. Có điều quầng sáng bị tan ra rất nhanh, đan điền lại trở về u ám.
Quách Dịch kiên trì đến cùng, lại dùng linh khí thắp sáng, lặp đi lặp lại tới tận bình minh hôm sau.
Sáng ngày thứ hai, có một tin tức truyền khắp U Cấm thành: "Quách Dịch là con riêng của U Cấm thành chủ, là thành chủ tương lai không thể thay đổi. Pháp chỉ của U Cấm thành chủ chỉ là để tôi luyện hắn. Nhược bằng giết hắn, không những không được làm đệ tử của thành chủ, mà còn bị chôn cùng."
Tin tức này vừa truyền ra, cả U Cấm thành lại khiếp sợ. Rất nhiều người đang định dùng mọi thủ đoạn để đánh giết Quách Dịch đều tạm thời ngừng lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đương nhiên, cũng có người hoài nghi tính chân thực của tin tức này, không tin U Cấm thành chủ băng thanh ngọc khiết có con riêng.
Nhưng đúng vào lúc này, Hoa Nhị Lâu, một trong tứ đại thiên tài của U Cấm thành đứng ra xác nhận, mười lăm năm trước từng nhìn thấy một cô gái rất giống U Cấm thành chủ giặt tã cho trẻ con.
Mười năm trước lại chứng kiến một cô gái rất giống U Cấm thành chủ mang theo đứa nhỏ đi mua thức ăn ở chợ.
Hai ngày trước còn nhìn thấy U Cấm thành chủ bí mật gặp gỡ Quách Dịch, hơn nữa còn tặng cho hắn một khối U Cấm lệnh để làm bùa hộ mệnh. Thời khắc mấu chốt có thể dùng U Cấm lệnh để chứng minh thân thế của mình.
Cuối cùng, Hoa Nhị Lâu còn lấy nhân cách ra đảm bảo các sự kiện kể trên là sự thực.
Hoa Nhị Lâu nói xong những lời này, lập tức có cảm giác thân thể gầy đi một vòng lớn, mồ hôi đổ ướt đẫm.
"Thành chủ đại nhân, người nhất định phải thông cảm cho ta! Đây là Quách Dịch ép buộc ta, hơn nữa những điều ta nói đều là sự thật. Ta quả thực từng gặp một cô gái giặt tã cho trẻ con... "
Quách Dịch cười ngặt nghẽo trong phủ đệ của Hoa gia, nói: "Cơ U Nhiên ngươi hung ác, lão tử càng ác hơn. Lúc này ta nghênh ngang ra ngoài, để xem ai đám động vào một cọng tóc gáy của ta."
Quách Dịch và Hoa Nhị Lâu sóng vài ra khỏi phủ đệ của Hoa gia. Hắn dùng dây treo U Cấm lệnh ở trước ngực, tựa như treo khóa vàng. Mỗi lần gặp người muốn rút kiếm ra chém, hắn lập tức ném U Cấm lệnh qua, cười nói: "Mời nhìn mời nhìn, đương nhiên, ngươi có thể ngồi xuống nghe ta kể về thân thế bi thảm của mình."
Gặp tình huống như vậy, đối phương lập tức quay đầu rời đi, một bước cũng không dám dừng lại.
U Cấm lệnh rèn từ Cửu U Hàn Thiết, cực nặng, rất khó phục chế, cả U Cấm thành chỉ có ba tấm, cho nên không ai dám nghi ngờ đó là đồ giả.
Hoa Nhị Lâu cười nói: "Lão đại, chiêu này của ngươi quả nhiên hữu dụng, chúng ta đi đâu bây giờ?"
"Vạn Tịch Linh Cung. Tiểu tử Tịch Diệt Thiên từng đuổi giết Tiểu Yên. Ta phải báo thù cho nàng."
Quách Dịch và Hoa Nhị Lâu nghênh ngang bước đi về hướng Vạn Tịch Linh Cung. Trên đường, mọi người đều nhường đường cho họ, kèm theo ánh mắt hâm mộ và ghen tị Quách Dịch, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng hét chói tai của thiếu nữ: "Thiếu thành chủ, ngươi đẹp zai quá, ta yêu ngươi."
Sau đó, trực tiếp bị đại thẩm đấm ngất xỉu, lôi xềnh xệch về sau, lộ ra hai cái răng vàng khè, nói: "Lại dám giành thiếu thành chủ với ta, nha đầu ngươi còn non lắm."
Tam đại linh cung của U Cấm thành là: Vạn Tịch Linh Cung, Phong Huyễn Linh Cung và Vô Cực Linh Cung. Trong đó, Vạn Tịch đứng đầu tam cung, có thực lực hùng mạnh nhất.
Vạn Tịch Linh Cung chia làm ngoại môn và nội môn. Nội môn ở trong cung điện lơ lửng trên không trung, còn ngoại môn là một tòa phủ đệ khổng lồ nằm ở dưới cung điện bay. Các đệ tử ở đây đều là thiên chi kiêu tử có tu vi Vũ Thánh.
"Tịch Diệt Thiên lăn ra đây. Không phải ngươi hẹn ta một trận chiến sao? Đóng cửa không phải anh hùng."
Phủ đệ ngoại môn của Vạn Tịch Linh cung đóng kín cổng chính như phòng trộm, ngay cả cửa sổ cũng khóa chặt như sợ có ruồi bay vào.
"Thả ta ra, ta phải ra ngoài đánh với hắn một trận chiến."
Sau đại môn, sắc mặt Tịch Diệt Thiên cực kỳ khó coi, gã bị mười mấy sư đệ sư muội đè xuống, sợ gã lao ra đánh với Quách Dịch: "Tịch sư huynh, trưởng lão đã căn dặn không cho huynh ra ngoài."
Có người nói: "Đúng vậy! Hắn là con riêng của thành chủ. Lỡ ngươi làm hắn bị thương thì Vạn Tịch Linh Cung sẽ gặp xui xẻo."
"Có là con ruột của thành chủ thì ta cũng phải đánh ngã hắn."
Tịch Diệt Thiên trời sinh thần lực, đẩy ngã cả đám, mở ra cổng chính, hùng hùng hổ hổ xông về phía Quách Dịch.
"Cuối cùng cũng ra rồi." Quách Dịch thấy Tịch Diệt Thiên lao tới, đại hỉ: "Đại nam nhân như ngươi lại có thể đuổi giết một tiểu cô nương. Hôm nay ta đến thay nàng rửa hận."
Tịch Diệt Thiên hơi sững sờ, chợt hiểu ra ý của Quách Dịch. Gã nhớ lại lần đầu gặp Lý Tiểu Yên, trong mắt hiện lên sợ hãi.
Gã muốn nói lại thôi, cuối cùng nói được lời trong lòng, đành phải nói ngắn gọn: "Ngươi muốn chiến thì ta chiến với ngươi."
"Được, ta đang chờ câu này của ngươi."
Đây là lần đầu Quách Dịch quyết đấu với cao thủ, không dám chủ quan chút nào. Đương nhiên, đây là trận chiến vì đàn bà, nhất định không được thua trận.
Một bóng đen nhỏ nhắn đứng trên ngọn núi hoang trong U Cấm thành, trong mắt nàng dấy lên Cốt Lục Quỷ Hỏa, ngọn lửa dấy lên tròn ba thước, tựa như có thể nhìn xuyên qua trăm dặm hư không, vọng tới Vạn Tịch Linh Cung. Ánh mắt chăm chú, tựa như đã xem đến ngây dại.
Vũ Thánh chỉ cần siêu thoát phàm thai là thân thể cứng rắn như sắt, đao kiếm tầm thường khó có thể tổn thương.
Quách Dịch và Tịch Diệt Thiên không sử dụng binh khí, tay không quyết đấu tạo thành tiếng kim loại va chạm, ầm ầm điếc tai như hai khối thần thiết lao vào nhau.
Không có động tác xinh đẹp, hoàn toàn là lấy cứng đối cứng. Hai người cùng cảnh giới nhưng dễ dàng nhận thấy thân thể của Quách Dịch lại cao hơn Tịch Diệt Thiên một bậc.
Mỗi lần đối chưởng, Tịch Diệt Thiên đều phải lùi lại một bước, lưu lại trên mặt đất một dấu chân rất dài.
Nhiều người đứng xem vốn cho rằng Quách Dịch chỉ có mẽ ngoài, nhưng lúc này đều bị chấn động. Ngay cả Tịch Diệt Thiên, một trong tứ đại thiên tài cũng bị thất thủ dưới tay Quách Dịch, người khác sao dám xem thường hắn.
Danh xưng tứ đại thiên tài không phải đặt ra cho vui, đó là bốn người mạnh nhất dưới 《 Võ Bảng 》. Họ đều là Vũ Thánh trung cấp đỉnh phong, thiếu chút nữa là có thể đột phá phàm trù Vũ Thánh cao cấp.
Tịch Diệt Thiên không ngờ Quách Dịch lại tiến bộ như vậy. Thời gian chưa đến một tháng đã đánh vỡ phàm thai, chuẩn bị mở được Tu Tiên Chi Môn.
"Cùng là cảnh giới siêu thoát phàm thai, tại sao thân thể của ngươi lại biến thái như vậy?" Tịch Diệt Thiên đối cứng với Quách Dịch mấy trăm chiêu, lúc này hổ khẩu đã rạn nứt, tràn ra tia máu, cánh tay đau muốn gãy.
--------------------
hổ khẩu (khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ)
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện