[Dịch] Tiên Bảng
Chương 14 : Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết
Người đăng: I LOVE U
.
Tòa cổ miếu này quá kỳ lạ, tượng quỷ biến thành tượng phật, một ngọn đèn dầu trường tồn bất diệt, gốc cây già sau miếu cổ có hình dạng y như người thực, hết thảy đều đậm vẻ khác thường.
Quách Dịch vừa bước chân lên bậc thềm đá thứ nhất đã có cảm giác đại não choáng váng, trong đầu toàn là phật âm, tựa như có mấy vạn tăng nhân đang tụng kinh bên tai. Trong cổ miếu còn truyền ra từng lời kêu gọi đầy ma lực, "Lại đây, lại đây... "
Một bóng người màu đỏ đột nhiên từ trên trời giáng xuống tựa trích tiên hạ phàm, dáng nàng cao gầy, áo đỏ như máu, đôi mắt như sao mờ trong đêm tối, đứng giữa hư không như giẫm trên tường vân.
Cô gái áo đỏ bắt lấy Quách Dịch và kéo về, sau đó giẫm xuống mặt đất, trên người tỏa ra vạn trượng hồng quang, khẽ quát: "Chết còn không an phận!"
Nàng giẫm xuống đất một cái, cảnh sắc xung quanh lập tức bị nghiền nát ào ào, mờ đi như ảo ảnh. Lâu đài cổ vỡ vụn, cung điện chìm xuống lòng đất, núi hoang cổ miếu đều bị xé nứt, hết thảy đều hóa thành tro bụi.
Khi Quách Dịch mở mắt ra thì mọi thứ đều biến mất, còn gã đang đứng ở cạnh hàn đàm, suýt chút nữa là bước vào hàn đàm. Đầm nước lạnh lẽo bức người, rét buốt vô cùng. Kim loại rơi vào đều bị đóng băng nứt vỡ, người rơi vào là thật tử vô sinh, cũng chẳng biết vì sao đầm nước lại không bị đóng băng.
Hoa Nhị Lâu nằm rạp trên mặt đất ở xa xa, ôm cổ thụ như con đà điểu áp đầu xuống đất.
"Đây là thế giới thực sao, vừa rồi là ảo giác?"
Quách Dịch nhìn về phía hàn đàm, trong lòng vẫn còn sợ hãi, vội vã lùi lại, đạp đạp Hoa Nhị Lâu mấy cái cho tỉnh người.
"Ủa, đau? Miếu cổ đâu rồi? Lâu đài cổ, cung điện đâu rồi?" Hoa Nhị Lâu hoảng hốt hỏi.
Quách Dịch không ngờ gan tên này nhỏ như vậy, tức giận nói: "Ta biết sao được, ngươi hỏi nàng kìa!"
Cơ U Nhiên vẫn mặc đồ đỏ, ôm một thanh thiết kiếm cực lớn. Lúc này nàng đang đứng bên hàn đàm, băng thanh ngọc khiết, tóc đen phấp phới, tựa như một nữ thần đang đứng ngắm sóng. Vừa rồi, là nàng cứu Quách Dịch.
Hoa Nhị Lâu chứng kiến phong tình khuynh thành của Cơ U Nhiên, hai mắt lập tức tỏa sáng, máu mũi phun trào, liếm liếm đầu lưỡi, vẻ mặt hèn mọn cười hỏi: "Đây là con gái nhà ai, dung nhan có thể sánh với Yến Hồng Lệ rồi."
Quách Dịch đã chứng kiến tu vi cực kỳ khủng bố của Cơ U Nhiên, thầm nghĩ con lợn mập mạp này dám chọc tức nàng như vậy, chẳng lẽ không muốn sống nữa?
Đương nhiên, nếu hắn biết Cơ U Nhiên chính là U Cấm thành chủ thì trong lòng sẽ càng ngưỡng mộ Hoa Nhị Lâu hơn.
Hoa Nhị Lâu vỗ vỗ vào vai Quách Dịch, liếc Cơ U Nhiên, hỏi: "Tiểu Yên cô nương là của ngươi, mỹ nhân áo đỏ này là của ta."
Quách Dịch trở tay vỗ vai Hoa Nhị Lâu, nghi vấn hỏi: "Ngươi ở U Cấm thành lâu như vậy mà không biết nàng?"
Đôi mắt Hoa Nhị Lâu đảo đi đảo lại, vui vẻ nói: "Ồ, lão đại quen nàng, đừng ăn mảnh chứ, giới thiệu cho ta đi."
Quách Dịch nói: "Đương nhiên có thể, nàng chính là người cho ta U Cấm lệnh, hình như họ Cơ... Ủa, ngươi sao vậy?"
Hắn chưa nói xong, Hoa Nhị Lâu đã sợ đến ngất đi, bị Quách Dịch tát cho hai cái mới tỉnh lại, nhưng cả người hắn không nhúc nhích được, nằm co quắp như heo chết dưới đất, trong miệng còn không ngừng thì thào: "Xong rồi, ta lại có thể đùa bỡn thành chủ đại nhân, mạng ta xong rồi."
"Cơ U Nhiên là thành chủ của U Cấm thành?"
Quách Dịch mặt mày tái xám, vội vã kéo Hoa Nhị Lâu lên, hai người đồng thời quỳ xuống: "Bái kiến thành chủ đại nhân. Thành chủ đại nhân pháp lực vô biên, thần thông quảng đại, thọ cùng trời đất.... "
Cơ U Nhiên chẳng thèm nhìn Hoa Nhị Lâu tới một cái, nói với Quách Dịch: "Không tệ, ngươi lại có thể đột phá phàm thai, chuẩn bị mở ra Tu Tiên Chi Môn, nhanh hơn ta nghĩ tới hai tháng."
Quách Dịch vội vuốt mông ngựa: "Đều là nhờ thành chủ dạy bảo."
"Khua môi múa mép ít thôi, ngươi chưa gia nhập 《 Võ Bảng 》, ta không có dự dịnh dạy bảo ngươi." Cơ U Nhiên biểu lộ lạnh lùng, không đàm nhân tình thế thái.
Quách Dịch hỏi: "Nhưng ngươi từng nói, chỉ cần ta đột phá Vũ Thánh trong vòng nửa năm, ngươi sẽ dạy cho ta linh quyết tu tiên. Ngươi không thể nuốt lời như vậy."
Cơ U Nhiên mặt lạnh như băng, ngón tay bắn ra một điểm thần quang, một quyển sách cổ tỏa linh quang lóng lánh lơ lửng trên tay nàng, sau đó bay đến trước mặt Quách Dịch.
"Ngươi cầm lấy quyển Xích Hỏa Thiên của 《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》mà tu luyện, đợi đến lúc ngươi đánh bại năm đại cao thủ trẻ tuổi trong 《 Võ Bảng 》, ta sẽ chính thức thu ngươi làm đồ đệ, truyền thụ cả bộ 《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》." Cơ U Nhiên nói.
Hoa Nhị Lâu thầm nói: "Thành chủ có khác, búng tay một cái là xuất ra một quyển thiên phẩm linh quyết. Đúng là báu vật vô giá mà!"
Sau khi siêu thoát phàm thai, phải tu luyện linh quyết mới có thể tiến thêm một bước, mở ra Tu Tiên Chi Môn, đặt chân vào tu tiên lộ, đạt tới cảnh giới Linh Giả huyền diệu.
《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》 tổng cộng có chín quyển, Xích Hỏa Thiên là quyển thứ nhất, cũng là phần cơ bản nhất.
Quách Dịch đưa tay nhận lấy quyển thứ nhất của《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》, cười nói: "Ngươi dạy ta linh quyết tu tiên là được, không cần thu làm đồ đệ."
Hoa Nhị Lâu hâm mộ khủng khiếp, nhìn 《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》mà chảy nước miếng, vội nói: "Hắn không muốn làm đồ đệ của thành chủ thì để ta, ta làm đồ tôn cũng được."
Cơ U Nhiên lạnh lùng nhìn Quách Dịch, lập tức khiến cho băng lạnh phủ lên người hắn, lạnh nhạt nói: "Ngươi không làm đồ đệ của ta, vậy thì ta phải tự tay giết ngươi."
Nàng bay vút đi như một trận gió, biến mất ở chốn sâu thẳm trong hàn đàm như tiên tử áo đỏ, âm thanh của nàng vọng lại từ trong sương mù mênh mang: "Nhớ lấy lời ta, đánh bại năm cao thủ 《 Võ Bảng 》 rồi tới tìm ta. Ngươi thua một trận, ta chém một tay."
"Nữ nhân này thật độc ác! Ta chỉ có hai cánh tay, nếu ta thua ba trận thì sao?"
Hình như trước lúc rời đi, Cơ U Nhiên đã truyền âm nói gì đó với Hoa Nhị Lâu. Tên mập này lập tức quỳ xuống cúng bái, cao giọng hô: "Thành chủ đại nhân, ta sẽ giám sát hắn thay ngươi. Làm việc cho thành chủ là vinh dự của Hoa Nhị Lâu ta."
"Con lợn mập, nàng nói gì với ngươi vậy?" Quách Dịch hỏi.
Lúc này, Hoa Nhị Lâu nhìn Quách Dịch càng thêm cung kính, cười đáp: "Thiếu thành chủ, lão nhân gia bảo ta giúp ngươi, tìm mấy cao thủ 《 Võ Bảng 》để quyết chiến. Làm xong việc, nàng sẽ cho ta một quyển linh quyết."
Quách Dịch nói: "Thiếu thành chủ cái cc. Nghe như ta là con của nàng vậy."
Hoa Nhị Lâu hâm mộ nói: "Mỗi đời thành chủ chỉ thu một đồ đệ, người này chính là thành chủ tương lai của U Cấm thành. Chỉ cần thắng năm cao thủ 《 Võ Bảng 》 là ngươi có thể trở thành chủ nhân đời thứ năm của U Cấm thành. Ta không gọi ngươi là thiếu thành chủ thì gọi là gì?"
Thảo nào con lợn này lúc trước háu làm đồ đệ của nàng như vậy, thì ra là có bí ẩn.
Hai người rời khỏi hàn đàm, đường về không thấy lâu đài cổ và cung điện, chỉ có một cổ đạo bằng đá thông ra ngoại giới. Hai bên đường trồng từng dãy cây ngô đồng, dưới cây còn có một ít ngói vụn và tướng gạch đổ nát, cũng không biết là đã tồn tại được bao nhiêu năm tháng.
"Ngươi nói xem, lúc chúng ta đi vào, trông thấy lâu đài, cung điện, núi hoang, miếu cổ... rốt cuộc là hư ảo hay đã từng thực sự tồn tại?" Hoa Nhị Lâu không nhịn được hỏi.
Quách Dịch suy tư thật lâu, nói: "Ta nghĩ những thứ đó vẫn tồn tại. Có lẽ chúng nó nằm giữa hư ảo và chân thực, chỉ là lúc này chúng ta không nhìn được mà thôi. Nói không chừng, bây giờ chúng ta đang đi cạnh một cung điện mà không biết."
Hoa Nhị Lâu bị dọa rụt cả cổ, lén lút nhìn về bốn phía, tựa như có oán hồn đang theo dõi hắn.
Quách Dịch thâm trầm, trong lòng có một chuyện chưa bỏ xuống được. Bóng người màu đen trong cổ miếu có phải là Lý Tiểu Yên không? Hắn có cảm giác núi hoang miếu cổ thực sự tồn tại, tuyệt đối không phải ảo giác. Đến cùng là chúng biến đâu mất rồi? Hay là núi hoang cổ miếu vẫn ở đó, còn ta bị Cơ U Nhiên đưa đến một nơi khác?
"Xem ra phải đánh bại mấy cao thủ 《 Võ Bảng 》, rồi lại đến đây tìm kiếm đáp án."
Hai người đi gần mười dặm mới nhìn thấy đường lớn, chiếc xe hoa lệ do chín con Sư Hổ thú kéo vẫn đậu ở ven đường, mọi thứ đều rất bình thường.
Hoa Nhị Lâu nói: "Lão đại, khuya rồi, không bằng tới nhà ta ở tạm."
"Có được không?"
Hoa Nhị Lâu vội nói: "Nhà ta rộng lắm, ngàn người tới chơi cũng có thể ở lại. Ông nội và cha ta rất hiếu khách. Nếu họ biết thân phận của ngươi, ắt phải đứng chờ ở cửa phủ để nghênh đón."
Có thể chứa cả ngàn người, phủ đệ này phải rộng đến mức nào? Rốt cuộc là nhà của Hoa mập mạp làm nghề gì? Quách Dịch vừa vặn không có nơi ở, dĩ nhiên là không khách sáo.
Đúng là U Cấm thành có không ít thế gia vọng tộc, nhưng đây là lần đầu Quách Dịch nhìn thấy phủ đệ lớn như vậy. Ngay cả Quách gia ngày xưa cũng không được như thế này.
Chín lớp tường viện, chín lớp lầu các, trong mỗi lầu các đều có người ở.
Quách Dịch lúc này đã được mở rộng tầm mắt, so với nhà của Hoa Nhị Lâu, đám phủ đệ trước kia chỉ là nhà tranh vách đất. Tường viện như tường thành, cao mười mét, dày ba trượng. Một lớp bao quanh một lớp, tổng cộng là chín lớp tường viện. Cách ba bước trên tường thành lại có một trạm gác, lính gác đều là Vũ Thánh.
Phủ đệ chiếm diện tích hơn mười dặm, sau mỗi lớp tường thành lại xây dựng đình đài lầu các hoa lệ, thậm chí có cả ao hồ, giả sơn. Nơi nào cũng đẹp đẽ xa hoa, rõ ràng là thủ bút của bậc đại sư.
Ở chỗ sâu trong phủ đệ có linh quang nhàn nhạt bắn ra bốn phía, một tòa cung điện cổ xưa mà hào hùng tọa lạc ở giữa trung tâm, linh khí mênh mang như cung điện của thần tiên.
"Bái kiến nhị công tử."
Hoa Nhị Lâu dẫn Quách Dịch đi từ cửa hông vào phủ đệ. Trên đường đi, hộ vệ, nô bộc, nha hoàn đều dồn dập hành lễ với hắn. Quan trọng nhất là, đám nha hoàn, người hầu này đều có tu vi Vũ Thánh.
"Mập, nhà ngươi rộng bao nhiêu?"
Tuy rằng Quách Dịch đã có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị chấn động, mất một canh giờ, đi qua năm lớp tường thành mới tới chỗ ở.
Hoa Nhị Lâu cười đáp: "Lão đại, chuyện khác để mai nói, đêm nay ngươi nghỉ ngơi đi."
Đây là một tòa lầu các năm tầng, hoa lệ mà nguy nga, bên ngoài là vườn hoa rất lớn, trăm hoa khoe sắc, kỳ thạch san sát, nước chảy róc rách, cảnh đẹp vô cùng. Đây là nơi mà Hoa Nhị Lâu an bài cho Quách Dịch, sau đó lại đưa tới bốn nha hoàn như hoa như ngọc để làm thị tẩm. Tiếc là Quách Dịch không nhận.
Quách Dịch nằm ở trên giường, thao thức hem ngủ được. Thế là lấy 《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》 ra đọc.
Linh quyết tu tiên được chia làm ba cấp bậc: nhân cấp linh quyết, địa cấp linh quyết, thiên cấp linh quyết.
Linh quyết rất quý giá, giá trị không để đo lường. Số lượng linh quyết trong U Cấm thành rất ít ỏi, cộng lại cũng không vượt qua mười bản, nằm trong tay ba đại linh cung và tứ đại thế gia. Đây là nguyên nhân khiến rất nhiều người trong U Cấm thành muốn được gia nhập bảy thế lực lớn. Ngay cả linh cung, thế gia cũng không có hai loại linh quyết, bỏi vì số lượng linh quyết thực sự quá ít.
Không có linh quyết, không mở được Tu Tiên Chi Môn, không thể bước vào tu tiên lộ. Dù chỉ là một quyển cấp thấp nhất - nhân cấp linh quyết cũng có thể dấy lên mưa tanh gió máu.
《 Cửu Biến Huyền Hỏa Quyết 》 là thiên cấp linh quyết. Tuy rằng lúc này chỉ có quyển thứ nhất Xích Hỏa Thiên nhưng vẫn vượt xa đám linh quyết cấp thấp, đủ để hắn tu luyện tới cảnh giới Linh Giả.
Đương nhiên, bản thân hắn đã có một bộ linh quyết hoàn chỉnh là 《 Táng Thiên Linh Quyết 》. Tiếc là 《 Táng Thiên Linh Quyết 》 phải có sự giúp đỡ của Táng Thiên Kiếm thì mới có thể tu luyện. Lúc này thanh kiếm nọ đang ở trong trạng thái không ổn định, không thể lấy ra tu luyện. Có lẽ phải chờ đến lúc hắn đột phá cảnh giới Linh Giả thì kiếm linh của Táng Thiên Kiếm mới tỉnh lại. Lúc đó, nói không chừng lại là một cuộc chiến gian khổ để không bị đoạt xá.
Quyển sách cổ không phải vàng không phải gỗ, không biết làm từ chất liệu gì. Hắn giở sách ra đọc, cẩn thận nghiên cứu, bắt đầu tu luyện dựa theo phương pháp ghi trong sách cổ.
Đột phá phàm thai là siêu việt cực hạn của phàm thể, lực lượng đã tăng gấp đôi. Có điều, phải mở được Tu Tiên Chi Môn thì mới có thể giúp bản thân được thăng hoa, đạt được bước tăng vọt về thực lực.
"Mở ra Tu Tiên Chi Môn là có thể sử dụng linh khí. Tuy không thể tích lũy trong người nhưng lại có thể phát huy một ít uy lực của linh quyết."
Quách Dịch tu luyện cả đêm, chỉ mò được một chút bí quyết tu luyện nhưng lại không thể nắm bắt. Cũng giống như nhặt được chìa khóa, nhưng lại không biết mở cửa ở chỗ nào.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện