[Dịch]Tịch Diệt- Sưu tầm
Chương 7 : Âm mưu
.
- Toán Mệnh Tử gia gia , vì một chữ Huyên mà vong , nói vậy , 3 người kia hẳn sẽ nghĩ biện pháp để trừ đi mối họa này , tam công tử Lãnh Vân trấn này con phái người âm thầm điều tra , mỗi người một tính cách , mỗi kẻ một sở trường , song đều có một điểm chung , những kẻ này đều không đơn giản.Lăng Liệt thiếu chủ Long Hổ môn , hành xử bá đạo , cường hãn , võ công cao cường, còn trẻ tuổi đã tề danh trong Phong bảng , Hàn Phi Vũ giảo hoạt , lại có Phi Ưng thương hội phú khả địch quốc làm hậu thuẫn , Ngô Bản Quân xuất thân danh gia , so với hai công tử kia , hắn có vẻ yếu thế nhất , kẻ này bề ngoài thì nhã nhặn , nhưng bên trong lại ngoan độc , âm hiểm , tâm cơ thâm trầm , che giấu rất tốt , hắn chính là nhân vật nguy hiểm nhất trong tam công tử.
- Quẻ bói của gia gia tiết lộ thiên cơ , có 3 người ở đó mà chỉ gửi tới một mảnh lụa đề huyết tự , với tài trí của hắn chắc chắn đã sớm đoán ra , một quẻ này ứng với cả ba người bọn hắn , người có tâm cơ và tham vọng như Ngô Bản Quân tuyệt không ngồi một chỗ chờ kẻ khác tới hãi hại mình , hắn khẳng định sẽ tiên hạ thủ vi cường.
Tiêu Nhược Yên trầm tư giây lát , nàng nhận xét.
- Yên nhi , vậy con cho rằng , tam công tử Lãnh Vân trấn tiếp theo sẽ làm gì ?
Tiêu Nhược Yên cắn nhẹ đôi môi anh đào , đôi mày liễu khẽ nhíu lại , ánh nến bập bùng nhảy múa trên gương mặt nhỏ nhắn trắng mịn như mỡ đông , khiến gương mặt nàng như bừng sáng , phảng phất vẻ mỹ lệ khiến chúng nhân si cuồng.Mỹ nhân suy tư như một bức tranh tuyệt mỹ , hoàn hảo đến từng đường nét , khiến người ta chỉ có thể từ xa mà ngắm , tâm niệm không thể nảy sinh ý nghĩ khinh nhờn.
- Con đoán không ra , nhưng nếu con đặt mình vào vị trí Lãnh Vân tam công tử ,con sẽ cân nhắc hai biện pháp.Biện pháp thứ nhất , chính là tìm tất cả những kẻ , trong danh tính có một chữ Huyên , bắt tất cả bọn họ quy phục dưới trướng , có thể không từ thủ đoạn , dùng độc khống chế , bắt giữ thân nhân để họ tuyệt đối trung thành , không thể có tâm tư phản bội …từ đó loại trừ nguy cơ số mệnh.
- Thực sự rất có đạo lý , nếu ta đặt mình trong tình huống đó , có lẽ cũng sẽ chọn biện pháp này , vậy còn biện pháp thứ hai , con mau nói tiếp đi.
Lão thần côn vẻ mặt đầy hứng thú , gật gù nói.
- Biện pháp thứ hai , chính là tại Lãnh Vân trấn , tìm tất cả những người danh tính có một chữ Huyên , chém tận giết tuyệt , trừ đi hậu họa , miễn cho tâm tư ngày đêm phải phiền muộn , lo lắng.Với sự ngoan độc của Ngô Bản Quân , Yên nhi nghĩ , hắn nhất định sẽ chọn biện pháp này , tuy hắn thế lực không lớn , nhưng do sự tình đặc thù này , hắn có thể phóng tay mà làm , mà không cần lo nghĩ tới hậu quả , bởi hậu quả dù có lớn đến mức nào cũng đã có Long Hổ môn và Phi Ưng thương hội gách vác.
Tiêu Nhược Yên khi nói tới biện pháp độc ác này , nàng khẽ nhăn mặt , tỏ ra cực kỳ chán ghét.
Lời nói ra khiến cho bầu không khí rơi vào trầm mặc , lão thần côn sắc diện có chút mông lung , lại có vài phần khổ sáp.Tương lai , Lãnh Vân trấn này huyết tinh sẽ tràn ngập, cũng không biết sẽ có bao nhiêu người dân vô tội phải chết , có lẽ tới tận khi chết đi , họ vẫn không biết được tại sao mình phải chết.
- Hay cho cái gọi là chém tận giết tuyệt …Yên nhi , có thể nói cho gia gia biết , ta thi triển toán mệnh huyết tự thuật lần này , rốt cuộc là đúng hay sai.
Lão thần côn thì thào hỏi , thanh âm có vài phần day dứt , một câu hỏi dường như không chỉ để hỏi người khác , một câu hỏi để tự vấn lương tâm mình.
************************************************** ******************************
3 năm sau ….
Trong hoa viên Lâm gia , trên khoảng đất trống trải , một tiểu hài chừng 8 , 9 tuổi , thân mặc một bộ y phục bó sát người , không ngừng chạy quanh những bao cát lớn và những cọc gỗ đủ mọi kích thước , thân hình hắn linh hoạt , khớp xương kêu răng rắc , tay chân , đầu gốc , ống quyển , tất cả những bộ phận nào trên cơ thể có xương tồn tại đều được sử dụng như vũ khí , va chạm với những cọc gỗ được ghim chắc trên mặt đất , lực đạo sử ra cũng không nhẹ , tuy mấy cọc gỗ này đều làm từ loại gỗ có độ cứng không quá cao , nhưng dùng xương cốt , thân thể va đập với chúng cũng khiến người ta đau đớn , việc lặp đi lặp lại động tác va chạm như vậy , quả thực không phải ai cũng làm nổi.Trên sân tập còn treo những bao cát lớn , trọng lượng không nhẹ , bên trong cát được nén chặt , phơi dưới ánh mặt trời , nhiệt độ rất nóng , hài tử kia sắc diện hơi tái , hơi thở có chút rối loạn , song mỗi khi chạy tới gần một bao cát , hắn lại dùng sức lao cả thân mình vào bao cát nóng , mỗi lần làm vậy , tiểu hài tử chỉ thoáng nhăn mặt , sau đó lại tiếp tục thực hiện lại từ đầu những động tác tựa hồ như tự ngược đãi chính mình này.Chỉ đến khi hắn không còn sức để luyện nữa , hắn mới ngưng lại.
Trong tiểu đình cách đó không xa , có kê một bộ bàn ghế bằng đá , ngồi bên bàn là một thiếu phụ vận lục y , bên cạnh nàng còn có một trung niên nam tử thân hình mập mạp , ánh mắt nàng dõi về phía tiểu hài tử đang luyện võ trong sân , nhẹ giọng nói , âm điệu có phần hơi trách móc.
- Tướng công , cho tới tận bây giờ , thiếp vẫn không đồng ý để Huyên nhi theo Long Thiết sư phụ luyện võ công , loại võ công này cũng quá tàn nhẫn đi , bao nhiêu môn công phu khác nhẹ nhàng hơn không học , vì sao nhất định phải học môn Thiết cốt công dã man này.
- Ân , ta cũng đâu có biết , ngày trước ta tận mắt thấy Long Thiết sư phụ tay không đánh nát cự thạch , quần ẩu với một đám người , không dùng vũ khĩ , tay chân như cương đao xuyên thủng thân thể địch nhân khiến ta vô cùng hâm mộ ,thấy hắn lợi hại ,sẵn tiện ta và hắn có chút giao tình nên mới mời hắn tới làm sư phụ dạy võ công cho Huyên nhi , ta cũng không lường trước được loại võ công hắn luyện lại đòi hỏi quá trình rèn luyện khắc nghiệt như vậy.Đã mời người ta về rồi , chẳng lẽ lại đuổi người ta đi , như vậy còn gì là đạo nghĩa giang hồ , bất quá , ta cũng nhiều lần khuyên nhủ Huyên nhi chuyển qua tập loại võ công khác , nhưng nó tựa hồ rất có hứng thú với môn Thiết cốt công này , nên ta cũng đành nhắm mắt cho qua.Nàng tưởng ta không thương Huyên nhi sao , chỉ là , nếu hài tử đã không phản đối , ta làm phụ thân hắn , như thế nào có thể ngăn cản hắn được.
Đối với sự oán trách của thê tử , Lâm lão bản cũng chỉ đành cười khổ , kỳ thực hắn cũng không biết võ công Lâm Huyên tu luyện lại tàn nhẫn với bản thân như vậy , cũng may là hài tử của hắn thích môn công phu này , nếu không , có lẽ phu nhân của hắn cũng sẽ không tha cho hắn.
- Thiếp biết chứ , nếu không phải Huyên nhi có hứng thú , làm bị thương con trai thiếp , thiếp làm sao để yên cho chàng được.
Thiếu phụ lườm Lâm lão bản một cái , hơi giận nói.
Thấy thê tử có dấu hiệu bực mình , Lâm lão bản đành nín lặng , đầy một bụng ủy khuất , trong lòng thầm nói.”Con trai nàng còn không phải là con trai ta sao , hắn luyện võ bị thương ta cũng lo lắng lắm chứ.”
Lâm lão bản kinh doanh tửu điếm , trong nhà cũng có của ăn của để , ngân lượng không thiếu , song Lâm lão bản chỉ lấy một người vợ , không hề có chuyện năm thê bảy thiếp như đám phú hào khác.Điều này là do từ nhỏ , lão cùng thê tử vốn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên , lại cùng nhau vượt thưở hàn vi trước khi có được cơ nghiệp như ngày nay , bởi vậy tình cảm giữa phu thê Lâm lão bản vô cùng tốt đẹp.Trang viện khá rộng , người lại ít , đôi lúc cũng cảm thấy trống trải , thê tử nhiều lần muốn Lâm lão bản nạp thêm thê thiếp , sinh thêm con cái cho vui cửa vui nhà , có điều Lâm lão bản không đồng ý , lão nguyện ý cả đời này chỉ có duy nhất Lâm phu nhân là thê tử , ngoài ra không chấp nhận bất cứ người phụ nữ nào khác bước vào cửa Lâm gia.Tình yêu của Lâm lão bản đối với thê tử quả thực là hiếm có , có lẽ vì điều này , phu thê hai người rất hòa hợp , chưa từng xảy ra chuyện lớn tiếng cãi vã , xích mích gây gổ.
- Lão bà à , Uyển Nhi đâu rồi , sao ta không thấy nó.
Lâm lão bản đột nhiên hỏi , cố ý hướng sang chủ để khác để thê tử không nhắc tới chuyện luyện võ của Lâm Huyên nữa , cũng tránh biến mình thành chỗ phát tiết cơn giận của nàng.
- Ai nha , chàng nhắc đến Uyển Nhi , thiếp mới nhớ , nha đầu này gần đây hay diện xiêm áo đẹp đẽ , diện mạo cũng rất chú ý , son son phấn phấn , cùng với nha hoàn Tiểu Thúy thường hay tản bộ bên bờ hồ Huyền Vũ , nghe nói là tham gia mấy cái hội thơ , tụ tập bàn luận về thi từ ca phú cùng đám tài tử , tài nữ , thiếu gia công tử trong trấn.
Lâm phu nhân nhớ lại đôi chút rồi đáp.
- Nữ nhi năm nay niên kỷ cũng 16 rồi , cũng đâu còn nhỏ nữa , chuyện tư tình luyến ái cũng nên biết đi chứ , chẳng mấy thời gian nữa liền có thể bàn chuyện dựng vợ gả chồng cho nàng được rồi , ta cũng phải kén một chàng rể thật tốt cho Uyển Nhi.
Lâm lão bản cười nói , trong lời nói vừa chất chứa tình thương yêu của bậc làm phụ mẫu đối với hài nhi mình sinh thành , lại như phảng phất sự hoài niệm đối với dòng chảy mải miết của năm tháng tuế nguyệt.
- Ta còn nghe nói , Uyển Nhi có tình ý với một vị mệnh danh là Lãnh Vân đệ nhất tài tử , Ngô Bản Quân Ngô công tử , vị Ngô công tử này danh tiếng không tệ , nhân phẩm hơn người , tài học xuất chúng , nếu trở thành nữ tế của Lâm gia ta thì thật tốt quá.
Lâm lão bản nhắc tới nữ tế tương lai của Lâm gia , trong lòng chợt dâng lên một cảm giác bồi hồi khó tả , giống như mình là một lão nhân tóc bạc lo lắng cho nữ nhi về nhà chồng liệu có được hạnh phúc , vui vẻ hay không.
- Chuyện của đám nhỏ , chúng ta cứ để mặc bọn chúng đi.
Lâm phu nhân cười khẽ đáp.
- Ân , Lâm bàn tử , có cả Lâm thị ở đây nữa , lão phu vừa gặp mấy lão bằng hữu ngoài tửu quán , lại nghe được một tin tức động trời , các ngươi có biết , gần đây trong trấn đã xảy ra chuyện gì không ? Ta chính là vì lời đồn này mà bỏ cả bữa rượu , vội vội vàng vàng chạy về đây để báo cho hai người biết.
Đang lúc hai người thân mật nói chuyện thì một thanh âm già lão từ xa vọng lại , chỉ thấy Lục đại thúc cùng với Long Thiết sư phụ đang bước lại gần.
- Lục đại thúc , là tin tức gì vậy , lại có thể khiến người mất đi nhã hứng ẩm tửu thì hẳn là sự tình rất trọng đại rồi.
- Sự tình này không chỉ trọng đại đâu , chưa biết chừng còn liên quan tới tính mạng con người đó , vậy mà tiểu tử ngươi không biết chút nào là sao.
Lục đại thúc thần sắc tương đối nghiêm trọng , nói lớn.
- Lục đại thúc , có sự tình gì thì người nói đi , cứ úp úp mở mở như vậy , tiểu điệt đoán không ra được.
Lâm lão bản cũng định nói đùa một câu , nhưng thấy sắc mặt Lục đại thúc có vẻ nghiêm túc , lại có phần lo lắng , nên đành thôi.
- Ngươi có biết , trong trấn khoảng thời gian 3 năm trở lại đây thường xuyên có người mất tích một cách thần bí không ?
- Là chuyện đó sao , tiểu điệt cũng nghe người ta nhắc qua , nhưng cũng không để trong lòng , chưa biết chừng những người đó đột ngột có chuyện phải đi xa , như là đi thăm họ hàng ở nơi khác chẳng hạn mà chưa kịp báo cho thân nhân biết.
Lâm lão bản vẫn chưa hiểu ý Lục đại thúc muốn nói gì.
- Nga , nếu chỉ có như vậy , lão đầu ta việc gì phải để ý đến , chỉ lúc người ta rảnh rỗi , đem chuyện này ra bàn luận , vô tình lại phát giác ra một điểm kỳ quái , có người từng điều tra , liền phát hiện tất cả những người mất tích thần bí từ trước tới nay , tuy không phải là tất cả nhưng phần lớn bọn họ , danh tính trung không ngờ đều có một chữ Huyên , vì một điểm này nên đám nhân sĩ giang hồ ngờ rằng , đằng sau sự tình này có khả năng còn che giấu một âm mưu lớn.
Lục đại thúc thần sắc có chút lo âu , nói.
- Lục đại thúc , những lời này nếu là thật , danh tính trung có một chữ Huyên , nói vậy , không chừng Huyên nhi nhà ta cũng có khả năng xảy ra chuyện.Long Thiết sư phụ , huynh nói , chúng ta phải làm sao bây giờ.
Lâm lão bản tâm tình vô cùng khẩn trương , chuyện này liên quan tới an nguy của nhi tử bảo bối , lão như thế nào có thể không lo lắng.
- Việc này , trước hết khoan nói , Lâm lão đệ , trước tiên ta có mấy lời , sự tình theo lời Lục đại thúc nói tuy có điều huyền bí , trước đây ta từng nghe qua , song cũng không để tâm , sự việc như vậy trên giang hồ cũng không phải hiếm gặp , cũng không quá mức nghiêm trọng , chỉ là , ngày hôm qua , ở một vài địa phương trong trấn , bỗng nhiên xuất hiện một đồ vật , chính vì nó xuất hiện mới khiến ta lo lắng.
Long Thiết trầm ngâm nói , vừa nói , hắn vừa lấy từ trong ngực áo ra một mảnh lụa trắng rồi mở ra cho mọi người cùng nhìn.
Chỉ thấy trên mảnh lụa trắng tinh ghi hai dòng chữ.
“Thập niên tàn mộng
Ngộ Huyên tất vong.”
- Từ khi vật này xuất hiện , ban đầu mọi người cũng không hiểu rõ ý tứ trong mấy chữ này , sau lại liên tưởng đến sự kiện mất tích thần bí trong trấn , rồi đến sáng nay , có một tên tửu quỷ say rượu , không rõ là vô tình hay cố ý mà để lộ ra một tin tức , chính là đại bí mật , những chữ ghi trên lụa trắng vốn là một quẻ tượng do một tiền bối tinh thông toán thuật tính mệnh cho một đại nhân vật trong Lãnh Vân trấn , dựa trên những chữ này , nhân sĩ võ lâm giang hồ đều phong thanh đoán được , hẳn vị đại nhân vật này biết trước đại nạn 10 năm của mình , liền tiên hạ thủ vi cường trừ đi cái hậu họa tâm phúc này , song chữ Huyên trong quẻ tượng rốt cuộc là ai , vị đại nhân vật đó đoán không được , vì thế mới ra tay với tất cả những người danh tự có một chữ Huyên.Phải nói kẻ này rất khéo che giấu , hành sự lại cẩn mật , không chỉ khiến những người tên có chữ Huyên mất tích , mà còn dùng thủ đoạn đánh lạc hướng , đem cả những người danh tính không có một chữ Huyên cũng mất tích thần bí như vậy , khiến mọi người dù có thắc mắc cũng không nghi ngờ đằng sau chuyện này còn có âm mưu.Tin tức này tuy chưa nhiều người biết , nhưng chỉ vài ngày tới , khẳng định cả trấn đều sẽ biết , trong trấn sẽ rối loạn đến mức nào , ta không nói mọi người có lẽ cũng đoán ra được.
Long Thiết vẻ mặt có chút trầm trọng , nói tiếp.
- Long Thiết sư phụ , vậy Huyên nhi ….
Lâm phu nhân khẩn cấp hỏi , trong lòng cực kỳ sợ hãi.
- Lâm phu nhân cũng đừng quá lo lắng , trước hết đã biết được mục đích của người kia , chỉ e rằng những người tên Huyên trong trấn một là sẽ rời trấn mà đi , hai là sẽ tăng cường phòng bị , không ra khỏi nhà , tránh khỏi bị kẻ kia hãm hại.Huyên nhi là đệ tử của ta , làm sư phụ phải có trách nhiệm bảo bọc hắn , ta sẽ mang Huyên nhi theo bên mình , không để bất cứ kẻ nào thương tổn tới nó.Kẻ nào muốn hãm hại Huyên nhi , trước hết phải bước qua thi thể Long Thiết này đã.
Long Thiết vỗ ngực đảm bảo , thanh âm đầy quyết đoán.Long Thiết tuy chỉ xếp vào nửa sau của Địa bảng , nhưng một thân Thiết cốt công tu luyện tới đệ tam trọng viên mãn của hắn cũng không phải kẻ khác có thể khinh thường.Muốn sát tử Long Thiết , so với sát thủ võ lâm cao thủ bình thường khó khăn hơn rất nhiều ,dù là nhất lưu cao thủ , võ công vượt trội muốn giết chết hắn , e rằng cũng phải trả giá đại giới.
************************************************** ************************************
Long Hổ môn…
Trong một căn phòng rộng rãi , tuy là ban ngày , nhưng cửa phòng khép chặt , ngay cả cửa sổ cũng được chủ nhân gian phòng đóng lại , khung cảnh đượm vẻ mờ ám , tăm tối , bên trong , chỉ có ánh nến lập lòe , mờ tỏ soi sáng không gian.Bên trong phòng , bên một bàn rượu , có ba nam nhân trẻ tuổi ngồi đối ẩm ,trên từng gương mặt anh tuấn ánh lên vẻ ngưng trọng.
- Ngô huynh , sự tình đột ngột phát sinh dị biến , không biết là kẻ nào để lộ ra tin tức về quẻ bói của Toán Mệnh Tử tiền bối , kết hợp với sự tình trong 3 năm nay đám người danh tính trung có một chữ Huyên lần lượt mất tích thần bí đem xâu chuỗi lại , khiến đám giang hồ nhân sĩ nghi ngờ phía sau chuyện này có một đại âm mưu , thật khiến ta tức chết.Bổn công tử nếu phát giác kẻ nào tiết lộ tin tức này , nhất định khiến hắn phải chịu nhục hình sống không bằng chết , vạn kiếp bất phục.
Lăng Liệt thiếu môn chủ Long Hổ môn vỗ bàn giận dữ lớn tiếng.
- Hiện tại Lãnh Vân trấn có 3 đại thế lực phân chia địa bàn , quyền lợi là Phi Ưng thương hội Hàn gia chúng ta , Long Hổ môn của Lăng huynh và Lãnh Nguyệt bảo Lý gia , sự tình này bị phát giác , khẳng định sự nghi ngờ sẽ tập trung về phía 3 nhà chúng ta.Ở đây , trong 3 nhà chúng ta có hai nhà liên thủ , tiểu đệ từng thăm dò Lý Khuê , biết được chỉ có 3 chúng ta mới nhận được quẻ tượng của Toán Mệnh Tử tiền bối , nên về phần Lý gia không cần phải nhắc tới.Bất quá , tình thế hiện giờ đối với chúng ta tương đối bất lợi , không biết kẻ nào tiết lộ bí mật này , tiểu đệ cũng không dám chắc hắn có biết nhiều hơn nữa hay không , nên kế hoạch trước đây Ngô huynh đề ra cần phải thay đổi một chút.
Hàn Phi Vũ biểu tình có chút không hài lòng , chậm rãi nhận định.
- Tại hạ đồng tình với quan điểm của Hàn huynh , thực sự hiện giờ , chúng ta không rõ mục đích của người kia là gì , vì sao hắn biết được bí mật này , trọng yếu nhất chính là hắn biết được bao nhiêu , và từ đâu hắn có được nội dung quẻ tượng của Toán Mệnh Tử tiền bối trong khi ngoài 3 chúng ta cũng chỉ có một số ít người thân cận mới biết được , bởi vậy kế hoạch trước đây tại hạ vốn cho là kín kẽ , cẩn mật nay liền xuất hiện kẽ hở , cần phải nhanh chóng thay đổi.
Ngô Bản Quân trên môi nở một nụ cười ôn nhu , nhã nhặn , chỉ là trong mắt hai vị công tử còn lại , nụ cười của Lãnh Vân đệ nhất tài tử này so với rắn rết còn độc hơn.3 năm nay , Lãnh Vân tam công tử tạm gác mọi hiềm khích , bất hòa , thành thực hợp tác với nhau , mọi sự tình liên quan tới việc trừ bỏ những điểm nhắc tới trong quẻ tượng đều do một mình Ngô Bản Quân sắp đặt , Hàn Phi Vũ cung cấp ngân lượng , việc thực hiện là phần của Lăng Liệt , tổ hợp 3 người này hành sự làm ác , sát nhân vô số , hủy thi diệt tích, quả thực thần không biết quỷ không hay.
- Ngô huynh mời nói , tiểu đệ xin rửa tai lắng nghe.
Hàn Phi Vũ cười nhẹ , khách khí hỏi.
- Đã đến nước này , sự nghi ngờ của đám nhân sĩ võ lâm đều hướng vào tam đại thế lực của Lãnh Vân trấn , ảnh hưởng chỉ sợ không nhỏ tới danh tiếng , vậy nên tiểu đệ tự tiện đề xuất một chủ ý nho nhỏ , tam đại thế lực hiện nay , Long hổ môn đã liên thủ với Phi Ưng thương hội , đã là người nhà tất nhiên không đấu đá lẫn nhau.Vậy chỉ còn Lãnh Nguyệt bảo độc lập không liên hợp với ai , đối với chúng ta thì chính là người ngoài , tại sao không nhân dịp này , chuyển sự nghi ngờ của võ lâm giang hồ nhân sĩ sang Lãnh Nguyệt bảo khiến uy vọng của họ trên giang hồ hạ thấp , sau đó hai nhà chúng ta vạch trần âm mưu hiểm độc sát nhân vô cớ , táng tận lương tâm , ỷ cường thế hiếp đáp lương dân của họ , lấy danh nghĩa tảo ác , vì dân trừ hại , tập hợp võ lâm nhân sĩ mang lòng nhiệt huyết , căm phẫn phường ác bá , tiện thể diệt trừ luôn Lãnh Nguyệt bảo.Nga , nhắc tới Lãnh Nguyệt bảo , tại hạ liền nhớ ra họ hành nghề bảo tiêu cũng đã lâu , tự nhiên đắc tội với không ít bằng hữu hắc đạo , vậy nhân dịp này coi như tặng cho họ một phần lễ vật đi.
Ngô Bản Quân nâng chén ngọc , nhâm nhi một hớp rượu , thần tình tao nhã , mái tóc dài tán loạn buông thả tùy ý sau lung , tựa như một lãng khách phiêu dật chốn hồng trần.Rượu trong chén đã cạn , Ngô Bản Quân nhẹ nhàng đặt chén xuống bàn , ánh mắt điềm tĩnh phảng phất có chút rực lên , ngón tay khẽ gõ lên bàn , miệng ngân nga lẩm nhẩm một đoạn thơ , thanh âm rất nhỏ , chỉ mình hắn nghe được.
- Rượu ngon ….
Thanh âm Ngô Bản Quân không lớn , lại khiến tâm thần hai người Hàn Phi Vũ , Ngô Bản Quân rung động, bừng tỉnh trong suy tư , ánh mắt hai người nhìn hắn , không ngờ lộ ra vẻ kiêng kị sâu sắc.
- Ngô huynh , một chiêu này của huynh , bọn tiểu đệ xin bái phục.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện