[Việt Nam] Thuận Thiên
Chương 16 : Đoàn người kỳ lạ.
.
Sau khi đi tham quan quanh bản vài vòng, Thuận Thiên mới bước về căn nhà rông của mình.
Và một cuộc gặp mặt thú vị cũng đang chờ đợi hắn ở phía trước!
Thuận Thiên vặn cổ, đưa tay vò vò đầu. Lúc này, tóc trên hắn do bị cháy một bên nên lúc vò đầu trông thật hài hước.
Mà Thuận Thiên tất nhiên cũng không để ý đến điều đó, bước chầm chậm trở về ngôi nhà rông. Hắn ngáp dài một cái rồi bước lên cầu thang.
Thuận Thiên cũng không thèm nhìn, ngả lưng ngay xuống chõng tre.
Oáp!
Không hiểu sao dạo này mình lại hay buồn ngủ.
Than thầm một tiếng Thuận Thiên chìm vào giấc ngủ.
-----o0o-----
Ba ngày rốt cuộc cũng nhanh chóng trôi qua.
8:56 AM ngày 29 tháng 9 năm 2011
Lúc này, trên con đường mấp mô gạch đá dẫn lên bản của người Xơ-Đăng đang có một chiếc xe Toyota mười sáu chỗ kiên trì lăn bánh.
Kétttt!
Sau một quãng đường mấp mô, chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại.
Cạch!
Cửa trước bên phải của xe bật mở, một người tài xế tuổi chừng năm, sáu mươi tuổi bước ra.
Những người bên trong xe cũng bước xuống. Nhìn sơ qua ước chừng có khoảng trên dưới mười người, nam có nữ có.
Sau khi ổn định hàng ngũ, gã tài xế nhìn những người này, giọng nói chợt trở nên trịnh trọng: "Chúng ta đến đây vì một nhiệm vụ..."
Ngừng lại một chút, gã nhấn mạnh: "Nhiệm vụ của chúng ta chính là đem tiểu thư an toàn trở về."
"Tiểu thư bị bắt cóc sao?" Một thanh niên trong nhóm hỏi, bên trong mơ hồ có chút bất ngờ.
Đoàn người nhất thời xì xầm.
"Tiểu thư đã bỏ trốn khỏi nhà vào hai ngày trước. Theo tình báo ta vừa nhận được, có người tìm thấy tung tích của tiểu thư ở khu vực này. Nhưng theo một nguồn tin khác, hai ngày trước ở nơi đây đã xảy ra một trận đại chiến giữa hai Tôn Giả cấp 5 là Phong Hành Giả và Không Tôn Giả, nên gia chủ rất lo lắng cho an nguy của tiểu thư. Nhưng do có việc bận và đang ở nước ngoài cho nên ngài đã yêu cầu ta phải mang tiểu thư an toàn trở về." Gã tài xế nói một mạch.
"Tại sao tiểu thư lại bỏ trốn nhỉ?" Một cô gái trong nhóm có chút thắc mắc xoay qua hỏi người bên cạnh.
"Suỵt, im lặng để tổng quản nói tiếp đi." Người kia có lẽ cũng không rõ sự tình cho lắm.
"Hừ, đây là chuyện mà chúng ta không nhất thiết phải biết. Các ngươi cũng không cần tò mò, cứ làm tốt nhiệm vụ được giao là được rồi." Gã tài xế nói.
"Rõ!" Đoàn người đồng thanh đáp.
Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng đoàn người bỏ lại chiếc xe Toyota mười sáu chỗ tại đây rồi bắt đầu tiến lên bản.
-----o0o-----
Thuận Thiên ngáp dài, mấy ngày nay hắn khá là rãnh rỗi. Cho nên ngoại trừ thời gian ăn uống, dạo chơi thì hắn cũng chỉ biết ngủ với ngủ mà thôi.
Lúc này, Thuận Thiên đang bước ra bên ngoài bản. Hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi hắn đến đây. Theo lời của già làng, trong ngày này sẽ có một đoàn khách lên đây tham quan.
Phù!
Thuận Thiên thở ra một cái, hắn đã trễ học một ngày rồi.
Lúc này, ở đầu bản, có một đoàn người đang đi tới.
"Này! Anh bạn kia!" Một người gọi hắn.
"Hả? Gọi ta sao?" Thuận Thiên có chút bất ngờ nhưng cũng tiến lại.
"Các vị có chuyện gì cần ta giúp sao?" Thuận Thiên chớp chớp đôi mắt, lộ ra vẻ mặt ngây thơ.
"À, cho tôi hỏi, đây đúng là bản làng của người dân tộc Xơ-Đăng phải không?" Người kia lại hỏi.
"Đúng vậy! A, phải chăng các vị chính là đoàn khách du lịch kia?" Thuận Thiên gật gật đầu. Sau đó lại nhớ đến cái gì đó nên bật thốt.
"Đúng vậy. Hiện chúng tôi đang muốn gặp già làng." Gã kia cười hì hì đáp.
"Vậy mời các vị đi theo tôi." Thuận Thiên làm bộ dáng mời. Sau đó lại bước đi trước dẫn đường.
Sau khi dẫn đoàn người đến gặp già làng, công việc của hắn cũng kết thúc. Xoay người, Thuận Thiên quay trở lại nơi ở của mình.
-----o0o-----
Ở trong căn nhà rông lớn của bản. Lúc này, người tài xế của đoàn người đang vui vẻ nói chuyện với già làng.
"Chào già làng, chúng ta lại gặp nhau lần nữa rồi." Gã tài xế cười hì hì hỏi thăm già làng.
"Ừm, tính ra cũng đã là một năm. Kể từ sau cái này đó." Già làng gật gật đầu.
"Hà hà, lần này chúng tôi có việc gấp cần vào rừng nhiều ngày, mong già làng phái người dẫn đường cho, thù lao cũng có thể thương lượng thêm." Gã tài xế sau một hồi hỏi thăm qua loa liền đi vào vấn đề chính.
"Vào rừng vài ngày sao?" Già làng ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy, chuyện này đối với chúng tôi rất là quan trọng a." Gã tài xế lắc lắc đầu, tạo ra bộ dáng khá là gấp gáp.
"Nhưng hai hôm trước đã có người gặp hổ bên trong rừng." Già làng vẫn muốn khuyên can.
"Chúng tôi sẽ không tiến sâu vào rừng đâu." Gã tài xế vẫn kiên trì.
"Thôi được rồi, ta sẽ phái người am hiểu đi rừng trong bản đi theo các đoàn người vậy." Già làng sau một hồi cân nhấc, cuối cùng vẫn là đồng ý.
"À, ở đây có một người bạn trẻ lạc trong rừng, và cũng muốn trở về thành phố Hồ Chí Minh. Khi trở về các anh hãy dẫn theo hắn nhé." Người mà già làng nhắc đến dĩ nhiên chính là Thuận Thiên.
"Được rồi." Người tài xế cũng sảng khoái đồng ý.
"Thành giao."
"Thành giao." Hai người bắt tay nhau, xem như đã đồng ý cho vụ giao dịch này.
"Khi nào các người tiến vào rừng?" Ngừng một lát, già làng chợt hỏi.
"Ăn uống xong chúng tôi sẽ đi." Gã tài xế đáp.
"Được rồi. Ta sẽ sắp xếp." Già làng gật đầu, sau đó mới gọi người dẫn đoàn người đi ăn uống nghỉ ngơi.
-----o0o-----
-----o Profile 0-----
.http://shareimage.org/images/mp0tpbe0sk9sgnstp3ig.jpg
Họ và tên: Trần Thuận Thiên
Ngày sinh: 11 tháng 11 năm 1993
Tuổi: 18
Nghề nghiệp hiện tại: Sinh Viên
Chiều cao quảng cáo: 173cm
Chiều cao thực tế: 171cm
Cân nặng: 70kg
Phân tích năng lực hiện tại:
Cấp bậc dị năng hiện tại: Cấp 1 (Cấp thấp nhất)
Trí lực: Không rõ
Trình độ lực lượng: Cấp D(người bình thường, dự tính có thể thừa nhận tối đa gấp 1 lần trọng lượng cơ thể)
Tốc độ: Dự tính tốc độ lớn nhất là 100km/giờ
Sức chịu đựng: Cấp E (khả năng chịu đựng quá kém cỏi)
Năng lượng: Cấp D (trong cơ thể mục tiêu có năng lượng Phong dị năng, tạm thời chưa thể nắm bắt)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện