[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Chương 8 : Phòng ngự hoàn mỹ
.
Trong phòng luyện võ.
Tô Hàm đã cởi bỏ bộ quần áo OL(office lady) ra,giờ phút này nàng một thân mặc bộ quần áo luyện võ,màu đen rộng rãi,chuyên dùng để mặc trong khi tập luyện Cách Đấu,mái tóc được quấn cao lên.Nếu lúc trước Tô Hàm đem đến cho người ta một loại cảm giác xinh đẹp,thành thục,thì lúc này đây nhìn nàng lại có một loại cảm giác lạnh lùng băng sương,một cỗ hương vị sắc bén dị thường. Đặc biệt,sau khi nàng bày ra cái thủ thế chuẩn bị chiến đấu,cả người như xuất ra một cỗ khí thế hung mãnh khổng lồ.
Cái bà nương này nhất định đã từng gia nhập quân đội ! Nhưng chắc chắn không phải là trong binh chủng bình thường,cơ hồ có thể khẳng định trăm phần trăm nàng đã trải qua rất nhiều trận chiến, ăn nằm nơi chiến trường,cũng đã từng giết người.
Đây là cảm giác của Tang Thiên đối với Tô Hàm trong giờ phút này,nữ nhân, đặc biệt cái loại nữ nhân đã từng ăn nằm trên chiến trường,một khi tiến vào trạng thái chiến đấu,cái loại khí thế sắc bén này sẽ không tự chủ được mà bộc lộ ra,căn bản không thể che dấu.
- Đến đây đi.
Mặc dù cái tên gia hỏa này là do Mộ lão tiến cử tới,cứ cho rằng nàng tin tưởng con mắt của Mộ lão,nhưng việc đó không có nghĩa là Tô Hàm cho rằng hắn có tư cách để đảm nhiệm chức tân giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng.Trái lại,nàng càng muốn biết, để có thể cho Mộ lão hết lòng tôn sùng,vậy rốt cuộc người trẻ tuổi này có thực lực như thế nào.
Thiên tài ?
- Đánh thắng ngươi là được thông qua sao ?
Tang Thiên vừa mới tỉnh lại cũng chỉ không quá vài ngày,chẳng bao lâu sau hắn sẽ lấy lại một thân chiến cuồng như trước, đáng tiếc thiên hạ hiện nay kẻ có thể kích thích dục vọng chiến đấu của hắn quá ít.
- Vậy ngươi xuất chiêu đi.
- Khẩu khí không nhỏ.
Tô Hàm cười lạnh,nàng ghét nhất cái kiểu tự cho mình là nhất của tên gia hỏa này,tự cho mình là người có tài năng xuất chúng.Cái tên hỗn đản nhìn bộ dáng trông như vô hại,cả người lúc nào cũng buông lỏng trông rất bình thản,càng làm cho Tô Hàm cảm thấy không thoải mái chút nào, giống như cái loại cảm giác bị khinh thường..
- Đáng chết !
Tô Hàm “hừ” lạnh một tiếng,không do dự chồm tới,quyền đầu của cánh tay phải đánh thẳng tới trước ngực Tang Thiên,quyền thế rất mạnh,tiếng gào rít như xé gió,cơ hồ chỉ trong chớp mắt quyền đầu đã sắp chạm đến lớp áo ngoài của Tang Thiên.Nhanh như chớp,Tang Thiên đột nhiên nghiêng người,nhẹ nhàng tránh né một quyền này của đối phương.
Tô Hàm đánh hụt một quyền,quyền đầu trượt theo phía sau bả vai của Tang Thiên.Ngay tức khắc,bàn tay xòe ra,lấy tay làm đao,cổ tay vừa chuyển,chém thẳng vào đầu vai của đối phương.
Tang Thiên hơi nhíu mày lại, cái bà nương này một quyền xuất ra vừa nhanh vừa hung mãnh,biến quyền thành đao lại càng hung hiểm hơn.Hắn dường như dám khẳng định, nếu người bình thương mà bị trúng một chiêu này của Tô Hàm,cánh tay nhất định sẽ trực tiếp bị phế bỏ.
Trong phòng luyện võ vang lên những tiếng bang…bang….Ngắn ngủi chỉ trong vòng một phút đồng hồ,hai người đã đối chứng mấy chiêu,hoặc có thể nói là Tô Hàm toàn lực tấn công,mà Tang Thiên chỉ một mực phòng ngự.
- Người này quả nhiên có chút bổn sự,không hổ là do Mộ lão cật lực tiến cử,tại thế tấn công liên miên xuất ra như này mà còn có thể phòng ngự hoàn hảo,thật không đơn giản.
Qua vài nhịp hô hấp,Tô Hàm bước đầu cũng phải đánh giá lại Tang Thiên,tuy nhiên chỉ với chút thực lực ấy thì nàng cũng không cho rằng đối phương có tư cách để đảm nhiệm chức giáo luyện cho Thiên Kiêu Mộng chi đội.
- Đột nhiên.
Thế công của Tô Hàm bắt đầu trở lên âm lãnh,càng thêm quyết liệt điên cuồng,cơ hồ quyền xuất ra nhanh như gió,liên miên bất tuyệt,còn Tang Thiên liên tục lùi lại.Mặc dù trong tình huống là như thế,nhưng Tang Thiên vẫn phòng thủ vững vàng kiên cố.
- Hây a !
Tô Hàm yêu kiều quát lên một tiếng,nhảy lên giữa không trung,chân phải đá ra một cước xen lẫn tiếng gió vù vù, đá thẳng xuống bên sườn trái của Tang Thiên.
Tang Thiên song thủ bắt chéo, đột nhiên đẩy tới chân phải Tô Hàm,hai bên cùng ngạnh kháng,..phịch,một tiếng trầm đục vang lên,Tang Thiên bị dư lực lui về phía sau vài bước,Tô Hàm lăng không lộn một vòng,nhẹ nhàng đáp xuống sàn nhà.
- Phòng ngự của ngươi không sai,ngoài dự liệu của ta.Nhưng kế tiếp,ngươi tự cầu phúc cho mình đi.
Dễ dàng nhận thấy Tô Hàm cũng là một kẻ cuồng chiến,vừa rồi nàng chỉ vận dụng năm tầng lực lượng,không nghĩ tới phòng ngự của đối phương không có một điểm sơ hở nhỏ nào,tuy rằng việc này vượt ngoài dự liệu của Tô Hàm,nhưng lại khơi dậy ý chí chiến đấu điên cuồng của nàng.
- Ngươi rất giống bà chằn bằng hữu trước kia của ta.
Tang Thiên bộ dáng vẫn bình thản như trước,giống như lúc này không phải là tỷ thí mà cùng lão bằng hữu nói chuyện phiếm với nhau,nhưng lọt vào trong mắt Tô Hàm quả thực đây là một hành động vũ nhục trắng trợn.Nàng thích đả kích người khác nhưng không có nghĩa là muốn bị người khác đả kích,bình sinh chán ghét nhất là bị người ta coi thường, đặc biệt là trong lúc chiến đấu.
Trận tỷ thí hết sức căng thẳng.
Tô Hàm bắt đầu bộc lộ hết thực lực của bản thân,thế công mãnh liệt tốc độ cực nhanh giống như lôi đình.Còn Tang Thiên lúc này phòng thủ cũng như biển khơi mênh mông vô hạn,thâm sâu khó dò,bình tĩnh và thần bí,bất luận Tô Hàm xuất chiêu gì, thức gì cũng đều không có biện pháp.
Thời gian trôi qua,Tô Hàm càng đánh trong lòng càng kinh ngạc,thế công phát ra càng mạnh mẽ,lực đạo phát huy đến tối đa,tưởng như sắp phá được phòng ngự của đối phương nhưng mà trong lúc tối hậu nhất, cái tên gia hỏa này lại có thể nhẹ nhàng lấy kỹ năng xảo diệu để bù đắp lại.Loại cảm giác này làm cho Tô Hàm khó chịu đến mức khó có thể quên,không thể tiếp thụ được,thật giống như chính mình đang chơi vơi ở giữa đại dương mênh mông,vô luân chiêu thức sắc bén thế nào,hung mãnh bao nhiêu,thì vẫn không thể khuấy động được đáy biển thâm sâu khó dò.
- Làm sao có thể !
Tô Hàm dường như muốn sụp đổ,càng đánh càng cảm thấy đối phương thâm sâu khôn lường,cứ gần đến lúc sắp đánh trúng, đối phương lại gọn gàng hóa giải xảo diệu.Càng làm cho Tô Hàm phát điên chính là lúc, trông bộ dáng hắn chật vật lộ ra sơ hở nhưng khi tấn công vào thì nàng mới phát hiện ra đó chỉ là một cái bẫy,một khi bị sập bẫy,mỗi chiêu mỗi thức của nàng đều rơi vào trạng thái bị động.
Giờ phút này,trong phòng luyện võ đang diễn ra một màn chiến đấu hết sức hí kịch.
Những đòn tấn công về phía đối phương thoạt nhìn rất là bị động,giống như chính mình bị bắt ép phải tấn công vậy,mà phòng ngự của đối phương lại rất chủ động.Càng buồn cười chính là,một bên thì phòng thủ rất chặt chẽ từ đầu trận tỷ thí đến giờ trông vẫn vô cùng nhẹ nhàng,còn bên tấn công từ đầu trận đến lúc này thì ở trong một loại trạng thái không thể tưởng tượng nổi. Đã biết đối phương phòng ngự rất tốt nhưng lại không thể không tấn công.Tô Hàm sụp đổ, đây là tình huống mà lần đầu tiên nàng gặp phải trong đời,sự thật thì tay chân của nàng không bị trói buộc nhưng phòng ngự của đối phương dường như đã bao vây chặt chẽ hết những đòn tấn công của nàng,làm cho nàng không thể ngừng lại,nghe rất vớ vẩn nhưng giờ khắc này Tô Hàm lại có một loại cảm giác vớ vẩn như vậy.
- Hả !
Cơ hồ như sắp sụp đổ,rốt cuộc Tô Hàm cũng không chịu đựng nổi cái loại tra tấn bị động như thế này, nàng đánh cược một lần,lộn mạnh về phía sau,hai tay chống xuống đất,bật mạnh lên xoay tròn tại không trung.Trong nháy mắt thân hình bay thẳng lên cao rồi lao xuống,song chưởng chụm lại, thân thể thẳng tắp như một thanh trường kiếm.
- Hảo bà nương !
Đối phương đây là quyết ra đòn tử chiến a !
Tang Thiên lắc đầu cười thầm,không nghĩ tới nữ nhân này bạo lực như vậy,mắt thấy Tô Hàm song chưởng sắp chụp tới.Tang Thiên ngạo nghễ đứng trang nghiêm giữa đương trường,thực lực bản thân chưa kịp khôi phục, đối mặt với một chiêu bá đạo như thế,hắn thực cũng không dám khinh thường,hít sâu một hơi,chậm rãi thở ra.
Thoáng chốc,phịch một tiếng vang lên.
Tô Hàm từ trên cao lộn ngược người công xuống,song chưởng vỗ vào bả vai Tang Thiên, đúng lúc này,Tang Thiên thân hình khẽ run lên, đồng thời Tô Hàm cũng truyền đến tiếng thét kinh hãi.
- Cái gì !
Tô Hàm cảm thấy hai bàn tay mình giống như chạm phải luồng điện cao thế,từ lòng bàn tay truyền đến cảm giác tê dại.
Trời sinh tính tình ương ngạnh, nàng chỉ muốn đánh bại cái tên gia hoả chết tiệt này,bấp chấp nguy hiểm,chịu đựng từng đợt cảm giác tê dại đang truyền tới từ lòng bàn tay.Tô Hàm song chưởng tăng thêm lực đạo,thân thể lại lăng không bắn lên,tại giữa không trung trở mình một cái,thân thể lộn một vòng 360 độ,cuồng phong gào thét,tiếng gió vang lên phần phật.
Phanh !
Tiếng va chạm vang lên,Tô Hàm hai chân như thái sơn áp đỉnh đạp xuống bả vai Tang Thiên.
Tang Thiên kêu lên đau đớn,sắc mặt lộ vẻ tái nhợt.
- Mẹ nó !
Thật là một ả đàn bà độc ác.
Tang Thiên rất buồn bực,không nghĩ tới thân thể mình yếu đến như vậy,ngay cả một phần mười thực lực của bản thân vẫn chưa hồi phục,cảm giác thấy Tô Hàm toả ra sát khí ngày càng nặng.Tang Thiên không tiếp tục phòng ngự nữa,song chưởng bắt lấy cổ chân của Tô Hàm,dùng toàn lực quăng ra,hai tay nắm lấy hai cổ chân,quăng mạnh ra như ném một đống phế vật, đem cả người Tô Hàm đập lên trên vách tường.
A ------
Tô Hàm thét lên chói tai, theo sau đó “phịch” một tiếng ,cả người Tô Hàm đập vào vách tường,vừa rồi sử dụng lực lượng quá nhiều,khiến cho bây giờ nàng đã có chút thoát lực.
Dựng cả người lên, ôm lấy bả bai đang đau đớn,nàng liền nhìn chằm chằm vào Tang Thiên đang đứng đối diện, ánh mắt rõ ràng mang tính xâm phạm,phảng phất như muốn nhìn thấu tâm can của Tang Thiên. Đáng tiếc chính là,ngoại trừ vẻ bề ngoài vẫn bình tĩnh, Tang Thiên bộ dạng bên ngoài vẫn một kiểu vô hại,thật sự không có chỗ nào đặc thù,quả thực trông người như là một cỗ máy.
- Ngươi rốt cuộc là ai.
Giờ phút này, đây là vấn đề duy nhất mà nàng muốn biết,chính là không hiểu Tang Thiên đến từ nơi nào,nàng đã trải qua nhiều trận chiến đấu.Tại những người cùng lứa tuổi nàng tuyệt đối là mạnh nhất,bình sinh đối chiến từ trước đến nay chỉ thua qua hai lần,một lần là vị sư phó của nàng,mặt khác một lần là vị sư tỷ kết bái của nàng.Lần này đối chiến với Tang Thiên,mặc dù không có thua,nhưng cái cảm giác lực bất tòng tâm,so với thua nàng cảm thấy còn đáng sợ hơn.
Đối phương phòng thủ cơ hồ hoàn mỹ không có chút tỳ vết,nhìn lối phòng thủ thì như đơn giản nhưng lại tràn ngập cạm bẫy sơ hở,một khi lâm vào thì đó là một cái kết cục đáng sợ,giống như đối phương đã nhìn rõ được tất cả chiêu thức của mình,cái loại trói buộc giống như trong lao tù,cảm giác này đủ để cho bất luận kẻ nào cũng phải sụp đổ.
Người này rốt cuộc là ai ?
Cho đến lúc này,Tô Hàm mới hiểu được Mộ lão tại sao lại bảo đảm chắc chắn, người này tuyệt đối có tư cách đảm nhiệm giáo luyện cho đội Thiên Chi Kiêu Mộng.
“ Tang Thiên.” Tang Thiên ngồi xuống đất dựa lưng vào vách tường,hơi xoa xoa bả vai đau đớn.
Tang Thiên ?
Tô Hàm cố gắng tìm tòi trong trí nhớ,nhớ xem võ lâm thế gia nào có võ tướng họ Tang không,khiến cho nàng không thể tiếp thụ chính là,nàng dám khẳng định kinh nghiệm đối chiến của đối phương cực kỳ đáng sợ.Nhưng cái tên gia hoả này rõ ràng niên kỷ chỉ mới hai mươi tuổi a,cho dù từ nhỏ đã bắt đầu cùng người khác luận bàn tỷ thí,cũng không thể phát huy phòng ngự tới cảnh giới này,tuỳ ý đặt những sơ hở cạm bẫy vào trong lối phòng ngự.
Tang Thiên ! Tang Thiên !
Người này rốt cuộc có thân phận như thế nào, đến từ đâu ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện