[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Chương 5 : An bài một thân phận.
.
- Cũng đã trải qua chín mươi chín năm rồi!
Trong phòng, sau khi biết được bản thân đã ngủ say chín mươi chín năm, Tang Thiên nhịn không được cất tiếng cảm khái, chín lần dục hỏa trùng sinh, lần đầu tiên ngủ say mười một năm, lần thứ hai hai mươi hai năm, lần thứ ba ba mươi ba năm... Chín lần trùng sinh vô cùng có quy luật, nhưng không biết được hình xăm phượng hoàng trên người kia rốt cuộc có điều gì kỳ lạ, đáng tiếc chính là, mãi cho đến bây giờ Tang Thiên đều không cách nào hiểu được, càng không biết lần này qua đi, còn có thể dục hỏa trùng sinh lần nữa hay không?
Mộ lão đứng ở bên trong phòng khách, đứng rất quy quy củ củ, phảng phất giống như là một lão bộc nhân, tình cảnh quả là có chút quỷ dị, nếu như bây giờ Mộ Tiểu Ngư thấy được một màn này, tuyệt đối sẽ bị dọa cho trực tiếp bất tỉnh. Gia gia là ai? Ở Liên Bang có người nào không biết đến uy danh hiệu trưởng Mộ Viễn Sơn của học viện quân sự Đông Phương? Người nào không biết lão nhân gia ngài đức cao vọng trọng, mà hiện tại dĩ nhiên... dĩ nhiên lại cẩn trọng như thế ở trước mặt một thanh niên hai mươi tuổi.
Mộ lão nhìn người thanh niên ngồi trên chiếc ghế mềm, trong lòng vạn phần kích động, đủ loại hồi ức ở một trăm năm không ngừng hiện lên, nghĩ lại ban đầu lão chỉ là một gã giáo luyện ngu ngơ, cái gì cũng không biết, mãi cho đến khi gặp được sư phụ, cuộc đời lão mới phát sinh chuyển biến to lớn, tuy rằng chỉ được theo sư phụ mười năm ngắn ngủi, nhưng mười năm này, lão sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên, khiến lão từ một gã giáo luyện phổ thông, biến thành một vị hiệu trưởng của học viện quân sự Đông Phương được người người tôn kính, nếu như không có mười năm đó, căn bản không thể có được Mộ Viễn Sơn như hiện tại.
Sự hiểu biết của Mộ lão về sư phụ rất ít, tuy rằng được theo sư phụ mười năm, nhưng cũng chỉ biết được sư phụ mình nắm giữ thế lực cùng thực lực không thể lý giải nổi, mà hiện tại đã trải qua gần một trăm năm, nhìn dáng dấp của sư phụ vẫn giống y như trước không hề có chút thay đổi, một lần nữa lão lại bị sư phụ làm cho chấn động, trong lòng lão, sư phụ phảng phất như một vị thần không gì không làm được, chí ít, chính hắn cũng cho rằng như vậy.
Mộ lão đi vào phòng ngủ của mình, một lúc lâu sau mới đi ra, trong tay cầm theo một chiếc hộp tinh xảo.
- Sư phụ, đây là món đồ người bảo con cất giữ.
Tang Thiên nhận lấy chiếc hộp, lấy ra từ bên trong một chiếc nhẫn màu đen, chiếc nhẫn đen thoạt nhìn rất bình thường, tựa như được chế thành từ thủy tinh màu đen, có một chút cổ xưa, nhưng lại nổi lên màu sắc đen bóng. Đây là một chiếc nhẫn trí năng thủy tinh, trên toàn bộ Liên Bang có lẽ cũng không thể tìm được khối thứ hai như thế.
Đem chiếc nhẫn màu đen đeo lên ngón tay cái, chiếc nhẫn mày đen lúc này nổi lên hắc mang quỷ dị, liên tục lấp lóe không ngừng.
- Tích! Tập trung sinh mệnh thể, bắt đầu phân hình... Gien trùng khớp, kết cấu sinh mệnh trùng khớp... Trí năng thủy tinh khởi động, liên kết não vực... liên kết thành công.
- Trí năng thủy tinh tiến nhập hình thức tự kiểm tra, hệ thống quang não bình thường... không gian cá nhân bình thường.
Khẽ vuốt ve chiếc nhẫn màu đen, Tang Thiên giống như được nhìn thấy thân nhân, cảm thấy vô cùng thân thiết, chết đi sống lại, sống rồi lại chết, khiến cho hắn trên phương diện tình cảm vô cùng nhạt nhẽo, trải qua cửu thế trọng sinh, vô luận là thân nhân hay bằng hữu đều không thể chống lại thời gian, cũng chỉ có một quái thai như Tang Thiên mới có thể chết đi sống lại, sống rồi lại chết, mà chiếc nhẫn màu đen này vẫn như cũ làm bạn với hắn mấy trăm năm, trong lòng hắn vẫn luôn coi nó là bằng hữu duy nhất của mình.
- Sư phụ, người có tính toán gì không?
Mộ Viễn Sơn quy củ đứng ở một bên, sự hiểu biết của lão đối với sư phụ cũng không nhiều, không dám hỏi nhiều, lão biết, nếu như sư phụ muốn nói khẳng định sẽ tự nói với mình.
Tang Thiên nhìn Mộ Viễn Sơn râu tóc bạc trắng, có phần lắc đầu cười khổ, nhớ tới năm đó, tiểu tử Mộ Viễn Sơn này vẫn chỉ là một vị giáo luyện của câu lạc bộ, đúng vào độ tuổi nhiệt huyết tuân trào, không nghĩ tới ngày hôm nay đầu đã đầy tóc bạc.
- Mấy năm nay, ngươi trải qua thế nào?
Mộ Viễn Sơn tựa hồ không nghĩ tới sư phụ sẽ hỏi như vậy, hơi sững sờ, rồi liền đem cuộc sống của mình trăm năm qua kể lại.
- Hiện tại ngươi đảm nhiệm chức hiệu trưởng của học viện quân sự Đông Phương?
Tang Thiên có chút ngoài ý muốn, ở trong ấn tượng của hắn tính tình Mộ Viễn Sơn có phần hơi táo bạo, không nghĩ tới hiện tại đã là hiệu trưởng của học viện quân sự Đông Phương, thời gian thật sự là không gì không làm được, không những có thể làm mai một sinh mệnh con người, còn có thể khiến tính cách của một người trở nên trầm ổn:
- Học viện quân sự Đông Phương? Học viện này tới nay đã có hơn ba trăm năm lịch sử? Vẫn còn chưa bị đào thải sao?
Mộ Viễn Sơn cười khổ, nhưng cũng không biết nên đáp lại như thế nào.
Tang Thiên nằm ngửa trên ghế, trầm ngâm một chút, lần này mình thức tỉnh, tựa hồ cũng không có việc gì đặc biệt cần hoàn thành? Có lẽ trước tiên nên làm quen với những biến hóa phát sinh khi bản thân ngủ say trong trăm năm qua.
- Giúp ta an bài một thân phận thích hợp đi.
An bài một thân phận? Mộ Viễn Sơn hiển nhiên hoàn toàn hiểu được ý tứ trong lời này của sư phụ, cân nhắc một chút, dò hỏi:
- Sư phụ, ý người là giúp người an bài một thân phận ở học viện quân sự Đông Phương?
- Đúng!
- Vậy người...
Việc này quả thực là có chút rắc rối, tuổi tác cụ thể của sư phụ là bao nhiêu, Mộ Viễn Sơn không biết, nhưng có thể khẳng định so với bản thân mình tuyệt đối lớn hơn rất nhiều, mấu chốt là hình dạng bề ngoài của sư phụ thoạt nhìn chỉ mới hơn hai mươi! Để cho sư phụ đến học viện quân sự Đông Phương làm học sinh sao? Mà bản thân lại chính là hiệu trưởng của học viện, hiển nhiên, việc này Mộ Viễn Sơn xem ra có chút đại nghịch bất đạo.
Lúc này, đột nhiên Mộ Viễn Sơn nhớ tới học viện quân sự Đông Phương cũng sắp khai giảng, nhưng lại khuyết mất một chân giáo luyện cách đấu, tam đại học viện quân sự của Liên Bang là Thánh La Lan, Thự Quang, Đông Phương cạnh tranh ngày càng kịch liệt, mà mấy năm nay trong các cuộc thi đấu, Đông Phương học viện đều bị hai học viện kia áp chế, điều này vẫn luôn khiến cho Mộ Viễn Sơn vô cùng đau đầu, lão muốn cải biến tình hình, nhưng cũng lực bất tòng tâm.
Nếu như để cho sư phụ đến học viện làm giáo luyện cách đấu, như vậy...
Đối với thực lực của sư phụ, Mộ Viễn Sơn chưa bao giờ dám có bất luận chút hoài nghi nào.
- Sư phụ, không biết an bài cho người làm thân phận giáo luyện cách đấu, người xem...
- Giáo luyện cách đấu?
Tang Thiên hơi nhíu mày, nói:
- Cứ như vậy đi.
*
* * * * *
*
Trong sân, Mộ Tiểu Ngư tức giận đi tới đi lui, nhìn vào cửa sổ đóng thật chặt, quả thực nàng rất tức giận, đây là lần đầu tiên nàng bị gia gia lạnh nhạt bỏ lại ngoài sân, hơn nưa... hơn nữa còn bởi vì một gã trẻ tuổi cổ quái, nghĩ đến gã thanh niên kia, trong lòng Mộ Tiểu Ngư liền không nhịn được thoáng hiện lên một dấu chấm hỏi vô cùng lớn, gã thanh niên kia rốt cuộc là ai? Vì sao gia gia lại như vậy đối với hắn...
Mộ Tiểu Ngư căn bản không cách nào nghĩ ra được, một người mới hai mươi tuổi làm thế nào lại có quan hệ cùng với gia gia hơn một trăm tuổi, cho dù tên kia có là công tử của một gia đình quyền quý nào đó, gia gia cũng đâu cần thiết phải kích động như vậy chứ? Chết tiệt! Tên hỗn đản kia rốt cuộc là ai?
Càng muốn suy nghĩ thì đầu óc càng hỗn loạn, Mộ Tiểu Ngư hận không thể xông vào hỏi cho ra lẽ.
Mà Cung Thiếu Lâm đứng ở một bên cùng với bảo tiêu của hắn càng không thể nào nghĩ ra được, hắn cũng vô pháp lý giải Mộ lão vì sao lại có quan hệ cùng một người trẻ tuổi? Hơn nữa thoạt nhìn qua, Mộ lão đối với người thanh niên kia còn rất tôn kính? Lẽ nào... lẽ nào bối cảnh thân phận người thanh niên kia rất cường đại? Cường đại đến mức ngay cả Mộ lão thân là hiệu trưởng của học viện quân sự Đông Phương cũng không thể không nịnh bợ?
Nghĩ không ra, thực sự là nghĩ không ra!
Đúng lúc này, cửa phòng khách rốt cuộc cũng mở ra, Tang Thiên đi tới, không hề nói lời nào, thậm chí cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn người khác đến một cái, trực tiếp rời đi.
- Còn muốn chạy!
Vừa rồi ở bên ngoài bị nếm phải thua thiệt, Lãnh Diện nhìn thấy gã thanh niên có ý muốn rời đi, lúc này liền xuất thủ chặn lại!
- Làm càn!
Theo sau mà đến, Mộ lão quát lớn một tiếng, âm như chuông đồng, khí thế tràn ngập, mọi người chỉ thấy trước mắt hoa lên, cũng không nhìn ra Mộ lão làm động tác gì, Thiết Diện "oa" một tiếng miệng phun máu tươi, nặng nề rơi trên mặt đất, "oa, oa, oa" máu tươi thổ ra không ngừng, thở dốc một hơi, đầu ngoặt sang, nằm ngay đơ trên mặt đất, cũng không biết là bất tỉnh hay đã trực tiếp rụng luôn rồi!
Gia gia đã vài thập niên không cùng người khác tranh đấu, mà ngày hôm này dĩ nhiên lại vì tên kia...
Mộ Tiểu Ngư lần thứ hai bị phản ứng khác thường của gia gia làm cho khiếp sợ.
Đứng ở môn khẩu, viền mắt của Mộ lão đã hơi đỏ lên, nhìn bóng lưng sư phụ nhanh chóng rời đi, trong lòng lão trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đứng đó đến hai phút, lão mới xoay người quay trở lại trong sân.
- Mộ lão, vì sao ngài...
Cung Thiểu Lâm vừa mới mở lời đã bị Mộ lão cắt đứt, ngữ khí của Mộ lão phi thường sắc bén, quát lên:
- Ta cảnh cáo ngươi Cung Thiếu Lâm, chuyện này qua cũng đã qua rồi, việc con ngươi bị thương coi như chưa hề phát sinh, nếu như ta phát hiện ra ngươi tìm tới quấy rầy người kia, cho dù chỉ là điều tra hắn, ta nói trước, đến lúc đó đừng trách Mộ Viễn Sơn ta trở mặt, hừ!
*
* * * * *
*
Cùng lúc đó, tại tập đoàn Tinh Không, một tập đoàn có quy mô lớn nhất từ trước tới nay hầu như lũng đoạn toàn bộ không gian thông tin của Liên Bang, đã phát sinh một sự tình khiến cho người khác không ngờ tới.
Nói đến tập đoàn Tinh Không hầu như không ai không biết sự tồn tại của nó, có hơn một trăm năm lịch sử, là một xí nghiệp đứng đầu trong việc sản xuất không gian thủy tinh, quang não, chế tạo chiến giáp. Trong đó, không gian thủy tinh, cùng với quang não ở Liên Bang cơ hồ là một sự tồn tại độc quyền, bao nhiêu năm qua tới nay, cũng có không ít xí nghiệp sản xuất không gian thủy tinh cùng với quang não, nhưng bất quá đều bị tập đoàn Tinh Không này như một con cá sấu lớn nuốt gọn tất cả.
Ngày hôm nay, ngay vừa rồi, toàn bộ đổng sự cùng tổng tài điều hành của tập đoàn Tinh Không đã phải đi đến tổng bộ của tập đoàn, điều này làm cho tất cả nhân viên công tác bên trong tập đoàn vô cùng kỳ quái, toàn bộ đổng sự của tập đoàn Tinh Không đều tới, lẽ nào muốn triệu tập hội nghị trọng đại nào đó? Nửa giờ sau bọn họ mới biết được, nguyên lai không phải đổng sự cùng tổng tài mở hội nghị, mà là tới nghênh tiếp. Nghênh tiếp ai? Đương nhiên là nghênh tiếp tam đại cổ đông của tập đoàn Tinh Không.
Về phần tam đại cổ đông tập đoàn Tinh Không rốt cuộc là ai? Người biết cũng không nhiều, có người nói là người của quân đội, cũng có người nói là một gia tộc có bối cảnh rất lớn nào đó, cho tới nay ngoại giới đều có những phỏng đoán đối với tam đại cổ đông của tập đoàn Tinh Không.
Đám đổng sự cùng tổng tài quả thực biết được thân phận của tam đại cổ đông, thế nhưng, bọn họ làm đổng sự cùng tổng tài của tập đoàn Tinh Không, đương nhiên sẽ biết được nhiều hơn so với những người khác. Bọn họ biết rằng, kỳ thực tập đoàn Tinh Không không chỉ có tam đại cổ đông, mà là tứ đại, càng làm cho họ vẫn luôn buồn bực chính là, tam đại cổ đông trong truyền thuyết đều chỉ có 10% cổ phần của tập đoàn Tinh Không, còn một người khác nữa thì chiếm 70% cổ phần của tập đoàn, về phần người đó là ai, bọn họ không hề biết.
Trong phòng hội nghị tối cao của Tổng bộ tập đoàn Tinh Không có đứng ba vị lão giả, ở phía trước ba lão giả là một màn ánh sáng hiển thị màu xanh thẫm, trên màn hình có biểu hiện tin tức.
- Hệ thống không gian cá nhân, mang số 01, quyền hạn cấp SSS, vào một giờ trước kiểm tra được không gian dao động...
Nếu như bây giờ đám đổng sự, tổng tài ở bên ngoài thấy được tin tức hiển thị trên màn hình ánh sáng e rằng sẽ khiếp sợ mà trực tiếp hôn mê mất, tầng quản lý không gian cá nhân của tập đoàn Tinh Không cũng có quyền hạn tương đương, quyền hạn càng cao, công năng càng lớn, không gian cá nhân của đám đổng sự có quyền hạn là A, không gian cá nhân của tam đại cổ đông có quyền hạn là S, cho tới bây giờ, bọn họ vẫn luôn cho rằng S đã là cấp độ tối cao, không nghĩ tới vẫn còn có cấp SSS.
- Là lão nhân gia người đã trở về sao?
Ba vị lão giả nhìn vào màn hình ánh sáng hiển thị màu xanh biếc kích động không thôi.
- Một giờ trước không gian cá nhân của lão nhân gia đã sản sinh ra dao động, điều này nói lên, lão nhân gia người đã sử dụng không gian cá nhân. Đúng vậy! Nhất định là lão nhân đã trở về rồi!
- Đại ca, nhị ca, chúng ta phải đi tìm lão nhân gia người chứ?
- Làm sao mà tìm được? Ngươi có thể tìm được không? Cho dù chúng ta lợi dụng thế lực trong tay đem toàn bộ Liên Bang lật tung lên, tìm được lão nhân gia rồi thì sao? Không phải ngươi không biết, lão nhân gia người chán ghét nhất chính là chuyện gì rồi đó!
- Vậy bây giờ phải làm sao?
- Chờ đợi! Chỉ có chờ, trừ cách đó ra, chúng ta không còn phương pháp nào khác!
*** Chương 5 kết thúc, mời đón đọc Chương 6***
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện