[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm

Chương 44 : Sư Sinh đại hội(3) ( đại hội giáo luyện viên và học viên đệ tử)

Người đăng: 

.
- Ta kháo! Thật hay giả vậy! Tang giáo luyện đến từ Cấm Địa trong truyền thuyết? Đây cũng thật là… thật là làm cho người ta khó có thể tiếp nhận đi sao? - Đúng vậy! Ta từng xem các cao thủ luận đàm về Cấm Địa trên Inte, nghe nói cứ hai mươi năm lại xuất hiện một vị cao thủ trẻ tuổi chấn động Liên Bang, hơn nữa bọn họ đều tự xưng là người đến từ Cấm Địa, thông lệ này đã duy trì liên tục hơn 300 năm qua. - Từ khi vị cao thủ tự xưng là đến từ Cấm Địa, lần xuất hiện đợt trước cho đến nay đã qua hơn mười năm. Tính thời gian, cao thủ Cấm Địa cũng nên xuất hiện rồi, chẳng lẽ Tang giáo luyện thực đúng là … - Những lời này, là do Tô phó hiệu trưởng nói, ta nghĩ nhất định là sự thật, ta tin tưởng Tô phó hiệu trưởng. Các học viên đệ tử sôi nổi nghị luận, mà Tây Đức Ni nghe được hai chữ “Cấm Địa” cũng vô cùng chấn kinh, cùng với đó là bốn chữ cao thủ trẻ tuổi như đánh thẳng vào trong tim hắn. Hai ánh mắt của hắn, âm trầm quét tới quét lui trên mặt Tô Hàm tựa hồ như muốn phát hiện chút gì đó, đáng tiếc, trên khuôn mặt tinh xảo của nàng một chút khả nghi cũng không có. Hừ! Cao thủ trẻ tuổi đến từ Cấm Địa ư? Ta không tin Mộ Viễn Sơn biết Cấm Địa ở nơi nào, muốn gạt ta! Ngươi còn non lắm! Tây Đức Ni cười lạnh một tiếng, ánh mắt dừng lại ở Tang Thiên, nghiêm nghị hỏi: - Người trẻ tuổi, nói cho ta biết, ngươi tới từ nơi nào? Trước khi trả lời câu hỏi của ta, ta không thể không nhắc nhở ngươi, giả mạo Cấm Địa cao thủ, hậu quả không phải ngươi có thể tưởng tượng được, thậm chí có thể đưa tới họa sát thân. Dứt lời, Tây Đức Ni dùng khí thế áp bức nhằm vào Tang Thiên, hắn tin tưởng với uy áp của bản thân mình, cái tên tiểu tử chưa ráo máu đầu này sẽ lộ ra một chút khiếp đảm, chột dạ, sợ hãi, hắn đều có thể nhìn ra. -Khụ! Khụ! Tang Thiên đi nhanh về phía trước, nói thật, hắn quả thực cũng không nghĩ tới Tô Hàm sẽ an bài cho mình một cái thân phận như vậy, đối với Cấm Địa, Tang Thiên hiểu biết cũng không ít, trong ấn tượng của hắn, Cấm Địa cũng không khác gì một cái thâm sơn vắng vẻ, chẳng qua chỉ là một nơi ở dị thường mà thôi. Ài! Không nghĩ tới hôm nay có người muốn ta giả mạo thành cao thủ đến từ Cấm Địa, thật là nghiệp chướng a. - Ta, chính là đến từ Cấm Địa. Thanh âm của Tang Thiên rất bình thản, không mang theo bất kì một tia tình cảm nào, phi thường tự nhiên truyền vào trong tai mọi người, tự nhiên làm cho người ta cảm giác hắn chính là đến từ Cấm Địa. - Người dám ở trước mặt ta nói dối! Tây Đức Ni lúc này đã đứng lên, gầm lên như sấm, hai mắt nhìn thẳng vào Tang Thiên, trong vành mắt trũng sâu, hai con ngươi màu lam bắt đầu xoay tròn như lốc xoáy, trong nháy mắt, lốc xoáy lại biến mất. -Tây Đức Ni phó hiệu trưởng, ngài dựa vào cái gì bảo ta nói dối? Tang Thiêng mỉm cười nhìn thẳng vào mắt hắn. Như thế này.. làm sao có thể! Tây Đức Ni âm thầm kinh hãi, hắn vừa sử dụng Mê Huyễn Chi Nhãn, như thế nào cái tên tiểu tử chưa ráo máu đầu kia lại không mất đi ý thức? Hắn đang chuẩn bị toàn lực sử dụng Mê Huyễn Chi Nhãn thì thanh âm của Tô Hàm truyền tới. -Tây Đức Ni phó hiệu trưởng, về thân phận của Tang Thiên, Mộ viện trưởng có thể làm chứng, nếu ngài muốn nghe, ta ngay lập tức có thể liên hệ Mộ viện trưởng. Tô Hàm truy vấn, làm cho Tây Đức Ni không thể không buông tha việc sử dụng Mê Huyễn Chi Nhãn, hắn cười lạnh một tiếng, hắn biết Tô Hàm cùng với Mộ lão quỷ thông đồng, nếu cứ tiếp tục bọn họ sẽ phá hủy kế hoạch của lão. Nghĩ đến đây, Tây Đức Ni chậm rãi ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào Tang Thiên ở phía dưới, lại hỏi: -Người trẻ tuổi, về thân phận của ngươi, ta tạm thời không đề cập tới, ta tin tưởng, chẳng bao lâu nữa chân tướng sẽ rõ ràng. Hiện tại, ta muốn hỏi ngươi, trước giờ ngươi đã từng đảm nhiệm chức nghiệp giáo luyện bao giờ chưa? Tây Đức Ni nói là hỏi, nhưng hắn cũng không để cho Tang Thiên có cơ hội trả lời, lúc này hắn lại quát: - Ngươi chưa từng có! Đã từng tòng quân đi lính chưa? Không có! Đã từng được khen thưởng hay trao tặng danh hiệu gì chưa? Không có! Không có văn kiện việc tòng quân, không có văn kiện xác nhận được khen thưởng, không có văn kiện xác nhận công lao của một chiến sĩ Cách Đấu, như vậy ta hỏi ngươi, ngươi cho rằng mình có đủ tư cách đảm nhiệm giáo luyện cho đội Thiên Chi Kiêu Mộng ? Tây Đức Ni liên tiếp tự hỏi tự đáp, đem Tang Thiên ra chỉ trích, nghe được điều này, đông đảo học viên đệ tử cũng thầm nghĩ: - Đúng vậy! Coi như vị Tang Thiên này đến từ Cấm Địa đi, nhưng hắn không có kinh nghiệm phong phú, sao có thể dạy Thiên Chi Kiêu Mộng đội đây? Tang Thiên lẳng lặn đứng trong hội trường, nhẹ giọng đáp lại: -Ta đương nhiên có tư cách này -Người trẻ tuổi, ngươi dựa vào cái gì! Tây Đức Ni lập tức truy vấn, một cỗ uy áp bằng tinh thần lực từ quanh thân hắn phát ra, giống như mãnh hồ vồ lấy Tang Thiên. - Không dựa vào cái gì, ta tự cho rằng mình có đủ tư cách, như vậy đủ rồi. Thanh âm của Tang Thiên vẫn bình thản như trước, một chữ không sai truyền thẳng vào trong tai hơn mười vạn giáo luyện viên cùng học viên đệ tử đang ở đây, cỗ uy áp bằng tinh thần lực từ Tây Đức Ni giống như mãnh hổ vồ mồi trong nháy mắt rất nhanh mắt bao quanh lấy Tang Thiên, nhưng lại cũng rất nhanh vô thanh vô tức biến mất sạch sẽ, một cách quỷ dị, giống như chưa từng có, mà Tang Thiên vẫn lẳng lặng đứng ở nơi đó, thậm chí dường như cả một sợi tóc cũng chưa từng lay động. Bầu không khí trên hội trường có chút trầm trọng, các học viên đệ tử tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cũng có thể đoán được một phần, bởi vì đây không phải là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy lão tạp mao Tây Đức Ni này tru lên, hơn nữa không ít các học viên cá biệt gặp qua Tây Đức Ni, cũng từng bị lão dùng tinh thần lực uy hiếp chà đạp, những học sinh cá biệt này đối với việc này phi thường có kinh nghiệm, chứng kiến Tây Đức Ni phát hỏa, bọn họ biết rằng lão tạp mao này đang sử dụng thủ đoạn. Sau đó không biết ai đó nói một câu. -Gia Cát Lượng trước khi xuống núi cũng chưa từng mang binh đi đánh giặc, lão tạp mao Tây Đức Ni này vì cớ gì lại cứ đòi hỏi Tang giáo luyện phải có kinh nghiệm công tác, ta thật sự không thích nhìn thấy bộ dạng của lão tạp mao này, thật muốn tát chết con mẹ hắn. Vị đồng học này cũng không biết có phải là oán niệm quá nặng hay không, thanh âm của hắn tuy nhỏ, nhưng không ít người nghe được. -Ai! Là ai! Đứng ra cho ta. Tây Đức Ni lớn tiếng hét, hơn mười vạn đồng học lập tức thôi cười, nhưng cũng không có người nào đứng ra. Hồi lâu. Tây Đức Ni thở sâu một hơi, kìm chế lửa giận trong lòng, nhìn thẳng vào Tang Thiên ở phía dưới, nói: - Được! ta cho ngươi một cơ hội, để cho các học viên đệ tử nhìn xem ngươi có đủ tư cách đảm nhiệm vị trí giáo luyện cho đội Thiên Chi Kiêu Mộng hay không. - Vậy ngài cứ tùy tiện thử xem. Thanh âm của Tang Thiên vốn dĩ rất bình thản, không thể hiện một chút sắc thái tình cảm nào, làm cho người ta thật là đoán không ra trong nội tâm của hắn đang suy nghĩ cái gì, thanh âm bình thản này làm cho người ta có cảm giác việc này đối với hắn thật sự không đáng kể, kết quả như thế nào hắn cũng chẳng để bụng, lại giống như có lòng tự tin cực kỳ cường đại, hết thảy mọi thứ đều không thể làm khó được hắn. Lửa giận trong lòng vừa mới hạ xuống lại một lần nữa bùng lên, giống như trước mặt hắn, hơn mười vạn giáo luyện viên và học viên đệ tử, kẻ nào cũng bất hảo, ngay lập tức đều có thể làm hắn phát hỏa, nhưng để tránh phá hỏng hình tượng phó hiệu trưởng của mình, hắn chỉ có thể nhẫn nhịn kìm chết lửa giận, tiếp tục nói: - Nếu muốn đảm nhiệm vị trí tân giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng đội của học viện quân sự Đông Phương, nhất định phải có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thứ hai đối với kỹ thuật mô phỏng chiêu thức của đối thủ, chế chiêu, phá chiêu đều phải hiểu biết sâu sắc, như vậy mới có tư cách. Hôm nay, ta đặc biệt mời tới một giáo luyện cao cấp trong Liên Bang, Ước Hàn tới để kiểm tra khả năng của ngươi. Ước Hàn ngươi trước hết đánh ra một bộ đấu kỹ Cách Đấu có độ khó “bình thường”, nhìn xem vị cao thủ trẻ tuổi đến từ Cấm Địa này có thể bắt chước được hay không đã. Ước Hàn đi đến hội trường, cũng im lặng, làm đồng đảng của Tây Đức Ni, hắn đương nhiên có thể nghe ra thâm ý sâu xa của Tây Đức Ni. Lúc này. Hắn xuất ra một tư thế chiến đấu, thở sâu một hơi, lục lại trong đầu những đấu kỹ Cách Đấu mình hiểu được, lấy ra một bộ có độ khó cao nhất, bắt đầu thi triển ra. Thân mình di chuyển, đẩy chưởng, bước chân lúc nhanh lúc chậm… - Không hổ là giáo luyện viên cao cấp trong Liên bang a! Bộ đấu kỹ Cách Đấu này thật không đơn giản, Mê Tung Thiểm Thước Bộ, khí thế như mãnh hổ, liên tiếp xoay tròn ba trăm sáu mươi độ lộn ngược trên không. A! Đấu kỹ Cách Đấu này, như thế nào ta thấy có điểm quen mắt? - Con mẹ nó, thật quá vô sỉ, hèn hạ bỉ ổi, có thể nhìn không quen mắt sao? Không ngờ Ước Hàn đem mười chiêu có độ khó rất cao tổ hợp lại cùng một chỗ, trời ạ! - Mẹ nó, rất khoa trương, mười chiêu trong kỹ thuật Cách Đấu này đều là những chiêu số có độ khó cực kỳ cao, bình thường có thể xuất ra một trong mười chiêu đó một cách hoàn mỹ cũng đã là rất giỏi, mà không ngờ Ước Hàn có thể liên tiếp xuất ra mười chiêu, hôm này thật sự là được mở rộng tầm mắt a, xem ra thằng nhãi này được bầu là giáo luyện viên cao cấp của Liên bang quả nhiên không phải chỉ có hư danh. - Không biết Tang Thiên có thể hay không làm như vậy. Ước Hàn liên tục xuất ra mười chiêu cực khó trong kỹ thuật Cách Đấu phi thường chuẩn mực, hơn nữa hắn thể hiện rất rõ ràng. Làm xong, hắn liếc nhìn Tang Thiên, nói: -Người trẻ tuổi, đến lượt ngươi. Tang Thiên cũng không nói nhiều bắt đầu thi triển, bộ pháp lúc nhanh lúc chậm, khi còn cách Ước Hàn chừng bốn năm thước, cước bộ như đạp vào hư không. Vù! Một trận cuồng phong gào thét mà qua, Ước Hàn lúc này sững sờ đứng ngay tại chỗ, vẻ mặt sửng sốt như không thể tin vào mắt mình. Lúc này, trên bàn Chủ Tịch, Tô Hàm chân mày giãn ra, trên mặt lộ vẻ vui sướng, mà Tây Đức Ni quang mang trong mắt liên tục lóe ra, cũng khiếp sợ không nhỏ. Đứng ở chung quanh quan sát, đại đa số các học viên đệ tử đều hiểu được Mê Tung Thiểm Thước Bộ, vì bộ pháp chiến đấu này thật sự quá nổi tiếng, gần như tất cả mọi người đều đã từng thử qua. Trước Ước Hàn thi triển Mê Tung Thiểm Thước Bộ các học viên đều cho hắn là cao thủ, như vậy khi Tang Thiên thi triển bộ pháp này thì các học sinh chỉ có duy nhất một ý niệm trong đầu, hết thảy đều đang nằm mơ. Đúng vậy! Đang nằm mơ! Khi Tang Thiên liên tiếp hoàn thành chín động tác còn lại thì trong hội trường chỉ còn lại một màn im ắng, hơn mười vạn học viên đều trừng mắt mở to, vẻ mặt si ngốc như không thể tin vào mắt mình, nhớ lại mười chiêu đấu kỹ Cách Đấu tuyệt luân, bọn họ giống như mất đi tự chủ, không thể khống chế.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang