[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm

Chương 43 : Sư Sinh đại hội(2) ( đại hội giáo luyện viên và học viên đệ tử)

Người đăng: 

.
Thông đạo của khu trung tâm huấn luyện xuất hiện trục trặc? Tân giáo luyện Tang Thiên cùng với năm thành viên của đội Thiên Chi Kiêu Mộng, toàn bộ bị giam lỏng ở bên trong? Các học sinh buồn bực vô cùng, nguyên bản trò hay vẫn còn chưa diễn ra như thế nào đã muốn tạm dừng ăn cơm trưa rồi. Không phải đã nói kỹ sư sẽ lập tức đến sửa chữa rồi sao? Nửa giờ đã trôi qua, như thế nào lại không có động tĩnh gì? Các học sinh bắt đầu có chút xôn xao, đều nhìn về phía khu trung tâm huấn luyện. Tây Đức Ni cùng với lãnh đạo học viện, rốt cuộc không thể nhẫn nại được nữa, liền rời bàn chủ tịch đi tới khu trung tâm huấn luyện. - Sao lại thế này? Hiệu suất làm việc của các ngươi thật là khiến cho người ta được mở rộng tầm mắt a! Nếu Tang Thiên không xuất hiện, Tây Đức Ni có thể tìm lý do để trực tiếp sa thải Tang Thiên, nhưng kết quả như vậy không phải là mục đích mà hắn mong muốn. - Phó hiệu trưởng, hiện tại tình huống của trung tâm huấn luyện có chút đặc thù, mặc dù không thấy xuất hiện trục trặc gì, nhưng hình như có người cố ý đem thông đạo đóng lại. -Ân? Cố ý đóng cửa? Tây Đức Ni ý tứ hàm xúc sâu xa, khẽ liếc mắt sang Tô Hàm đứng bên cạnh, cười cười, nói: - Nếu như là cố ý đóng cửa, có thể trực tiếp thông qua trung tâm điều khiển, dùng quyền hạn cao nhất mở cửa ra đi sao? -Trên lý luận là có thể, nhưng … Chúng ta vừa rồi đã thử qua, lợi dụng quyền hạn cao nhất mà thông đạo trung tâm huấn luyện vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, ta làm công việc bảo dưỡng tu sửa đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp phải loại tình huống như thế này. Nếu có thể lợi dụng trung tâm điểu khiển dùng quyền hạn cao nhất để mở cửa ra, thì Tô Hàm đã sớm làm rồi, nàng không biết rốt cục Tang Thiên sử dụng cái gì “yêu pháp”, thậm chí ngay cả quyền hạn cao nhất cũng không thể trực tiếp lôi hắn ra. Mặc dù, nàng đối với lĩnh vực trí năng máy móc rất xa lạ, nhưng rõ ràng đem quyền hạn cao nhất ngăn chặn thì lại là một chuyện quá ghê gớm rồi. Mười phút trôi qua. Hai mười phút trôi qua. Mấy vị kỹ sư vẫn không thể mở được thông đạo trung tâm huấn luyện, mồ hôi không ngừng tuôn ra trên trán. Bọn họ chính là cao thủ trong lĩnh vực trí năng máy móc, biết rõ kỹ thuật ngăn chặn này, người bình thường tuyệt đối không thể làm được. Lại mười phút nữa trôi qua, Tây Đức Ni cười lạnh nói: - Tô phó hiệu trưởng, trung tâm huấn luyện tại sao lại xuất hiện trục trặc trước giờ cử hành Sư Sinh đại hội, điều này thật sự làm cho ta rất là khó hiểu a! Tô Hàm mặc kệ lão cáo già này. - Nếu trong mười phút nữa cửa còn không mở ra, ta sẽ ra lệnh phá cửa trung tâm huấn luyện. Nghe vậy, Tô Hàm nhíu mày, nói: - Tây Đức Ni phó hiệu trưởng, ngài làm như vậy có phải thái quá hay không, tổn thất ngài tính sao đây? - Tổn thất này ta sẽ chịu trách nhiệm. Tây Đức Ni khuôn mặt lộ vẻ tươi cười, nói: - Để cho toàn bộ học viện chúng ta, hơn mười vạn giáo luyện cùng học viên phải chờ đợi, đây mới là cái đáng xấu hổ nhất, chút tổn thất này có tính là cái gì. Mười phút lại trôi qua, thông đạo tại khu trung tâm huấn luyện vẫn không có mở ra. Tây Đức Ni vung tay lên quát: -Phá cửa cho ta! Nhóm kỹ sư thầm thở dài một hơi, phá cửa, ít nhất có thể giữ lại cho bọn họ một chút mặt mũi. Đang lúc bọn họ chuẩn bị... thì ngay tại cửa lớn của trung tâm huấn luyện phát ra âm thanh. Đô đô đô! Cánh cửa kim loại hình chữ Z tự động mở ra, mọi người sửng sốt không rõ sự tình ra sao, đồng thời còn có một cỗ hương vị cực kỳ khó ngửi xộc vào mũi. -Người nào đó! Nhóm kỹ sư cùng lãnh đạo học viện theo bản năng bịt mũi lại, thối lui về phía sau, nhìn vào bên trong. Một người từ bên trong đi ra, bộ y phục màu đen ướt sũng, hai bên má vô cùng bẩn, chỉ có ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ, chính là Mạc Ngôn. Mạc Ngôn đi ra, một câu cũng không nói, vù một tiếng, như một trận gió thổi qua, hướng ký túc xá chạy tới. Ngay sau đó, Dịch Phong, Cố Phỉ, Mộ Tiểu Ngư, Vương Thiết từng người một đi ra, lãnh đạo học viện thật sự bị làm cho giật mình, này… Này chẳng phải là năm thành viên của Thiên Chi Kiêu Mộng đội sao? Người nào không biết còn tưởng rằng đây là mấy tên ăn xin ở đầu đường xó chợ. Sau đó, các học viên được chứng kiến một màn phi thường thú vị, chỉ thấy năm vị thành viên của đội Thiên Chi Kiêu Mộng từ trong trung tâm huấn luyện chạy ra, giống như một cơn gió, rất nhanh băng băng hướng tới ký túc chạy tới. - Trời ạ! Ta có phải hoa mắt hay không? Năm vị con cưng của Thiên Chi Kiêu Mộng đây sao? Như thế nào một đám đầu tóc rối bù, giống như dã nhân từ bộ lạc đi ra. - Không thể nào? Nữ thần của ta a! Mộ Tiểu Ngư đồng học a! Nàng cũng xuất hiện như vậy là thế nào a! Đang lúc các học viên nghị luận về năm vị thành viên đầu tóc quần áo rối bù kia, thì không biết ai đó hô một câu: -Nhìn kìa! Người kia chính là tân giáo luyện của đội Thiên Chi Kiêu Mộng! Các học viên nhanh chóng nhìn qua, chỉ thấy đứng ở bên cạnh Tô hiệu trưởng là một người thanh niên, ước chừng nhìn chỉ có hơn hai mươi tuổi? Ăn mặc rất bình thường, rất giản dị, rất đại chúng, giống như là một người bình thường … Chỉ cần tùy tiện nhìn trên đường một cái, tuyệt đối có thể tìm ra người như thế này. Đây là vị tân giáo luyện trong truyền thuyết Tang Thiên ư? Cũng không có gì đặc biệt a! Chỉ là một thường dân a! Tân giáo luyện rất bình thường, rất thường dân, đây chính là ấn tượng đầu tiên của nhóm đồng học đối với vị tân giáo luyện kia. Rất trẻ tuổi, so với trong ấn tượng còn muốn trẻ hơn, đây là ấn tượng thứ hai. Chứng kiến năm người Mạc Ngôn, Mộ Tiểu Ngư đầu tóc rối bù từ bên trong lao ra, Tô Hàm rất muốn biết bảy ngày qua, bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng thời gian không cho phép. Nhìn đám người Tây Đức Ni một lần nữa trở lại ngồi ở bàn Chủ Tịch, Tô Hàm mới nói: -Ta không biết Tây Đức Ni sẽ gây khó dễ với anh như thế nào, nhưng ta hy vọng anh có thể làm hết sức mình. Tô Hàm mặc dù hiểu biết về Tang Thiên không nhiều lắm, nhưng rõ ràng nhớ rất kĩ, lần đầu tiên đối chiến với Tang Thiên, có thể nói là Tang Thiên phòng ngự rất hoàn mỹ, còn có khả năng lý giải sâu sắc đối với nguyên tố chiến khải, đánh bại Mạc Ngôn, Cố Phỉ, Dịch Phong chỉ trong một chiêu, nhưng trọng yếu hơn là, Tang Thiên đã từng phá giải một trong mười tám vấn đề mê toả tiếng tăm lẫy lừng, chuyện này chỉ có Dạ Nguyệt cùng Tô Hàm biết, nàng tin tưởng nếu cho việc này ra ngoài ánh sáng, sẽ náo động toàn bộ Liên Bang, đây cũng là đòn sát thủ của nàng, nếu lần Sư Sinh đại hội này phát triển đến một tình huống không thể đoán trước, nàng sẽ sử dụng đòn sát thủ này. Hơn nữa, nàng tin tưởng một kẻ có năng lực phá giải một trong mười tám vấn đề mê toả, tuyệt đối có thể ứng phó cái gọi là khảo nghiệm của Tây Đức Ni. Tang Thiên gật đầu, cũng không nói gì, đi đến bên ghế ngồi xuống. - Ngươi chính là Tang Thiên? Ngồi cùng hắn còn có một người trung niên, người trung niên liếc mắt nhìn hắn một cái, liền xoay người sang chỗ khác. - Ngươi là? -Thập đại giáo luyện nổi danh trong Liên Bang, Ước Hàn. Nói xong, Ước Hàn nhắm mắt lại, tựa hộ làm như liếc mắt nhìn Tang Thiên một cái, cũng đã cảm thấy vũ nhục hai con mắt của mình, để một trong mười vị giáo luyện nổi tiếng nhất Liên Bang cùng với một người trẻ tuổi tranh đoạt chức tân giáo luyện, điều này thật sự là mất mặt a! Bất quá… vì chức giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng, mất mặt cũng chẳng sao. Một trong mười vị giáo luyện nổi tiếng nhất Liên Bang, cái tên này rất vang dội, nhưng cũng chỉ là cái tên mà thôi, so với thập đại Chiến Thần Khải Giáp ngay cả cái rắm cũng không thể nào sánh được, nhưng nếu thân phận là giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng đội thì có thể xem như tương đồng đi. Phải biết rằng học viện quân sự Đông Phương chính là một trong ba học quân sự nổi tiếng nhất Liên Bang, vô luận là Thánh La Lan "Kiếm và Hoa Hồng" hay Thự Quang Thánh Huy Kỵ Sĩ Đoàn, đều không khỏi quá chói mắt. Người chủ trì Sư Sinh đại hội thông qua loa phóng thanh nói: - Xin mời, người được Tây Đức Ni phó hiệu trưởng tiến cử đảm nhiệm chức giáo luyện, Ước Hàn. Ước Hàn đứng lên, các học viên theo lệ vỗ tay hoan nghênh, người chủ trì tiếp tục nói: - Ước Hàn làm chức nghiệp giáo luyện đã hơn ba mươi năm, đang đảm đương chức nghiệp giáo luyện tại một trong mười đại câu lạc bộ cảu Liên Bang, “ Chiến Hỏa câu lạc bộ”, cuộc đời ba mươi năm kinh nghiệm, hiện tại có rất nhiều các minh tinh chiến sĩ đều đã từng được Ước Hàn chỉ đạo, đương kim minh tinh Cách Đấu, Duy Nhĩ Nạp chính là do một tay Ước Hàn bồi dưỡng. Duy Nhĩ Nạp cũng được coi như là một minh tinh trong làng Cách Đấu, có chút tiếng tăm, hơn nữa người hâm mộ cũng có không ít, chí ít trong mười vạn đồng học của học viện quân sự Phương Đông thì cũng có một tiểu bộ phận hâm mộ Duy Nhĩ Nạp, nghe thấy thần tượng của mình do một tay Ước Hàn bồi dưỡng nên, bọn họ đứng dậy, vỗ tay càng thêm long trọng. - Ước Hàn từng được “ Vinh Diệu Chi Điện” cử hành tề danh đứng thứ 46 trong thánh điển chức nghiệp giáo luyện viên Cách Đấu chuyên nghiệp. Ước Hàn được trao huân chương danh dự vì sự nghiệp giáo luyện của Liên bang. Người chủ trì lôi kéo sự chú ý của các học viên đệ tử vào cuộc đời ba mươi năm làm chức nghiệp giáo luyện và đạt được nhiều thành tích vinh quang của Ước Hàn. Ước chừng hơn mười phút, các học sinh nghe được Ước Hàn nhiều thành tích vinh quang như vậy, nhịn không được kính nể hẳn lên, xem ra Ước Hàn không hổ là giáo luyện viên cao cấp trong Liên Bang, thật sự rất lợi hại a! Đặc biệt đương kim minh tinh Cách Đấu, Duy Nhĩ Nạp cũng là do hắn một tay bồi dưỡng nên, thật là không đơn giản a! Một giáo luyện viên vĩ đại. - Tiếp theo, xin mời Tang Thiên. Các vị học viên, đồng dạng cũng theo lệ mà vỗ tay hoan nghênh, thực sự mà nói, bọn họ cũng là phi thường chờ mong vị giáo luyện trẻ tuổi này rốt cục có cái bản lĩnh gì mà có thể làm cho Tô phó hiệu trưởng thừa nhận. - Tang Thiên…. Người chủ trì thật khó khăn, bởi vì trong tư liệu của Tang Thiên không có một phần thành tích nào, chỉ có một chút thông tin rất bình thường, người chủ trì thầm than một tiếng, nói: - Tang Thiên, tuổi hai mươi ba… - Có ý tứ gì? Tuổi hai mươi ba? - Đã hết? Các học viên đệ tử cùng đợi đọc tiếp, nhưng người chủ trì dường như vô cùng khó xử, tư liệu về Tang Thiên cũng chỉ có bấy nhiêu mà thôi. Ngay lúc này, Tô Hàm đứng lên nói: - Tang Thiên là cao thủ trẻ tuổi mà Mộ viện trưởng đặc biệt mời từ cấm địa về, hơn nữa bản thân ta đã tiến hành kiểm tra năng lực của hắn, đã được ta thừa nhận. Xôn xao! Những lời này của Tô Hàm, giống như một quả bom nguyên tử nổ tung cả Sư Sinh đại hội. Cấm địa? Đây chính là địa phương trong truyền thuyết a! Nghe nói, cấm địa là một nơi phi thường thần kỳ, cao thủ nhiều như mây, thường cách một đoạn thời gian, Liên Bang đều xuất hiện một cao thủ tự xưng là đến từ cấm địa, hơn nữa đều là rất trẻ tuổi, bất quá, cấm địa là nơi nào, không có ai biết, luôn luôn là một truyền thuyết. Vị Tang giáo luyện này là người đến từ cấm địa sao?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang