[Dịch]Thuẫn Kích- Sưu tầm
Chương 42 : Sư Sinh đại hội(1) ( đại hội giáo luyện viên và học viên đệ tử)
.
Ngày mai chính là Học viện quân sự Đông Phương thường niên đại hội, đương nhiên loại Sư Sinh đại hội này phi thường nhàm chán, không có mấy vị đồng học chờ mong loại đại hội nhàm chán như này. Để cho bọn họ chờ mong chính là việc, lãnh đạo đối với vị tân giáo luyện kia khảo nghiệm tư cách, đây mới chính là nguyên nhân để các vị học viên chờ mong a! Cũng chính là điểm sáng của Sư Sinh đại hội.
Nhưng là, vài ngày gần đây như thế nào không có nhìn thấy vị tân giáo luyện viên kia? Hơn nữa, ngay cả năm vị đồng học của Thiên Chi Kiêu Mộng đội cũng bốc hơi, biến mất vô tung vô ảnh, càng làm cho người ta buồn bực chính là, nhân tiện ngay cả khu trung tâm huấn luyện của Mộng chi đội cũng bị phong bế.
Chuyện gì xảy ra?
Chưa người nào biết.
Học viện quân sự Đông Phương, tại phòng làm việc của phó hiệu trưởng.
Tô Hàm ngồi trên ghế, nhẹ nhàng gõ gõ cái trán, bộ dáng dường như rất uể oải.
- Tang Thiên, người này rốt cuộc muốn làm gì, chẳng lẽ hắn không biết ngày mai tiến hành đại hội khảo nghiệm tư cách giáo luyện đối với hắn sao? Tại sao còn muốn đóng cửa bế quan ở trong khu trung tâm huấn luyện.
Làm cho Tô Hàm phẫn nộ chính là, Tang Thiên gia hỏa này cũng quá phận đối với mình rồi, chỉ gọi điện bắt chuyện một cái, sau đó liền trực tiếp bế quan huấn luyện đối với Thiên Chi Kiêu Mộng đội, hoàn toàn tiền trảm hậu tấu, chẳng lẽ ta đây cái chức phó hiệu trưởng chỉ là vật bài trí sao? Không có sự cho phép của ta mà dám tự mình chủ trương.
Hiện tại, thông đạo tại khu trung tâm huấn luyện đã hoàn toàn bị đóng cửa, thông tin bên trong cũng bị phong bế, ngay cả thông tin cá nhân của Tang Thiên cũng đều không thể biết. Nguyên bản làm phó hiệu trưởng, nàng có mật mã đóng mở tất cả thông đạo của toàn bộ học viện, nhưng chết tiệt! Không biết Tang Thiên làm cái gì, mật mã hoàn toàn không có hiệu quả.
- Dạ Nguyệt đồng học, Tang Thiên bây giờ còn không có liên hệ với em sao?
Đứng trong phòng làm việc, Dạ Nguyệt lắc đầu, nhẹ giọng đáp lại:
- Nguyên là Tang giáo luyện an bài ta mỗi ngày mang cho bọn hắn một lần cơm, nhưng sau hắn lại thay đổi chủ ý, bảo ta một lần mang cho bọn hắn 40 phần thức ăn nhanh, lúc sau không còn thấy liên lạc lại với ta.
- Ngày đầu tiên bế quan huấn luyện, bọn họ làm cái gì vậy?
- Vô cùng…
Dạ Nguyệt đến lúc này, vẫn không thể nào quên được cảnh tượng của năm thành viên chiến đội Thiên Chi Kiêu Mộng trong ngày đầu tiên bế quan huấn luyện, hồi lâu nàng mới chậm rãi nói:
- Lúc ta đi tới, Tang giáo luyện ngồi trên ghế đọc sách, Cố Phỉ quỳ rạp trên mặt đất khóc, Dịch Phong nằm trên mặt đất co quắp, Mạc Ngôn, Vương Thiết, Mộ Tiểu Ngư giống như… giống như tất cả đều hôn mê rồi.
Nghe xong Dạ Nguyệt nói, Tô Hàm có chút sửng sốt, lông mày nhíu chặt.
Nàng không thể nào tưởng tượng được, Dạ Nguyệt miêu tả rốt cuộc là cảnh tượng như thế nào.
….
Khu trung tâm huấn luyện củaThiên Chi Kiêu Mộng đội.
Ngày thứ 6 bế quan huấn luyện.
Trong trung tấm huấn luyện, Tang Thiên vẫn như trước, nằm ngửa trên ghế, không biết là đang ngủ hay đang nghĩ sự tình gì, ánh mắt khép hờ…
Trên nền đại sảnh của phòng huấn luyện được làm bằng kim loại, toàn bộ ẩm ướt, đặc biệt tại địa phương năm người đang luyện tập, mồ hôi đọng xuống như mưa, giống như bị ăn mòn. Ngày này, năm người giống như bình thường, tiếp tục phối hợp hô hấp hoàn thành bộ động tác Kiện Thân Thập Bát Luyện. Cùng lúc trước bất đồng chính là, hơi thở của năm người càng ngày càng nhỏ, khí sắc càng thêm tái nhợt, chỉ bất quá, vẻ mặt của bọn họ không có thống khổ như trước, như vậy bất đắc dĩ, như vậy đau muốn chết, nhưng bọn họ vẫn kiên nghị. Vô luận Mộ Tiểu Ngư, Cố Phỉ, Vương Thiết, thậm chí ngay cả Dịch Phong cũng lộ vẻ kiên nghị, không thể nói được ra lời.
Tất cả chuyện này đều tại mấy giờ trước, Mạc Ngôn hời hợt nói một câu.
-Chiến đấu lực của ta đã chính thức đạt tời cấp 3.
Một câu nói rất bình thường, nhưng đối với bốn người khác lại như tiếng sấm, bọn họ cùng luyện tập đã chừng hơn một năm, đối với thực lực của nhau phi thường hiểu biết, biết rõ thực lực của Mạc Ngôn là mạnh nhất trong năm người, cường độ thân thể, cường độ lực lượng, đã đạt tới 3 cấp tiêu chuẩn, duy chỉ có cường độ tinh thần là không có đạt tới chỉ số tiêu chuẩn, mới ở mức 2.5, mà cường độ tinh thần lại là loại cường độ khó tăng nhất trong ba loại, hiện tại sức chiến đấu của Mạc Ngôn không ngờ đã được 3 cấp? Theo như hắn nói, vậy cường độ tinh thần đã đạt tới 3.0 sao?
Bốn người bên cạnh vốn đã sụp đổ nghe được tin tức này sau, lập tức vọt vào phòng huấn luyện.
Nửa giờ sau, bốn người từ trong phòng huấn luyện đi ra, trên khuôn mặt tái nhợt lộ vẻ không thể tin, ánh mắt đầy tơ máu tràn ngập hoảng sợ. Này thí nghiệm, chiến đấu lực của bốn người đều tiến bộ làm cho người ta khó có thể quên được. Mộ Tiểu Ngư, Cố Phỉ tam cường (thân thể cường độ, lực lượng cường độ, tinh thần cường độ) cơ hồ đều đạt được 2.8. Dịch Phong, Vương Thiết mỗi người tam cường cũng có cực kỳ khoa trương tăng lên.
Này… Lúc này mới sáu ngày a!
Khi trong lòng bọn họ vẫn còn đang khiếp sợ, thì thanh âm của gã ma quỷ, nằm ngửa trên ghế kia truyền đến.
-Ta nói rồi, nếu đem toàn bộ Kiện Thân Thập Bát Luyện hoàn thành, hoàn toàn có thể đánh khắp ngân hà vô địch thủ. Kiện Thân Thập Bát Luyện, cần mười tám tầng phương pháp phối hợp, mà hiện tại các ngươi mới làm được tầng thứ nhất phương pháp thở tiết tấu phối hợp mà thôi. Nếu luyện xong tầng thứ hai, phối hợp được tần suất nhịp tim đập, cơ hồ có thể vượt qua những người cùng lứa tuổi, nếu luyện tầng thứ ba khống chế được huyết dịch thì…
Tầng thứ hai, phối hợp được tần suất nhịp tim đập? Tần suất nhịp tim đập có thể tuỳ ý nhảy lên sao? Tầng thứ ba, phương pháp khống chế huyết dịch? Máu cũng có thể khống chế sao?
Năm người khiếp sợ, đứng ngẩn ngơ tại chỗ.
Rất nhanh, bọn họ cũng không thể nói được gì, tiếp tục sôi nổi hoàn thành những động tác tiết tấu phối hợp nhịp thở.. Từ nay về sau, vị tân giáo luyện đang nằm ngửa trên ghế kia, ở trong mắt bọn họ tuy rằng vốn là ma quỷ, là kẻ điên, là ác ma, nhìn thấy rất sợ hãi, chỉ bất quá trong cảm giác sợ hãi đó lại có nhiều hơn một phần tôn kính.
Ngốc tử cũng biết trong bảy ngày ngắn ngủi, cường độ tinh thần từ cấp 2.5 tăng lên tới cấp 3.0 đại biểu cho cái gì, huống hồ năm người trong Thiên Chi Kiêu Mộng đội cũng không có ai ngu, trái lại đều phi thường thông minh, bọn họ có thể nào không rõ ràng sự thần kỳ của Kiện Thân Thập Bát Luyện, có lẽ đúng như lời gã giáo luyện viên ma quỷ kia đã nói, luyện xong tầng mười tám, có thể đánh khắp ngân hà vô địch thủ cũng không chừng.
Một đêm qua, sáng sớm hôm sau.
Học viện quân sự Đông Phương mỗi năm một lần, toàn bộ giáo luyện viên và học viên đệ tử đúng hạn cử hành đại hội, tất cả có hơn mười vạn học viên, hàng ngũ chỉnh tề đứng trên thao trường rộng lớn. Hai bên đài cao là giáo luyện viên, lãnh đạo của học viện quân sự… Ngồi ở vị trí chủ tịch chính là những vị lãnh đạo bên trong học viện, hai vị phó hiệu trưởng thường vụ, phó hiệu trưởng, trưởng phòng, chủ nhiệm.
Phó hiệu trưởng thường vụ Tây Đức Ni, trên mặt xem ra tràn đầy tiếu ý, còn Tô Hàm ngồi bên cạnh thì ngược lại, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo lộ ra một chút lo lắng, nhìn thời gian, lại nhìn về phía sườn tây khu trung tâm huấn luyện, mắt thấy thời gian từng giây từng phút trôi qua, Sư Sinh đại hội đã chuẩn bị cử hành. Tô Hàm không khỏi âm thầm sốt ruột, Tang Thiên, cái tên đáng chết này, như thế nào còn không đi ra!
Rốt cục, chủ đề đại hội làm cho các học viên đệ tử vốn đã cảm thấy cực kỳ nhàm chán tới mức buồn ngủ cũng đã được nói xong, các học viên đang ngủ gà ngủ gật như quỷ nhập vào người đều bị đánh cho giật mình, hưng phần nhìn ngó chung quanh.
- Mẹ nó! Lãnh đạo trường nói chuyện rốt cục xong rồi, con mẹ nó thật là dài dòng.
- Đúng à! Đặc biệt là lão tạp mao Tây Đức Ni này, người ta giảng mười mấy phút đồng hồ, con mẹ nó, lão ta làm một mạch diễn thuyết hơn nửa giờ, trời ạ! Nếu lão mao tạp này nói chuyện cũng dễ nghe như Tô phó hiệu trưởng thì cũng thôi, nhưng con mẹ nó cố tình lại khó nghe như vậy, lão tử thật muốn đi lên tát một cái cho chết con mẹ nó!
Khi người chủ trì đại hội tuyên bố sẽ tiến hành khảo nghiệm tư cách đối với Tang Thiên, các học viên đều sôi trào lên, tất cả đồng thời dáo dác nhìn quanh.
- Người đâu?
Toàn bộ học viện hơn mười vạn học viên đệ tử, cơ hồ có 90% đều chưa từng gặp qua vị tân giáo luyện trẻ tuổi trong truyền thuyết này. Một phút đồng hồ trôi qua, vẫn không thấy thân ảnh của Tang giáo luyện viên đâu cả.
- Sao lại thế này?
- Các học viên, xin hãy yên tĩnh, chờ một lát.
Tây Đức Ni mỉm cười chất vấn Tô Hàm:
- Tô phó hiệu trưởng, thẳng cho đến hiện tại, Tang Thiên đều không có xuất hiện, ta nghĩ, cô có thể giải đáp một chút nghi hoặc trong lòng của ta đồng thời cũng là nghi hoặc của các vị học viên hay không?
Về phần Tang Thiên có xuất hiện hay không, Tây Đức Ni cũng không có ý kiến gì, không xuất hiện thì càng tốt, hắn có thể tùy tiện chụp mũ, thẳng thừng tuyên bố Tang Thiên không có tư cách đảm nhiệm giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng đội.
Tô Hàm sắc mặt có chút không vui, đối với truy vấn của lão cáo già Tây Đức Ni này, nàng cũng không thể đem tình hình thực tế nói ra.
- Tang Thiên cùng năm vị thành viên của Thiên Chi Kiêu Mộng, bởi vì trong lúc luyện tập, thông đạo có chút trục trặc, làm cho bọn họ không thể nào đi ra khỏi trung tâm huấn luyện được.
Hiện tại, Tô Hàm cũng chỉ có thể tính từng bước, chờ Tang Thiên xuất hiện, bởi vì lúc nàng chứng kiến thấy giáo luyện viên Ước Hàn xuất hiện thì đã hiểu được mọi âm mưu của Tây Đức Ni.
- Trong lúc luyện tập thông đạo của khu trung tâm huấn luyện xuất hiện trục trặc?
Tây Đức Ni tỏ vẻ đã hiểu cười cười, nói với một vị chủ nhiệm bên cạnh :
- Thông tri cho bộ phận kỹ sư của học viện để bọn họ tiến hành sửa chữa ngay lập tức.
Người chủ trì Sư Sinh đại hội nói:
- Các học viên, xin hãy trật tự, bởi vì trong khi luyện tập đã xuất hiện một chút trục trặc, làm cho Tang giáo luyện cùng năm vị thành viên của Mộng chi đội, không thể đi ra khỏi trung tâm huấn luyện, hiện tại kỹ sư trong trường đã qua đó sửa gấp, thỉnh các vị đồng học chờ một lát.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện