[Dịch]Thú Tu Thành Thần - Sưu tầm
Chương 49 : Chương 50: Số phận đau thương Trịnh Thúy Di
Ngày đăng: 20:48 22-10-2018
.
Băng Thần thật sự rất là cần tiền vì học viên chỉ được cung cấp chi phí cho đến khi bọn họ tham gia "Tân Sinh ".Lúc đó chi phí cho ba người thật lớn chưa kể hắn ta chưa bao giờ muốn đồng bạn của mình sống thiếu thốn.
Bỗng nhiên có người giúp hắn tìm con đường làm giàu lại có cả món tiền đầu tiên. Nhìn nàng từ từ đứng lên hắn lấy dây chuyền ra xem.
Chỉ số hiện ra nàng có chút kích động nhưng Băng Thần lại thấy có chút gân gà.Chung chung là tăng khả năng chống lại trọng lực khiến các hệ phái yếu về thể lực rất nhiều.
Nàng nhìn qua Băng Thần thấy hắn nét mặt nghiêm túc thì nghĩ rằng hắn ta biết hàng. Thế là nàng cũng rụt rè ra giá hai tay xoa nắn Băng Thần không khỏi chú ý lấy hai bàn tay trắng nõn nà.
" Một tỷ "
Băng Thần trong lòng chấn động không ngờ giá cả cao thế nhưng vì muốn có lợi lên hỏi:
"Chỉ có như thế thôi sao?"
Nàng thầm than quả nhiên là biết hàng đành phải đưa ra hết gia sản của mình ra.
"Hai tỷ "
Băng Thần biết nàng đã đến giới hạn của mình lên hào phóng nói:
"Một tỷ rưỡi được rồi ta không muốn làm khó ngươi."
Trịnh Thúy Di bất ngờ không tin trên thế gian còn có người như thế. Càng làm nàng bất ngờ hơn là hắn duỗi ra cánh tay đưa sợi dây chuyền cho nàng.
Nàng lúng túng tiếp nhận không dám ngẩng đầu nhìn cười tươi như nắng ấm. Sau đó loay hoay muốn đeo nhưng lại gặp chút vấn đề đến từ trang phục.
Dây chuyền không hề có chốt để tháo bắt buộc phải đưa từ trên đỉnh đầu xuống. Thế là nàng loay hoay mãi không chịu tháo xuống mắt kiếng và cái áo khoác như cái lồng.
Băng Thần buồn cười quá bèn nói thẳng suy nghĩ của mình:
"Đây là bối cảnh sinh tồn sao có thể mặc bộ đồ đó mà sống sót được?"
Nàng có chút nghẹn ngào nói với hắn:
"Ta đẳc tội một thế lực vô cùng lớn bị phát hiện là sẽ không có kết quả tốt. "
Băng Thần khinh thường nói:
" Lớn đến mức nào? "
Nàng lại nói:
"Họ là gia tộc lớn nhất ở Lôi Kinh thành phố Trịnh gia,cao cấp nhất cường giả đạt đến cấp B đỉnh phong. "
Băng Thần hỏi tiếp:
"Ta ở nơi cách Lôi Kinh nửa vòng Trái Đất tại học viện giao lưu các dân tộc liệu cấp B cường giả có tới không. "
Băng Thần nói tiếp:"Chỉ cần ngươi đến bây giờ không bị chụp tới là ta biết chẳng sao rồi. "
Băng Thần lại hỏi:
" Ngươi thấy Trịnh gia trong trò chơi làm gì được ta sao. Ta nghĩ là cũng không bối cảnh như vầy lo thân chưa xong. Tổng kết lại là như vầy. "
Trong đầu nghĩ:" Ngươi là khách hàng cao cấp ta sao có thể để ngươi có chuyện. "
Nhưng miệng lưỡi quen rồi nên nói thành:
"Ta sẽ bảo vệ ngươi tin đi ta sẽ làm được. "
Nhìn chàng trai trước mặt đẹp như tranh vẽ nụ cười ấm áp nàng bỗng dưng khóc lên. Băng Thần bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng ôm nàng dí sát vào ngực mình không lại một đàn zombie bao vây thì quỳ.
Âm thanh của hệ thống trò chơi vang lên
Trịnh Thúy Di tự động tiếp xúc người chơi tự nguyện thăng cấp quan hệ lên hảo hữu.
Nàng khóc lên kí ức như thủy triều dâng lên từ bé nàng lớn lên không cha mẹ nhưng có gia tộc bảo bọc. Lúc nàng học cấp 3 thì biến cố xảy ra bạn trai nàng chỉ có nắm tay nàng thì bị gia tộc trừ khử.
Nàng bị hứa gả cho một công tử của một gia tộc khác đến khi nàng chấp nhận thì hai gia tộc lại nổi lên xung đột. Chồng sắp cưới bị giết ngay trước mặt mình.
Nàng muốn tìm người đối chất thì lại gặp được cảnh nhị thúc hạ độc gia gia.Thì ra hắn vốn không phải cốt nhục Trịnh gia khi xưa hại chết cha mẹ nàng.
Bây giờ giết chết lão gia tử chiếm đoạt Trịnh gia không những thế còn thèm muốn nhan sắc của nàng.Thế nên hại chết bạn trai trước kia cũng như hôn phu sau này của nàng.
Suốt đêm chạy trốn qua vài chuyến bay cuối cùng nàng cũng cách xa Trịnh gia nửa vòng Trái đất. Dùng chút gia sản riêng kinh doanh đạt thành tích đáng nể.
Mười hai năm trốn tránh trong bóng tối nhìn địch nhân từng ngày mạnh mẽ hơn. Cuối cùng nàng cũng tìm thấy thời cơ đó chính là chu kỳ này cho nàng cơ hội trả thù.
Mà hai thứ nàng cần nhất đều có ở trong tay Băng Thần mà nàng cũng không biết hai thứ Băng Thần cần nàng cũng đã cho hắn.
Khóc xong ngẩng đầu nhìn Băng Thần cười một tiếng ngẩng mặt ôm thật sát hắn.Mái tóc che hết cả khuôn mặt dạt ra hai bên nói:
"Cám ơn ngươi nhiều lắm. "
Môi nàng lại gần nhưng Băng Thần lại giữ eo nàng lại một tay đưa lên lấy mắt kiếng của nàng xuống. Gương mặt như trong truyền thuyết thiên sứ đôi mắt long lanh nhìn hắn.
Băng Thần xác định âm thanh xác nhận của hệ thống quan thăng cấp tình lữ.Lấy tốc độ nhanh nhất bao trùm đôi môi nhỏ nhắn.Chiếc lưỡi như con rắn nhỏ phá tan cản trở,quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm tho.
Sau đó 5 phút hai người tách ra nàng mặt đỏ chót nhưng Băng Thần lại một lần nữa chiếm dụng nàng. Lần này thì hắn thật sự bỏ qua cho nàn thế là nàng vừa thở vừa nói:
"Ta chỉ muốn thơm vào má mà ngươi lại. "
Băng Thần lại mổ một cái khiến nàng không biết phải nói gì. Hắn ta bỗng nhiên cười rồi nói:
"Ngươi là của ta."
Trịnh Thúy Di thật sự bó tay sao mình nghĩ gì mà lại lỗ mãng như thế. Giờ thì thua lỗ quá rồi đáp thêm chính mình vào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện