[Dịch]Thú Đế Tà Phi - Sưu tầm
Chương 1 : Mở đầu
.
Trong Thánh cung Thần giới, hôm nay thập phần náo nhiệt, một không khí khẩn trương trước khi thay đổi, lúc này tiếng chiêng trống động tới trời, một mảnh sắc vui mừng.
Hôm nay là ngày thành thân giữa Vương của Thần giới cùng Thánh nữ Thần tộc, Vương của bọn hắn anh minh thần võ đương nhiên không cần phải nói, mà Thánh nữ này tuy rằng tuổi không lớn, nhưng lại có thể xưng là người có trí tuệ trong Thần giới, hoàn toàn đảm đương quân sư của Thần vương, hơn nữa linh lực của nàng cũng thập phần thâm hậu, trí tuệ vũ lực cũng không thua nam nhân, nữ tử như vậy cũng chỉ có Thần vương xứng đôi.
Thật giống như lần này, nếu không phải Thánh nữ bày mưu tính kế, đại chiến này, Thần giới làm sao dễ dàng thắng được Ma giới, còn làm Ma đế thương nặng, mặc dù có chút tiếc nuối làm Ma đế trốn thoát, nhưng mà trọng thương như vậy, chỉ sợ cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, đây đối với Thần giới mà nói chính là việc lớn, quanh năm chinh chiến, Thần giới nhanh chóng chịu không được.
Lúc này, trong thư phòng to như vậy cũng là hoàn toàn tương phản với không khí khẩn trương bên ngoài.
Thần Vương một thân hỉ bào đỏ thẩm nhìn giấy hoa tiên trong tay, sắc mặt càng ngày càng âm trầm “Ba” nàng nề đem giấy hoa tiên vỗ trên bàn, Thần vương liên tục cười lạnh “Khá lắm Ly Nhược, thật sự là hảo”
Nữ tử đứng ở trước mặt hắn cúi thấp đầu, khóe miệng gợi lên một tia cười, Thần vương trong cơn thịnh nộ không thấy, sau đó cười lạnh, liền lạnh giọng nói rằng: “Truyền lệnh xuống, hủy bỏ hôn lễ!” Hắn sẽ không cùng một nữ nhân lòng muông dạ thú thành thân!
Đúng lúc này, có người đột nhiên luống cuống xông vào “Báo! Ma đế dẫn rất nhiều người ngựa đột kích!”
Nghe vậy, Thần vương mạnh đứng lên, sắc mặt khó coi nhanh chóng đi ra ngoài, nữ tử bị hắn bỏ phía sau sắc mặt mang theo lo lắng. Ma đế cư nhiên nhanh như vậy lại tới nữa?
Trên tường thành, Thánh nữ Ly Nhược mặc một thân sa mỏng màu lam nhạt, tay áo tung bay, sợi tóc màu xanh biển tung bay theo gió, giống như, muốn trở lại thành tiên, đẹp đến mộng ảo, trên khuôn mặt xinh đẹp, dung nhan thanh thuần cùng yêu mị, ngũ quan xinh xắn, không có chút tì vết nào, lúc này, nàng chính là nhíu mày lại, hai trong mắt màu xanh biển tập trung vào một người dưới thành.
Là hắn? Người này lại có thể là Ma đế đối lập cùng Thần giới, kẻ thù giết cha mẹ nàng, hoàn hảo lúc trước nàng cảm thấy hắn khả nghi nên không nghĩ cứu chữa hắn, bất quá thương nặng như vậy, làm sao đột nhiên tốt rồi? Dựa theo phán đoán của nàng, hắn lúc ấy muốn không được bao lâu sẽ tắt thở.
“Ầm ầm” thanh âm to lớn không ngừng vang lên bên tai, kết giới bị người Ma giới công kích xuất hiện vết rạn, Ly Nhược nhíu nhíu mày, đưa tay ấn một cái kết giới màu lam nhạt trong suốt, trong nháy mắt vết rạn được sửa hoàn thiện.
Ma đế đứng dưới thành vẫn không có động tác thấy vậy, ngoắc khóe miệng một cái, bắt đầu tụ tập một cái quang cầu bạc trong tay, màu sắc quang cầu nồng đậm coi như một cái quang cầu màu bạc đậm, thể tích không lớn, nhưng mà có thể cảm giác được năng lượng tụ tập trong đó rất là khủng bố, đó là huyễn lực màu bạc mà chỉ Ma đế mới có.
Áo choàng màu bạc tung bay theo gió, quang cầu màu bạc liền giống như người chế tạo nó, khí thế kinh người, Ma đế nhìn Ly Nhược đứng trên tường thành, khuôn mặt quá mức tuấn mĩ cùng bầu sát khí có chút khác biệt, nhưng sát khí xung quanh người lại làm cho người ta cảm thấy hắn chính là người thuộc về chiến trường, không có người nào so với hắn càng thích hợp với việc chém giết!
Lông mày Ly Nhược nhăn càng nhanh, Ma giới lúc này đây là dốc hết toàn lực, lại có Ma đế tự mình chỉ huy, mãnh liệt so với lúc trước càng nhiều, nếu không thì kết giới bảo vệ sẽ không dễ dàng bị phá hư như vậy, nếu như lúc này Ma đế lại ra tay, khẳng định chỉ một mình nàng thì sẽ chống đỡ không được. Thần vương hẳn là cũng đã nhận được tin tức, nếu như hắn có thể đuổi tới, thì còn có cơ hội xoay chuyển.
Ma đế tụ tập năng lượng cầu cũng không sử dụng, cho đến thời điểm nhìn thấy Thần vương đi lên tường thành, trên mặt mới mang theo một tia cười tà mị, không cho Thần vương có thời gian củng cố kết giới, bạc cầu trong tay nháy mắt bay ra, lập tức liền cùng kết giới đụng vào nhau.
Rõ ràng đã có thể ra tay sớm hơn, nhưng lại làm cho chính mắt Thần vương thấy kết giới bảo vệ thành trì bị phá hủy, vô lực xoay chuyển, hành động lần này, không thể nói là không ác liệt!
“Phanh ~!” Tiếng nổ phát ra làm rung động màng nhĩ con người.
Ly Nhược bị năng lượng kia đẩy ra, lui về phía sau mấy bước mới có thể đứng vững, nhưng mà kỳ quái là, nàng lại không bị thương một chút nào, đang tự nghi hoặc, nhưng không chú ý tới ánh mắt lạnh như băng của Thần vương.
Nữ tử đi theo Thần vương đến nhìn thấy một màn vừa rồi, trên mặt mang theo một tia cười không dễ phát hiện, xem ra thật sự là ông trời cũng giúp nàng, cũng không biết Ma đế này lại phát điên cái gì, lại không thương tổn Ly Nhược một chút nào, nhìn sắc mặt của Thần vương, nàng biết, trong đáy lòng Thần vương đến một tia nghi hoặc cũng không có nữa rồi, trong lòng hắn đã định tội Ly Nhược rồi.
Còn có cái gì để hoài nghi? Thần vương tự tay đả thương Ma đế, nếu không phải Ly Nhược cứu giúp, làm sao Ma đế có thể khỏe nhanh như vậy? Còn ai có năng lực kia? Nếu bọn hắn có quan hệ không thể cho ai biết, làm sao Ma đế có thể hạ thủ lưu tình với Ly Nhược như thế?
Hừ! Thánh nữ? Vậy thì như thế nào? Cuối cùng cũng không phải là đối thủ của nàng!
“Rầm…” Thanh âm giống như thủy tinh vỡ vụn, nghe tới chói tai như vậy, sắc mặt Ly Nhược khẽ biến, kết giới bị phá, chống lại người Ma tộc dũng mãnh thiện chiến, chỉ sợ Thần tộc sớm mệt mỏi không chịu được…
Sắc mặt Thần vương càng ngày càng khó coi, Thần tộc cùng Ma tộc chinh chiến nhiều năm, hai bên tổn thất đều không nhỏ, nhưng mà bây giờ Ma tộc còn có sức lực chống đỡ, còn Thần tộc cũng đã thế suy sức yếu.
Nữ tử đứng sau Thần vương sắc mặt càng ngày càng khó coi, chẳng qua nàng chỉ đối phó với Ly Nhược, cũng không muốn Thần tộc bị hủy như vậy, nhưng mà hối hận thì tất cả mọi thứ sẽ trở lại như lúc trước sao?
Ma đế mặc một thân áo giáp màu bạc, con ngươi màu tím bạc làm cho người ta không dám nhìn gần, hình ngọn lửa đỏ rực giữa mi tâm giống như muốn tổn thương ánh mắt người khác, chỉ riêng khí thế cùng cảnh tượng ở đây, càng phát ra làm cho người khác không có cách gì bỏ qua.
Nhìn sắc mặt Thần vương khó coi, Ma đế chậm rãi mở miệng nói “Thần vương, hiện tại chúng ta có thể nói một chút điều kiện đi?” Một người trên thành, một người dưới thành, nhưng người dưới thành lại làm cho người ta cảm giác cao cao tại thượng.
Sắc mặt Thần vương đã muốn trầm đến có thể nhỏ ra giọt nước, nhưng lúc này còn có thể thế nào, người hiểu biết con người ngươi thì vĩnh viễn phải là địch nhân của ngươi, Thần tộc có mấy cân mấy lượng, Ma đế rất rõ ràng, lúc này Thần tộc đã không qua nổi chinh chiến, kết giới bảo vệ bị phá, nếu như Thần tộc buông tay đánh một trận, kết cục chỉ có một cái, là thất bại!
Cho nên lúc này đàm phán hòa bình, đối với Thần tộc mà nói là không thể có chuyện tốt hơn, Thần vương không có lý do cự tuyệt, nhưng mà hắn không rõ ràng, Ma đế tân tân khổ khổ đánh tới đây, chỉ cần kiên trì một chút nữa, là có thể đem Thần tộc thu hết trong túi, vì sao muốn chọn đàm phán hòa bình lúc này, để lại cho Thần tộc một cơ hội thở dốc?
Tuy rằng hoài nghi, nhưng mà Thần vương không có lựa chọn nào khác.
“Hảo, mở Cửa thành!”
“Không cần! Ta chỉ có một điều kiện!” Ma đế chỉ một ngón tay, ngón tay vừa lúc chỉ về phía Ly Nhược, nói từng chữ một “Ta – muốn – nàng!” Nữ nhân thú vị như thế, làm sao có thể để Thần vương đạp hư?
Thần vương cười lạnh, liếc nhìn Ly Nhược, giương giọng hỏi “Lời này là thật?”
Tướng sĩ trên tường thành nghe vậy liền ồ lên một mảnh, trong lòng bọn họ đối với Ly Nhược rất là bội phục, cũng đều biết hôm nay là ngày Vương của bọn họ cùng Thánh nữ thành thân, Ma đế hành động như thế, rõ ràng là đang đánh vào mặt của Thần vương, nhưng mà lời này của Thần vương sao lại nghe như có ý tứ muốn đồng ý chứ?
Trong lòng Ly Nhược rùng mình, đối với phát triển bất ngờ như vậy, khóe mắt liếc đến nụ cười giả tạo trên mặt nữ tử đứng sau lưng Thần vương, đáy lòng có dự cảm không tốt.
Mọi người trên tường thành sắc mặt đều khó coi, chỉ có nữ tử đứng sau lưng Thần vương trong mắt đều là thần sắc vừa lòng, tuy rằng sự tình cùng mong muốn có chút chênh lệch, nhưng mà coi như là trăm sông lại đổ về một biển, nếu Ly Nhược rơi vào trong tay Ma tộc thì tuyệt đối không có kết cục tốt, mà Thần tộc cũng không có chuyện gì xảy ra, mặc dù đoán không ra Ma đế suy nghĩ cái gì, nhưng mà kết quả như vậy cũng làm cho nàng cảm thấy vui.
Đối với Ly Nhược phản bội phẫn nộ cùng phá thành khuất phục chiến thắng tất cả, lúc này Thần vương mất đi lý trí bình thường, thế cho nên hắn thật không ngờ đến mặt khả khi ở đây, nếu Ly Nhược là người của Ma đế, mục đích chỉ vì cùng Ma đế nội ứng ngoại hợp, như vậy vì sao lúc này Ma đế làm sao cần phải phá thành không vào, chỉ cần nàng?
Bị chứng cớ xác thực che đôi mắt, hắn thậm chí đã quên hoàn toàn cha mẹ của Ly Nhược đều chết ở trên tay Ma đế, Ly Nhược căn bản không có khả năng cùng Ma đế hợp tác…
Một đạo chỉ bạc đánh tới, nháy mắt đem bao lấy Ly Nhược, kéo xuống dưới thành, thanh âm Ma đế cũng đồng thời truyền đến “Bản tôn nói luôn luôn là thật!”
Ly Nhược không phản kháng, nàng vì Thần tộc hao hết tâm tư và sức lực, kết quả lại lấy được kết cục như vậy, trái tim nào có thể không băng giá? Cho dù là chần chừ trong nháy mắt cũng đủ đả thương người, huống chi, ý tứ của Thần vương ngay cả những người khác đều có thể cảm nhận được, Lu Nhược sao không rõ chứ?
Vững vàng hạ xuống trong lòng Ma đế, bên tai truyền đến thanh âm chỉ một chữ “Hảo!” người vốn dĩ lập tức sẽ trở thành phu quân của nàng, có ý nghĩa nàng làm tất cả đều không đáng giá!
Ly Nhược nhắm mắt, lại mở mắt thì đáy cặp mắt kia không có chút gợn sóng, từ đó về sau, nàng và Thần tộc không có một tia quan hệ nào nữa, cùng Thần vương ân đoạn nghĩa tuyệt!
Tâm Ly Nhược là hung ác, nhất là đối với chính mình, nàng rất tin tưởng nên thời gian buông tay sẽ buông tay, nếu bởi vì sợ hãi đau trong một lúc, do dự, chỉ biết thống khổ suốt đời, nàng nắm chắc liền buông tay, từ nay về sau bắt đầu từ giờ khắc này, Thần tộc, Thần vương sẽ từ đáy lòng nàng từng chút từng chút biế mất, sẽ không có bất kỳ một phân lượng nào.
Bên tai truyền đến tiếng Ma đế nói nhỏ: “Hôm nay thả Thần tộc một con ngựa, liền coi như là lễ vật tặng cho ngươi”
Ly Nhược không trả lời, chỉ là nhìn thoáng qua Thần vương phía trên tường thành, ánh mắt kia vô cùng lạnh lùng, đôi mắt đã từng như bầu trời, ôn nhu tựa hồ có thể tha thứ tất cả, lúc này, đồng dạng là cặp mắt kia, nhưng ánh mắt kia lại giống như băng hàn đến tận xương, chỉ liếc mắt một cái, liền đâm vào lòng người ta, lạnh lẽo đến tận xương tuỷ.
Trong lòng Thần vương chấn động, trong nháy mắt hắn cảm giác mất đi vật rất quý giá, hơn nữa cũng tìm không về không được.
Ma đế nói chuyện giữ lời, lập tức quay đầu ngựa lại, lãnh đạo Đại quân Ma tộc rút lui, thả Thần tộc một con đường.
…………….
Nhưng mà Thần tộc cùng Ma tộc cũng không hoà bình lâu lắm, bất quá mấy năm sau liền khai chiến lần nữa, trên thực tế nếu không phải Ma đế một đoạn thời gian dài cũng không hứng thú khai chiến, Thần tộc cũng sẽ không có cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức.
Ma tộc trời sinh hiếu chiến, hơn nữa mặc cho Ma đế rất thiên tài, Thần tộc liên tiếp tháo chạy, chật vật không thôi, nếu không phải Ma đế đột nhiên coi trọng Ly Nhược, đến đây như vậy vừa ra, Thần tộc đã sớm từ Thần Ma giới biến mất.
Trong tẩm cung Ma đế, Ly Nhược đang ngồi ngẩn người trước cửa sổ, trên người Ma đế mặc một bộ trường bào màu bạc, đi tới ôm nàng cùng nhau nằm ở trên giường nhỏ mềm, thấp giọng nói: “Ta mệt mỏi, theo ta nghỉ ngơi trong chốc lát”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện