[Dịch] Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1803 : Hoa nở hoa tàn cuối cùng bất hủ - Đại kết cục!
.
Nắm tay Chu Báo và Toái diệt tuyệt trảo đụng phải nhau thân thể liền bị đánh bay ra bên ngoài, một cỗ hơi thở tràn ngập tính hủy diệt, ăn mòn lực lượng trong chốc lát liền ăn mòn cánh tay hắn, lộ ra xương trắng.
Phải biết rằng, thân thể hiện tại của hắn là Thiên Tiên a, cư nhiên dễ dàng bị đánh thành bộ dạng như bây giờ.
Chỉ là một kích này khiến cho hắn có lòng tin, một kích này Chuẩn Đề muốn lấy mạng nhỏ của hắn, nhưng kết quả là đã bị hắn chặn lại.
Một kích này của Chuẩn Đề tuy rằng cường hãn, thế nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, bị ăn mòn một tay, đối với một gã Thiên Tiên mà nói căn bản không tính là gì.
- Chuẩn Đề, tuy rằng không muốn nói thế nhưng ta không thể không nói, ngươi lúc này quả thực đã tính sai rồi!
Nói xong, tả quyền của Chu Báo mãnh liệt đánh về phía mặt Chuẩn Đề.
Sắc mặt Chuẩn Đề đại biến, uy lực của Toái diệt tuyệt trảo hắn biết rõ, Chu Báo tuy rằng hiện tại là Thông Thiên đại thánh, nhưng không có khả năng ngăn chặn được, thế nhưng sự thực ở ngay trước mắt, Chu Báo không những chặn được mà không ngờ còn có sức đánh lại, chuyện này thực sự không dám tưởng tượng, chỉ là rất nhanh hắn liền phát hiện ra thân thể Chu Báo không biết khi nào đã ở bên cạnh, từ quyền đầu phát ra một tầng hoàng quang nhàn nhạt.
- Địa địa thai mô, là đại địa thai mô, Trấn Nguyên Tử, hảo thủ đoạn!
- Hừ, ta nói một nén nhang là một nén nhanh, ngươi đã không muốn chờ thì ta cũng chỉ có thể dùng biện pháp khác!
Trấn Nguyên Tử nở nụ cười nói.
- Chuẩn Đề, ngươi tuy rằng là chúa tể, thế nhưng đã ngủ say rất lâu rồi, ngay cả khi ngủ say lòng tin đối với mình cũng không có, ngay cả một nén hương cũng không dám chờ, nếu đã như vậy, chẳng phải nên tiếp tục ngủ nữa, đỡ làm mất mặt những người như chúng ta.
- Câm miệng!
Chuẩn Đề bị Trấn Nguyên Tử khiêu khích, châm chọc đã hoàn toàn tức giận, mà lúc này nắm tay đã tới trước mặt hắn.
Bành!!
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình Chu Báo bay ngược về phía sau mấy trăm trượng, mà Chuẩn Đề dưới sự công kích của quyền kình cũng lui mấy bước.
Sau khi bay ngược về đằng sau Chu Báo gầm nhẹ một tiếng, thân thể ở giữa không trung co rụt lại, rồi mở rộng ra, bình ổn thân hình, quyền ý quanh thân tăng vọt, một cỗ áp lực phô thiên cái địa trong nháy mắt tràn ra.
- Chuẩn Đề, nhận một quyền nữa của ta!
Theo tiếng gầm gừ lớn vang lên, quyền ý vào lúc này đã ngưng tụ thành thực chất, hắc sắc tinh thể theo quyền đầu của Chu báo xuất thủ, mãnh liệt hướng về phía Chuẩn Đề.
Cảm thụ được uy thế một quyền này của Chu Báo, Chuẩn Đề rút cục biến sắc, thế nhưng hắn không lùi, hai tay vũ động, kình khí Toái diệt tuyệt trảo tạo thành một cái lưới lớn trước mặt hắn nghênh đón quyền ý.
Nắm tay Chu Báo và trảo võng giao tiếp, chạm nhau, chu vi không gian trong nháy mặt bị hóa thành bột mịn, trảo võng của Chuẩn Đề bị nắm tay Chu Báo đánh thành một lỗ lớn. Một quyền rắn chắc của hắn đánh tới trước mặt Chuẩn Đề, thế nhưng đồng thời Toái diệt tuyệt trảo của hắn cũng tập trung về hướng Chu Báo, trong nháy mắt huyết nhục văng khắp nơi, Chuẩn Đề bị quyền bị của Chu Báo đánh vào mặt, trong lúc này dường như có chút hoảng hốt, mà cùng lúc đó, thân thể Chu Báo mặc dù có đại địa thai mô bảo vệ thế nhưng dưới Toái diệt tuyệt trảo của Chuẩn Đề huyết nhục không rõ, non nửa thân thể hoàn toàn bị trảo kình quét qua, chỉ còn lại xương cốt trắng phau.
Dưới tình huống như vậy, Chu Báo cũng không lùi, không chỉ không có lùi mà bước về phía trước một bước.
Thừa dịp Chuẩn Đề đang thất thần, tay trái mạnh mẽ ôm lấy cái cổ của Chuẩn Đề, chân thân của hắn rất mạnh, nhưng cũng không cao to, mà thân thể Chu Báo lại ẩn chứa huyết mạch thái cổ yêu viên Chu Yếm, cao to lực lưỡng, bởi vậy cú chặn ngang này đương nhiên chuẩn xác bắt lấy Chuẩn Đề, hai tay không ngừng oanh kích lên đầu Chuẩn Đề.
- Ta đánh, ta đánh, ta đánh, đánh, đánh...
Chỉ là Chuẩn Đề trong nháy mắt thất thần Chu Báo liền oanh kích lên đầu hắn, một màn kỳ dị này không chỉ nói là Chu Báo và Chuẩn Đề là hai đương sự mà còn khiến cho một số ít Thiên Tiên đang âm thầm xem náo nhiệt để há hốc mồm kinh ngạc.
- Hổn đản, ngươi tìm chết!
Bị ăn đủ từ Chu Báo, Chuẩn Đề rút cục hồi phục tinh thần, lại phát ra tiếng gầm giận giữ, trảo ảnh nổi lên, cánh tay trái Chu Báo ôm hắn bị đánh thành nát bấy, mà thân thể hắn sau khi thoát khỏi Chu Báo liền lui về phía sau.
- Ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi!
Thoát khỏi Chu Báo, Chuẩn Đề thở hổn hển, hắn chỉ vào Chu Báo, phát ra tiếng nói oán độc.
- Ngươi giết không được ta đâu.
Chu Báo khoan thai nói. Cánh tay bị đánh nát bắt đầu khôi phục, mà huyết nhục bị Toái diệt tuyệt trảo cắn nát cũng hoàn toàn khôi phục. Hắn nhìn Chuẩn Đề, trong ánh mắt hiểu ra một chút:
- Ngươi đừng cuống cuồng, nếu như ngươi hiện tại dùng Thất Bảo Diệu Thụ ta muốn bắt ngươi một chút cơ hội cũng không có, đáng tiếc ngươi lại muốn giết ta, rồi hủy diệt Thất Bảo Diệu Thụ, nhưng ngươi lại lựa chọn dùng Toái diệt tuyệt tráo, ta thừa, đơn thuần về sát lực, Toái diệt tuyệt trảo quả thực mạnh hơn một ít, thế nhưng kích thứ nhất ngươi không thể giết chết ta, như vậy sau này đã không còn cơ hội nữa rồi. Ngược lại, bây giờ ngươi, hắc hắc. Mất đi Thất Bảo Diệu Thụ phòng thân, muốn dùng lần nữa sợ rằng phải mất thời gian ba nén hương mớt đạt được uy lực huyền diệu của nó, tuyệt sẽ không như gốc cây mà tiện tay ngươi dùng kia, đã như thế ngươi lấy cái gì đấu với ta? Chỉ bằng thân thể vừa già vừa tàn này sao? Nếu như ta đoán không lầm, thân thể của ngươi đã sớm tử vong, căn bản không dùng được bao lâu, vì vậy ngươi mới vội vã cướp đoạt cơ thể của ta?
Trong lời nói Chu Báo lộ ra sự tự tin cường đại, lúc này thời gian một nén hương đã qua, thuẫn bài thổ hoàng sắc quanh mình cùng với đại địa thai mô đã biến mất, chỉ là quyền ý của hắn so với khi trước càng thêm chân thực, càng thêm cường đại, hắc sắc tinh thể so với khi vừa hình thành đã nhỏ đi gấp ba lần, lại càng thêm tinh vi, mà ở bên trong sự tinh vi này lại lộ ra một cỗ khí tức bất ổn.
Loại khí tức bất ổn định này lúc bắt đầu còn không rõ ràng, thế nhưng theo từng bước của Chu Báo tới gần Chuẩn Đề, cỗ hơi thở này liền phát tán ra, cảm ứng được cỗ hơi thở này, thần săc Chuẩn Đề thay đổi.
- Chân Không Mạch Động!
Hắn nhìn chằm chằm vào Chu Báo, trong ánh mắt lộ ra sự kiên quyết.
Kẻ bên ngoài không biết, nhưng hắn lại rõ ràng, Chân Không Mạch Động này chính là điềm báo chân không bị nát bấy, chỉ có đến sát biên giới chân không mới có thể có dấu hiệu như vậy, rất rõ ràng vừa rồi trong chiến đấu, Chu Báo dường như đã thấu đáo thứ gì đó, lĩnh ngộ được nó, rút cục sắp sửa đạt được lực chi cực cảnh, cảnh giới Phá Toái Chân Không này đối với hắn mà nói cũng không phải là một tin tức tối, nếu như để Chu Báo hiểu thấu đáo Phá Toái Chân Không này như vậy bản thân hắn liền mất đi tất cả cơ hội, hiện tại đã là cơ hội cuối cùng của hắn.
- Như vậy kết thúc đi!
Trong ánh mắt kiên quyết, thân thể Chuẩn Đề bắt đầu rực cháy, u ám hỏa diễm càng ngày càng dữ dằn.
- Ta đợi nhiều kỷ nguyên như vậy, hiện tại tuyệt không thể để cơ hội như thế này vọt mất, nếu một khi đã tới bước này, như vậy đi, một kích phân thắng bại!
- Một kích phân thắng bại!!
Con ngươi Chu Báo co rụt lại nhìn Chuẩn Đề thiêu đốt thân thể chính mình, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi giơ hai tay của mình lên, nói:
- Tốt, vậy một kích phân định thắng bại!
Hai tay giơ lên đánh ra!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện