[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 5 : Giữa hai chân nữ thần

Người đăng: hoangthuong

Thanh âm của thiếu nữ như có một ma lực thần kì, chỉ vài câu nói đã đẩy tình cảm La Cường tới điểm cao nhất, khiến cho hắn mừng rỡ như điên. Nhưng trong lòng La Cường vẫn còn nghi hoặc. Cái gì là chúng thần chi vương hoàn mỹ nhất? Đối với La Cường mà nói, Hỏa Diễm chi thần, Hải Dương chi thần đã là cao cao tại thượng không gì có thể sánh được. Rốt cuộc còn có lực lượng nào còn cao cấp hơn so với bọn họ? La Cường nghĩ không ra đáp án, hắn liền véo mạnh tay trái của mình một cái, cẩn thận lên tiếng hỏi: “Ngươi, ngươi muốn dùng biện pháp gì để giúp ta trở thành chúng thần chi vương hoàn mỹ nhất?” Thiếu nữ bất đắc dĩ nhìn La Cường: “Chủ nhân, tôi biết ngài vẫn còn rất nhiều nghi vấn. Tôi cũng muốn tiếp tục trao đổi với ngài, nhưng mà tôi phải báo cáo cho ngài biết hai tình huống…” “Đầu tiên, sau khi tiến nhập vào Mộng Ảo Tinh Hải, thân thể của ngài bên ngoài trông giống như trạng thái giả chết. Mà bây giờ trong thế giới thực, công tác dọn dẹp đống đổ nát của giáo đường đã bắt đầu, nhân viên dọn dẹp bên trong giáo đường đã sắp sửa chạm đến thân thể của ngài… Nếu như ngài không trở về thế giới thực, sợ rằng thân thể của ngài sẽ bị xử lý.” La Cường ngẩn ra. Phong tục xử lý thi thể của Nhã Lan thần giáo là trực tiếp hỏa táng, nếu như hắn còn không trở về, rất có thể sẽ bị thiêu sống. “Tiếp đó, tôi, Star of the Alandisi, lúc hạ xuống đã gặp phải một phiền phức chưa xác định. Nếu như chủ nhân đã hiểu rõ sự tồn tại của tôi, vậy thì tôi muốn chúng ta tạm ngừng trao đổi, kiểm tra lại vấn đề tồn tại của bản thân… Chủ nhân, tôi đã là của ngài, chúng ta sau này có thể từ từ giao lưu, từng bước giải trừ những nghi hoặc của ngài, có được không?” La Cường tim đập thình thịch. Một thiếu nữ xinh đẹp như vậy, lại luôn miệng nói “tôi là của ngài…”, tim mà không nhảy thì quả thật không phải là nam nhân bình thường. La Cường ngắm nhìn thân thể mềm mại của thiếu nữ, tính tình công tử nổi lên, nở nụ cười mập mờ nói: “Được rồi, chúng ta sau này có thể từ từ mà ‘giao lưu’, càng ‘giao lưu’ sâu thêm một chút!” “Được thôi, chủ nhân, tôi có thể thỏa mãn mọi nhu cầu giao lưu của ngài.” Thiếu nữ dường như không ý thức được ẩn ý trong lời nói của La Cường, vẫn tiếp tục nói: “Chỉ là trước khi chia tay, tôi cần phải nói rõ. Mặc dù quá trình cải tạo của ngài chưa chính thức bắt đầu, nhưng sau khi tiến hành quá trình dung hợp, thân thể ngài đã bắt đầu biến hóa. Không bao lâu ngài sẽ phát hiện ra thân thể của mình xuất hiện những biến đổi dị thường, xin ngài đừng sợ hãi!” Sai khi nhắc nhở xong, thiếu nữ tạm biệt La Cường, nhẹ nhàng vung tay lên. Trong nháy mắt, cảnh sắc của tinh hải thần bí vô biên từ từ vặn vẹo. Cặp mắt gian xảo của La Cường chú ý quan sát. Trong nháy mắt khi thiếu nữ vẫy tay, tấm lụa mỏng bay theo, lộ ra một mảng lớn bộ ngực trắng như tuyết. Thật là lớn quá! “Star of the Alandisi tiểu nữu này quả thật là một vưu vật trí mệnh trong mắt nam nhân.” La Cường thầm nghĩ. Tâm niệm vừa động, hắn cảm thấy cái tên gọi Star of the Alandisi này thật quá tối nghĩa, càng không xứng với dung mạo tuyệt vời của thiếu nữ. Trong nháy mắt trước khi rời khỏi Mộng Ảo Tinh Hải, La Cường hô lớn: “Này, ngươi ở Nhã Lan giáo đường nhận ta là chủ nhân, lại xinh đẹp như vậy, vậy sau này ta… gọi ngươi là Nhã nhi có được không?” “Nhã nhi?” Thiếu Nữ nghiêng đầu ngẩn người ra. Đợi đến khi La Cường rời khỏi, khóe miệng nàng mới lộ ra nụ cười tinh nghịch cùng thần sắc vui mừng: “Hì hì, tên gọi này thật là dễ nghe!” Nhã nhi nhún vai, bĩu môi lẩm nhẩm nói: “Nhã nhi không ngờ lại gặp phải một chủ nhân háo sắc như vậy, thật là đen đủi!” La Cường trở về thế giới hiện thực, chậm rãi mở mắt ra. Hắn vẫn đang còn duy trì tư thế như trước lúc tiến vào Mộng Ảo Tinh Hải, một tay cùng hai chân ôm chặt lấy đùi nữ thần, tay còn lại đang cố gạt đám lông nhung cản đường. “Lông nhung?” La Cường nương theo ánh sáng từ khe hở quan sát, tức thì hai mắt sáng rực lên. Hắc! Thợ thủ công của giáo đình không ngờ lại có thể điêu khắc tượng nữ thần sinh động như thật vậy, ngay cả bộ phận bí ẩn cũng không bỏ qua, y hệt như nữ nhân bình thường, chỉ là lớn hơn rất nhiều… Ngay lúc La Cường đang cười thầm, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng đào xới cùng với thanh âm: “Chết tiệt, đây là mảnh vỡ của tượng nữ thần. Trời ạ, tượng nữ thần đã bị sấm sét phá hủy rồi, mau, mau đào lên!” “Nhanh lên một chút, nhanh lên! Bằng hữu của ta vẫn còn ở bên dưới.” La Cường tức thì vui mừng khôn xiết. Thanh âm này có giáo đình thủ vệ, cũng có người bạn tốt Senna của hắn, bọn họ đang liều mạng đào đống đổ nát lên. Tin rằng không bao lâu nữa, bản thân mình cũng có thể nhìn thấy lại ánh mặt trời rồi. Chỉ là… La Cường bỗng nhiên nhớ lại một câu mà ông già từng nói: “Xú tiểu tử, Nhã Lan thần giáo tại đông nam đại lục có ảnh hưởng rất lớn. Con muốn có một tiền đồ tốt đẹp, tương lai một tay đếm tiền một tay ôm mỹ nữ, nhất định phải tín ngưỡng Nhã Lan thần giáo. Tốt nhất là phải để cho những đại nhân vật của Nhã Lan giáo đình tận mắt nhìn thấy sự tôn kính của con đối với con mụ Nhã Lan ấy.” Phụ thân La Cường thường xuyên nhắc đi nhắc lại câu này với La Cường, bởi vì… cái thế giới này được gọi là Thần Tứ đại lục. Cái tên như ý nghĩa, đây là một thế giới thần quyền. Tại nơi này, rất nhiều vị thần là chủ nhân của vạn vật sinh linh. Bọn họ là cao cao tại thượng, thống trị cả đại lục này. Có điều, chúng thần quản lý thế giới lại thông qua một phương thức gián tiếp, đó là chúng thần tại nhân gian sẽ tuyển ra một số người phát ngôn, hơn nữa còn ban cho những người này một bộ phận thần lực, sau đó để cho những người phát ngôn này thay thế bọn họ quản lý trật tự của Thần Tứ đại lục. Người phát ngôn của của Nhã Lan thần giáo chính là do Nhã Lan nữ thần tuyển chọn, thay thế Nhã Lan nữ thần tôn quý quản lý mười ba quốc gia tại đông nam đại lục Dưới bối cảnh chính trị cùng tôn giáo như vậy, cũng không khó giải thích những lời mà phụ thân La Cường nói. Tổ quốc của La Cường, đế quốc Cameron là thuộc quyền quản lý của Nhã Lan giáo đình. Vì vậy, La Cường muốn có một tương lai bền vững, muốn tạo nên một sự nghiệp lớn lao, nhất định phải trở thành tín đồ của Nhã Lan thần giáo. Hơn nữa chỉ tôn thờ nữ thần thôi thì vẫn còn chưa đủ, hắn còn phải để cho người phát ngôn của nữ thần tận mắt nhìn thấy hắn đối với con mụ Nhã Lan ấy là vô cùng tôn sùng và thành kính. Chỉ có như vậy, tương lai của La Cường mới có thể tràn ngập ánh sáng. Lời dặn dò của ông già lướt qua đầu, La Cường nhìn qua kẽ hở giữa hai chân nữ thần, cùng với đống đổ nát chung quanh, đột nhiên cười hắc hắc. Muốn biểu hiện sự tôn kính với nữ thần sao? Bây giờ quả thật là một cơ hội hoàn mỹ! La Cường dùng hai tay bới đám gạch ngói dưới chân nữ thần tạo thành một khoảng không, sau đó nhảy xuống, đối diện với tượng nữ thần quỳ lạy. Hắn bóp chặt mũi, miệng nghẹn ngào niệm tế văn mà tông giáo chỉ dùng khi tế bái nữ thần. Một lúc sau, một vị thủ vệ thuộc giáo đình bới đám gạch ngói lộ ra một cửa hang, khiến cho ánh sáng chiếu vào trên người của La Cường. Ngay sau đó, hắn nghe thấy một thanh âm mang theo vô số tình cảm bi phẫn, bất lực, hối hận, đau xót… xen lẫn nhau. Âm thanh đó thậm chí còn có sự sợ hãi mà không một từ ngữ nào có thể miêu tả. “Nữ thần, tượng của người đã bị hủy rồi. Con rất muốn bảo hộ người, nhưng con quả thật là lực bất tòng tâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn người… Hu hu, con có tội, xin người hãy trừng phạt con đi!” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang