[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 4 : Star of the Alandisi xuyên qua không gian mà đến

Người đăng: Athox

Lúc này chấn động khi giáo đường sụp đổ xuống đã ngừng lại. La Cường bị đè dưới đống gạch vụn, đầu đau như búa bổ, căn bản là không hề nghe thấy thanh âm kia nói gì. Hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, nửa mê nửa tỉnh. Thanh âm kia cũng ý thức được La Cường không hề để ý đến mình, thanh âm càng trở nên êm tai, càng có tính dụ hoặc, phảng phất như vang lên trong đầu La Cường: “Chủ nhân, bây giờ ngài có thể nghe rõ thanh âm của tôi rồi chứ?” La Cường ngẩn người nhìn hai bên trái phải. Trước mắt hắn chỉ là một mảnh tối đen, không hề có một bóng người. Hắn miễn cưỡng mở miệng hỏi: “Ai vậy? Là ai đang nói chuyện với ta?” “Chủ nhân, tôi là Star of the Alandisi, là một sinh mệnh trí tuệ nhân tạo từ vũ trụ vị diện khác xuyên qua không gian đến đây, có thể trợ giúp ngài tiến hóa trở thành thần hoàn mỹ nhất. Hôm nay, tôi đã dung hợp với tay trái của ngài, trở thành người hầu trung thành nhất của ngài!” La Cường trong đầu mê muội. Vũ trụ vị diện, trí tuệ nhân tạo, tiến hóa… những từ này đối với hắn mà nói thật sự là quá mới mẻ và xa lạ. “Chết tiệt! Ta căn bản là không hiểu ngươi nói gì!” Thanh âm bất đắc dĩ nói: “Xin lỗi chủ nhân, tôi đã quên mất hệ thống tri thức và trình độ trí lực của ngài. Với tri thức và trí lực hiện tại của ngài, không thể nào trong một thời gian ngắn có thể hiểu được ý tứ mà tôi muốn biểu đạt… Vậy thì, xin ngài hãy khai mở chương trình Mộng Ảo Tinh Hải được không? Theo ngôn ngữ biểu đạt mà ngài có thể hiểu, Mộng Ảo Tinh Hải là một thế giới linh hồn. Một khi linh hồn của ngài tiến vào trong đó, chúng ta có thể trực tiếp thực hiện phương pháp hữu hiệu nhất để liên kết linh hồn!” La Cường đầy một bụng kinh ngạc, bộ dáng vô cùng sợ hãi. Linh hồn! Thanh âm thần bí này nói mình phải đem linh hồn bản thân tiến nhập vào một thế giới gì đó gọi là Mộng Huyễn Tinh Hải. Mang linh hồn đi! Đây, đây không phải là muốn giết chết mình hay sao? Nghĩ đến đây, La Cường liều chết ôm chặt lấy chân của nữ thần, thậm chí còn trèo dần lên trên, chết cũng không chịu buông tay. Thanh âm kia dở khóc dở cười, lẩm bẩm nói một mình: “Ai, trao đổi cùng chủng tộc lạc hậu thật là phiền toái… Chủ nhân, ta sẽ cưỡng chế đem linh hồn của ngài tiến nhập vào Mộng Ảo Tinh Hải, xin ngài không nên lo lắng!” La Cường sợ đến hồn phi phách tán, hét lớn: “Xin ngài, đừng giết ta! Ta, ta mặc dù không phải người tốt gì, nhưng cho đến bây giờ cũng chưa từng làm chuyện xấu. Không tin ngài cứ đi hỏi tất cả bình dân trong Vọng Nguyệt thành này. Thiếu thành chủ của bọn họ mặc dù thường xuyên trộm gà bắt chó, thỉnh thoảng lại chọc ghẹo các cô nương, nhưng nói chung cũng là một vị thiếu gia tốt a!” La Cường cũng không nói dối, mặc dù hắn đích xác là một tên công tử bột, nhưng quả thật là chưa từng làm chuyện gì ác đến mức không thể tha thứ. Ngược lại, theo như lời của của bình dân Vọng Nguyệt thành thì hắn cũng không tệ lắm. Nhưng mà, ác ma Alandisi kia dường như cũng mặc kệ điều này. Hai mắt của La Cường bắt đầu trở nên mơ hồ, hắn nhìn thấy rất rõ cảnh sắc trước mắt mình bắt đầu vặn vẹo. La Cường không cam lòng ra sức chống cự. Hắn cố gắng ôm chặt lấy chân của nữ thần, liều mạng trèo lên trên. Ngay lúc hắn nhanh chóng trèo lên được tới đỉnh, muốn đưa tay gạt một lớp lông nhung cản đường thì… Cảnh sắc trước mắt La Cường đột nhiên biến đổi, chuyển đến một không gian thần bí. Đây là một phiến tinh hải mênh mông, trên bầu trời đầy những vì sao bao la không bờ bến. Chỉ có điều, tuy có rất nhiều sao nhưng màu sắc lại rất nhẹ nhàng, không hề có cảm giác chói mắt khó chịu. La Cường lơ lửng giữa tinh hải, dưới chân là hư không, chung quanh người hắn là những vì sao lấp lánh. Ngay lúc này, một thanh âm êm dịu từ xa truyền đến: “Chủ nhân, ngài không cần hoảng sợ! Tôi là người hầu trung thành nhất của ngài, tuyệt đối sẽ không làm thương tổn đến ngài. Xin ngài hãy quay người lại, nhìn Mộng Huyễn Tinh Hải thuộc về ngài, còn có bản thân tôi cũng thuộc về ngài, được không?” Theo thanh âm, trong bầu trời đầy sao, một thân ảnh tha thướt từ phía sau chậm rãi bước về hướng La Cường. Đó là một cô gái khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi. Nàng khẽ cúi đầu, hai tay ôm trước ngực, mái tóc dài màu trắng bạc phiêu dật, hai đùi ngọc thon dài thanh khiết trước sau bước lên, tự nhiên hạ xuống. Nhìn qua, cả người nàng đều phát ra khí chất siêu trần thoát tục, tràn ngập mị lực thần bí mờ mờ ảo ảo. Trên thân hình uyển chuyển của nàng chỉ có một tấm vải lụa mỏng manh, bắt đầu từ hai vai, tấm lụa mỏng cuốn lấy người nàng, chỉ miễn cưỡng che đi những bộ vị trọng yếu. Xuân quang quyến rũ như ẩn như hiện, nhất thời khiến cho người ta mơ màng… Bản năng nam tính nổi nên, cổ họng La Cường vang lên một tiếng ừng ực. Thời khắc này, hắn không nhịn được trong lòng tự hỏi, cho dù là Nhã Lan nữ thần trong truyền thuyết đẹp nhất đại lục, dung mạo liệu có tư cách so sánh với thiếu nữ xinh đẹp trước mặt này hay không? La Cường đột nhiên nhớ lại một câu nói vừa rồi của người bạn tốt Senna: “Đáng giá! Có thể nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp đến như vậy, cho dù linh hồn có bị mang đi thì cũng đáng!” Thiếu nữ khẽ khom người, tự giới thiệu về mình: “Chủ nhân, tôi chính là chương trình trung tâm của Star of the Alandisi, là người hầu trung thành nhất của ngài.” La Cường lắc lắc đầu, đem sắc tâm trong đầu đuổi hết ra ngoài. Hắn cẩn thận từng chút một lui về phía sau vài bước, hét lớn để tăng thêm can đảm cho bản thân: “Ngươi đem linh hồn của ta đến nơi này rốt cuộc là muốn làm gì?” “Ngài quá căng thẳng rồi!” Thiếu nữ cười cười nói: “Chủ nhân, trong quá trình đem ngài tiến nhập vào Mộng Ảo Tinh Hải, tôi đã chia sẻ cho ngài một chút tin tức cơ sở. Bây giờ ngài đã có thể lý giải một số từ ngữ tân tiến, chẳng hạn như gen, vũ trụ vị diện, tiến hóa… Chờ một chút, ngài có thể tra cứu trí nhớ của mình, sau đó tôi sẽ tiếp tục giải thích cho ngài.” La Cường lại run bắn lên. Chẳng lẽ ác ma xinh đẹp này chẳng những có thể mang linh hồn con người đi mà còn có thể ảnh hưởng đến trí nhớ của người khác nữa hay sao? La Cường “nhớ lại” một chút. Quả nhiên, trong đầu hắn dường có thêm rất nhiều thứ gì đó. Trong nháy mắt, La Cường đã hiểu thêm được rất nhiều chuyện, có nhiều việc mà trước đây hắn thậm chí không dám tưởng tượng đến. La Cường “nhớ lại” nói: “Ở một vũ trụ vị diện khác tồn tại một quốc gia có trình độ khoa học kỹ thuật vượt xa chúng ta, nó gọi là vương quốc Alandisi. Người Alandisi trong khi tranh đấu cùng thần tộc đã thu được sơ đồ gen của thần tộc. Họ muốn thử lợi dụng sơ đồ gen của thần tộc để tự cải tạo bản thân. Vì vậy, quốc vương đã tập trung những khoa học gia vĩ đại nhất của vương quốc, tốn hết thời gian trăm năm, cuối cùng đã sáng tạo ra ngươi – Star of the Alandisi có thể trợ giúp chủ nhân tiến hóa thành thần tộc.” La Cường kinh ngạc quan sát thiếu nữ: “Đây… đây là lai lịch của ngươi ư?” La Cường cũng không biết tại sao mình lại hiểu được chuyện này, nhưng bây giờ hắn hiểu rất rõ, tính mạng của mình đã được bảo đảm an toàn. “Đúng vậy, đó là lai lịch của tôi.” Thiếu nữ cười nói: “Quốc Vương Alandisi chuẩn bị một buổi lễ long trọng để cùng tôi dung hợp. Có điều trong nháy mắt khi khối hộp mở ra, năng lượng bản thân tôi đã vượt qua cực hạn mà vũ trụ vị diện có thể thừa nhận, xuyên qua không gian tiến vào một vũ trụ vị diện khác. Sau đó, tôi đã trải qua một chuyến du lịch vị diện dài đằng đẳng, cuối cùng mới lựa chọn rơi xuống thế giới của ngài, hơn nữa còn nhận ngài là chủ nhân.” Dừng lại một lát, thiếu nữ áy náy nói: “Chủ nhân, bởi vì trình độ tri thức của ngài vô cùng thấp, bất đắc dĩ tôi mới phải dùng loại chương trình chia xẻ tin tức này. Có điều loại chương trình ảnh hưởng đến trí nhớ này rất dễ làm thương tổn tới đại não của ngài, cho nên sau này tôi sẽ cố gắng hạn chế sử dụng, tận lực dùng ngôn ngữ để giải thích cho ngài.” Đến lúc này La Cường mới chân chính thở phào một hơi, cẩn thận quan sát thiếu nữ trước mặt. Vừa nhìn, trái tim hắn lại một lần nữa không tự chủ được “bịch bịch” nhảy dựng lên. Dung mạo của thiếu nữ trước mặt quả thật là cả đời khó gặp. La Cường lại lắc lắc đầu, cố ép buộc mình tỉnh táo lại, vẫn không dám tin lên tiếng hỏi: “Ngươi thật sự có thể giúp ta trở thành thần sao? Ta có thể cường đại như Hỏa Diễm chi thần, Hải Dương chi thần hay không?” Thiếu nữ chậm rãi lắc lắc đầu… La Cường ngẩn người: “Chẳng lẽ không phải như vậy sao?” “Chủ nhân, tôi quả thật có thể giúp ngài tiến hóa thành thần tộc, nhưng không giống như Hải Thần, Hỏa Thần mà ngài nói. Dùng ngôn ngữ của ngài để giải thích, Hỏa Thần, Hải Thần, ngay cả Nhã Lan nữ thần được cung phụng bên trong giáo đường này, lực lượng thuộc tính của bọn họ đều rất thấp kém. Đó chỉ là lực lượng thuộc tính đơn giản của thần tộc, căn bản không xứng được gọi là thần tộc cường đại nhất.” Nói xong, mái tóc màu trắng bạc của thiếu nữ đột nhiên lay động: “Tôi, tác dụng của Star of the Alandisi, là trợ giúp ngài có được lực lượng cao cấp hơn hẳn những thần tộc hạ đẳng này, khiến cho ngài trở thành hoàn mỹ nhất… chúng thần chi vương!” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang