[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 34 : Ước định hai mươi năm trước (Phần 2)

Người đăng: fishscreen

Đây là một huynh đệ sinh tử khác của phụ thân, Attila? Nhưng hắn cùng với Sở Mông Viễn không phải là bằng hữu cùng xúc phạm đến thần hay sao, tại sao vừa thấy mặt là sát khí lẫm liệt, cứ như có thâm cừu đại hận? La Cường bất giác trốn ở sau lưng Sở Mông Viễn. Mặc kệ nói như thế nào, Sở Mông Viễn chắc chắn sẽ không làm thương tổn đến mình! Sở Mông Viễn thấy cử động thân thiết của La Cường, ngạo nghễ cười. Còn Attila sắc mặt có vẻ không hài lòng, trừng mắt nhìn La Cường, nghiêm nghị nói: - Frederick, con trai ta, xem ra con đã bị Sở Mông Viễn lừa gạt. Đến đây, Attila ta mới thật sự là phụ thân của con! La Cường giật mình ngẩng đầu nhìn Attila: - Ngươi nói cái gì? - Hai mươi năm trước, La Cường con trai độc nhất của La Hùng bị hỏa lò thiêu chết. Ta không đành lòng nhìn bằng hữa tin cậy nhất phải cô độc cả đời, cho nên mới giao con cho làm dưỡng tử. Lúc ấy đã nói rõ, sau khi La Hùng qua đời, con sẽ lấy lại tên là Frederick, trở về bên cạnh ta! Lời của Attila cùng với Sở Mông Viễn giống hệt nhau. La Cường càng nghe càng hồ đồ, một người vừa mới xưng là cha mình xong, lại có một người khác đến nhận mình là con! Sự thật, vừa rồi sau khi nghe Sở Mông Viễn nói chuyện, La Cường đã có chút động tâm. Cảm tình mặc dù vẫn khó có thể tiếp nhận, nhưng lý trí đã có chút thừa nhận thân phận Sở Thiên Hàn này. Nhưng mà lúc này xem ra, sự tình dường như không đơn giản như vậy …… - Attila, ngươi nói nhảm gì đấy? Sở Mông viễn nắm lấy vai La Cường, chỉ vào mái tóc dài màu vàng của Attila nói: - Thiên Hàn, con hãy nhìn tóc và mắt của Attila. Con là một người da vàng, đào đâu ra một người cha tóc vàng mắt xanh như thế? Sở Mông Viễn ta mới chính là phụ thân chân chính của con! Attila cười lạnh nói: - Fred, cha tóc đen sinh ra con tóc đen, đây là quy luật của loài người. La Hùng hẳn là đã lưu lại ly hồn phân thần kính cho con, con hãy tự nhìn vào kính xem, có phải là loài người hay không? Tại chủng tộc của chúng ta, cha tóc vàng sinh ra con tóc đen là chuyện quá bình thường! La Cường bị bọn họ trái một câu, phải một câu, nói đến đầu óc hồ đồ. Hắn hét lớn một tiếng: - Tất cả im đi, nghe ta nói! La Cường từ trong bao tay lấy ra di thư của phụ thân mình, ném cho Sở Mông Viễn. Chờ đến khi hắn cùng với Attila đã xem xong, liền vỗ vỗ vào cái rương đem từ mật thất ra, nói: - Đồ vật bên trong đã bị Mạc Ngôn cầm đi, ta không biết chuyện năm đó giữa cha ta và các người, càng không biết trong rương có cái gì? Các ngươi ai có thể nói cho ta biết rõ ràng không!? “Mạc Ngôn!?” Sở Mông Viễn và Attila sắc mặt đều có chút khác thường. Một lúc lâu sau, Attila giành nói trước: - Chuyện xúc phạm Nhã Lan nữ thần rất phức tạp. Chỉ là Fred, ta có thể nói cho con biết, trong cái rương này có một kiện ngọc khí, một tấm gương, cũng là thứ ta vừa nhắc đến, ly hồn phân thần kính có thể tra xét nhân luân dị chủng! Chúng đều là bảo vật do tổ tiên của ta và con lưu lại, năm đó cùng với con giao cho La Hùng! - Attila, nhiều năm không gặp, da mặt ngươi càng lúc càng dày đấy! Sở Mông Viễn trào phúng nói: - Trong rương hẳn là có một kiện ngọc khí, cùng với một dị thú bị phong ấn. Tất cả đều là của Sở gia ta năm đó cấp cho Thiên Hàn! Hai người lại tiếp tục cãi vã, bên nào cũng cho là mình đúng. La Cường trái nhìn Attila, phải nhìn Sở Mông Viễn, bất đắc dĩ lắc đầu. Sở Mông Viễn ngữ khí bắt đầu cứng rắn: - Attila, ngươi là thủ vệ thần đồ cấp tám, ta chỉ là thủ vệ thần đồ cấp sáu …… Xem ra, ngươi muốn dùng sức mạnh áp chế ta, cường hành đoạt đi Thiên Hàn phải không? Hừ, nhưng hôm nay bảy huynh muội chúng ta đều ở đây, ngươi không thể đánh lại bảy người chúng ta liên thủ đâu! La Cường trong lòng chợt động, bất giác đưa mắt nhìn Attila. Phụ thân khi còn sống đã từng nói qua, muốn cho Nhã nhi hồi phục được mười phút, cần phải có thần tứ lực cấp độ vừa khớp với Attila, thủ vệ thần đồ cấp tám! Attila cười lạnh nói: - Ta đánh không lại bảy người cá ngươi liên thủ? Được, hôm nay ta sẽ thử một lần …… Fred, theo cha về nhà! Thanh âm của Attila từ xa vang đến, hai chữ “về nhà” vừa ra khỏi miệng, hắn đã lắc mình đến phía trên La Cường. Hắn đưa bàn tay ra lăng không nắm lại, bàn tay đột nhiên biến thành năm sợi dây mây dài, tạo thành một tấm lưới chụp xuống La Cường! Đây là …… thần năng của Thực Vật thần chúc. Attila là Thực Vật thủ vệ thần đồ cấp tám! Sở Mông Viễn bên cạnh lạnh lùng cười, đột nhiên đưa tay khẽ rít lên, một bức tường không khí vô hình đột nhiên ngăn cản tất cả dây mây của Attila. Sở Mông Viễn là Khí thần chúc Ngưng Cố hệ, thủ vệ thần đồ cấp sáu! - Attila, đừng trách ta không niệm tình huynh đệ. Lão thất, mở tĩnh âm thần lực trường, những người khác giết chết Attila cho ta! La Cường mở to mắt nhìn. Con mẹ nó, để đoạt nhi tử hai huynh đệ lại có thể trở mặt với nhau, chiến đấu sống chết. Chính mình …… quan trọng đến như vậy sao? Nhìn những dây mây cùng với bức tường không khí đan nhau trước mặt mình, La Cường vội vàng lùi lại. Lúc này Sở Mông Viễn quát lớn: - Attila, có bản lĩnh thì theo ta lên trời, đừng làm bị thương Thiên Hàn! - Được! An nguy của Fred là quan trọng nhất! Attila liếc nhìn La Cường, đột nhiên đạp chân lên tường viện, nhún người nhảy lên. Đồng thời hai tay của hắn cùng giơ lên, dây mây đầy trời linh hoạt bao vây bảy người Sở Mông Viễn. - Fred, không bằng để ta giữ chân bọn chúng, con hãy trở về thành chủ phủ trước. Chờ ta giải quyết Sở Mông Viễn xong sẽ đến tìm con! Attila cũng Sở Mông Viễn lần lượt bay lên trời. Sáu vị đệ muội của Sở Mông Viễn cũng bị dây mây cuốn lại, bị ép phải bay lên ứng chiến …… Nhìn qua, bọn họ quả thật đều rất lo lắng cho an nguy của La Cường. Chỉ có tấm lòng thương con của bậc cha hiền, không có ý đồ gì khác! La Cường nhìn những bóng người như lưu quang loé lên trên bầu trời, ánh sáng tỏa khắp Vọng Nguyệt thành giống như ban ngày …… Đột nhiên hắn sờ sờ cằm, trong lòng thầm nghĩ: “Còn chờ cái rắm á! Tình huống không rõ ràng, trốn về thành chủ phủ gọi vệ đội bảo tiêu mới là chính xác nhất!” La Cường nhún người nhảy lên tường viện, nhìn những nóc nhà để phân biệt phương hướng, lập tức chạy về thành chủ phủ. Một bước, hai bước, ba bước …… La Cường đột nhiên cảm thấy cước bộ nặng nề, liền cúi đầu nhìn xuống. Hai chân hắn không biết từ lúc nào đã bị một vòng dây mây quấn chặt lấy. Dây mây này dường như có linh tính, quấn lấy La Cường lập tức lao về hướng bầu trời đêm phía đông nam! Attila không có ở đây, nhưng dây mây của hắn lại có thể bắt người từ khoảng cách xa …… La Cường cũng không hiểu rõ chi tiết, nhưng đây nhất định là bí pháp đặc thù của thủ vệ thần đồ cấp tám! Trên không trung, Attila cất tiếng cười lớn, phóng đến bên cạnh La Cường, điều khiển dây mây bay đi: - Sở Mông Viễn, không thấy lúc ta bay lên thì chân đạp vào tường viện hay sao? Trên bờ tường đã bị ta bố trí dây mây cạm bẫy, Fred chỉ cần đến đó thì đã của ta …… Ha ha, gặp lại sau nhé! Sở Mông Viễn đuổi không kịp, đứng giữa không trung phẫn hận đấm vào ngực, ngửa mặt lên trời thở dài: “Thiên Hàn, nhi tử của ta ……” Nhị đệ của Sở Mông Viễn, huyết đao Đỗ Khuyết nhìn về hướng bầu trời đêm trống rỗng, lãnh đạm nói: - Đại ca, bây giờ không phải là lúc oán thán. Năm đó huynh đã xúc phạm Nhã Lan nữ thần, chính là bởi vì vật trong lòng bàn tay trái La Cường. Bây giờ, chúng ta phải nghĩ biện pháp đoạt La Cường về. Nếu chậm trễ sợ rằng Attila sẽ lừa lấy vật đó từ trong tay La Cường! Sở Mông Viễn chậm rãi gật đầu: - Đúng vậy, không thể để món đồ ấy rơi vào tay Attila. Cũng may, Attila muốn lấy được vật đó cũng phải mất mấy ngày, chúng ta vẫn còn thời gian. Đi, quay lại Tinh La sơn, sau đó lập tức tổ chức nhân thủ truy lùng Attila! Lão thất, là người trẻ tuổi tự xưng là cầm sư Jake thở dài: - Đại ca, đoạt lấy vật trong lòng bàn tay trái La Cường là chuyện nhất định phải làm. Nhưng mà …… huynh đệ chúng tôi trong lòng thủy chung vẫn không rõ một chuyện, La Cường thật sự là nhi tử của huynh sao? Sở Mông Viễn nhún vai: - Hắn là nhi tử của ai không quan trọng, quan trọng chính là vật mà ba chúng ta đã xúc phạm Nhã Lan nữ thần mới lấy được ấy. Vật đó chỉ có phụ thân La Cường mới có thể sử dụng …… không phải sao? Giữa trời đêm, La Cường bị dây mây trói chặt, theo Attila nhanh chóng bay đi. Tốc độ của Attila cực kỳ nhanh, tiếng gió gào rít chung quanh đập vào tai La Cường, khiến cho hắn đầu váng mắt hoa. - Buông ta ra! La Cường liều mạng giãy dụa. - Fred, ta thật sự là cha con, ta sẽ không làm tổn thương đến con! Ha ha, đã đến ngoại ô Vọng Nguyệt thành rồi, tại nơi này ta đã chuẩn bị một không gian pháp trận, chúng ta sẽ rất nhanh sẽ rời khỏi Vọng Nguyệt thành. Đến lúc đó, không bị Sở Mông Viễn quấy rầy, ta sẽ đem tất cả mọi chuyện nói rõ ràng với con! Attila xác định phương hướng, thả người hạ xuống một phiến rừng rậm. Trong rừng có một tế đàn nhỏ lấp lánh quang mang màu trắng. Attila mang theo La Cường xuyên qua truyền tống trận, xuất hiện tại một dãy núi. Hắn phá hủy truyền tống trận, sau đó lại bay lên trời: - Fred, ở đây an toàn rồi, mau để cha …… nhìn xem tay trái của con ra sao? Những năm gần đây ta vẫn nhớ kỹ thương thế trên tay trái con! Nói đoạn, Attila dùng dây mây trói chặt La Cường, chụp lấy tay của hắn. La Cường trong lòng khẩn trương. Bây giờ vẫn còn chưa rõ Attila là người tốt hay xấu, vì vậy không thể làm hại hắn, vội la lên: - Đừng đụng vào tay trái của ta! - Ta là cha của con, không thể quan tâm đến thương thế của con sao? Attila ba phần tức giận, bảy phần sốt ruột, không cần thanh minh lập tức tháo găng tay của La Cường xuống, cầm lấy tay trái của hắn …… Đột nhiên, Attila sắc mặt cuồng biến, hắn chỉ cảm thấy thần tứ lực bên trong cơ thể tựa như sóng to gió lớn bị hút về phía tay trái La Cường. Bất quá, Attila không phải như Eddy House, hắn là thủ vệ thần đồ cấp tám, thần tứ lực không thể trong nháy mắt bị hút sạch! Thần tứ lực còn lại bên trong cơ thể Attila không ngừng chấn động, muốn đánh văng tay trái La Cường ra. Nhưng bàn tay ấy như hình với bóng phảng phất như mọc ra từ tay của hắn, bất kể như thế nào cũng không gỡ ra được. - Đáng chết, đây là cái gì? Thả ta ra! Attila nóng nảy, bàn tay kia chụm lại như một lưỡi dao chém mạnh vào cổ tay La Cường. Hiển nhiên là muốn chặt đứt tay trái La Cường để giúp bản thân chạy trốn! Thần tứ lực vượt hơn đẳng cấp bản thân quá nhiều mãnh liệt nhập vào cơ thể, tay trái của La Cường đau đến tê dại. Hơn nữa, sự đau đớn này quan quẩn trong bàn tay trái, sau đó bắt đầu lan tràn ra khắp toàn thân …… Cuối cùng, khi cơn đau tựa như một chùy đánh mạnh lên đầu, La Cường cũng thấy được Attila đang muốn chặt đứt tay trái của hắn. “Con mẹ nó!” La Cường vội vã buông tay trái ra. Lúc này hắn đang ở giữa trời cao, thân thể lại thụ thương do hấp thu thần tứ lực quá nhiều, vừa buông tay liền từ trên cao rơi thẳng xuống! Theo đó, thần tứ lực bên trong cơ thể Attila cũng không còn nhiều, không đủ để tiếp tục phi hành, cũng lảo đảo rồi rơi xuống. Hai người một trước một sau, bởi vì đang phi hành với tốc độ cực nhanh, khi rơi xuống đất khoảng cách cũng rất xa …… Ngày thứ hai, trong Vọng Nguyệt thành lưu truyền một tin tức kinh người, tân thành chủ La Cường trong lúc tìm kiếm bí tịch võ học của gia tộc đã bất hạnh mất tích giữa không gian loạn lưu hỗn loạn. Lúc này, bên trong thành chủ phủ dưới sự chỉ huy của La Đông bắt đầu triển khai tìm kiếm thành chủ. Còn Michelle của giáo đình ngạc nhiên cả nửa ngày, tiếp tục viết lên quyển sổ nhỏ màu lam: “La Cường là thiên tài hiếm thấy, không thể dễ dàng từ bỏ. Đề nghị giáo đình tăng cường tìm kiếm nơi hạ lạc của La Cường. Một khi La Cường trở về, lập tức tiếp tục khảo sát đối với hắn …… Viết xong, Michelle đứng giữa quảng trường lớn, đối diện là đại quân trực thuộc giáo đình vừa truyền tống đến. Hắn giơ tay hô lớn: - Xuất chinh, không chém được đạo sấm sét ấy, thề không trở về! Làm nổi bật gần mười vạn đại quân, không chỉ có trời cao xanh thẳm, dân chúng đến xem náo nhiệt, mà còn có pho tượng Nhã Lan nữ thần ở giữa thành vừa được tu sửa xong, cao lớn dị thường …… Từ đầu đến cuối, La Cường tại Vọng Nguyệt thành vẫn chưa từng thấy qua hình dáng của con mụ Nhã Lan ấy! La Cường cũng không biết những chuyện xảy ra sau này. Hắn nhanh chóng bị thần tứ lực tràn ngập cơ thể, chỉ nghe bên tai vang lên tiếng vọng của nước, liền ngất đi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang