[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 2 : Nữ thần đẹp nhất

Người đăng: fishscreen

Sáng sớm mưa bụi bay lất phất, nước mưa rả rích từ trên trời rơi xuống, gột rửa một tòa giáo đường màu đen cổ kính. Dưới cơn mưa, gần ngàn binh lính mặc giáp đen đang xếp thành hình chữ nhất phía trước cổng chính của giáo đường, hình thành một hàng rào dài hoàn toàn phong tỏa lối vào. Tất cả binh lính đều cầm trong tay trường mâu, mặc trên người chiến giáp màu đen đã hoàn toàn ướt đẫm, mặc cho nước mưa từ hai bên mặt chảy xuống. Tất cả đều giống như đang lâm phải đại địch, không dám có một chút lơi lỏng nào. Đối diện với binh lính là vô số những đầu người. Mấy vạn dân chúng cuồng nhiệt ngay từ sáng sớm đã vây kín cả đại giáo đường khiến cho một con kiến cũng không chui lọt được. Nếu như không phải binh lính cố hết sức ngăn cản, sợ rằng mấy vạn người này đã sớm phá nát cả cổng giáo đường ồ ạt xông vào bên trong rồi. Đây là cổng chính của giáo đường, còn tại con đường nhỏ ở cổng sau, tương tự cũng có một đội binh lính phong tỏa nghiêm ngặt, đề phòng có người từ nơi này lén xâm nhập vào giáo đường. Mà trong lúc này, lại có hai vị thiếu niên đang nghênh ngang từ con đường nhỏ đi thẳng tới cổng sau của giáo đường. Khi một vệ binh bước lên ngăn cản, một vị thiếu niên trong số đó liền đưa lệnh bài trong tay ra, vệ binh kia lập tức khẽ cúi chào, tránh đường cho hai người đi qua. Hai vị thiếu niên dễ dàng đi đến cổng sau mà không gặp bất cứ trở ngại gì. Một người đưa tay đẩy cửa ra, một người khác lại lo lắng kéo tay hắn lại. - La Cường, chúng ta làm như vậy có đúng không? Mặc dù phụ thân của ngươi là thành chủ đại nhân, nhưng mà bây giờ mấy vạn dân chúng đều đang ở tại quảng trường dầm mưa chờ đợi, còn chúng ta thì lại lạm dụng tư quyền, giả mạo nhân viên công tác tiến vào giáo đường. Cái này… có khi nào dẫn đến công phẫn hay không? Thiếu niên được gọi là “La Cường” khoảng chừng hai mươi tuổi, tóc đen áo trắng. Hắn đưa mắt nhìn đồng bạn của mình, đưa tay trái có mang một chiếc găng tay màu đen lộ ngón, chỉ chỉ về hướng bầu trời phía đông nam. Nơi đó mây đen đã bắt đầu chuyển động, ẩn ước còn có vài tia điện quang. - Thấy không? Mưa to gió lớn sắp kéo đến rồi. Senna, ngươi là bằng hữu mà ta tin cậy nhất, bây giờ ngươi muốn theo thiếu thành chủ lạm dụng tư quyền tiến vào giáo đường, hay là thích cùng với đám người kia dầm mưa dãi nắng đứng ngoài cửa mà đợi? Đồng bạn của La Cường cúi đầu suy nghĩ một chút, rụt rè cùng với La Cường tiến vào giáo đường, trong miệng còn lẩm bẩm: “Quên đi, vì để nhìn thấy hình dáng của nữ thần đẹp nhất, ta đành phải liều một phen vậy…” La Cường và đồng bạn của hắn đều là đệ tử của Thần học viện, đều là những tông giáo tín đồ thành tâm, ừm, ít ra là bên ngoài cũng như vậy. Tông giáo mà La Cường thờ phụng có tên là Nhã Lan thần giáo. Cái tên cũng như ý nghĩa, vị thần tôn quý nhất trong tông giáo là Nhã Lan nữ thần. Nghe nói, Nhã Lan nữ thần là người xinh đẹp nhất trong số các vị nữ thần, thiên tư quốc sắc, nghiêng nước nghiêng thành. Nam nhân chỉ cần nhìn thấy nàng một lần, ngay lập tức sẽ quên mất tất cả những gì thuộc về phàm tục, cả đời chỉ ái mộ một mình nữ thần mà thôi. Có điều, thần luôn luôn là cao cao tại thượng, thần bí vô cùng. Nhã Lan mặc dù theo như truyền thuyết là nữ thần đẹp nhất trên đại lục, nhưng đối với tuyệt đại đa số nam nhân mà nói, dung mạo của nàng vẫn là một bí ẩn lớn nhất. Cho dù là La Cường, hắn thờ phụng Nhã Lan thần giáo đã nhiều năm, nhưng vẫn không hiểu rõ nữ thần rốt cuộc là xinh đẹp đến mức nào. Nữ nhân càng thần bí thì lại càng thu hút sự tò mò của nam nhân, đây là chân lý ngàn đời không thay đổi. Cho nên La Cường cũng giống như tuyệt đại đa số nam nhân khác, vô cùng khát vọng có thể một lần nhìn thấy hình dạng của nữ thần. Hôm nay, cơ hội này cuối cùng cũng đã đến. Cách đây không lâu, các đại nhân vật của Nhã Lan thần giáo đã lập ra một kế hoạch truyền giáo. Bọn họ đã thỉnh cầu giáo đình điêu khắc một bức thần tượng theo như khuôn mẫu của nữ thần, sau đó tổ chức nhân thủ mang theo bức thần tượng tôn quý này diễu hành toàn đại lục. Theo như bọn họ nói, hành động này là để cho những bình dân ở khoảng cách gần cảm nhận được ân điển nữ thần, theo đó tăng cường sức ảnh hưởng của Nhã Lan thần giáo. Bất quá dưới cái nhìn của La Cường, cái loại diễu hành này căn bản là đã cho hắn một cơ hội để biết rõ hình dáng của nữ thần. Đợi đến hai tháng sau, cũng là hai tháng chờ mong, La Cường rốt cuộc đã đợi được đến ngày mà đoàn diễu hành đi qua Vọng Nguyệt thành, nhưng mà… Chỉ còn một ngày nữa là đến ngày diễu hành của nữ thần tại Vọng Nguyệt thành, trong khi đó người muốn nhìn thấy chân dung của nữ thần thì lại có đến mấy vạn. Chỉ cần nhìn mới sáng sớm đã có vô số người chen chúc trước cổng giáo đường, La Cường và đồng bạn của hắn không thể không thừa nhận, dưới tình huống này nếu như sử dụng thủ đoạn thông thường, bọn họ căn bản là không có biện pháp nào chen được vào giáo đường để nhìn dung mạo của nữ thần. Có điều hoàn hảo là La Cường vẫn còn có thủ đoạn phi thường, bởi vì hắn chính là con trai của thành chủ Vọng Nguyệt thành. Mới đầu, La Cường định lợi dụng quyền hành của phụ thân mình để trực tiếp tiến vào giáo đường, đến gần quan sát pho tượng nữ thần. Nhưng ý định này của hắn đã không thành, bởi vì thủ vệ bên trong giáo đường đều là những người đi theo tháp tùng thần tượng, tất cả đều là vệ đội tinh anh của giáo đình. Những thủ vệ trực thuộc giáo đình này địa vị cao quý, căn bản là không hề để một thành chủ nhỏ bé của Vọng Nguyệt thành vào mắt, càng không cần phải nói đến một tên thiếu thành chủ như La Cường. Bọn họ nói: “Trước thời gian diễn ra diễu hành, ngoại trừ những nhân viên công tác bên trong, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào giáo đường. Nếu không, đó chính là bất kính đối với Nhã Lan nữ thần!” La Cường cũng biết những thủ vệ này nhất định chính là cuồng tín đồ trong truyền thuyết. Mà cuồng tín đồ, có nghĩa là chỉ cần bọn họ còn sống, tuyệt đối sẽ không cho phép một kẻ nào phá hủy quy củ. La Cường hậm hực lui ra ngoài cửa giáo đường. Có điều là khi vừa xoay người, hắn lại nhớ đến một câu “nhân viên công tác bên trong”. La Cường về nhà tiện tay cầm một khối lệnh bài của thành chủ phủ, sau đó dẫn theo người bạn thân Senna, dưới danh nghĩa “thành chủ phủ phái đến, đến đây hiệp trợ diễu hành”, đường hoàng theo cửa sau trở lại. Lúc này đây, hắn đã thành công tiến vào bên trong giáo đường. La Cường đi vào bên trong giáo đường, nhìn một bức tường vừa quét vôi trắng xóa, nhỏ giọng nói với đồng bạn: - Senna, chúng ta bây giờ là nhân viên công tác do thành chủ phủ phái đến, không phải là đệ tử của Thần học viện. Trong lúc ngươi nói chuyện ngàn vạn lần đừng có mở miệng ra là giáo thụ, ngậm miệng lại là đạo sư. Nếu không, thân phận của chúng ta sẽ bị lộ đấy biết không? Senna hoảng sợ gật gật đầu. Lúc này, có mấy vị Hồng bào lão nhân bên cạnh hành lang bước ra. Senna vừa nhìn thấy, liền vội vàng trốn sau lưng La Cường. La Cường nhanh chóng đi đến trước mặt, đưa lệnh bài của phụ thân mình ra, khiêm tốn nói: - Nguyện Nhã Lan nữ thần phù hộ thế nhân! Các vị đại nhân, chúng ta là nhân viên công tác do thành chủ phủ phái đến để hiệp trợ diễu hành, xin ngài hãy kiểm tra lệnh bài! Một lão nhân trong số đó ngạc nhiên nhìn La Cường, nhíu mày nói: - Chúng ta không hề có yêu cầu hiệp trợ. La Cường lên tiếng giải thích: - Đại nhân, Vọng Nguyệt thành là nơi xa xôi hẻo lánh. Khẩu âm nói chuyện của dân cư ở nơi này có chút khó hiểu, có rất nhiều từ địa phương. Thành chủ lo lắng khi các vị đại nhân hành lễ sẽ khiến cho bình dân không hiểu được, không may xảy ra hiểu lầm gì đó, cho nên mới lệnh cho hai người chúng tôi đến đây, để làm phiên dịch khi các vị đại nhân giảng giải giáo nghĩa của nữ thần! Lão nhân gật gật đầu, cầm lấy lệnh bài xem qua một chút, liền phân phó: - Đã như vậy, các ngươi hãy đi cung phụng pho tượng nữ thần ở chánh điện. Đợi sau khi diễu hành bắt đầu, hãy đến gặp người hướng dẫn của giáo đình để nhận nhiệm vụ phiên dịch! La Cường trong lòng vui vẻ. Nhã Lan nữ thần thân ái, Nhã Lan nữ thần xinh đẹp nhất đại lục, cuối cùng đã có thể nhìn thấy hình dáng của nàng rồi! La Cường liền ổn định lại thần thái khiêm tốn. Hắn lén đẩy Senna, hai người liền xoay mình tiến vào hành lang đi đến chánh điện. Mà ngay lúc này… Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang