[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 11 : Nhã nhi nữ nhân…

Người đăng: Mr.Lookluck

La Cường trong lòng máy động. Mẹ nó, chẳng lẽ chỉ vì thuận miệng nói dối một câu mà lại bị đưa tới giáo đình thẩm vấn hay sao? May mắn là vừa rồi mình nói chuyện ngữ khí mơ hồ, ngôn từ úp mở. Cho dù giáo đình thật sự có điều tra, bản thân mình cũng có thể một hai chối phắt đi. Nghĩ đến đây, La Cường tạm thời đem chuyện thiên phú bỏ sang một bên. Hắn lấy cớ trong nhà vẫn còn có chút chuyện riêng tư, vội vã rời khỏi phòng viện trưởng. Vừa mới ra khỏi cửa, La Cường thấy trong hành lang không có người, liền giơ cánh tay trái lên, nhỏ giọng hỏi: “Nhã nhi, tối hôm qua ngươi trốn đi đâu thế? Ta tìm ngươi rất lâu, thiếu chút nữa thì đã nghĩ chuyện của ngươi chỉ là một giấc mộng thôi đấy.” “Chủ nhân, xin thứ lỗi cho Nhã nhi đã không trả lời! Nhưng mà… Nhã nhi thật sự là gặp phải chuyện nghiêm trọng, cho nên mới không kịp hồi đáp lại ngài.” La Cường chợt nhớ lại, hôm qua vào lúc giao lưu lần đầu tiên, Nhã nhi đã từng nói, khi nàng hạ xuống thì gặp một chút phiền toái nào đó, phải tạm dừng trao đổi để kiểm tra. Nhưng khi đó hắn lại hoàn toàn dắm chìm trong mỹ mạo của Nhã nhi, căn bản là không hề để ý đến những lời này. Hôm nay xem ra, Nhã nhi thực sự gặp phải rắc rối không nhỏ. La Cường âm thầm tự trách chính mình, mẹ nó, thật sự là quá vô tâm mà! Mà đúng lúc này, trong hành lang phía đối diện bỗng nhiên có một thân ảnh mập mạp đang vội vã chạy đến, khiến cho La Cường hoảng hốt vội vàng hạ cánh tay bên miệng xuống. Đến khi hắn định thần nhìn lại thì tâm trạng mới nhẹ nhõm, người đến hóa ra lại là bạn thân của hắn Senna. - La Cường, ta cũng vừa mới nghe nói chuyện ngươi bị khai trừ. Đáng chết thật, bây giờ tính sao? Senna đến bên cạnh La Cường, mắt liếc trộm cửa phòng đã đóng của viện trưởng, nhỏ giọng quan tâm hỏi. Hôm qua, trước lúc giáo đường bị sụp đổ, Senna đã rời khỏi chánh điện nên may mắn tránh thoát tai kiếp. Sau đó lại còn giúp đỡ vệ binh cứu La Cường trong đống phế thải. Sau khi La Cường được “hộ tống” trở về thành chủ phủ viết báo cáo, Senna cũng tự đi về nhà. Nhưng hắn quả thật không ngờ được, hôm nay vừa mới đến trường đã nghe được tin La Cường bị khai trừ, liền vội vàng chạy đến. Phụ thân của Senna là tổng đốc, cấp bậc đại quý tộc, địa vị so với Donald viện trưởng cũng không thấp hơn bao nhiêu. Hắn nghĩ có lẽ sẽ có thể dựa vào danh vọng của cha mình để xin tha cho La Cường, liền nhỏ giọng nói: - Ngươi yên tâm, ta đã viết thư cho cha rồi, không bao lâu nữa phụ thân ta sẽ có thể đến giúp ngươi! La Cường trong lòng ấm áp. Bạn tốt khó tìm, bạn tốt có nghĩa khí thì lại càng khó tìm hơn nữa. Hắn nhướng mày cười nói: - Này mập, ngươi xem thử bộ dáng của ta có giống như bị khai trừ hay không? Hê hê! Ta bây giờ có chút việc gấp, để đến khi tan học ta sẽ đến tìm ngươi nói chuyện. Senna nhìn thần thái của La Cường, trong lòng biết là hắn vẫn bình an, liền kéo tay dẫn hắn đến một góc, cười khiến cho các nếp mỡ béo trên mặt đều nhăn lên: - Chỉ cần không bị khai trừ thì chuyện gì cũng có thể nói được. Ta sẽ viết thư lại nhắn nhụ thân không cần tới cứu ngươi nữa… Này, đừng vội đi chứ! La Cường, hôm qua xui xẻo gặp phải chuyện giáo đường sụp đổ, ngươi còn chưa thấy rõ dung mạo của nữ thần phải không? Hà, ngươi thật là quá đen đi, bất quá để ta đem dung mạo của nữ thần nói rõ cho ngươi biết. Nhã Lan nữ thần có mái tóc màu trắng bạc… Senna đúng là tâm tính thiếu niên. Sau khi biết tin La Cường bình an, sắc tâm bắt đầu nổi lên, không ngừng lải nhải hình dung lại hình dáng của nữ thần đẹp nhất. Nhưng lúc này La Cường nghe được giọng nói lo lắng của Nhã nhi: “Chủ nhân, Nhã nhi thật sự không muốn quấy rầy chuyện của ngài. Nhưng Nhã nhi phải nói rằng, lần này Nhã nhi trở về chỉ có thể duy trì trong vòng khoảng mười phút đồng hồ mà thôi. Vì có chuyện cần giải thích rõ ràng với ngài, xin ngài hãy nhanh chóng tiến vào Mộng Ảo Tinh Hải!” La Cường khẩn trương, cũng bất chấp cả chuyện lắng nghe dung mạo của nữ thần mà mình sáng nhớ chiều mong. Hắn liền đẩy Senna sang một bên, ba chân bốn cẳng chạy biến đi: - Mập à, ta còn có việc gấp, chuyện dung mạo nữ thần để sau hãy nói đi! Senna ngơ ngẩn nhìn theo bóng lưng La Cường, gãi gãi đầu thầm nghĩ: “Sao đột nhiên lại không có hứng thú đối với dung mạo nữ thần nữa vậy? Hôm qua tiểu tử này vẫn còn mê mẩn đến độ lén trộm lệnh bài chỉ để được xem chân dung của nữ thần cơ mà.” Sau khi tiến vào Mộng Ảo Tinh Hải, thân thể của La Cường sẽ rơi vào trạng thái giả chết, cho nên hắn vừa chạy vừa tìm nơi có thể thu xếp được thân thể của mình. Rất nhanh, trong góc tòa giáo học hắn đã tìm được một gian nhà kho nhỏ vắng vẻ. “Đinh” một tiếng, hắn nhốt mình vào trong, vội la lên: “Nhã nhi, mang linh hồn ta đi thôi!” Cảnh sắc trước mắt liền biến đổi, La Cường lại đi đến không gian thần bí tráng lệ bao la. Lần đầu tới nơi này, hắn chỉ cảm thấy tất cả đều là mộng ảo, nhưng lại nhìn thấy trước mặt nửa tấm thân gần như trần trụi của Nhã nhi. Hắn đã trấn định rất nhiều, cũng buông thả rất nhiều. La Cường lần đầu tiên chính thức hân thưởng dung mạo của Nhã nhi. Tóc dài màu trắng bạc, dung nhan kiều mị, dáng người uyển chuyển vẫn giống như hôm qua gặp mặt. Chỉ có điều, La Cường lúc này lại có thêm phát hiện mới. Ở mi tâm của Nhã nhi có một điểm màu đen bạc xen lẫn với đồ án ngôi sao sáu cánh, lớn bằng giọt nước mưa, óng ánh và lóe ra quang mang, khiến cho thiếu nữ này càng tăng thêm vài phần mị lực thần bí, càng trở nên xinh đẹp động lòng người. “Chủ nhân, hoan nghênh ngài tiến vào Mộng Ảo Tinh Hải!” Nhã nhi giang hai tay, khẽ cúi người, tấm lụa mỏng theo đó lay động. Trước mắt la Cường nhất thời xuất hiện một mảnh xuân quang vô hạn. Hắn nuốt nước bọt ừng ực, cổ họng khô khốc, giọng nói cũng khô cứng có chút khác lạ. Ánh mắt Nhã nhi quái dị nhìn La Cường, lạnh nhạt nói: “Chủ nhân, bây giờ hoóc-môn (hormone, kích thích tố) nam tính của ngài quá mạnh. Nhã nhi phải nhắc nhở chủ nhân, Nhã nhi chỉ là một hình ảnh hư ảo do chương trình trung tâm tạo ra trong Mộng Ảo Tinh Hải mà thôi, không phải là một nữ nhân đáng để cho người bài tiết nhiều hoóc-môn như vậy!” Cái mặt dày của La Cường cũng phải đỏ lên, vừa xấu hổ lại vừa cảm thấy có một chút mất mát. Đúng vậy, Nhã nhi chỉ là một trí thông minh nhân tạo mà thôi. Mẹ nó, tại sao nàng lại chỉ là một trí thông minh nhân tạo cơ chứ? Nhã nhi khôi phục vẻ tươi cười, tiếp tục nói: “Vì để chứng minh Nhã nhi không phải là một nữ nhân, đồng thời cũng để giải thích vấn đề Nhà nhi đã gặp, Nhã nhi quyết định sẽ đem kết cấu của mình giảng giải cho ngài biết!” Nói xong, tay phải của Nhã nhi nhẹ nhàng quét qua tinh không trước mặt, một bản điện tử ghi đầy số liệu và đồ án hiện ra trước mặt La Cường. Những số liệu này rất phức tạp, nhưng đồ án thì lại vô cùng đơn giản, chỉ có ba phần. Một phần là quang cầu màu bạc, một viên lục mang tinh màu đen, còn có một hộp đen bốn cạnh. Xem tỉ lệ trên đồ án, thể tích thực tế của ba đồ vật này đều chỉ nhỏ như đầu ngón tay cái, hoàn toàn có thể đồng thời đặt trong tay trái La Cường. “Chủ nhân, quang cầu này, lục mang tinh cùng với hộp đen cộng lại hợp thành Nhã nhi. Chúng chính là cơ quan cải tạo của Nhã nhi, nguồn năng lượng chủ thể cùng với hộp đen chứa đựng bản đồ gen của cơ thể thần tộc!” Nhã nhi giải thích: “Kỳ thật, công việc Nhã nhi muốn làm cực kỳ đơn giản, chính là lấy các số liệu bản đồ gen của cơ thể thần tộc trong hộp đen, dựa vào các số liệu này như là thông tin cơ sở, thông qua cơ quan cải tạo để cải tạo ngài trở thành thần vương hoàn mỹ. Mà quá trình này lại đòi hỏi phải có năng lượng, do nguồn năng lượng chủ thể cung cấp.” La Cường suy nghĩ một lúc lâu. Sau khi hoàn toàn tiếp thu những tri thức mới mẻ, hắn gật gật đầu ý bảo mình hoàn toàn có thể hiểu được khái niệm này. “Nếu chủ nhân ngài đã hiểu được kết cấu của Nhã nhi, vậy thì Nhã nhi cũng có thể giải thích cho ngài hoàn cảnh khó khăn của mình… Chủ nhân, ngài còn nhớ hôm qua khi Nhã nhi rơi xuống thì có sấm sét hay không?” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang