[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 10 : Biến hóa sự chúc phúc của Nhã Lan nữ thần (Phần 3)

Người đăng: ngo_ngo

Donald vừa kinh hỉ vừa thất thố, còn La Cường thì lại cảm thấy buồn chán. “Thân thể ta biến hóa ngày càng rõ ràng, nhưng còn Nhã nhi? Nhã nhi thiên tư quốc sắc rốt cuộc đã đi đâu?” Thần tứ tinh toàn số một đã được đem đến phòng viện trưởng. Đây là tàng phẩm trân quý nhất của Emi Szell Thần học viện, cao bằng cỡ một người bình thường. Nếu như không phải phòng viện trưởng của Donald vô cùng xa hoa, cửa ra vào và cửa sổ đều rất lớn thì sợ là phải đập vỡ tường mới đưa được tinh toàn lớn như vậy vào bên trong. Hơn mười vị lão giáo sự có tri thức lý luận và kinh nghiệm phong phú cũng đến theo tinh toàn. Nhìn những mảnh thủy tinh trên mặt đất, một người kinh ngạc nói: - Đến cả tinh toàn số bốn cũng bị nổ tung… La Cường, thiên phú của La Cường rốt cuộc là mạnh đến mức nào? Donald vẻ mặt kích động nhìn các vị giáo sư, run giọng nói: - Các vị, tinh toàn số bốn nổ quá nhanh, ta thậm chí không có cơ hội nhìn thấy biến hóa bên trong… La Cường, ngươi hãy bắt đầu đi! Tất cả mọi người chú ý, bây giờ chúng ta cần phải xác định cho được thiên phú của La Cường! Tất cả giáo sư đều kinh ngạc. Nghe ngữ khí của viện trưởng thì… chẳng lẽ ông ta đối với tinh toàn số một trân quý nhất học viện, có cực hạn đo lường lớn nhất cũng không tin tưởng hay sao? La Cường buồn cười nhìn mấy lão đầu đang tròn mắt ngạc nhiên đứng đầy trong phòng. Hắn khẽ ho một tiếng, chậm rãi đưa tay đặt lên trên tinh toàn. Lúc này hắn vẫn như cũ sử dụng tay trái đại biểu cho Nhã nhi. Thủy tinh cầu cũng không lập tức nổ tung… Có điều, cũng chỉ là “không lập tức” mà thôi. Khi tay trái La Cường tiếp xúc với khối thần tứ tinh toàn cao bằng cả thân người này, bên trong liền vang lên tiếng rạn vỡ, một vết nứt xuất hiện, ngay sau đó là vết thứ hai, thứ ba… Những vết nứt từ từ xuất hiện, bên trong thần tứ tinh toàn phảng phất như xuất hiện tầng tầng những luồng khí hình gợn sóng. Những gợn sóng này cứ từng vòng từng vòng không ngừng khuếch tán ra bên ngoài. Cùng với những gợn sóng này, bên trong phòng viện trưởng còn vang lên tiếng đàn thanh thúy êm tai. Donald nhìn rõ biến hóa của thần tứ tinh toàn, cũng nghe được tiếng đàn. Đột nhiên thần sắc cuồng biến, hô lớn: - Nhã Lan thần chúc, thiên âm hệ. Là thiên phú vô song của Nhã Lan thần. Nữ thần tại thượng! Vừa dứt lời, một tiếng nổ lớn thanh thúy vang lên. Thần tứ tinh toàn lớn nhất, cũng có cực hạn đo lường cao nhất trong học viện đã nổ tung. Trên Thần Tứ đại lục có rất nhiều vị thần. Lực lượng của các vị thần này cũng không giống nhau. Vì thế, thần tứ lực mà họ ban cho nhân loại tự nhiên cũng bất đồng. Trong tình huống này, thần tứ lực cũng phân chia thành những thuộc tính khác nhau. Sự phân chia này kỳ thật rất đơn giản, chỉ là xác định thuộc tính của thần tứ lực. Chẳng hạn như, một người tín ngưỡng Thái Dương thần, lại được Thái Dương thần ban cho năng lực khống chế ngọn lửa, vậy thì thuộc tính thần tứ lực của hắn là Thái Dương thần chúc hỏa hệ. Nhã Lan nữ thần còn có một danh hiệu khác là Thần Âm nữ thần. Cái tên như ý nghĩa, thần lực của Nhã Lan nữ thần chính là khống chế và điều khiển các loại thanh âm. Nghe nói, trong các loại năng lực của Nhã Lan nữ thần, chiêu mạnh nhất có tên là… Thiên Thần Chi Âm. Donald kinh ngạc hô lên: - Ý nghĩa của Nhã Lan thần chúc thiên âm hệ, đó là bản thân La Cường có thần tứ huyết mạch để tu luyện Thiên Thần Chi Âm. Hơn nữa cường độ cấp bậc của loại huyết mạch này, chỉ có thể dùng một từ để hình dung, đó là “không thể so sánh”! La Cường xác định rõ ràng về biến hóa của cơ thể mình, sự lo lắng đối với Nhã nhi lại càng tăng thêm. Đang ảo não thì đột nhiên trong đầu hắn truyền đến một thanh âm thanh thúy êm tai. “Chủ nhân, Nhã nhi đã trở lại. Xin ngài hãy nhanh chóng thu xếp mọi việc chung quanh, Nhã nhi có chuyện quan trọng cần nói với ngài!” La Cường tinh thần rung động, liền đảo mắt nhìn, lúc này Donald và các vị lão giáo sư vẫn còn đang kích động nhìn những mảnh vụn đầy trên sàn. Hắn khẽ ho một tiếng, cười nói: - Viện trưởng, chư vị giáo sư, hôm nay ta đến đây, kỳ thật là muốn làm thủ tục thôi học… Donald vội vã chụp lấy tay La Cường, ngượng nghịu cười. Hắn cũng ý thức được là mình là đã thất thố, liền thuận thế ghé vào tai La Cường nói nhỏ: - Chất nhi, ngươi là người thông minh, là người có thể đem lại cho học viện và bá bá vinh dự lớn lao. Bá bá cũng không cần phải nói nữa… Ngươi lưu lại cho bá bá một chút mặt mũi, bá bá sẽ không xử tệ với một thiên tài ngươi đâu! La Cường cười cười, thầm nghĩ: “Lão mặt dày, ngươi thấy ta có thiên phú là lập tức đổi giọng, thu hồi lệnh khai trừ sao?” “Thôi bỏ đi, Donald dù sao cũng là viện trưởng được Nhã Lan giáo đình phái đến, quyền cao chức trọng, mình cho dù thế nào cũng phải chừa cho hắn một chút thể diện!” La Cường hắng giọng, tiếp tục nói: - Nhưng mà ta càng hy vọng được tiếp tục cống hiến cho học viện. Viện trưởng, xin hỏi ta còn có thể ở lại học viện tiếp tục học tập không? - Ha ha, đương nhiên là có thể rồi! Chất nhi, thiên phú của ngươi trong lịch sử của học viện cũng là cực kỳ hiếm thấy. Bá bá và mấy vị giáo sư còn muốn lập một kế hoạch để chuyên môn bồi dưỡng cho ngươi nữa. Donald lôi kéo La Cường đến góc tường, tránh khỏi lỗ tai của hơn mười vị giáo sư, nhỏ giọng nói: - La Cường, chất nhi thân ái nhất của ta! Hồ sơ sáu năm qua của ngươi có chút, có chút bất tiện, không bằng người khác. Nhưng ngươi không cần phải lo, bá bá sẽ giúp ngươi chỉnh sửa lại hết. Từ nay về sau, ngươi không phải lưu ban sáu năm do vô năng, mà là do “nguyên nhân thân thể” làm chậm trễ sáu năm học tập, được không? La Cường vui vẻ tạ ơn. Cái hồ sơ này sẽ theo hắn cả đời, sau này có bị Nhã Lan giáo đình kiểm tra thì cũng đã được Donald sửa đổi rồi. Không nghi ngờ gì, sửa đổi sổ sách về quá khứ không mấy tốt đẹp của La Cường, quả thật là đã cho hắn một nhân tình lớn. La Cường miệng thơn thớt bụng một bồ dao găm, phối hợp nói vài câu với Donald. Hắn trong lòng nhớ kỹ giọng nói lo lắng của Nhã nhi, liền đứng dậy cáo từ. Nhưng ngay lúc này, một vị lão giáo sư khuôn mặt cứng nhắc lại chặn hắn trước cửa. - La Cường, ngươi chưa thể đi được! Sự thật trong sáu năm qua đã chứng minh, ngươi căn bản là không có thần tứ huyết mạch. Thế mà hôm nay ngươi lại đột nhiên biến thành thiên tài Nhã Lan thần chúc thiên âm hệ, chuyện này không thể không làm cho người ta nghi hoặc… Nói cho ta biết, thiên phú của ngươi từ đâu mà có? La Cường ngẩn ra. Hắn trong lòng biết rõ, biến hóa của bản thân quá nửa là do Nhã nhi mang đến. Nhưng mà một khi hắn nói ra chuyện này, Nhã Lan giáo đình chắc chắn sẽ chém phăng tay trái của hắn xuống để nghiên xem Nhã nhi rốt cuộc là thứ gì. Nếu đã không thể nói thật, sự thật lại chứng minh biến hóa của mình không phải đến từ huyết mạch, vậy thì… đẩy sang cho Nhã Lan nữ thần hư vô mờ mịt là tốt nhất. Nghĩ đến đây, La cường liền gãi gãi đầu, nghi hoặc nói: - Đúng vậy, thiên phú của ta từ đâu đến nhỉ? Ai da, chẳng lẽ là… La cường đột nhiên vỗ trán, “cuồng hỉ” nói: - Viện trưởng, các vị giáo sư, hôm qua ta theo lệnh phụ thân đến hiệp trợ buổi triển lãm, đúng lúc lại gặp chuyện sấm sét phá hủy giáo đường. Mà khi ta thấy tượng của nữ thần bị hủy, đã… đã làm chuyện mà tín đồ của nữ thần nên làm. Chẳng lẽ lòng trung thành của ta đã làm Nhã Lan nữ thần cảm động, chúc phúc cho ta sao? - Ngươi nói là hôm qua ngươi xả thân bảo vệ tượng nữ thần, làm cho nữ thần cảm động, nhờ đó mà được nữ thần chúc phúc? Vị giáo sư ngỡ ngàng nhìn sang viện trưởng. Nguồn gốc của thần tứ lực mặc dù có hai khuôn mẫu, đó là được thần ban cho và di truyền, nhưng ngày nay việc chúng thần tự mình chúc phúc cho nhân loại là cực kỳ hiếm thấy. Nhất là những vị thần có ảnh hưởng rất lớn như Nhã Lan nữ thần, đã có hơn trăm năm rồi chưa từng coi trọng một nhân loại nào. Vì vậy, La Cường được nữ thần chúc phúc quả thật là một chuyện không thể tưởng tượng nổi. Nhưng ngoại trừ Nhã Lan nữ thần trực tiếp ban cho, quả thật không còn lý do nào để giải thích việc La Cường từ phế vật lại biến thành thiên tài. Donald gật gật đầu, thần sắc ngưng trọng: - La Cường, xem ra thiên phú của ngươi thật sự là do nữ thần trực tiếp ban cho… Bá bá ta chúc mừng ngươi! Có điều chuyện Nhã Lan nữ thần tự mình chúc phúc không phải là chuyện đùa, bá bá phải báo lại tình huống của ngươi với giáo đình. Trong khoảng thời gian này, ngươi phải tùy thời đợi giáo đình thẩm vấn, không được rời khỏi Vọng Nguyệt thành, hiểu chưa? Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang