[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 28 : Nam nhi không khóc (Phần 2)

Người đăng: ngo_ngo

Một người khác lắc đầu: - Không được, chuyện đêm qua tuyệt đối không thể lưu lại bất cứ hậu hoạn gì! Vì thiếu gia, chúng ta phải đem thi thể House tiêu hủy sạch sẽ. Nhìn sắc trời, nhiều nhất là đến giữa trưa cơn mưa này sẽ ngớt! Gia tướng đầu lĩnh cười đắc ý, mở miệng giáo huấn: - Các ngươi thật là ngu dốt! Trời mưa thì không thể đốt cháy thi thể hay sao? Xem ta đây! Nói đoạn, hắn lấy ra một thanh trường đao tùy thân, bắt đầu đào bới chỗ đất trước mặt. Gia tướng vừa đào vừa nói: - Nhìn thấy chưa? Chúng ta đào ở đây một sơn động nhỏ dài, sau đó đốt cháy thi thể của House bên trong, cho đến khi cháy sạch chỉ còn tro tàn ...... Hừ! Đến lúc đó chúng ta phá sụp sơn động thì cho dù là chúng thần hạ phàm cũng đừng mong tìm ra được thi thể của House! Mấy người còn lại đều vỗ vỗ trán tự giễu mình, tại sao lại không nghĩ tới biện pháp đơn giản như vậy? Tất cả đều rút bội đao ra, bắt đầu đào bới. Rất nhanh, các gia tướng đã dễ dàng đào ra một sơn động có thể chứa được thi thể, bên trong đốt lửa thiêu hủy thi thể của House. Mưa càng lúc càng lớn, đám gia tướng đều ướt như chuột lột, tâm trạng cũng có chút chán nản. Gia tướng đầu lĩnh nhìn thi thể house đã bị cháy sạch đến da tiêu thịt nát, không còn hình người, liền cười nói: - Cũng không sai biệt lắm, như vậy là đủ rồi. Các huynh đệ, chúng ta hãy phá sụp sơn động này, sau đó quay về phụng mệnh lĩnh thưởng! Sơn động nhỏ bị đám gia tướng đập phá, ầm ầm sụp đổ. Không lâu sau, đám gia tướng cũng rời khỏi vùng hoang sơn dã lĩnh đang mưa như trút nước này. Trong mưa gió bão bùng, bên dưới đám bùn đất lầy lội của hoang sơn, thi thể của người đứng đầu Emi Szell thần học viện – Eddy House, theo sơn động nhỏ đã bị chôn vùi bên trong lòng đất ...... Nhưng ngay lúc này, đạo bạch lôi vốn đã đi qua từ lâu lại hiện ra ở phía chân trời. Nó lượn quanh vài vòng, đột nhiên nhắm thẳng hoang sơn đánh xuống. “Oanh long!” Một tiếng nổ vang lên. Ngọn núi chôn vùi Eddy House bị sấm sét phá hủy, bùn đất bay tung tóe. Thi thể gần như bị tiêu hủy của Eddy House từ trong lòng đất bắn thẳng ra ngoài. Sấm sét lượn quanh thi thể của House hai vòng, giống như đang kiểm tra một thứ gì. Một lúc lâu sau, nó dường như rất hài lòng, lôi quang chớp lên vài lần, cuốn theo thi thể của House biến mất vào trong mưa gió. La Cường đội mưa chạy đến học viện. Lúc này viện trưởng Donald đã chờ tại phòng luyện công, vừa nhìn thấy La Cường liền mặt mày hớn hở, đưa giấy chứng nhận tham dự kỳ thi Nhã Lan tuyển chọn cho hắn. La Cường nhìn thấy tiêu ký của đội trưởng trên giấy chứng nhận, nghiêng đầu kỳ quái nhìn Donald: - Đội trưởng đội dự thi lần này là ta? “Cuối cùng cũng hiểu tại sao Eddy House đang đêm lại đến tập kích mình, thì ra đều là do trò quỷ của lão cùi bắp này!” Donald đắc ý gật gật đầu cười nói: - Chất nhi, không cần phải nói gì hết, cũng không cần cảm kích bá bá! Bây giờ ngươi chỉ cần nhận lấy giấy dự thi, đợi đến khi thi đấu, dẫn dắt các đồng học giành vinh quang về cho học viện và bá bá. Đó là sự cảm kích lớn nhất đối với bá bá rồi! “Cảm kích cái con mẹ ngươi ấy! House, xin lỗi ngươi, ngươi ở dưới âm phủ có linh thiêng, có oán hận thì hãy tính lên đầu lão cùi bắp Donald này nhé!” La Cường mặc dù trong lòng cảm thấy áy áy, nhưng việc đã đến nước này thì muốn tránh cũng không được. Hắn nhận lấy giấy dự thi, nghiêm túc nói: - Được rồi, bá bá, ta cũng không nói cái gì cảm kích nữa ...... Đúng rồi, Senna có chuyện nhờ ta chuyển lời cho bá bá. Ở nhà hắn xảy ra một chút biến cố, đêm qua hắn phải khẩn cấp trở về, có thể phải nửa tháng sau mới quay lại được! - Senna về nhà rồi? Đáng chết thật! Hắn cũng là đội viên tham dự cuộc thi Nhã Lan tuyển chọn, lúc này cần phải tập luyện phối hợp với toàn đội ...... Thôi quên đi, hắn cũng chỉ đi có nửa tháng, vẫn còn kịp! Donald oán thán vài câu, sau đó cũng không quan tâm đến chuyện của Senna nữa. Ánh mắt rạng rỡ nhìn chằm chằm vào La Cường, lớn tiếng nói: - La Cường, ngày nghỉ của ngươi đã kết thúc rồi! Bây giờ chúng ta sẽ tiếp tục khóa trình của ngươi. Trong nửa tháng, ta muốn ngươi phải có được thần tứ lực trường, trở thành học sinh cường đại nhất, đệ tam giai Nhã Lan vệ đồ! - Donald, khóa trình ngươi dạy La Cường phải tạm dừng một thời gian đã! Michelle bước vào phòng luyện công, bước chân nặng nề, sắc mặt âm trầm, trong tay nắm chặt một tập hồ sơ, phảng phất như trong hồ sơ có viết một tin tức kinh người khiến cho hắn vô cùng tức giận. Michelle cầm tập hồ sơ, “ba” một tiếng ném lên bàn, sắc mặt âm trầm lạnh lùng nói: - Rạng sáng nay, sấm sét lại xuất hiện tại Tinh La sơn mạch, lợi dụng bóng tối tập kích vào doanh trại của đại quân của giáo đình. Năm vạn đại quân, toàn bộ đã bị tiêu diệt! “Ông” một tiếng, La Cường đầu váng mắt hoa, trong đầu giống như bị một đạo sấm sét đánh vào. Hắn vội vã chụp lấy tập hồ sơ, la lên: - Còn phụ thân tôi thì sao? - Khi đạo sấm sét tập kích, La thành chủ đang ở gần Tử Thủy hồ bên trong Tinh La sơn mạch, tra hỏi dân cư địa phương, quan sát địa hình. Sấm sét đến quá đột ngột, La thành chủ muốn tránh không tránh được, bị lôi điện đánh trúng ngực ...... Còn về tình hình sau đó, ta chỉ có thể nói với ngươi, thi thể của ông ấy đã ngã vào trong Tử Thủy hồ! Michelle thanh âm lãnh đạm, bình tĩnh thuật lại tình huống La Hùng chiến tử, còn cả quá trình năm vạn đại quân toàn bộ bị tiêu diệt. Dường như, mất đi không phải là sinh mệnh của năm vạn người sống sờ sờ, mà chỉ là một con số vô nghĩa! Tập hồ sơ trong tay La Cường rơi xuống đất, nước mắt tràn ra khóe mắt. Hắn cắn môi, cố ngăn mình bật khóc ...... Phụ thân đã từng nói, nam nhi, không được khóc! Michelle lẳng lặng nhìn biểu hiện kiên cường của La Cường, cười cười, đưa cho hắn một cái bọc nhỏ: - Đây là di vật của La thành chủ, ngươi hãy cầm lấy đi! Phụ thân chết trận, tâm tình của ngươi ta có thể hiểu. La Cường, ta cho ngươi nghỉ mười ngày để xử lý việc tang. Hãy kiên cường lên! Một tháng sau, ta muốn thấy ngươi mạnh mẽ hơn gấp trăm lần, xuất hiện tại đấu trường Nhã Lan tuyển chọn, chiến thắng tất cả các đối thủ, được không? La Cường hai tay run rẩy cầm lấy di vật, cúi đầu nhìn vào bọc nhỏ, lên tiếng hỏi: - Thi thể cha tôi đâu? Không có thi thể, tôi làm sao lo liệu việc tang? - Ta đã nói rồi, thi thể của La hùng đã rơi xuống Tử Thủy hồ! - Ông nói ...... thi thể của cha tôi cũng không còn? La Cường lao tới, nắm chặt bả vai Michelle, trong lúc nóng lòng hắn sử dụng tay phải linh hoạt nhất cũng là thói quen từ trước: - Tại sao không vớt thi thể lên, chẳng lẽ những người khác đều trơ mắt nhìn thành chủ Vọng Nguyệt thành phơi thây nơi hoang dã hay sao? - La Cường, ngươi nói năng với Michelle đại nhân kiểu gì vậy? Donald vội vàng quát lên. - Ta có thể hiểu được tâm tình và hành động của La Cường hiện tại, cũng sẽ không tính toán với hắn! Michelle phất tay ra hiệu với Donald, thuận thế gỡ tay La Cường xuống: - La Cường, cũng không phải là giáo đình không muốn tìm vớt thi thể một vị anh hùng, nhưng năm vạn đại quân tất cả đều chiến tử, không phải chỉ có một mình cha ngươi thi thể không còn ...... Hơn nữa, bây giờ Tinh La sơn mạch nguy cơ trùng trùng, tìm kiếm thi thể cũng không phải là chuyện dễ dàng, giáo đình phải thông qua thảo luận thống nhất mới có thể thu xếp hợp lý. Ngươi cứ yên tâm chờ đợi một thời gian đi! “Thi thể không còn, thi thể không còn ......” La Cường hồn bay phác lạc không ngừng lẩm nhẩm. Đột nhiên hắn ngửa mặt lên trời gào lên: - Con mẹ nó! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang