[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 27 : Nam nhi không khóc (Phần 1)

Người đăng: ngo_ngo

La Cường trong lòng như có một cơn gió lạnh thổi qua. Hắn vốn xuất thân từ quân lữ thế gia, cũng đã từng vài lần tham gia quân trận quy mô nhỏ, đối với việc giết người thật ra không có gì quá lạ lẫm. Chỉ có điều, La Cường cùng với House mặc dù có cừu oán, tranh đấu mấy năm nay, nhưng loại cừu oán này dù sao cũng chưa đến mức không đội trời chung. Giết House, trong lòng hắn vô cùng khổ não. Gia tướng nhìn thấy La Cường sắc mặt không tốt, vội lên tiếng khuyên giải: - Thiếu gia, hôm nay là House chủ động khiêu khích, ngài không giết hắn, hắn cũng sẽ giết ngài. Loại chuyện như thế này không thể trách ai được ...... Hiện tại xin ngài phân phó, các huynh đệ nên xử lý thi thể House như thế nào? La Cường nhìn khuôn mặt bị bỏng nặng của Senna, hận ý trong lòng lại bộc phát, sự hối hận đối với việc giết House cũng giảm đi rất nhiều: - Còn có thể xử lý như thế nào đây? Nhân lúc đêm khuya, các ngươi hãy nhanh chóng đem thi thể House đi thiêu hủy, đừng để lại dấu vết nào! Nói xong, La Cường nhéo nhéo tay trái của mình, cẩn thận bổ sung: - Không thể đốt ở chỗ này! Con hẻm nhỏ này mặc dù vắng vẻ nhưng hai con đường ở ngoài đều là khu buôn bán. Nói không chừng trận chiến vừa rồi đã kinh động đến người khác ...... Chúng ta phải lập tức rời khỏi đây! Các ngươi hãy phân ra vài người, đem thi thể House ra hoang sơn ngoài thành tiêu hủy. Những người khác hãy theo theo ta, lập tức thu dọn dấu vết rồi mau chóng rời khỏi đây! Nằm trên cáng, Senna rên lên một tiếng. Hắn vừa vặn tỉnh lại, nghe được tiếng La Cường phân phó, lập tức run giọng nói: - House đã chết rồi sao? Nhanh, nhanh phái người đến doanh trại ở khu đổ nát! Nhìn một cái thì ai cũng có thể đoán được House chết trong tay chúng ta ...... Nếu như chuyện đêm nay mà bại lộ, cả ta và ngươi đều không thoát khỏi đại tội báng bổ thần! La Cường sai gia tướng nhanh chóng làm theo phân phó, sau đó cẩn thận chiếu cố Senna, an ủi nói: - Thằng mập, đây cũng không phải lần đầu tiên chúng ta làm loại mua bán này, ngươi cứ yên tâm tĩnh dưỡng đi! Senna làm sao mà yên tâm nổi. Hắn run rẩy sợ hãi dặn dò vài câu, đột nhiên đưa tay sờ sờ lên mặt: - Đau quá, mặt ta đau, mắt cũng đau ...... La Cường, có phải dung mạo của ta đã bị House hủy rồi không? La Cường buồn bã nhìn khuôn mặt cháy sém của Senna, trong lòng bất nhẫn, cười gượng nói: - Không có việc gì! Mặt ngươi cũng không phải giống như tay trái ta, chỉ cần tìm một lão tế tự có kinh nghiệm phong phú là có thể chữa trị tốt rồi. Ngươi đó, cứ coi như là giảm béo cho khuôn mặt đi! La Cường pha trò làm cho Senna cũng phải nhịn đau cười hắc hắc. Hắn thầm nghĩ, cũng đúng, House cho dù mạnh đến mức nào cũng chỉ là vệ đồ cấp hai, thương thế do hỏa diễm của hắn tạo ra tuyệt đối không phải là nan y không thể chữa trị. Bản thân mình nhất định sẽ không giống như La Cường, cả đời mang theo thương tật ...... Năm đó, khi La Cường bắt đầu hiểu chuyện, hắn thường xuyên bị người khác âm thầm cười nhạo vì tay trái tàn tật. Hắn không cam tâm, cũng đã từng mời tế tự đến chữa trị. Nhưng mà ...... cho dù là tế tự vĩ đại nhất đại lục, đối với tay trái của La Cường cũng đành bó tay không có biện pháp nào! Chỉ đơn giản là bị phỏng do lò lửa lại có thể gây ra thương tổn đến mức này hay sao? La Cường không biết, ông già hắn La Hùng cũng chỉ giải thích mơ hồ. Mỗi khi La Cường chất vấn, La Hùng lão gia tử chỉ biết cười khổ mà thôi ...... Sau khi thu dọn dấu vết của trận chiến, La Cường mang theo Senna, nhân lúc đêm tối chuồn thẳng về thành chủ phủ. Một mặt gọi quân y thân tín đến trị thương cho Senna, một mặt phái người đến khu đổ nát nghe ngóng tình hình. Suốt một đêm, hắn đều ở trong trạng thái phập phồng lo sợ, đi lòng vòng chung quanh diễn võ trường, trong lòng nóng như lửa đốt. Khi ánh mặt trời của ngày thứ hai bắt đầu ló dạng, gia tướng đi đến diễn võ trường bẩm báo. Thương thế của Senna đã ổn định, không có gì đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là có thể hồi phục như cũ. Tiếp đó cười hắc hắc: - Thiếu gia, ngài cứ yên tâm đi! Đêm qua, House và giáo công của học viện cãi nhau một trận, sau đó hắn lấy cớ muốn yên tĩnh, lén ra ngoài phục kích ngài. Không ai biết hắn đã đi đâu! La Cường lúc này mới trút được một nửa gánh nặng. Không ai biết House đã chết, vậy thì cũng có nghĩa là không ai có thể điều tra ra hành vi báng bổ thần của mình! La Cường lên tiếng hỏi: - Còn thi thể House thì sao? Gia tướng lên tiếng: - Mấy huynh đệ đã làm theo phân phó của ngài, đem thi thể House chuyển ra ngoại thành. Trên đường không gặp trở ngại gì, có lẽ lúc này đang hỏa thiêu tại hoang sơn. Chỉ có điều lộ trình khá xa, mấy huynh đệ chắc phải đến sáng mới có thể báo cáo lại cho ngài! Một nửa gánh nặng còn lại trong lòng La Cường cũng đã biến mất. Hắn thở phào một hơi, lên tiếng phân phó: - Chuyện này chỉ có ta, Senna cùng mấy huynh đệ bị thương đêm qua là biết thôi, hiểu chưa? Gia tướng thần sắc nghiêm túc, thấp giọng nói: - Thiếu gia, chúng tôi đều là những lão huynh đệ đã đi theo thành chủ hơn mười năm, tính mạng đều do thành chủ đại nhân ban cho. Không cần ngài dặn dò, chúng tôi cũng biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói! Ngừng một chút, gia tướng lấy trong người ra một cái bọc nhỏ: - Thiếu gia, đây là những thần tứ vật phẩm ngài lấy được tối qua, các huynh đệ đã thu thập lại cho ngài! La Cường nhận lấy cái bọc, khẽ liếc nhìn, hận không thể ngay lập tức thôn phệ thần lực ẩn chứa bên trong, để có thể gặp lại Nhã nhi mà hắn ngày đêm mong nhớ. Bất quá, những vật phẩm này cũng không giống như thần tứ tinh toàn, chúng đều có thuộc tính riêng. Căn cứ vào tin tức mà Nhã nhi lưu lại tối qua, xương tay hắn khi thôn phệ thần tứ lực Hỏa Diễm thần chúc của House đã bị thương nặng, lúc này thật sự không nên tiếp tục thôn phệ những vật phẩm có thuộc tính như thế này nữa. La Cường lên tiếng: - Kiếm mấy cái xẻng lại đây, sau đó phong tỏa diễn võ trường. Trước tiên chúng ta hãy đem những món đồ này chôn ở phía dưới mấy trụ đá! Hắn thầm nghĩ, chờ khi xương tay của mình hồi phục, thực lực tăng lên, sẽ từ từ thôn phệ đống bảo tàng này. Nếu không tay trái mình sợ rằng sẽ thật sự bị hủy mất! Đến khi mọi việc xong xuôi thì trời cũng đã sáng hẳn, một trận mưa to gió lớn ào ào trút xuống Vọng Nguyệt thành. Ngày nghỉ của La Cường cũng đã kết thúc, hắn phải lập tức quay lại học viện để tiếp tục cái kế hoạch bồi dưỡng thiên tài kia. Sau khi dặn dò gia tướng chăm sóc Senna, La Cường điều chỉnh lại một chút tâm tình, cố ra vẻ tươi cười nhảy lên lưng ngựa trở về học viện. Ngay khi La Cường vừa rời khỏi thành chủ phủ, từ chân trời phía đông nam ẩn ước lóe lên một đạo sấm sét. Đạo sấm sét màu tím này bên trong còn mơ hồ lộ ra màu trắng nhạt, nhìn màu sắc không khác gì đạo sấm sét đã phá hủy tượng nữ thần và nguồn năng lượng chủ thể của Nhã nhi. Chỉ có điều, hình dáng và uy thế của nó đã nhỏ đi rất nhiều. Bên trong mưa to gió lớn không mở nổi mắt, căn bản là không có ai chú ý đến một đạo bạch lôi nho nhỏ như vậy. Đạo bạch lôi này quét qua sơn mạch bên ngoài Vọng Nguyệt thành, nhanh chóng di chuyển, lướt qua từng ngọn từng ngọn hoang sơn. Trong một thung lũng tại một ngọn hoang sơn, những gia tướng cùng La Cường chiến đấu với House đêm hôm qua đang đứng dưới mưa, tất cả đều lắc đầu cười khổ. Trước mặt bọn họ là thi thể House đã trắng bệch. Một người oán giận nói: - Đáng chết thật, vất vả lắm mới đưa được thi thể House ra ngoài thành, vậy mà ông trời hết lần này đến lần khác cứ nhè lúc này lại đổ mưa to! Như thế này làm sao mà đốt cháy thi thể được? Hay là ...... chúng ta đem cái xác này chôn đại cho rồi? Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang