[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện

Chương 22 : Mạc Ngôn(Phần 2)

Người đăng: vivien

La Cường rùng mình một cái, âm thầm bĩu môi. Những lời nói của Mạc Ngôn, nếu là do người khác nói ra, La Cường nói không chừng còn nghi rằng hắn đang ám chỉ chuyện dung hợp với Nhã nhi. Nhưng là do Mạc Ngôn nói ra khỏi miệng, La Cường chỉ xem như là lời nói vô căn cứ của một lão thần côn! Trong mắt của La Cường, Mạc Ngôn chỉ là một kẻ miệng lưỡi trơn tuột, một lão thần côn ham ăn ham uống! Năm năm trước, vào ngày lễ thành nhân khi La Cường mười lăm tuổi, La Hùng lén dắt nhi tử đi kỹ viện, không ngờ trên đường về ngẫu nhiên lại gặp một người họ hàng xa, cũng chính là Mạc Ngôn. Lúc ấy, Mạc Ngôn nói rằng hắn đang đi du lịch bốn phương, vừa đúng lúc đi đến Vọng Nguyệt thành, thuận tiện đến quấy rầy La Hùng một bữa tiệc rượu. Tối hôm đó, trong lúc La Hùng đang chuẩn bị tiệc rượu, Mạc Ngôn đã chỉ vào tay trái của La Cường, nói thẳng rằng La Hùng đã mắc phải sự nguyền rủa của Nhân Luân chi thần, đã định sẵn là tuổi già cô độc suốt đời ...... Lúc ấy, La Cường cảm thấy tên Mạc Ngôn đang thao thao bất tuyệt này trông cực kỳ giống một lão thần côn chuyên lừa đảo kiếm cơm. Bất quá, La Hùng thì lại rất tôn trọng người họ hàng này, cùng hắn uống rượu trò chuyện đến hừng sáng. Đến lúc chia tay còn tặng cho Mạc Ngôn một số tiền lớn. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất mà La Cường giao lưu cùng Mạc Ngôn. Ngoài ra hắn chỉ biết Mạc Ngôn là một vị tông giáo khổ tu sỹ, vân du tứ phương, quan hệ thân thích với La gia thì bát can tử đả bất trứ. (1) (1) Quăng tám cái sào cũng không tới: Có nghĩa là rất xa, không liên quan. Tương tự như câu “đại bác bắn cũng không tới”. La Cường nhéo nhéo tay trái, cười nói: - Đúng ạ, chất nhi gần đây quả thật đã thay đổi rất nhiều, cũng có một chút thành tựu nho nhỏ ...... Thúc thúc, lần này người đến có chuyện gì không? Mấy tên gia tướng này thật đáng chết, lại không hề thông báo! Mạc Ngôn mỉm cười: - Ta là tới tìm phụ thân ngươi. Năm đó phụ thân ngươi đã cho ta một lời hứa, ta có thể không cần thông báo ra vào bất cứ nơi nào trong La gia. Hình như phụ thân ngươi cũng không có nhà, đúng không? La Cường trong lòng thầm mắng lão thần côn, cười cười giải thích chuyện cha mình phải tham gia viễn chinh bên ngoài. Đương nhiên, khi đề cập đến mình, La Cường đem những lời bịa đặt trước mặt Michelle nhắc lại y nguyên. Mạc Ngôn nghe nói La Hùng viễn chinh đến Tinh La sơn mạch, thần sắc đột nhiên có chút quái dị, gật đầu nói: - Đã như vậy, ta cũng phải đến Tinh La sơn mạch một chuyến. La Cường, nếu như ta không gặp được phụ thân ngươi tại Tinh La sơn mạch, vậy thì chừng nào ngươi gặp được La Hùng, nhờ nhắn lại rằng chuyện năm năm trước ta đáp ứng với hắn đã có chút manh mối rồi, bảo hắn cứ yên tâm! La Cường ngẩn ra. Năm năm trước ông già ủy thác cho Mạc Ngôn chuyện gì? Con mẹ nó, lão già này tại sao từ trước đến giờ vẫn không hề nhắc đến? Lúc này, Mạc Ngôn nói với La Cường muốn dùng minh hương để tế bái, nói người chết làm trọng, trước khi rời đi hắn muốn tế bái mười ba người quá cố của La gia. La Cường đương nhiên không thể cự tuyệt, tự mình mang những đồ tế bái đến cho Mạc Ngôn. Mạc Ngôn thắp hương, nhìn mười ba tòa linh vị, miệng niệm một đoạn tông giáo tế văn. Đột nhiên hắn thờ dài nói: - Vật đổi sao dời, cố giao hảo hữu ngày xưa nay đã trở thành linh vị ...... Ai, La Hùng, ngươi vẫn không thoát được sự nguyền rủa của Nhân Luân chi thần, đã được định sẵn là tuổi già cô độc suốt đời! La Cường cảm thấy tức giận. Ở đâu ra cái loại thân thích thế này, vừa đến cửa đã nói toàn lời xúi quẩy. Hắn không cứng không mềm nói với Mạc Ngôn: - Mạc thúc thúc, Ông già của con không hề cô độc cả đời. Chẳng lẽ con không phải là nhi tử của ông ấy, chẳng lẽ con không đủ hiếu thuận hay sao? Mạc Ngôn nhìn tay trái của La Cường, thản nhiên cười, xác nhận lại một lần nữa: - Ta tịnh không nói hề nói sai. Số mệnh của La hùng đã được định sẵn là không có người kế thừa! Kỳ thật, Mạc Ngôn nói những lời này có thể giải thích theo nhiều cách. Bất quá, La Cường lúc này chỉ nghĩ tới một loại trong đó. Hắn trong lòng tức giận, sẵng giọng nói: - Nói như vậy, thúc thúc người dự đoán con sẽ tuổi trẻ chết sớm, để cha con làm người đầu bạc tiễn người đầu xanh phải không? Mạc Ngôn cảm thấy bất ngờ, nhíu mày nói: - Năm năm trước, sau khi ta nhận xét về tay trái ngươi, đã cùng với cha ngươi đàm đạo một đêm. Chẳng lẽ, La Hùng tịnh không đem nội dung cuộc đàm đạo đó nói cho ngươi biết sao? La Cường lại ngẩn ra. Vào buổi tối đó năm năm trước, hắn thủy chung vẫn đắm chìm trong tư vị tuyệt vời từ nam hài biến thành nam nhân, căn bản không hề lưu tâm đến cuộc nói chuyện ấy. Sau đó, La Hùng cùng không hề nhắc tới chuyện cùng Mạc Ngôn đàm đạo, vì vậy La Cường tự nhiên cũng không biết hai người đã nói những gì. Mạc Ngôn nhìn vẻ mặt nghi hoặc La Cường, cười cười: - Nếu như La Hùng đã không nói, vậy thì ta cũng không tiện nhắc đến nữa. La Cường, tay trái của ngươi thật sự càng lúc càng thú vị. Ha ha, sau này có ngày gặp lại! Nói đoạn, thân hình Mạc Ngôn dần dần mờ đi. Trong nháy mắt, hắn tựa như một làn khói xanh biến mất khỏi sân sau. La Cường cả kinh. Năm năm trước, Mạc Ngôn không hề biến thành khói xanh rời đi như thế này, mà là say bét nhè, được La Hùng dùng xe ngựa đưa đi. Chẳng lẽ, Mạc Ngôn thực sự là một cao nhân hay sao? La Cường trong lòng cảm thấy kỳ quái. Bất quá, lúc này sắc trời cũng đã dần dần tối, Senna cũng đã được gia tướng dẫn đến. Vừa đến cửa hắn đã vui vẻ lên tiếng: - Ai da, huynh đệ của ta, rốt cuộc cũng đã gặp được ngươi rồi. Tên đáng chết, ngươi bây giờ nhất định là rất nóng lòng muốn biết dung mạo của Nhã Lan nữ thần như thế nào, có đúng không? La Cường cười cười nhìn Senna. Bất quá, hắn thập phần hiểu rõ tâm tư của Senna lúc này. La Cường thân mang nhiều loại kỹ xảo chiến đấu mạnh mẽ do Nhã nhi cộng hưởng, nhưng lại không dám để cho người khác biết, tư vị này giống như là mặc áo gấm đi đêm. Tâm trạng của hắn lúc này cũng không khác lắm so với việc Senna muốn khoe khoang về dung mạo nữ thần. La Cường phất tay ngắt lời Senna, nhỏ giọng nói: - Thằng mập, hôm nay gọi ngươi đến không phải để nghe ngươi nói chuyện tào lao. Huynh đệ ta có một vụ mua bán lớn, dám làm không? Senna cùng với La Cường từ thời còn mặc khố đã làm rất nhiều trò, những chuyện “mua bán” như thế này nhiều không đếm xuể. Vừa nghe được, khuôn mặt béo phì của hắn khẽ giật giật: - Mua bán lớn đến mức nào? - Giáo đường phế khu, thần tứ vật phẩm! Senna cả kinh, vội vàng nói: - Vật phẩm này dùng để tu bổ tượng nữ thần. Ngươi dám động đến chúng, vậy là phạm vào tội danh báng bổ thần đấy! La Cường cười cười: - Nhưng mà bây giờ cao thủ chung quanh khu đổ nát của giáo đường chỉ có gia binh của nhà ta và giáo công học viên của học viện mà thôi. Hơn nữa ta cùng không lấy hết, chỉ cần vài món trong đó mà thôi ...... Xong việc, ta sẽ cho người động chân động tay trên giấy tờ thống kê. Lần này thu thập thần tứ vật phẩm nhiều như vậy, ai lại chú ý đến vài món vật phẩm không cẩn thận “trên đường vận chuyển bị mất mát hư hỏng” cơ chứ? Senna vẫn có vài phần không tình nguyện. La Cường tăng thêm ngữ khí: - Thằng mập, lần này ta thật sự rất cần vài món thần tứ vật phẩm. Về phần nguyên nhân ...... ta chỉ có thể nói là vì một nữ nhân! Senna ánh mắt sáng lên, cười nói: - Hắc, tên tiểu tử ngươi vì một nữ nhân mà ra tay sao? Vậy thì được, ta cũng không hỏi nhiều nữa, bây giờ chúng ta hãy đi đến khu đổ nát của giáo đường! La Cường nhìn sắc trời, màn đêm vừa bắt đầu buông xuống, dư âm của nắng chiều vẫn còn chưa tan hết: - Không vội, chờ một lúc nữa đến gần rạng sáng rồi hãy đi. Chúng ta trước tiên tìm hiểu một chút về tình hình khu đổ nát đã! Senna lắc lắc đầu, đắc ý cười nói: - Tìm hiểu làm cái quái gì? Ngươi cũng đã nói, bây giờ những người đáng chú ý trong khu đổ nát, ngoại từ gia binh của ngươi chỉ còn giáo công cùng học viên mà thôi. Còn ta! Hắn chỉ vào mũi mình: - Senna Ẩn Nặc thần chúc, một trong những học viên ưu tú nhất do lão cùi bắp Michelle điều động từ học viện, chuyên môn phụ trách cảnh giới đứng gác bên ngoài phế khu. Vừa rồi ta chính là từ khu đổ nát đến đây. Vì để gặp ngươi, ta còn đặc biệt giả vờ bịa chuyện xin xỏ! Hắc hắc, tình hình bên trong khu đổ nát, ta đương nhiên là nắm rõ! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang