[Dịch]Thợ Săn Chi Nơi Muốn Trở Về - Sưu tầm
Chương 6 : Khiêu vũ x Bóng tối x Nhiệm vụ
.
Feitan tựa vào xó xỉnh lại tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, thoạt nhìn không tính để ý đến tôi.
Tôi buồn chán nhìn xung quanh, quá chậm đi đoàn trưởng, không biết có phải là mê mệt trong vòng tay mỹ nhân mà quên mất tôi vô tội bị hắn kéo đến.
Không cần a, tôi còn có soái ca động mạn còn có đồ ăn ngon....không nên lãng phí thời gian của tôi, thời gian chính là sinh mạng.....được rồi
Thật ra thì tôi không có thói quen cùng tính khí đệ nhất nóng nảy tiểu quái thú Feitan ở cùng nhau. Phải biết tôi vào lữ đoàn nhiều năm như vậy cùng hắn trao đổi cũng không nhiều.....
Tôi nhớ trước kia ở Meteorcity, thời điểm lần đầu tiên thấy hắn hình như hai chúng tôi đánh thật lâu đi....lúc trước đúng là trẻ tuổi không hiểu chuyện, nếu tôi biết tiểu tử trông gầy yếu kia là nổi tiếng gần xa tiếng tăm lừng lẫy tra tấn cuồng Feitan, lão nương ta cho dù phơi thây ở bãi rác cũng sẽ không liếc nhìn hắn.
Kết quả mấy ngày nay không biết tại sao lại một mực xung khắc với hắn. Tôi nhớ tới mới vừa rồi ở trên đường ôm hắn chết, cuối cùng vẫn ăn vạ.....tôi chỉ có thể nói tôi cũng là người, người có lúc sẽ không biết vì sao ngạo kiều......xấu hổ chết người.....
Ôi, đúng rồi! Vừa nãy Hisoka kín đáo đưa cho tôi cái gì? Tôi vội vàng lấy khăn lụa bị tôi nhu loạn thất bát tao ra nhìn, đối với chuỗi số cùng kí tên có chút cảm giác dở khóc dở cười.
Thời điểm lúc trước ở JJ(=jjwxc - internet Tấn Giang, internet truyện lớn ở Trung Quốc) và diễn đàn cùng những cô gái khác tranh luận xem là Hisoka biến thái hay Feitan biến thái sao có thể nghĩ đến mình cũng có ngày này? Hisoka lại cho tôi cảm giác thân cận (.....) tay nhỏ bé quyên.....
Hiển nhiên tôi không nhìn đến sự thật Hisoka đã hôn tôi, thật sự không có cảm giác chân thực nào. Huống chi loại người tuỳ thời tuỳ chỗ sẽ nổ ** như Hisoka, để cho hắn hôn một cái có gì kỳ quái. (Hisoka: ... ...)
Đột nhiên ánh đèn trong sàn nhảy tối lại, một đôi cùng nhóm tình lữ triền triền miên miên chậm rãi vũ động.
Tôi quay đầu cười một tiếng: "Feitan, bầu không khí của bọn họ còn vô cùng tốt."
Hiếm thấy Feitan không tức giận, tựa hồ còn cười một tiếng, giống như đổi một thân trang phục tâm tình hắn cũng trở nên tốt.
Tôi bị tiếng cười vừa rồi của hắn làm cho thất huân bát tố vì vậy sững sờ nhìn hắn hướng tôi đưa tay ra, còn chưa phản ứng lại: "Anh làm gì vậy?"
Feitan trên trán bạo khởi gân xanh, nữ nhân ngu ngốc này!
"Theo tôi đi lại là được!" Hắn một phen nắm lấy tay tôi, đem tôi kéo vào sàn nhảy.
Sau khi bị một chục kích Feitan cười với tôi (uy!) lại bị Feitan mời tôi khiêu vũ đả kích đến. Không thể nào, chẳng lẽ hắn ghen tị?
Tôi nói không khí thật tốt, vì vậy hắn muốn phá hư? Hắn muốn làm gì? Đem tôi hất ra? Vừa nhảy múa vừa giết người? (Tác: ngươi suy nghĩ nhiều....- tác giả)
Tôi nhất thời bị ý ngĩ của mình kích thích đến, khi sắc mặt Feitan đang trầm xuống thì vội vàng hoàn hồn, đặt tay lên vai hắn đi theo nhịp bước.
"Feitan, anh khiêu vũ thật thành thạo, trước kia nhảy qua cùng ai sao?" Tôi có chút kinh ngạc.
Feitan như vậy, nói hắn ngâm mình trong phòng thẩm vấn hay sảnh trò chơi tôi còn tin, nếu nói trên cánh tay hắn thường xuyên treo một mỹ nữ xinh đẹp trong sàn nhảy nhẹ nhàng khởi vũ ngươi nông ta nông....
".....Thỉnh thoảng sẽ bị Phinks kéo đi quán bar."
Được rồi, thì ra là như vậy. Đột nhiên trước mắt tôi tối sầm, điên cuồng não bổ.
Ở quán bar tối om xa hoa truỵ lạc, Feitan dưới ánh mắt mập mờ của Phinks mặt đầy sát khí mặc áo choàng màu đen cùng một vũ nữ trang điểm xinh đẹp....a hắc hắc hắc tôi không được!
Đoán chừng bởi vì biểu tình của tôi quá mức vặn vẹo, Feitan ôm tôi khí lực tăng lên rất nhiều.
Vì vậy tôi phát hiện tôi biểu tình càng vặn vẹo, nhưng bây giờ đang khiêu vũ a! Feitan, hình tượng của tôi! Tôi áp đầu vào cổ Feitan, tóc hắn cọ trên mặt tôi mang cảm giác đau đớn.
"Uy, ngươi làm gì?" Feitan tựa hồ không quen cùng người khác thân cận quá đáng.
Tôi đang muốn tố cáo hắn huỷ hình tượng thục nữ của tôi, kết quả phòng khách đột nhiên một mảnh tối om, tất cả ánh sáng ở đây biến mất trong nháy mắt.
Đoàn trưởng anh làm gì?! Tắt hết đèn để chúng tôi giúp anh cướp đồ này nọ a....xem như chúng tôi là thủ hạ của anh cũng là thủ hạ không có tiền cầm a....không mang theo ngươi chơi như vậy mà!
Tôi buông xuống tay trên cổ Feitan: "Hình như đắc thủ, lên đi."
Feitan cũng không nhiều lời, lập tức đem tốc độ nhanh nhất lữ đoàn của hắn phát huy đến cực hạn, vì vậy chỉ còn một mình tôi mang giày cao gót mặc lễ phục ở đại sảnh hỗn loạn bị đụng đến mờ mịt, xung quanh không ngừng vang lên tiếng la hét của nam nữ khiêu chiến tôi yếu ớt thần kinh....Feitan ngươi cường đạo không có tinh thần thân sĩ!
Tôi cắn môi định tìm phương hướng trong bóng tối, nhưng trừ bóng người đi tới đi lui trước mặt cùng tiếng la hét tôi cái gì cũng không phân biệt được.
Đáng chết! Không nghĩ tới đoàn trưởng sẽ dùng đến chiêu này, phải biết trong bóng tối tôi không thể làm gì.
Thời điểm tôi tay chân luống cuống, đột nhiên một cỗ lực đạo đánh úp về phía cổ tay tôi, tôi cả kinh, móng tay trở nên nhọn đâm đến người kia.
"Nữ nhân chết tiệt chớ lộn xộn!" Thanh âm trầm thấp quen thuộc vang lên, lại là Feitan!
"Feitan?" Tôi thử hỏi dò, vì trước mắt tôi vẫn là một mảnh đen nhánh, nhưng tôi lại cảm thấy đây chính là hắn.
"Đến đây." Hắn kéo cổ tay tôi, tôi theo hắn chạy lên lầu.
Ở một mảnh đen tối, trong lòng tôi cảm kích, Feitan tôi thật nhìn lầm anh! Tôi đối với bản thân phê bình anh không có phong độ lịch sự vừa rồi cúi đầu mặc niệm ba giây!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện