[Dịch]Thợ Săn Chi Nơi Muốn Trở Về - Sưu tầm
Chương 5 : Tiệc rượu x Hisoka x Lửa giận
.
"Cho nên chúng ta phải lẻn vào yến hội ngoại ứng đoàn trưởng?" Tôi kéo lễ phục thấp ngực màu trắng trên người, lại nhìn dưới bàn chân đạp giày cao gót cao đến mười cm rất muốn hỏi một câu, đoàn trưởng anh chắc chứ?
Feitan ở một bên buồn chán nói: "Tóm lại một lát nữa đoàn trưởng sẽ có lệnh, đến lúc đó chúng ta lên lầu tìm hắn là được rồi."
"Đoàn trưởng tiến vào thế nào?" Tôi tò mò nhìn xung quanh tân khách quẩn đi quẩn lại: "Nơi này nhìn giống như thật cao cấp."
Trọng điểm là chúng tôi cũng không giống hai cái cường đạo có thể ra vào cao cấp dạ vũ.....hơn nữa Feitan, loại tình huống này ngươi còn mặc như vậy, anh đối với nghề nghiệp của mình chấp niệm mạnh bao nhiêu a?
"Cô quản nhiều như vậy? Hình như là một nữ nhân mang hắn vào."
Được rồi lại là mỹ nam kế, đoàn trưởng tôi biết anh sức quyến rũ vô biên điện lực dư thừa, nhưng luôn bắt cóc cô gái là hành động rất không có đạo đức!
Bất quá thời gian hẳn còn sớm. Tôi đạp giày cao gót đi tới sân thượng bên kia định nhìn cảnh đêm giết thời gian một chút.
Tôi từ trên tay phục vụ nhận ly rượu đỏ, nhẹ nhàng lay động, hương thuần chất lỏng vây quanh ly thủy tinh đơn bạc chậm rãi gợn sóng.
Cũng chính vào lúc này tôi nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang đứng ở góc tối sân thượng, thân hình hắn thon dài cao lớn, vóc người ưu nhã, trong tay là một ly rượu, trong bóng tối lấp lóe diễm sắc lưu quang, hắn vòng vo xoay chuyển ly, nhẹ nhàng uống một hớp rượu, lưỡi từ miệng ly liếm qua, tản ra sức quyến rũ đặc biệt hấp dẫn.
Thật là một nam nhân sức quyến rũ tràn đầy nguy hiểm a, tôi nhẹ nhàng cười, nhưng khi nhìn thấy dung mạo quen thuộc cùng mái tóc màu đỏ tôi bị dọa sợ hết hồn.
"Ân hừ~ nơi này có một con mèo con đáng yêu đây ~" Hắn thấy tôi mặc lễ phục đứng thành thực ở ranh giới sân thượng, vì vậy câu khởi nụ cười mất hồn hướng tôi đi tới.
Tôi cố duy trì khí chất nữ vương cao quý mặt không cảm giác nhưng trong lòng lại phiên giang đảo hải sấm chớp rền vang.....dung mạo như vậy, ngữ điệu như vậy, cực phẩm như vậy....nếu như tôi còn chưa già si ngốc, ở thế giới hunter, những thứ kia hẳn thuộc về một người -- Hisoka.
Mà giờ phút này hắn mặt đầy dụ hoặc hướng tôi đi tới, thân hình cao lớn của hắn làm cho tôi có cảm giác bị áp bách....hắn nhẹ nhàng cầm tay tôi, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay tôi, lại câu khởi nụ cười mị hoặc "Mèo con ở chỗ này làm gì chứ ~~" So với bản TV, hiện trường bản càng nghiêng về mị hoặc, mặc dù ngữ điệu còn BT(=biến thái) cùng vặn vẹo như vậy, nhưng cuối cùng không để tôi sinh ra dục vọng đem màng nhĩ phá rách....
Tôi nhìn chằm chằm mặt hắn đang tiến gần, bởi vì không có trang phục người hề quỷ dị nên bình thường một chút, tôi cười tính toán đi qua "Tôi đang mong đợi một ít chuyện."
"Nga ~ tôi cũng rất muốn biết mèo con đang mong đợi chuện thú vị gì đây ~~" Hisoka cũng không định bỏ qua cho tôi.
Sau đó hình như hắn phát hiện cái gì đó, nghiêng đầu nhìn một chút xó xỉnh "Đó là người quen của mèo con sao?"
Ừ? Tôi nhìn theo hướng hắn xoay người, kết quả thấy Feitan đang tựa vào góc, đôi kim đồng sắc bén nhìn về phía bên này, sắc mặt đen đến ngay cả các cô gái một mực đảo quanh bên người hắn cũng bị doạ sợ không dám tiến lên trò chuyện. Feitan làm sao lại thay quần áo? Vân vân, bây giờ đây không phải là trọng điểm!
"Ừ, ngại quá, tôi phải đi một chút." Tôi ôn hoà cười, trong lòng lại liều mạng cảm tạ Feitan đại thần, cám ơn ngài giúp tôi thoát khỏi biến thái a!
"Nga~ thật đáng tiếc ~~ người ta còn muốn hỏi mèo con một ít chuyện đây hừ~" Hắn thành công làm tôi sợ đến một thân nổi da gà, sau lấy ra một cây bút cùng khăn lụa màu đỏ viết cái gì đó rồi nhét vào tay tôi.
Khi tôi cúi đầu muốn nhìn phía trên viết cái gì, bỗng nhiên mặt bị một tay nâng lên, má trái đột nhiên xuất hiện xúc cảm mềm mại, sững sờ nghe Hisoka nói bên tai tôi: "Mèo con, chúng ta gặp lại sau~" Tôi vừa kịp phản ứng, tôi lại bị Hisoka hôn? Tôi bị đả kích sờ nơi vừa rồi bị hắn hôn nhanh chóng rời đi sân thượng.
Vừa ra khỏi sân thượng, tôi tiếp xúc với ánh đèn chói mắt ở đại sảnh, nhất thời không thích ứng híp mắt, sau đó cảm thấy có người dùng lực đạo cực lớn kéo tay tôi qua một bên.
"A! Feitan?" Tôi sợ hết hồn, sau đó liền thấy một vị vóc dáng nhỏ ở trước mặt tôi nổi giận đùng đùng.
"Cô nữ nhân chết bầm, chơi rất vui vẻ sao, thấy đàn ông liền đem nhiệm vụ quên sạch?" Hắn cao giọng trợn mắt nhìn tôi.
"Feitan!" Tôi nhào tới định che miệng hắn, lại quên mất mình đang mang giày cao gót 10 cm, vì vậy nguỵ thuỳ mị tôi nhất thời trọng tâm không vững đem Feitan kéo ngã.
"Ngươi!" Hắn thở dốc đem tôi kéo về trong góc, tránh cho nhiều người chú ý chúng tôi hai người không thích hợp bầu không khí yến hội.
"Người kia là ai?" Hắn nhìn tôi từ trên xuống dưới một lần, ánh mắt hoài nghi cũng mau nhìn thấu.
"Đừng giống như nàng dâu nhỏ ghen tuông a Feitan, tôi cùng anh ta không có quan hệ gì." Tôi xoè tay ra rất vô tội nói.
"Cô nói gì!?" Feitan nhất thời bị tôi kích thích rút dù ra, vào lúc tôi cho là hắn sẽ chém tôi lại không hiểu sao âm trầm xuống "Hừ. Chỉ cần cô đừng quên hôm nay chúng ta làm gì là tốt rồi."
Chúng ta thân là cực phẩm đạo tặc còn có thể làm gì? (Cái từ cực phẩm đó rõ ràng không phải hình dung tôi.....) thiệt là, tôi cũng không phải già si ngốc! Thấy hắn khôi phục dáng vẻ bình thường cuối cùng tôi cũng yên tâm, ai biết hắn có thể không giải thích được nổi đoá hay không, một cái RISING SUN đem hội trường đốt sạch, khi đó Kuroro phúc hắc cười ai tha thứ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện