[Dịch]Thợ Săn Chi Nơi Muốn Trở Về - Sưu tầm

Chương 18 : Kudzu X Vấn đáp X Báo tuyết

Người đăng: 

.
"Thợ săn báo chiều: buổi trưa mười giờ rưỡi hôm qua vườn bách thú XXX mới mở gần đây bị tấn công, bên trong chết vô số tổn thất thảm trọng, sau khi viện trưởng nghe tin tức này thì bệnh tim bộc phát vào bệnh viện, hiện tại sống chết chưa rõ. Phía cảnh sát có vài suy đoán về nghi phạm, phần tử khủng bố, sinh vật ngoài hành tinh hoặc con người biến dị nào đó....." "A ha ha ha! Lại còn nói là sinh vật ngoài hành tinh? Rất có trí tưởng tượng đúng không?" "Ngày hôm qua các cậu đánh nhau? Lại không gọi tôi!" "Hẹn hò có thể biến thành các cậu như vậy thật đúng là.... A ha ha ha...." "Cảnh sát bây giờ sao lại vô dụng như vậy ~ thiệt là...." những lời này ngược lại nói đúng, tôi vốn còn tưởng rằng thế giới thợ săn không có loại sinh vật tên cảnh sát này. Tôi yên lặng đứng trong góc ôm cổ thân nhân Kudzu của mình không buông tay, mặt dày tùy tiện bọn họ nói thế nào. "Ầm ĩ chết!" Feitan từ phòng thẩm vấn dò xét thò đầu ra, khe cửa không đóng chặc truyền ra tiếng gào thét của dã thú trước khi chết. "Fei à...." Phinks vốn mặt tươi cười nhìn hắn, kết quả bị ánh mắt máu tanh của Feitan hù doạ. Tôi liếc qua, đó là loại ánh mắt tham lam không thể thoả mãn dục vọng giết chóc của dã thú, mọi người cũng tin tưởng, nếu bây giờ có ai dám đi quấy rầy Feitan, nhất định sẽ chết không toàn thây. Nói đến chỗ này, từ sau khi Feitan huyết tẩy vườn bách thú mang đi tất cả sinh vật hắn hứng thú trở lại căn cứ, liền chạy thẳng vào phòng thẩm vấn của mình, đến bây giờ cũng không ra ngoài, nghĩ đến việc hắn làm bên trong, tôi cảm thấy trên người dâng lên cảm giác khó chịu. Mọi người vốn đang náo nhiệt bị hắn của hắn làm an tĩnh một chút, nhất thời bầu không khí có chút lúng túng. "Tiểu Đồng, đó là cái gì?" Shalnark ngồi bên cạnh muốn tìm tòi nghiên cứu thân nhân Kudzu của tôi nhưng không thành công cuối cùng hỏi ra miệng. "Thân nhân Kudzu của tôi." Tôi thuận miệng tiếp lời. "Hả? Đây là chiến lợi phẩm lần này của cô?" "Rất mạnh sao, đánh với ta một trận!" "Hừ, sinh vật đơn tế bào như ngươi thắng nổi sao?" "Ngươi nói gì? Muốn chết sao?" "A, nếu không chúng ta đánh một trận?" "Được thôi! Ai thắng thì được đánh với vật này!" Tôi hé mắt thanh âm thấp kém: "Tốt lắm sao, lấy đồ của tôi làm tiền đặt cược chơi?" Nobunaga và Ubogin đồng thời run lẩy bẩy, nhìn nhau một cái, xem ra con nhóc rất xem trọng con báo này..... rất kinh khủng..... Ed đi đến bên cạnh tôi, ung dung hỏi: "Làm sao có được?" Tôi lập tức bày ra bộ dáng không nguy hiểm, mặt đầy thiếu nữ kể lể: "Ở đó vào một ngày trời trong nắng ấm, tại nơi nguy hiểm tôi thấy nó hãm sâu vào nguy hiểm, cứ như vậy tôi đối với nó vừa thấy đã yêu ~" "Khụ khụ...." Hiển nhiên Ed bị giải thích của tôi doạ sợ. Con báo màu trắng liếc mắt nhìn thiếu nữ háo sắc, không lời chống đỡ. "Vì vậy người giàu tình yêu là tôi xông vào lâu đài của con rồng xấu xa, trải qua bao gian nguy và khó khăn, cuối cùng dưới sự ủng hộ của đồng đội hiền lành lại xinh đẹp (đây là chỉ Feitan sao--) cùng nhau đem nó cứu ra ~~~" Hai mắt tôi đầy trái tim ôm mặt dùng ảo mộng (ghê tởm) phát ra thanh âm háo sắc. Mọi người: "...." Toàn thể mắt trợn trắng. Ed kiên cường bò dậy giơ tay: "Vậy tại sao phải gọi nó..... Ừ..... Là Kudzu?" ( Vụ: Kudzu nghĩa là sắn dây. Liên quan = =). "Ha ~ vấn đề rất hay ~" Tôi xoay 360° tại chỗ "Chẳng lẽ anh không cảm thấy đây là một cái tên rất hay sao?" Mọi người: "....." Miệng sùi bọt mép. Ed càng bị áp chế lại càng hăng: "Cô biết nó là sinh vật gì sao?" "Ha~ Thật đáng ghét ~ tình yêu là không bị tuổi tác chiều cao giới tính hạn chế mà ~ càng đừng nói chẳng qua là chênh lệch chủng tộc nho nhỏ ~" Mọi người: "....." ngã xuống đất không dậy nổi. Ed: "....." rốt cuộc cũng hết ý kiến rồi, phải không, nhóc con, cậu còn MADAMADADENA! ( = Còn phải cố gắng nhiều.) "Thôi, đúng là không chịu nổi đả kích." Tôi thu hồi bộ dáng si mê. Ngồi về vị trí cũ của mình, sờ đầu của Kudzu một chút: "Nó là tôi tìm về từ sở thú, nếu đoán không sai đây hẳn là huyễn thú báo tuyết cấp A. Đúng không Shalnark?" Tôi liếc nhìn Shalnark còn chưa vượt qua đả kích. "Khụ khụ....đúng vậy.... Cuộc sống hằng năm của báo tuyết nằm trên ngọn núi cao nhất của phương bắc, ảo thuật am hiểu là năng lực loại băng tuyết, bây giờ báo tuyết còn tồn tại không đến mười con." Shalnark nhìn nó một cái: "Về phần tại sao một loài thú trân quý như vậy lại xuất hiện ở cái loại địa phương như vườn bách thú đó, chắc là bị thương nặng rồi bị một kẻ không có mắt nào đó cho là dã thú thông thường mua đặt ở sở thú.... Tiểu Đồng vận khí của cô tốt thật đó ~" Khi nói những lời này mắt to của Shalnark lưu chuyển, chắc hẳn lại nghĩ tới chủ ý không tốt gì đó. "Shalnark, nếu như anh có chủ ý gì với thân nhân Kudzu của tôi, tôi sẽ đem anh ** lên giường đoàn trưởng." "Tôi sai lầm rồi...." Hừ hừ, nhóc con cậu dám đấu với tôi, lão nương tôi là S mà cậu là M! (Feitan: phải không? Cười lạnh ing. Đồng: tôi sai rồi..... Tôi là thụ cả nhà của tôi sinh ra đều là thụ được chưa! Feitan: ......) "Thôi, dù sao Kudzu là cất chứa phẩm của tôi, không được nhúc nhích nó." Tôi dựa vào ghế sofa, tư thế lười nhác như báo mẹ ưu nhã lại có thể cướp lấy mạng sống của người bất cứ lúc nào (Tác giả: tôi nhớ rõ cô là thỏ mà.) "Tôi biết." Shalnark bất đắc dĩ khoát tay, ánh mắt từ trên người Kudzu dời đi, sau đó lại đột nhiên sáng lên: "Tiểu Đồng, cô thích nó đến như vậy?" "Dĩ nhiên." Tôi cười híp mắt nhìn Shalnark, anh lại muốn làm gì. "Chẳng lẽ không sợ có người ghen sao?" "Nói gì vậy." Tôi nghiêng đầu liếc hắn: "Shalnark, anh ghen là có đúng rồi, tôi biết sức hấp dẫn của tôi rất lớn, nhưng một người phụ nữ có chồng như anh không cần suy nghĩ lung tung nữa, cẩn thận ngày mai không xuống giường được." Shalnark: "....." Cô muốn nói cho tôi nghe loại việc không giải thích được này bao lâu nữa hả!!! Nhẹ nhàng cười, rũ mắt lẳng lặng nghĩ, ghen sao, đó đúng là, một chuyện rất thú vị. Tôi rất mong đợi, nếu như người kia ghen, sẽ như thế nào đây? Feitan đang dùng roi dã man lột da sinh vật dị hình bỗng nhiên rùng mình, tay run lên, đưa đến tiếng kêu rên.... Chẳng lẽ quá lạnh? Không thể nào, mùa xuân đã tới rồi mà. Nhìn vết rách trên lớp da, vốn còn muốn chỉnh lại lột ra làm tiêu bản.... Khó chịu.... Vì vậy xuống tay càng nặng hơn.... Chúng ta hãy yên lặng thương tiếc cho sinh vật vô tội này 0.000000003 giây. Lời tác giả: bản tính phúc hắc của nữ chính lộ ra rồi.... Mặc dù vậy, nhưng cô ta vẫn như cũ là một tên nhân cách phân liệt thụ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang