[Dịch]Thịnh Thế Xấu Phi - Sưu tầm
Chương 15 : Trả giá đại giới!
.
“Lam Ẩn Nhan, ngươi đây là tự mình tìm cái chết! Hảo, nếu ngươi đã một lòng muốn chết, bổn vương thành toàn ngươi!” Tay cầm kiếm của Tiêu Dật dùng sức một cái, mũi kiếm hung hắng hướng ngực Lam Ẩn Nhan đâm đến…
Cơ hồ cũng đồng thời, thân mình Lam Ẩn Nhan nhanh chóng ngửa ra sau, như tia chớp nâng một bàn chân lên, mũi chân hung hăng đá về phía cái tay cầm kiếm của Tiêu Dật.
Nhất thời, cổ tay Tiêu Dật ăn đau, kiếm thoát khỏi tay hắn, bay lên trên không.
Mà thân mình Lam Ẩn Nhan cũng đồng thời ở giữa không trung, xoay người 360 độ, mà lúc nàng xoay người thì tay áo cũng vung lên phía trước, một phen chủy thủ lấy tốc độ quỷ dị bắn ra ngoài.
Mà khi thân mình Lam Ẩn Nhan vững vàng từ trên không đáp xuống đất, chủy thủ từ trong tay áo nàng bắn ra cũng đem cái kiếm xoay tròn trên không đánh rơi xuống, tất cả cơ hồ hoàn thành trong nháy mắt.
Thoáng chốc, không khí trong tiền viện Tam Vương phủ yên lặng như tử thần tiến đến.
Nha hoàn Lam Tây Thành trợn mắt há mồm nhìn về phía Lam Ẩn Nhan, đây thật sự là tiểu thư nhà nàng sao? Nàng… Nàng… Nàng quả thực quá lợi hại!
Hắc y thị vệ Tam vương phủ cùng sáu gã thị vệ Huyễn Ảnh Tứ Vương phủ, con ngươi cũng khó có thể tin nhìn về phía Lam Ẩn Nhan, trong lòng đồng thời nói thầm: Tại sao có thể như vậy? Điều đó không có khả năng a?
Mà lúc này Tiêu Nhiên ở mặt ngoài thì ngốc hồ hồ cắn ngón trỏ, nghiêng đầu nhìn Lam Ẩn Nhan.
Nhưng nội tâm lại bị rung động đến.
Từ khi Tiêu Dật để kiếm trên ngực Lam Ẩn Nhan, trên mặt Lam Ẩn Nhan không hề lộ ra một tia sợ hãi, hắn chỉ biết Lam Ẩn Nhan nhất định có mười phần tự tin rằng có thể tránh thoát khỏi kiếm trong tay Tiêu Dật.
Nhưng hắn không nghĩ tới là, nàng không chỉ có thể tránh đi kiếm Tiêu Dật, mà còn đồng thời lấy tốc độ nhanh như chớp đánh rơi kiếm Tiêu Dật. Nữ nhân này thật là làm cho hắn càng ngày càng cảm thấy hứng thú!
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Tiêu Dật cũng híp mắt nhìn về phía Lam Ẩn Nhan, ngữ khí lạnh như băng thấu xương hỏi.
Lúc trước thuộc hạ hắn bẩm báo nói Lam Ẩn Nhan từng dùng chủy thủ giết chết Hỏa Diễm, hắn căn bản không tin, hắn cho rằng nhất định có người đứng ở chỗ tối, dùng ám khí giúp Lam Ẩn Nhan giết Hỏa Diễm.
Nhưng mà vừa rồi kiếm của hắn cách ngực nàng gần như vậy, đâm vào chính là công phu trong nháy mắt.
Chỉ có người có võ công cùng nội lực tuyệt hảo mới làm được như thế này.
Nhưng mà chính mình quan sát thấy, nàng căn bản không có một tia nội lực, nàng rốt cuộc là làm như thế nào?
“Ta rốt cuộc là ai?” Lam Ẩn nhướn mi, con ngươi mang ý cười nhìn về phía Tiêu Dật: “Tiểu nữ họ Lam tên Ẩn Nhan, còn được gọi là Thiên hạ đệ nhất xấu nữ! Thân phận từng là nhị tiểu thư nhà Lam thừa tướng, thân phận hiện tại là Vương phi Tam vương phủ, thận phận trong tương lai….”
“Phải không? Ngươi thật sự là Lam Ẩn Nhan sao? Vậy thỉnh Lam nhị tiểu thư bóc cái khăn che mặt của mình ra, để cho bổn vương nghiệm chứng một chút, cái bớt màu đỏ trên mặt có phải giả tạo hay không!” Trên mặt Tiêu Dật hiện lên một chút tươi cười lạnh như băng nói.
Cho dù Lam Ẩn Nhan này không có nội lực gì, nhưng chuyện nàng biết võ công là có thật, nhưng lại là một võ công mà chính mình hoàn toàn không quen. Từ chính mình đối với Lam Ẩn Nhan điều tra, nàng căn bản chưa bao giời tập qua võ công.
Như vậy cũng chỉ có một khả năng, nàng căn bản không phải Lam Ẩn Nhan! Nhưng chính mình đối với thuật dịch dung thực tinh thông, khối bới màu đỏ trên trán nàng căn bản không giống giả? Hay là bởi vì nàng dùng cái khăn che khuất nửa khuôn mặt, khiến cho mình không thể cẩn thận phân biệt.
“Thực xin lỗi, chỉ có hai loại người có tư cách tháo cái khăn trên mặt ta xuống, loại người thứ nhất là người chết, loại người thứ hai là phu quân của ta. Xin hỏi Tam vương gia muốn làm loại người nào? Nếu Tam vương gia muốn làm người chết, cũng đừng đem cái khăn trên mặt ta tháo xuống, bởi vì ta cũng không muốn vừa tiến vào cửa liền biến thành quả phụ, lại càng không muốn cho mình từ nay về sau, lại thêm danh hiệu nữ nhân đệ nhất khắc phu! Nếu Tam vương gia muốn làm phu quân ta, vậy thì chờ sau khi bái đường động phòng đi! Đến lúc đó Ẩn Nhan nhất định sẽ tháo cái khăn trên mặt xuống, để cho phu quân thưởng thức đủ!” Con ngươi Lam Ẩn Nhan cười khanh khách nói.
Sau đó nàng cùng Tiêu Dật bốn mắt nhìn nhau. Đôi con ngươi của nàng trong suốt như tuyền, oánh quang lưu chuyển, đôi con ngươi của hắn thâm thúy như uyên, băng như hàn đàm.
Nhưng mâu quang của hai người gây cho lẫn nhau, cũng là đồng dạng cảm giác, cái loại cảm giác này chính là rất sắc bén.
“Lam nhị tiểu thư thật sự muốn cùng bổn vương bái đường động phòng sao?” Con ngươi Tiêu Dật mị càng nhanh.
“Hay là Tam vương gia cảm thấy Miêu Miêu mà Tiểu Tứ Tứ cưỡi, càng thích hợp với ngươi bái đường động phòng? Cũng khó trách nga, khí chất trên người Tam vương gia đến cả loài thú vẫn là rất tiếp cận!
Nếu Tam vương gia thích hưởng thụ người thú chi luyến, muốn cùng động vật đáng yêu như Miêu Miêu triền miên động phòng, Ẩn Nhan vẫn là nguyện ý nhịn đau thoái nhượng, thành toàn tâm nguyện một phen kinh thiên địa quỷ thần kiếp của Tam vương gia!” Con ngươi Lam Ẩn Nhan tươi sáng cười nói.
Nhất thời, Miêu Miêu ở một bên dùng móng vuốt chơi đùa trên mặt đất, nâng mâu nhìn Lam Ẩn Nhan, sau đó quay đầu đối với Tiêu Nhiên đang đùa lỗ tai nó, phát ra tiếng kêu bất mãn, tựa hồ muốn nói: Chủ tử, Miêu Miêu mới không cần cùng Tam vương gia quyến luyến đâu, Miêu Miêu thích quyến luyến với ngươi a!
Tiêu Nhiên là vỗ vỗ nhẹ đầu Miêu Miêu, sau đó khóe miệng hơi run rẩy nhìn về phía Lam Ẩn Nhan, nữ nhân này… Nữ nhân này quả thực là rất làm hắn thích!
Mà những người còn lại ở đây toàn bộ đều rút ngụm lãnh khí, bọn họ nhất trí cho rằng, Lam Ẩn Nhan chết chắc rồi!
“Thu hồi lời nói vừa rồi của ngươi! Có lẽ ta sẽ thưởng ngươi toàn thây!” Giống như mọi người suy nghĩ, Tiêu Dật sắc mặt xanh mét nhìn về phía Lam Ẩn Nhan, tay cũng nắm chặt lên, toàn thân lại phát ra lệ khí làm cho người ta sợ hãi. Nữ nhân mà hắn thấy qua, dám ở trước mặt hắn không biết sống chết như vậy, nàng vẫn là cái thứ nhất.
“Lời đã nói ra, như nước đổ khó hốt! Như thế nào? Chẳng lẽ Ẩn Nhan đoán trúng tâm tư Vương gia? Khiến cho Tam vương gia ở trước mặt thuộc hạ mình mất hết mặt mũi, cho nên Tam vương gia thẹn quá hóa giận? Kỳ thật Tam Vương gia ngươi không cần để ý ánh mắt của người khác, ta nghĩ mọi người sẽ không kỳ thị ngươi!” Con ngươi Lam Ẩn Nhan trong trẻo nhưng lạnh lùng cười, chút không đem uy hiếp của Tiêu Dật đặt trong mắt.
“Ngươi sẽ vì những lời ngươi vừa nói, trả giá đại giới!” Tiêu Duyệt lãnh tuyệt mở miệng nói. Nguyên bản nể tình nàng là người của Lam gia, lại là muội muội Linh Phượng, ý niệm muốn giết nàng trong đầu vẫn có chút do dự, nếu đã muốn hoài nghi nàng không phải Lam Ẩn Nhan, mà nàng lại vũ nhục hắn như vậy, như vậy hắn cũng sẽ không có gì đố kị, hắn sẽ khiến nàng chết không có chỗ chôn.
“Trăm ngàn lần đừng có đe dọa ta, con người của ta ghét nhất là bị người khác đe dọa, bình thường người khác đe dọa ta cũng phải trả giá đại giới!” Đôi mi thanh tú của Lam Ẩn Nhan hơi hơi nhíu lại, chậm rãi mở miệng nói.
“Nga? Phải không? Bổn vương phải hảo hảo lãnh giáo!” Khóe môi Tiêu Dật lạnh lùng nhếch lên, lệ khí giết người trên người càng đậm.
“Được rồi, ngươi đã không muốn cùng Miêu Miêu bái đường, vậy đừng lãng phí thời gian của ta. Chạy nhanh theo ta đi bái đường, sau đó tiến vào động phòng đi! Lão nương có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi!” Lam Ẩn Nhan xoa xoa cái thắt lưng nói.
Thoáng chốc, con ngươi Tiêu Dật lạnh như băng tà nghễ hướng về phía Lam Ẩn Nhan.
Xem ra, hắn thật đúng là không nên làm cho nàng chết dễ dàng như vậy, như vậy thật sự rất tiện nghi cho nàng!
Lập tức khóe miệng Tiêu Dật chậm chọc cười, ngữ khí lãnh lẽo nói: “Ta xem Lam tiểu thư không chỉ muốn lập gia đình nên điên rồi, mà lại còn tịch mịch khó nhịn đi? Nếu nói như vậy, hôm nay bổn vương đáp ứng cùng ngươi thành thân, bất quá quy củ Tam vương phủ ta là động phòng trước rồi bái đường sau! Cũng thật không trùng hợp, hôm nay tinh lực bổn vương vừa vặn có chút không đủ, khả năng không thể thỏa mãn cơn khát của Lam nhị tiểu thư, bất quá bổn vương nghĩ, thị vệ bổn vương nguyện ý đến thay thế bổn vương, nhẫn nhục thoản mãn chi nguyện động phòng của ngươi! Như vậy đi, trước hết ngươi cùng thị vệ bổn vương ở trước mặt mọi người, ở trong này hảo hảo động phòng một lần đi! Sau động phòng, bổn vương sẽ ngoan ngoãn tùy ý cùng ngươi bái đường!”
Tiêu Dật nói xong, con ngươi lạnh lùng quét mắt hướng bên cạnh, sau đó ngữ khí âm trầm nói: “Tàn Tinh, ngươi lập tức tiến lên hết sức hầu hạ tốt Tam vương phi, nếu ngươi không thể làm cho Tam vương phi tận hưởng! Ngươi sẽ biết hậu quả!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện