[Dịch] Thiếu Niên Dược Vương
Chương 5 : Kỳ tích
.
"Phốc." Ngưu Phi lời vừa dứt, tiểu khiếu hóa tử nằm ở trên giường bệnh, giống như bị giật điện trên người đột nhiên ngồi bật bật dậy, từ trong miệng của hắn phun thẳng tắp ra một ngụm máu đen tanh hôi.(ọe.khiếp)
"Má ơi. Xác chết vùng dậy ." Ngưu Phi sợ hết hồn, kinh hô.
Tiết Ảnh hung hăng liếc hắn một cái, vui mừng nhìn tiểu khiếu hóa tử. Chỉ thấy tiểu khiếu hóa tử sau khi phun ra một ngụm độc huyết này, hắc khí trên mặt giống như sương mù dưới ánh mặt trời chói chang, nhanh chóng tiêu tán mất tích.
"làm các ngươi lo lắng cho ta , ta không sao mà." Không lâu sau, tiểu khiếu hóa tử liền có thể mở miệng nói chuyện, hơn nữa thanh âm có lực, mười phần sung mãn, một chút cũng không giống người bị đe dọa tánh mạng.
"Thiên địa ơi. Ảnh Nhi, hắn... hắn có phải là hồi quang phản chiếu không?" Ngưu Phi tràn đầy lo lắng ấp úng hỏi.
"Câm cái mỏ quạ đen của ngươi lại, ngươi mới là hồi quang phản chiếu đấy." mặc dù Tiết Ảnh hung hăng quát lớn Ngưu Phi, nhưng từ ánh mắt của nàng cũng không khó nhận ra, nàng thật ra cũng lo lắng như Ngưu Phi.
Tiểu khiếu hóa tử cười cười, nói "Ta quả thật không có chuyện gì . Chúng ta tốt nhất khẩn cấp rời đi, nơi này là bệnh viện, cái gì cũng rất đắt tiền ..."
Thấy tiểu khiếu hóa tử muốn từ trên giường tụt xuống, Tiết Ảnh một tay ấn hắn khấu trở về trên giường, nhíu mày nói "Ngươi không cần lăn tăn về tiền bạc, tốt nhất là quan tâm nhiều đến thân thể của ngươi đi. Ngưu Phi, ngươi đi gọi Bác sỹ tới." Lúc này Tiết Ảnh thật có chút bá đạo, làm cho tiểu khiếu hóa ngập ngưng, lời của hắn đến đầu lưỡi rồi đành nuốt trở vào.
Không lâu sau, Ngưu Phi liền đưa Bác sỹ tới, nói đúng ra thì không phải là tìm đến, mà là bị hắn cưỡng bức lôi tới. Lúc tiến vào, tên Bác sỹ kia còn đang bất mãn lầm bầm "Rõ ràng là người chết rồi, làm sao có thể có sống lại đây... Má ơi." Bác sỹ còn chưa lầm bầm xong, liền nhìn thấy tiểu khiếu hóa tử đang tựa vào trên giường bệnh cười cười nhìn hắn, sắc mặt không khỏi đại biến kinh hô lên.
"Kêu cái rắm ấy. Mau kiểm tra cho bằng hữu ta một chút." Ngưu Phi tức giận mắng một tiếng, giơ giơ quả đấm, đẩy Bác sỹ tới trước giường bệnh tiểu khiếu hóa tử.
Bác sỹ run rẩy làm vài kiểm tra thường quy cho tiểu khiếu hóa tử, lần kiểm tra này, quả thực làm cho hắn kinh hãi quá, trong miệng không ngừng lẩm bẩm "Gặp quỷ, gặp quỷ, điều này sao có thể..."
"Rốt cuộc như thế nào hả Bác sỹ?" Tiết Ảnh gấp đến mức khó dằn nổi buột luôn miệng hỏi.
"Hắn trúng độc... Thế nhưng tất cả đều khó hiểu. Các ngươi rốt cuộc cho hắn ăn linh đan diệu dược gì rồi?" con ngươi Bác sỹ như muốn từ trong hốc mắt nhảy bắn ra nhìn chằm chằm Tiết Ảnh cùng Ngưu Phi hỏi.
"Không có, chúng ta cái gì cũng không còn cho hắn ăn." Tiết Ảnh đáp.
" Vậy.. vậy thì thật là kỳ quái." Nói xong, Bác sỹ thay đổi thái độ nghiêm trang hàng ngày nhìn Tiểu hóa tử hỏi "Tiểu huynh đệ, ngươi không phiền phức để ta rút ra một chút máu từ trong thân thể của làm xét nghiệm? độc tính mãnh liệt như vậy nhưng có thể không giải mà tan, ta đoán trong thân thể của ngươi, nhất định có vật chất nào đó thập phần thần bí, nếu như có thể đem loại vật chất này chiết xuất ra, quả thật là tin vui cho toàn bộ thế giới loài người."
Nghe chưa xong, tiểu khiếu hóa tử liền lắc đầu liên tục "Không được, không được, ta sợ nhất nhìn thấy máu ." Nói xong, cũng không để ý tới sự khẩn cầu của Bác sỹ, từ trên giường nhảy xuống, kêu lên: "Ta đi đây." Sau đó, chạy chối chết ra khỏi phòng bệnh. Tiết Ảnh nhìn Ngưu Phi một cái, hai người vội vàng đuổi theo.
Trốn ra khỏi bệnh viện, tiểu khiếu hóa tử thở hắt ra một hơi, lẩm bẩm nói "Nếu là thật trích máu ra, bí mật kia của ta chẳng phải là sẽ phải lộ mất à?"
"Tiểu huynh đệ, ngươi chạy thật là nhanh." Tiểu khiếu hóa tử mới vừa lấy lại bình tĩnh, Tiết Ảnh liền đuổi theo hắn.
Thấy bộ dáng Tiết Ảnh thở hỗn hển, tiểu khiếu hóa tử hỏi "Ngươi tại sao muốn đuổi theo ta?"
Tiết Ảnh bị tiểu khiếu hóa tử hỏi đâm ra ngớ người, bất quá nàng dù sao cũng thông minh, rất nhanh liền tìm được rồi lý do, nói "Ngươi chiếu cố chúng ta nhiều như vậy, chúng ta dĩ nhiên muốn hảo hảo cảm tạ ngươi một chút, nếu không chẳng phải là chúng ta rất bất cận nhân tình sao?"
Tiểu khiếu hóa tử chau mày, nói "Ta không có giúp các ngươi. Ta sở dĩ muốn vạch trần trò hề bán thuốc giả của Hoàng Quyền, là vì không để cho hắn tiếp tục dùng 'Ô Thanh Tử' hại người, với các ngươi không có bất cứ quan hệ nào."
"Ngươi..." Tiết Ảnh cũng là không nghĩ tới, này tiểu khiếu hóa tử thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, nhưng rất có cá tính. Đang muốn trừng mắt, bỗng nhiên lại khanh khách nở nụ cười, nói "Tốt, tốt, tốt, mặc dù ngươi không phải là có lòng phải giúp ta, nhưng chúng ta lại không thể nhận ân tình của ngươi. Đi theo chúng ta nào." Nói xong, cũng không để ý trên người tiểu khiếu hóa tử dơ bẩn, một phát giơ tay bắt được tay của hắn nắm thật chặc.
"Ngươi... Ngươi muốn làm gì?" Tiểu khiếu hóa tử đoán chừng cuộc đời này còn là lần đầu tiên bị con gái dùng tay nắm chặt, trong con ngươi sáng trong mơ hồ có chút bối rối.
"Yên tâm đi, chúng ta sẽ không ăn thịt ngươi . Ngưu Phi, chúng ta đi." Tiết Ảnh cười khanh khách nói một câu, lôi tiểu khiếu hóa tử tiến thẳng về phía trước.
Ngang qua một tiệm quần áo, con ngươi Tiết Ảnh chuyển động, đem tiểu khiếu hóa tử giao cho Ngưu Phi trông coi, mình vọt đi vào, ước chừng được vóc người tiểu khiếu hóa tử chọn một bộ quần áo thể thao màu trắng
Tiểu khiếu hóa tử nhìn không khỏi cười khổ một tiếng, nói "Ta bẩn thế này, y phục này khoác trên người của ta, chẳng phải là phí của trời?"
"Đúng rồi." Tiết Ảnh nhăn nhíu đầu lông mày, nhìn xung quanh một vòng mà, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, chỉ vào một trung tâm tắm rửa cách đó không xa, nói tựa như ra lệnh "Ngưu Phi, ngươi dẫn hắn đi tắm, đôn đốc hắn mặc vào bộ y phục này. Hiểu chưa?"
Ngưu Phi giơ tay lên chào theo kiểu quân sự, cười hì hì nói "Yên tâm, giao cho ta ." Sau đó, ôm bả vai tiểu khiếu hóa tử, đi thẳng vào trung tâm tắm rửa này.
Tiểu khiếu hóa tử vốn là không muốn đi, nhưng chợt nghĩ, mình từ Thần Nông mật cảnh đi ra một tháng nay, còn không có tắm rửa qua, trên người thối hoắc, vô cùng khó chịu, liền đi theo Ngưu Phi.
Một canh giờ sau, trong phòng thay quần áo của trung tâm tắm rửa.
"Ta khảo. Không nghĩ tới tiểu tử ngươi quá đẹp trai vậy, ngươi nếu là như vậy đi ra ngoài, khuya hôm nay không biết có bao nhiêu thiếu nữ đa tình muốn hoài xuân đây." Nhìn tiểu hóa tử mặc vào bộ đồ mới, Ngưu Phi kinh hãi khiến con ngươi suýt nữa rơi trên mặt đất.
Nhìn mình trong gương, tiểu khiếu hóa tử cũng hết sức hài lòng, mày kiếm như núi nghiêng vào mây, sống mũi cao thẳng kiên nghị, đôi môi dày mỏng vừa phải, ngũ quan hoàn mỹ, anh tuấn rung động lòng người. Một mái tóc dài đen nhánh sáng bóng mà nữ nhân đều hâm mộ ước mong xõa hững hờ ở phía sau làm cho cả người hắn tăng thêm mấy phần tiêu sái mị lực không kềm chế được. Hình thể hoàn mỹ thon dài, hoàn toàn phù hợp với tiêu quy luật tỷ lệ hoàng kim, từng cái giơ tay nhấc chân cũng sẽ cho người xem sinh ra một loại thể nghiệm run rẩy thổn thức. Nếu như nam nhân cũng có thể dùng từ 'Vưu vật' để hình dung miêu tả, Ngưu Phi hoàn toàn có thể lớn tiếng than thở một câu "Khảo. Ngươi, con mịa nó, thật là cực điểm ."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện