[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời

Chương 72 : Chương 72

Người đăng: DBTN

Ngày đăng: 00:00 17-11-2018

54 Quyết Định Của MY NƯƠNG _Ơ kìa…mấy chị. Sao mọi người biết mà tới đây chứ hả ? Mà chuyện này thì…không được, chị sao lại ăn nói thế chứ. Không ai để chị đi hết. CƠ TIÊU trợn mắt lên nhìn chị gái và những người mới có mặt với một vẻ sững sờ đầy lo lắng. Rồi anh chàng hốt hoảng lên tiếng mà giọng lắp bắp. CƠ TIÊU thật sự chẳng muốn chị gái biết được cái lời hỏi cưới đầy oái ăm nhắm vào mình mà phải lo lắng càng không muốn nghe những lời mà MI NƯƠNG mới thốt ra. Vậy nên anh chàng mới cố gắng áp nó đi. Nhưng MI NƯƠNG dường như không để ý đến biểu hiện của cậu em trai mà chỉ muốn nói nên ý nguyện với các BẬC BỀ TRÊN mà người đứng đầu và ra quyết định chính là cha nàng. Còn CHÚA TỂ TỐI CAO TRÂU VÀNG với một nét mặt hiền từ đôn hậu đã nhìn con gái bằng ánh mắt vừa thương vừa xót rồi nhẹ nhàng nói . _Con đến từ lúc nào vậy, đã nghe hết mọi chuyện rồi sao ? _Dạ con cũng mới đến khi người của RẮN CHÍN ĐẦU đi khỏi NHÀ LỚN này thôi thưa cha. Nhưng bấy nhiêu cũng đủ để con hiểu được chuyện HÒA ƯỚC lần này liên quan đến mình. Con biết cha và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU, là hai người cha hết mực yêu thương chúng con, không nỡ để con ra đi. Nhưng nếu con không đi sẽ không có HÒA ƯỚC cho TRÂU VÀNG. Con thật không muốn TRÂU VÀNG phải rơi vào cảnh giao tranh vì mình. Nên xin hai cha hãy để con đi. MI NƯƠNG đáp lời cha bằng giọng cố tỏ ra mạnh mẽ như ánh mắt nàng nhìn hai người cha lại chứa đầy nỗi đau đớn không gì che giấu được. _MỴ NƯA MI NƯƠNG ạ, tôi biết ở đây mình không được lên tiếng. Nhưng tôi chỉ mong rằng MỴ NƯA suy nghĩ lại. Xin MỴ NƯA nhớ đến chuyện đang mang trong mình giọt máu của ĐẦU LÃNH BA ĐÔN. Lẽ nào MỴ NƯA định sang RẮN CHÍN ĐẦU, sinh đứa bé ở đó rồi cho nó nhận CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC nhận người RẮN CHÍN ĐẦU làm cha. Trong khi nghe MI NƯƠNG nói thì CƠ TIÊU như muốn nhảy, muốn gào lên để ngăn chị mình lại. Nhưng ở bên cạnh CA ĐÔ đã giữ cậu yên lặng được để rồi chàng ta cố lấy giọng ôn tồn nhưng vẫn toát lên niềm xúc động ghê gớm mà nói. Từng lời của CA ĐÔ khiến mọi người xung quanh sững người và nhìn sang MI NƯƠNG chờ đợi phản ứng của nàng. Và rồi sau một lát im lặng mà mọi người xung quanh tưởng chừng như rất lâu dài thì cuối cùng MI NƯƠNG với đôi mắt đãm nước đã lên tiếng với một giọng nặng nề. _Không. Tôi nào có thể quên rằng mình đang làm mẹ. Nhưng nếu TRÂU VÀNG cần thì tôi vẫn đành phải từ bỏ cái hạch phúc lớn lao là được ở cạnh con mình. Tôi sẽ sinh nó ra ở RẮN CHÍN ĐẦU nếu cần phải thế. Và rồi tôi sẽ xin với CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC để cho người của TRÂU VÀNG đem đứa bé trở về để ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU và TỘC LA nuôi nấng thành người. Tôi nghĩ rằng CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC chỉ muốn tôi chứ sẽ không giữ con tôi lại làm chi. Và chuyện phải trở thành vợ của một ai đó nói thật ra là…nếu không phải là BA ĐÔN thì đối với tôi còn có gì là hạch phúc nữa đâu. Thậm trí là mạng sống này của tôi khi chưa biết còn có đứa con thật ra cũng đã định bỏ đi rồi. Thân xác này cũng là được PA NU cứu về. Mà khi đó PA NU… MI NƯƠNG nhìn CA ĐÔ rồi nhìn sang khắp lượt mọi người mà nói càng nói khuôn mặt nàng càng toát sự đau khổ khi chắc chắn là không còn cách nào khác cho cuộc đời của nàng. Và rồi khi lại nhắc đến PA NU và nhìn vào cậu trai trẻ này thì MI NƯƠNG ngừng lại trong chốc lát rồi thở hắt ra và nói giọng quyết liệt hết mức nàng có thể. _PA NU vẫn còn nhớ làm sao cậu thuyết phục được tôi đi theo cậu ? Chẳng phải là cũng vì không muốn TRÂU VÀNG với RẮN CHÍN ĐẦU hay HỜ RĂM xảy ra mâu thuẫn dẫn đến giao tranh hay sao. Nếu vậy thì có lẽ nào bây giờ lại vì giữ lấy một người con gái kém cỏi như tôi mà để cho điều đáng tiếc kia xảy ra. Nếu vậy chẳng phải cứ nên để tôi lại HỜ RĂM còn hơn hay sao ? PA NU nghe MI NƯƠNG nói với riêng mình mà cũng là với mọi người xung quanh nói chung mà chỉ biết đáp lại nàng bằng ánh mắt đầy day dứt và sự im lặng. Mọi người xung quanh nghe từng lời của MI NƯƠNG và nhìn gương mặt hiện rõ nỗi niềm đắng cay của nàng mà ai nấy đều thấy trong lòng tê tái. Và họ cũng giống như PA NU đều cảm thấy khổ sở khi thấy rằng suy nghĩ của nàng thật ra rất hợp lí trong hoàn cảnh này. Không chỉ ba người cao tuổi là CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU cùng MO LỬA của TRÂU VÀNG là có chung nét mặt ủ ê. Mà nét mặt CA ĐÔ cũng trở nên tăm tối, và chàng ta không thể nhìn MI NƯƠNG mà phải hướng ánh đi nơi khác. Còn CƠ TIÊU thì ngồi thụp xuống sàn nhà mà dúi tay vào miệng để cản không cho mình lên tiếng chửi rủa mọi chuyện sao lại đến nông nỗi này. Cuối cùng MO LỬA đã cất giọng ôn hòa cùng một ánh mắt điềm tĩnh để đáp lại MI NƯƠNG. _Thôi được, tôi cũng như mọi người ở đây và TRÂU VÀNG đều biết rằng MỴ NƯA luôn nghĩ cho người khác, sẵn sàng vì TRÂU VÀNG mà từ bỏ cuộc sống của mình. Nếu đã vậy, MỴ NƯA hãy cho chúng tôi một tối nay để thu xếp mọi chuyện. Có thế nào thì buổi mai hai bên TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU sẽ đi đến quyết định sau cùng. Thế nên, MỴ NƯA và QUA Ơ LANG cùng cô cậu khác cứ về nghỉ đi đã. Dù sao cũng đã tối muội rồi. _ Vâng nếu vậy thì MI NƯƠNG xin chờ đến buổi mai để gặp người của RẮN CHÍN ĐẦU. MI NƯƠNG nhận được những lời như lời hứa một cách dứt khoát nhất từ MO LỬA thì cuối cùng sau một hồi xúc động và căng thẳng thì nàng đã thở hắt ra được và đáp lại bằng giọng đã yên lòng. Rồi nàng gần như khụy xuống nếu không có người hầu gái MAY MAY ở bên đỡ lấy. Sau đó MI NƯƠNG cùng MI NA và MAY MAY cúi chào các BẬC BỀ TRÊN rồi ra về ngay. Đến lượt CA ĐÔ và PA NU theo ánh mắt của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG tỏ rõ ý muốn họ cũng nên ra về đã cùng nhau kéo CƠ TIÊU hãy còn vùng vằng một mực không chịu để mọi chuyện dừng lại ở đây ra khỏi NHÀ LỚN của CHẠ RŨ. THIÊNG LIÊNG - 1 - 53; 54; 55;
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang