[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Chương 71 : Chương 71
Người đăng: DBTN
Ngày đăng: 00:00 05-11-2018
.
53
LỰA CHỌN KHÓ KHĂN
_Không được, cha không thể cho cái ông KHƠ TIÊM ấy đưa chị gái con sang RẮN CHÍN ĐẦU cho cái gã ÔN NẶC nào đó được.
Ở giữa gian nhà rộng hơn hết của NHÀ LỚN vốn luôn được dùng làm nơi mọi người ở CHẠ RŨ này hội họp bỗng vang lên tiếng nói cáu kỉnh của chàng trai trẻ CƠ TIÊU. Ngay khi ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM của CLAU vừa dời khỏi NHÀ LỚN thì chàng ta và hai người đi theo là CA ĐÔ và PA NU đang đứng nghe ở gian bên cạnh hối hả bước vào trong với cùng một vẻ mặt bàng hoàng thoảng thốt.
Trước đó họ đang đi thong dong ở trong làng chạ thì nghe tin có tốp người của RẮN CHÍN ĐẦU đến đây. CƠ TIÊU liền rủ hai người còn lại tới NHÀ LỚN của CHẠ RŨ để nghe ngóng xem RẮN CHÍN ĐẦU có ý gì với bộ lạc của mình. Trong lòng họ còn tràn ngập một cảm giác lo lắng khi mà tốp người này lại tới đây ngay sau khi xảy ra chuyện với MI NƯƠNG. Họ băn khoăn có khi nào hai chuyện này có liên hệ với nhau.
Thật ra CA ĐÔ là người trước hết nói ra ý nghĩ đó,PA NU không nói gì nhưng khuôn mặt cậu toát lên một vẻ là đồng tình với anh ấy. Điều đó khiến CƠ TIÊU là người lúc đầu gạt bỏ ngay ý này để rồi trên đường đi chàng ta cứ thấy bụng dạ bối rối không yên. Chẳng ngờ đến nơi do cậu là con trai của CHÚA TỂ TỐI CAO ở TRÂU VÀNG nên được phép vào trong NHÀ LỚN rồi nghe hai bên TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU trao đổi qua lại về HÒA ƯỚC. Cuối cùng chuyện này quả là gắn với chị gái cậu thật.
Khi đó CƠ TIÊU chút nữa thôi đã xông thẳng vào trong đó mà hét vào mặt KHƠ TIÊM là ông ta và RẮN CHÍN ĐẦU có đòi hỏi thật hoang đường và cậu sẽ không cho phép chị gái mình đi đâu hết. Tuy vậy lúc đó CA ĐÔ và PA NU đã ôm chặt khiến CƠ TIÊU không thể làm gì được. Sau đó anh chàng cũng lấy lại bình tĩnh mà chờ cho đến khi có thể bước vào gian nhà lúc này chỉ còn lại CHÚA TỂ TỐI CAO,ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU và MO LỬA của TRÂU VÀNG. Ba người cao tuổi này cũng rất sửng sốt trước sự có mặt của mấy anh chàng.
_CƠ TIÊU, sao con…lại vào được đây ? Mấy người canh cửa bên ngoài đâu rồi …? Các anh trông chừng thế nào mà để…. _CHÚA TỂ TỐI CAO ở TRÂU VÀNG nói.
_Con là con trai của cha, con trai CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG. Ai chẳng biết sau này con sẽ tham gia vào HỘI ĐỒNG BỘ LẠC chứ. Đương nhiên là họ phải cho con vào rồi. Họ đâu làm gì sai. _ CƠ TIÊU liền đáp.
Sau khi nhìn quanh một lượt ba chàng trai trẻ và dừng lại ở con trai mình với một ánh mắt và nét mặt căng thẳng. CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG phải nói lên những lời tưởng chừng trách mắng nhưng sau cùng lộ ra nỗi niềm vừa rối bời vừa đau khổ. Mọi người có mặt trong gian nhà lúc này đều ít nhiều cảm nhận được điều đó nên cùng hướng cái nhìn xót xa vào ông. Tuy nhiên người cần hiểu thì lại chẳng nhận ra,CƠ TIÊU chưa để cha mình nói hết đã vội vã lấn lời với giọng ấm ức. Nghe CƠ TIÊU nói vậy CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG chỉ biết im lặng nhìn con trai với nét mặt và ánh mắt mệt mỏi buồn bực. Ông không nói gì nhưng ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG đã lên tiếng với giọng giận dữ.
_Được rồi, coi như CHÚA TỂ TỐI CAO không có lí do để ngăn QUA Ơ LANG vào đây và cùng bàn chuyện. Nhưng còn PA NU, sao cháu lại dám bước vào đây? Đi ra ngoài mau, còn đứng đấy làm gì.
Nghe LA HẦU nói vậy mặt mũi PA NU toát lên đầy vẻ hối lỗi,cậu toan bước ngay ra ngoài theo đúng ý của ông bác. Nhưng ngay lúc đó cậu đã được CƠ TIÊU lấy tay giữ lại rồi anh chàng này liền nói bằng giọng chắc nịch.
_Ông LA HẦU này, ông nói thế là sai rõ ràng rồi nhé. PA NU chẳng phải là người sẽ tiếp nối ông thay mặt cho TỘC LA tham gia vào HỘI ĐỒNG BỘ LẠC sau này hay sao. Thế thì cậu ấy cũng như CƠ TIÊU này phải được vào đây và cùng bàn chuyện chứ .
Lời của CƠ TIÊU khiến mấy vị ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG thấy sững sờ đôi chút bởi nó hóa ra lại rất hợp lẽ nên họ đang nhìn hai chàng trai mà chưa biết phải làm gì . Và người lên tiếng tiếp theo với giọng nhẹ nhàng lại là CA ĐÔ.
_QUA Ơ LANG nói đúng. Như vậy xem ra trong này chỉ có mình tôi là người không được phép ở lại rồi. CA ĐÔ xin các vị bỏ quá cho cái tội thiếu hiểu biết này. Tôi xin ra ngoài ngay cho mọi người còn bàn chuyện.
_Thưa CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU, theo suy nghĩ của tôi thì ý của QUA Ơ LANG quả không sai. Chúng ta cũng nên cho hai người mà sau này chắc chắn sẽ trở thành những người đứng đầu TRÂU VÀNG, gánh vác mọi chuyện của BỘ LẠC biết và cùng bàn tính về HÒA ƯỚC lần này. Đây coi như bước đầu cho họ làm quen với những khó khăn của HỘI ĐỒNG BỘ LẠC. Còn cậu CA ĐÔ, dẫu sao cậu cũng đã bước vào và nghe hết mọi chuyện rồi. Cho nên tôi nghĩ rằng chúng ta cứ để cậu ấy ở lại. Và hơn nữa cậu CA ĐÔ đây cũng đã dấn thân vào chuyện của MỴ NƯA MI NƯƠNG, biết rõ hoàn cảnh của TRÂU VÀNG cũng như cho thấy tài trí của mình. Tôi nghĩ có khi cậu ấy sẽ góp thêm ý kiến quý báu cho việc này.
CA ĐÔ đã cúi chào mọi người và đang bước ra cửa thì MO LỬA ôn tồn cất tiếng. Ai nấy đều chăm chú nghe lời của bà,tới đoạn cuối nói về CA ĐÔ thì CƠ TIÊU đã nhào ngay ra nắm tay giữ CA ĐÔ lại. Thật ra trong lòng CƠ TIÊU cũng đã muốn giữ CA ĐÔ lại giống như giữ PA NU trước đó,mà chưa kịp làm thì đã bị lời của MO LỬA làm cho ngây ra mất một lát. May sao bà ấy cũng có ý giữ CA ĐÔ ở lại và hai người già cũng tỏ ý đồng tình. Vậy là cậu không chần chừ thêm nữa. CA ĐÔ khi đó may sao cũng đã bước chậm lại bởi chàng ta đang mải nghe những lời MO LỬA nói. Và cuối cùng CA ĐÔ theo CƠ TIÊU quay lại đứng cùng chỗ vơi PA NU.
_Thế là việc của bọn con xong rồi nhé. Bây giờ ta quay lại việc chính đi thưa cha. Cái việc HÒA ƯỚC đó, TRÂU VÀNG ta sẽ không vì nó mà đem gả bán chị gái con sang RẮN CHÍN ĐẦU phải không nào ? Con mong cha và hai vị đây nói ngay một lời chắc chắn cho mọi người cùng yên cái bụng đi chứ nhỉ.
CƠ TIÊU vừa khoát hai tay lên vai của hai người là CA ĐÔ và PA NU đang đứng ở mỗi bên của chàng ta vừa cười nói liến thoắng với vẻ hồi hộp,sốt ruột ghê gớm. Nhưng ba người lớn tuổi đứng đầu TRÂU VÀNG đang ngồi cách anh chàng một sải tay lại im lặng nhìn nhau rồi nhìn anh chàng bằng ánh mắt cùng nét mặt rối bời,tỏ rõ ý là không thể quyết định ngay được.
CƠ TIÊU càng tỏ ra sốt ruốt hơn mặt mũi anh chàng đã chuyển thành vẻ cau có. Rồi CƠ TIÊU bặm miệng lại nghiến răng trong lòng thật sự định nói ngay ra những suy nghĩ đang đầy ắp trong đầu. Rằng lẽ nào những người chiến thắng lại phải chiều ý kẻ thua trận,rằng dù thế nào cậu sẽ ngăn cản đến cùng. Nhưng đúng lúc ấy CA ĐÔ ở bên phải CƠ TIÊU nét mặt bình tĩnh đã lên tiếng với giọng nói rất mạnh mẽ tỏ ra cực kì chắc chắn với suy nghĩ đưa ra.
_QUA Ơ LANG đừng nóng mà thành ra không phải với những BẬC BỀ TRÊN…Theo tôi thì thấy là các BẬC BỀ TRÊN sẽ không để chuyện ấy xảy ra. Bởi dù thế nào thì MỴ NƯA MI NƯƠNG cũng đã là dâu con của TRÂU VÀNG, lại đã mang trong mình giọt máu của anh BA ĐÔN, của Thị TỘC La. Vậy thì không cớ gì MỴ NƯA phải đến nơi xa xôi làm vợ của kẻ nào khác cho dù đó là CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU. Chỉ là…TRÂU VÀNG ta phải làm thế nào để ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM có thể dễ bề ăn nói với ÔN NẶC và HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU. Vậy nên. QUA Ơ LANG hãy yên bụng , không nên gây thêm sức ép với các BẬC BỀ TRÊN nữa. CA ĐÔ nói vậy ba vị thấy cũng hợp lẽ phải không ?
Những lời lẽ của CA ĐÔ khiến CƠ TIÊU có vẻ xuôi xuôi phần nào,nét mặt của anh chàng trở nên mềm mại hơn. Và anh chàng đưa ánh mắt đã dịu đi lần lượt nhìn CHÚA TỂ TỐI CAO,ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU rồi MO LỬA của TRÂU VÀNG chờ đợi cái gật đầu của họ để cậu có thể tạm yên lòng mà rời khỏi đây. Tuy nhiên cha cậu và MO LỬA vẫn còn đang bối rối bởi những lời của CA ĐÔ thật ra có rất nhiều chỗ không hề đúng với suy nghĩ trong lòng họ. Chỉ có LA HẦU với gương mặt đau đớn là cất tiếng với giọng nói hết sức nặng nề.
_Ta là cha của BA ĐÔN, có nghĩa là MỴ NƯA MI NƯƠNG là con dâu ta, đứa trẻ trong bụng MỴ NƯA là cháu ta, đứa cháu duy nhất của ta. Ta đáng ra không đời nào để mất đi họ…Nhưng trong tình cảnh này, nói thật là ta không biết phải làm thế nào đây. HÒA ƯỚC là điều cần hơn hết thảy cho TRÂU VÀNG vào lúc này và nó còn ảnh hưởng đến những ngày về sau nữa…Nếu chỉ vì níu giữ một người mà khiến rất nhiều người khác phải rơi vào cảnh khốn cùng thì quả thật LA HẦU này thấy rất có tội với TRÂU VÀNG…Ta nghĩ vậy bởi vì những lời lẽ của ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM khi nãy không phải chỉ là dọa nạt suông. CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU quả thật có thể đưa RẮN CHÍN ĐẦU và TRÂU VÀNG đến những cảnh hết sức khốc liệt. Đây rất có thể là cái cớ để một ngày không xa lại có chiến tranh giữa hai bộ lạc…Khi mà RẮN CHÍN ĐẦU đã thật sự có ý HÒA ƯỚC thì đó là điều rất đáng quý với TRÂU VÀNG và chúng ta cần phải trân trọng nó mới phải.
Những lời nói nặng nề của LA HẦU khiến ba chàng trai trẻ tuổi đang chăm chú lắng nghe đều thấy bàng hoàng. Trên nét mặt CA ĐÔ cũng như CƠ TIÊU đều hiện rõ sự choáng váng, không vừa lòng. Họ chẳng thể tin hay không muốn tin rằng ông lại có thể lạnh lùng đến vậy. Dù thế nào thì ý nghĩ có lẽ sẽ phải từ bỏ MI NƯƠNG của ông ấy vì lí do gì chăng nữa cũng thật là lạnh lùng trong mắt của hai chàng trai này. Nhưng điều khiến họ thấy bàng hoàng lo lắng hơn nữa là khi nghe LA HẦU nói mà hai vị là CHÚA TỂ TỐI CAO cùng MO LỬA của TRÂU VÀNG lại có chung những cái gật đầu và thở dài. Vẻ như là những người này cũng nghĩ rằng khó còn cách nào khác ngoài việc phải chiều ý CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU.
Và CƠ TIÊU cũng như CA ĐÔ đang muốn lên tiếng phản đối. Hai người trong lúc này tuy chưa nghĩ ra lời nào hợp lẽ để thay đổi hẳn đi suy nghĩ về HÒA ƯỚC của những BẬC BỀ TRÊN nhưng họ đều thấy không thể cứ im lặng chịu đựng sự bực bội và nhục nhã trong lòng. Nhưng trong khi họ chưa kịp lên tiếng thì bà MO LỬA đã từ tốn cất lời trước.
_Nhìn các cậu là tôi hiểu rằng sự oán giận không chỉ với CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC với RẮN CHÍN ĐẦU mà…thậm trí là ngay với ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU đang dâng lên trong lòng ba người. Đối với ba người và nhiều người khác của TRÂU VÀNG thì chuyên đưa MỴ NƯA MI NƯƠNG sang RẮN CHÍN ĐẦU là điều không thể chấp nhận. Hẳn mọi người đều nghĩ là chúng ta là người thắng trận sao lại phaỉ làm theo ý người thua cuộc. Và còn nhiều lí do để mọi người thậm trí liều chết để giữ nàng ấy lại TRÂU VÀNG…Nhưng ba cậu và mọi người cũng nên hiểu những lo lắng của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU là hết sức chân thành và đúng. Trong trận đánh vừa qua TRÂU VÀNG dành phần thắng, nhưng có thêm một cuộc chiến như vậy nữa thì chúng ta sẽ ở vào tình cảnh khó khăn, gian khổ hơn trước đây rất nhiều. Và có điều ba người chưa hay…là trước đây việc giao tranh giữa RẮN CHÍN ĐẦU và TRÂU VÀNG do HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU biểu quyết mà ra. Lúc đó CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC chỉ là thuận tình họ mà không có ý thúc đẩy nó. Nếu bây giờ ta làm điều khiến ông ta phận lòng và lấy cớ trút giận đẩy RẮN CHÍN ĐẦU và TRÂU VÀNG cùng bước vào cuộc giao tranh mà sự chiến thắng là điều CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC cần hơn hết để hả giận thì cuộc giao tranh này thật là rất thảm khốc với hai bên…Vậy nên ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU dù lòng đau như cắt thì cũng đành phải suy nghĩ như thế thôi. Ngay đến CHÚA TỂ TỐI CAO đây tôi nghĩ cũng đang như bị lóc từng thớ thịt vậy. Chúng tôi thật quá khó quyết định nhưng lại phải nhanh chóng đưa ra quyết định sau cùng vì cái tốt cho TRÂU VÀNG. Bởi thế…tôi cũng như CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH LA HẦU thật sự mong không chỉ ba cậu mà hết thảy người TRÂU VÀNG hiểu cho rằng dù quyết định của chúng tôi ra sao thì cũng xin đừng lên tiếng phản đối hay tìm cách chống lại.
Lời của MO LỬA khiến CA ĐÔ nghe mà mặt mày tăm tối,ánh mắt tuyệt vọng,hai bàn tay nắm chặt với nhau để chịu đựng. CƠ TIÊU nhìn CA ĐÔ vốn bình tĩnh mà cùng thành như thế thì thật sự từ sự tức giận chuyển thành hoảng hốt,lo sợ,mặt mũi méo xệnh như sắp bật khóc nức nở vậy. Ba vị đứng đầu TRÂU VÀNG nhìn những người trẻ tuổi ánh nhìn đầy cảm thông và xót xa.
Thế rồi PA NU nãy giờ mặt mũi không hề tỏ ra có thái độ xúc động nào. Ánh mắt của cậu giống như nhìn vào nơi xa xôi,mông nung nào đó mà từ từ lên tiếng với giọng bình thường như mọi khi.
_Có khi nào người đàn ông trẻ tuổi đi cùng với ông RĂM YÊNG trong nhóm người của RẮN CHÍN ĐẦU đến chơi nhà CHÚA TỂ của TỘC HỜ RĂM lại chính là CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU không nhỉ CƠ TIÊU và anh CA ĐÔ ? Cái người mà mình đã kể là rất say mê điệu múa của chị MI NƯƠNG trong buổi tiệc. Chính là anh ta đã khiến cho ông RĂM YÊNG ra sức ép vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM phải tặng chị MI NƯƠNG cho RẮN CHÍN ĐẦU ấy. Anh ta thật sự là rất lạ, tính hình rất hay vừa vui vẻ, vừa phóng khoáng. Anh ta còn biết rất nhiều những việc lớn của RẮN CHÍN ĐẦU, thậm trí còn nhắc đến việc đối đãi mà RẮN CHÍN ĐẦU dành cho những vùng đất khác với một giọng mạnh mẽ, một thái độ rất lấy làm chắc chắn vậy.
_Cậu nói thế thì…tôi cũng thấy rất có thể là người đó. _ CA ĐÔ là người đầu tiên lên tiêng với giọng hơi ngần ngừ.
_Thế hóa ra là kẻ đó à, thật đúng là đáng ghét mà…Đã thế cậu còn khen được hắn là phóng khoáng với hiểu biết nữa hả PA NU. _ CƠ TIÊU nói giọng tức tối.
_Những lời của PA NU đã khiến tôi hiểu ra cớ sao CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC lại có ý muốn mạnh mẽ như thế với MỴ NƯA MI NƯƠNG của chúng ta. Và theo mô tả của cậu PA NU thì tôi bỗng thấy có cái nhìn khác về CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU và …
Đến lượt MO LỬA của TRÂU VÀNG nói với một giọng có phần thư thái hơi lúc trước. Qủa thật những lời của PA NU đã dành hết mọi sự chú ý của những người xung quanh. Họ từ chỗ nghe một cách lãng đãng tới chỗ lắng nghe từng lời một của cậu. Khi mà cậu đang nói tới một người mà dường như không ai khác chính là ngọn nguồn của nỗi khốn khổ chung cho TRÂU VÀNG cũng như từng người ở đây.
Và họ tuy đều chung một niềm ngỡ ngàng nhiều ít còn ngờ vực nhưng mỗi người lại có cách một suy nghĩ và cách bay tỏ rất khác nhau. Trong đó CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG đều im lặng đón nhận cái điều mà PA NU mang lại với nét mặt cùng ánh mắt tin rằng đó làđiều đúng. Thêm CA ĐÔ lên tiếng thì họ càng chắc chắn. Sau đó mọi người còn chưa kịp tỏ ý trước vẻ sửng cồ có ý muốn trút cơn phấn nộ lên lên đầu PA NU của CƠ TIÊU. Thì ngay tới anh chàng này cũng bị những lời nói và nét mặt đột ngột thay đổi sang một vẻ hứng khởi của MO LỬA ở TRÂU VÀNG làm cho lòng dạ xôn xao,thắc mắc.
Họ nghĩ liệu có phải MO LỬA của họ dường như định hình được cách để thay đổi việc MI NƯƠNG phải sang RẮN CHÍN ĐẦU rồi chăng. Ai nấy đều đang tỏ một vẻ sốt ruột, nôn nóng trên vẻ mặt và ánh mắt hương về phía bà ấy. Đúng lúc đó bước qua khung cửa chính là một nhóm ba người con gái. Và đó là MI NƯƠNG cùng MI NA và MAY MAY. Vừa bước đi MI NƯƠNG vừa nói giọng buồn thảm như chắc nịch.
_Chuyện đã vậy. Sao mọi người còn bàn bạc chi nữa. Xin cha và TRÂU VÀNG cứ đưa con sang RẮN CHÍN ĐẦU. Bởi đến lúc này đã quá rõ ràng khi mọi chuyện đều bắt nguồn từ con. Những lời của PA NU đã nói rõ điều ấy rồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện