[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Chương 69 : Chương 69
Người đăng: DBTN
Ngày đăng: 02:00 14-10-2018
.
51
Anh Chàng Khơ Ru
Trong khi KHƠ TIÊM đag tới gặp những người đứng đầu của TRÂU VÀNG tại NHÀ LỚN ở CHẠ RŨ. Thì nhóm người đi theo ông ta đang ở tại khu nhà sàn dành riêng cho khách từ nơi xa đến. Và KHƠ RU là một trong số đó. Anh chàng đang nằm trên phản, sốt ruột chờ đợi ông cậu quay về. Trông mong, suốt ruột là cảm giác chung của ai nấy trong đoàn tùy tòng của KHƠ TIÊM.
Mọi người đều muốn nhanh chóng biết được ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU có đạt được cái HÒA ƯỚC kia không. Bởi vì nó mà họ đã phải vất vả gần như ngày nào cũng chạy cho nhanh để đến TRÂU VÀNG càng sớm càng tốt. Và có bằng được cái HÒA ƯỚC kia thì họ mới mong trước là trở về RẮN CHÍN ĐẦU,sau là trở về đất CLAU của mình một cách yên lành nguyên vẹn được. KHƠ RU cũng thế,dù anh chàng biết ông cậu và mọi người ở CLAU đều nghĩ về mình không mấy hay ho.
KHƠ RU cũng tự thấy mình như thế thật. Nhưng anh chàng đâu phải một kẻ chỉ biết ăn chơi, gái gú dù đúng là mấy món đó quả là rất thú. KHƠ RU cũng biết rõ với cái việc anh chàng là thằng con trai của CHÚA TỂ trước đây của CLAU và là anh trai của CHÚA TỂ bây giờ của CLAU. Thì cái việc dự vào HỘI ĐỒNG THỊ TỘC hay phải khoát lên mình cái vai ĐẦU LÃNH mà giờ ông cậu KHƠ TIÊM quý hóa đang giữ chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Vậy thì bây giờ trong khi còn rảnh rang thì sao anh chàng có thể không ăn,không chơi cho đã đi cơ chứ. Ai nói gì cứ cho người ta nói,KHƠ RU chẳng them để ý làm gì cho đời mất vui. Mà khổ cái là anh chàng thấy mình đẹp trai quá nên bọn đàn bà con gái cứ theo nườm nượm đấy chứ nào phải chàng ta ép buộc ai bao giờ. Với lại chơi bằng nào thì cũng chỉ là ở ngoài,có lấy thêm em nào thì cũng kiếm chỗ mà để chứ có mang về nhà đâu,ở nhà cô vợ ghê gớm được cô em gái chọn cho vẫn cứ là trên hết. KHƠ RU có khi nào cãi lại ý của hai người đàn bà ấy đâu mà trách được gì anh chàng chứ.
Lại nghĩ đến chuyện được hay là bị hai bà ấy chỉ đúng mặt lôi vào cái đoàn người đi sang TRÂU VÀNG lần này,tự dưng phải chịu khổ đường đi,là KHƠ RU thấy ớn. Cái khổ trên đường đi chàng ta chẳng ớn,đàn ông chịu khổ tí có sao. Đi về thể nào chẳng khiến các bà ấy thay đổi cái nhìn,thấy khá hẳn lên. KHƠ RU chỉ ớn cái là xem ra mình sắp vướng vào mớ bòng bong công to việc lớn của CLAU rồi,không trốn tránh được nữa.
Mà có đi mới thấy cái lo nghĩ của đám người trong HỘI ĐỒNG THỊ TỘC không phải là cái lo hão. KHƠ RU thấy sức ép của RẮN CHÍN ĐẦU với CLAU càng lúc càng ghê gớm. Đến lúc đặt mình vào phải trong cái HỘI ĐỒNG ấy,khi làm ĐẦU LÃNH thật thì chàng ta sẽ mệt lắm đây. Nhưng thôi kệ,cứ để tới lúc đấy sẽ tính . Bây giờ chuyện ấy cứ để ông cậu ruột gánh vác hết đi.
Tuy nhiên quả thật KHƠ RU đang mong đang cầu cho ông ấy lo xong cái HÒA ƯỚC này. Bởi nó không chỉ tốt cho CLAU về lâu về dài mà còn có lợi cho chính anh chàng vào ngay lúc này nữa. Chuyện này mà xong xuôi thì chuyện KHƠ RU hỏi xin TU PHA RIÊNG về CLAU hẳn sẽ càng dễ cho ĐỀN THÁP TỐI CAO đồng ý. Khi nghĩ tới TU PHA RIÊNG là y như rằng trong lòng anh chàng lại thấy nâng nâng hứng khởi. KHƠ RU vừa tự cười mình vừa trở người trên tấm phản.
Gã nghĩ ông cậu KHƠ TIÊM biết về chuyện của gã với TU PHA RIÊNG. Nhưng ông già nghiêm nghị ấy chắc cũng cho là gã chỉ chơi bời cho vui thôi. Trong khi KHƠ RU không hề như vậy. Gã cho rằng chẳng ai một khi biết rõ đấy là người của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU mà còn dại gì bỡn cợt,trêu đùa vào. Gã cũng đã nghe quá đủ những lần nói chuyện giữa cô em làm CHÚA TỂ và ông cậu ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU về cái sự đáng sợ của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU rồi.
Rằng cái ĐỀN THÁP TỐI CAO ấy,và những người đàn bà con gái trong đó mới là thứ đáng sợ hơn hết đối với CLAU. Gã đã phát ngấy về chuyện đó và cho là họ đã nói quá lên. Nhưng nói quá không có nghĩa không phải là không như thế thật. Gã cũng không muốn vướng vào rắc rối để rồi khi trở về CLAU sẽ bị nghe một lô một lốc những lời kêu ca của cô vợ lớn ở nhà rồi cô em CHÚA TỂ.
Âý vậy không hiểu sao đã cố kìm lòng rồi mà đứng trước cô nàng TU PHA RIÊNG là KHƠ RU thấy mình cứ bị hút vào. Có khi nào cái vẻ đẹp mơn mởn,nõn nà và ánh mắ lúng liếng đẩy đưa của cô nàng lại khiến hắn thật sự say đắm. Mà cô nàng rồi là cũng phải lòng cũng cảm động trước sự săn sóc của gã trong suốt chuyến đi. Đấy hai bên người có ý kẻ có tình như vậy,đến với nhau là chuyện hẳn nhiên.
Mà TU PHA RIÊNG trông đon đả,mềm mại vậy nhưng đanh đá,kiêu kì lắm. Không đáng gì thì nàng ta không thèm theo. Nên gã đã hứa là sẽ phải cưới xin đàng hoàng. Mà đã hứa thì gã chắc chắn sẽ làm. Trước hết là hắn sẽ phải tới ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU kia mà có lời xin hỏi cưới TU PHA RIÊNG. Nghĩ đến chuyện này gã hơn ớn một chút vì gã là người CLAU,vì CLAU với ĐỀN THÁP TỐI CAO có chút mắc mớ với nhau từ trước. Nhưng hắn lại cho rằng một khi chính người CLAU mang về cái HÒA ƯỚC mà RẮN CHÍN ĐẦU mong muốn. Thì ĐỀN THÁP TỐI CAO sẽ không những xí xóa cái mắc mớ kia mà còn lấy chuyện đồng ý cho TU PHA RIÊNG được theo về với gã để thưởng công cho CLAU nữa kìa.
Hơn nữa theo lời TU PHA RIÊNG thì thường là chuyện hỏi cưới cũng không quá khó khăn. Trong ĐỀN THÁP TỐI CAO thì trừ các MO bề trên thuộc cấp cao từ hàng thứ ba, ấy là mấy bà MO đã trải qua mấy kì tu luyện hang chục mùa lúa thì mới gắn mình suốt đời với ĐỀN THÁP TỐI CAO. Chứ các MO trẻ nếu muốn dời khỏi ĐỀN THÁP TỐI CAO để đi lấy chồng thì đều được chấp thuận hết. Miễn là các chú rể mang lễ vật đến ĐỀN THÁP TỐI CAO xin hỏi cưới đàng hoàng.
Cô nàng còn kể cho KHƠ RU nghe là các MO bề trên cũng thấy mừng nếu các MO trẻ những người đã từng phụng sự cho ĐỀN THÁP TỐI CAO khi trở về đời thường có được cuộc sống vợ chồng hạch phúc. Và khi đứa trẻ đầu tiên của những MO ấy ra đời thậm trí còn được ĐỀN THÁP TỐI CAO chúc phúc. KHƠ RU khi nghe TU PHA RIÊNG nói về chuyện này thì trông bộ dạng cô nàng rất là mong rằng mình sẽ sớm có được những điều ấy.
Và gà thấy cô nàng thật dễ thương làm sao vào khoảnh khắc đó,bớt hẳn cái vẻ chua ngoan,đanh đá mọi khi. KHƠ RU vừa nghĩ vừa cười trong khi hai tay vắt lên trán, chân nọ vắt lên chân kia,bàn chân còn đung đưa theo nhịp. Mọi thứ đó sẽ đến,ĐỀN THÁP TỐI CAO sẽ chấp thuận,cô em gái ruột làm CHÚA TỂ với cô vợ ở nhà cũng không thể phản đối một đám cưới dính dáng tới ĐỀN THÁP TỐI CAO. Đúng rồi chỉ cần cho cái HÒA ƯỚC kia được thỏa thuận xong xuôi mà thôi.
KHƠ RU đang chắc mẩm tronng lòng như thế thì gã bỗng nghĩ đến một chuyện đúng hơn là một người khiến gã thấy lo lắng. Đó là MO trẻ NAI LA,là người chị em tốt của TU PHA RIÊNG ở ĐỀN THÁP TỐI CAO,là cái người đi cùng nàng ta tới đây để làm cái gì đó mà gã cóc hiểu được. KHƠ RU thấy cô ta là khác hẳn TU PHA RIÊNG từ vẻ ngoài tới tính nết. Lúc đầu gã chẳng thèm để mắt tới cô ta làm gì vì chẳng có điểm gì hay ho. Cô ta kể ra được cái ít nói,luôn nghe theo lời TU PHA RIÊNG và luôn biết đường mà tránh đi khi gã và TU PHA RIÊNG ở cạnh nhau. Vậy nên KHƠ RU cũng thấy không ghét gì NAI LA.
Nhưng không hiểu vì sao càng ngày khi nhìn cô ta thì KHƠ RU càng thấy sao sao đấy. Có khi chính cái vẻ cam chịu suốt ngày không hé răng được mấy câu ấy của NAI LA bắt đầu khiến gã thấy khó chịu. Gã đã từng nghe ở đâu đó có người bảo là kẻ ít nói , một khi đã cất lời thì sẽ khiến cho mọi chuyện trở nên căng thẳng,đáng sợ. Nhưng NAI LA thì có gì để mà nói và nói với ai được chứ,KHƠ RU thấy mình nghĩ lung tung thật.Gã đã tự cười mình như thế mấy lần.
Tuy nhiên bây giờ KHƠ RU bỗng như chợt hiểu ra tại sao gã lại có cái lo đấy. Đó bởi vì chính gã. Bởi gã có chuyện để mà khi cô ta nói ra thì cái đám cưới với TU PHA RIÊNG có cơ tan thành mây khói .Đấy là mấy chuyện ăn chơi của gã,những chuyện có thật và những chuyện mà người đời thêm thắt vào. Mấy gã tùy tòng trong đoàn cùng gã lại hay lấy đó là trò mà nhại cho vui trên đường đi. Lại thêm cách nhìn nhận của ông cậu KHƠ TIÊM về gã nữa. Mà gã có vài bận hơi điên điên thật.
NAI LA đi theo đoàn tùy tòng thấy hết mấy chuyện đó. Nhỡ các MO bề trên ở ĐỀN THÁP TỐI CAO mà tự dưng đi hỏi tới cô ta về chuyện của gã. Và cô ta kể chúng ra. Và nhỡ mà nó khiến họ không thấy tin tưởng cho TU PHA RIÊNG theo về CLAU vì sợ gã làm mất mặt họ thì sao. Thật là KHƠ RU thấy cần phải làm sao để chắc chắn cái cô NAI LA này không phá đám chuyện vui của gã với TU PHA RIÊNG. Mà vậy thì phải thế nào đây. Lâu nay gã chúa ghét phải suy nghĩ nhiều một lúc. Gã thấy đau đầu khi nghĩ tới chuyện này. Gã đang nhăn nhó khó chịu thì bỗng gã nảy ra một ý khá hay. Và gã liền bật dậy vì cần phải đi tìm gặp cho bằng được TU PHA RIÊNG và NAI LA để mà lo thu xếp cho xong trước khi về tới RẮN CHÍN ĐẦU.
KHƠ RU nhào ra khỏi gian buồng,tìm quanh trong khu nhà sàn dành cho khách ở bên ngoài đến nghỉ lại trong làng chạ này mà không thấy hai MO trẻ ở đâu. May cho gã là khi đi ra ngoài hỏi thăm thì có người thấy hai cô gái này mang đồ ra bờ suối để giặt. KHƠ RU liền hăm hở đến đó,tới nơi gã dừng lại ở một khoảng khá xa mép suối chỗ hai cô gái đang hì hụi vò những tấm áo váy mà nhìn họ chăm chú.
TU PHA RIÊNG và NAI LA cũng nhận thấy có ai đang nhìn họ từ phía sau nên cùng nhau quay người lại xem. Biết rằng đó là KHƠ RU tức thì NAI LA quay người lại tiếp tục giặt đồ trong khi TU PHA RIÊNG thong thả đứng giậy,nhẩn nha bước tới chỗ gã. Vừa đi cô nàng vừa nhìn ngắm trời mây,cây cối xung quanh,dường như chẳng thèm để mắt đến gã. Còn KHƠ RU thì nhìn ngắm cô nàng với ánh mắt si mê tới nỗi ngây người ra khiến TU PHA RIÊNG lúc đã ở ngay trước mặt gã phải lấy tay bàn còn ướt nước của nàng ta dúi nhẹ vào người gã một cái và cất giọng điệu đà.
_Gớm chưa kìa , yêu thích người ta thì cũng vừa vừa thôi đừng có lộ liễu thế chứ . Ông cậu KHƠ TIÊM của chàng không hài lòng lại nghĩ xấu cho ta.
_Kệ chứ. Ta thích, yêu thương nàng là thật bụng thì chẳng sợ ai nói ra nói vào. KHƠ RU này cũng sẽ nói cho ông cậu KHƠ TIÊM hiểu rõ ta định cưới nàng về CLAU hẳn hoi chứ có phải chơi đùa đâu. Mà chẳng phải nàng cũng khoái khi thấy bộ dạng này của ta hay sao chứ hả ?
KHƠ RU vừa vung tay,nói giọng oang oang vừa nhìn TU PHA RIÊNG với ánh mắt đắm đuối. Nói câu sau cùng gã còn vuốt má TU PHA RIÊNG và nheo mắt cười với nàng ta . TU PHA RIÊNG đáp lại gã bằng ánh mắt lấp lánh hạch phúc và ngả người vào lòng gã và nói bằng giọng đã chuyển thành kiểu nũng nịu.
_Chàng thừa biết người ta nghĩ gì rồi còn bày đặt hỏi nữa. Mà sao khi sáng mới gặp xong bây giờ đã lại tìm người ta rồi. Nhớ quá không được hay sao ?
_Nàng thì ăn, ngủ lúc nào ta chả nhớ. Nhưng mà lần này ta đến không phải là để gặp nàng đâu, chưa chi đã mừng vội kìa.
KHƠ RU vừa choàng ta ôm chặt lấy TU PHA RIÊNG vừa đáp lại nàng ta bằng cái giọng lảng bảng. Còn TU PHA RIÊNG vừa nghe dứt lời của gã đã vùng ra khỏi tay gã vừa trừng mắt nhìn gã mà hỏi giọng hờn rỗi.
_Không phải ta, thế lẽ nào là NAI LA. Này chàng có chuyện gì mà tìm cô ấy chứ ? Lẽ nào…
_Không có. Nàng nghĩ thế nào vậy. Ta thế này mà lại để mắt tới người như NAI LA sao. Người đẹp phải sánh cùng người đẹp chứ. Nghe này và đừng hờn rỗi nữa. Ta gặp NAI LA là vì chuyện cưới hỏi của chúng ta đấy. Vậy nên cô nàng ghê gớm này hãy gọi dùm cô bạn tới cho ta gặp một chút. Rồi thì nàng cứ việc ở đây mà trông chừng .
KHƠ RU lại vòng tay ôm chặt lấy TU PHA RIÊNG và nói bằng giọng chắc nịch. TU PHA RIÊNG nghe xong lườm yêu gã một cái và nói kiêu kì.
_Được rồi gặp thì gặp. Mà đây cũng chẳng phải nhỏ nhen để mà kè kè bên cạnh chàng . Ta đi gọi NAI LA lại đây rồi sẽ tiếp tục giặt đồ. Hai người nói cái gì mặc hai người đấy.
Nói xong TU PHA RIÊNG lại vùng ra khỏi KHƠ RU và gã cũng không giữ cô nàng lại thêm nữa. Rồi TU PHA RIÊNG thoăn thoắt bước đến chỗ NAI LA nói gì đó mà gã không nghe thấy nhưng đoán là ý chỉ bảo cô gái kia lại chỗ gã. NAI LA nghe xong từ đằng xa nhìn KHƠ RU một cái khá lâu,như ngại không muốn đi tới chỗ gã.Điều này khiến KHƠ RU thấy sốt ruột và khó chịu. Nhưng sau cùng NAI LA cũng từ từ bước lại gần với vẻ mặt lo lắng cùng giọng nói ngập ngừng.
_Cậu KHƠ RU, có chuyện gì…khiến cậu tìm tôi ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện