[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Chương 65 : Chương 65
Người đăng: DBTN
Ngày đăng: 01:00 16-09-2018
.
47
Niềm Vui Của Trâu Vàng
_ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU, xin ông đừng trách mắng PA NU. Chính CƠ TIÊU này đã bắt cậu ta phía đi cùng cho bằng được đấy chứ. Ông có trách thì trách ta đi.
CƠ TIÊU vôi đứng bật giậy gân cổ nói trước hết. Và ai nấy lại thêm một phen sững sờ trước thái độ đã thay đổi hẳn so với mọi khi của CƠ TIÊU dành cho PA NU. Và CA ĐÔ liền tiếp lời.
_Xin ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU bớt giận và nghe vài lời của CA ĐÔ này. Tôi đã được đi cùng nhóm với hai cậu ấy một quãng dường khá dài, cũng chịu chung gian khổ với mọi người. Qủa thật nếu không có chuyện MỴ NƯA MY NƯƠNG bị bắt thì cậu PA NU cũng đã giúp cho mọi người không ít. Bởi thế tôi mong NGÀI hãy bỏ qua cho cậu ấy một lần này.
CA ĐÔ vừa dứt lời là MI NA,chị béo MAY MAY và CƠ TIÊU đều nhìn sang LA HẦU với ánh mắt cầu xin tha thiết. Còn PA NU sau khi thấy cảnh mọi người nói đỡ cho mình thì cậu cũng nhìn vào ông bác ruột. Tuy vậy nét mặt nóng giận,bực bội khác thường của ông khiến cậu thấy mình chẳng có chút hy vọng nào. PA NU đành cúi đầu xuống, trong lòng đang sắn sàng chịu phạt. Khi đó cậu đã không thấy được MY NƯƠNG lặng lẽ quay sang nhìn bà MO LỬA. Hai người khẽ gật đầu với nhau rồi bà ấy lên tiếng.
_ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU, lần này ông đã quá lo lắng cho những người trẻ tuổi đây đến nỗi hơi mất bình tĩnh rồi. Tôi thì cho rằng đây thật là chuyện dữ hóa lành. Hơn nữa ông cũng nên vì chuyện mừng vui đến không ngờ của MỴ NƯA MY NƯƠNG mà bỏ qua cho họ đi. Tôi tin là khi biết MỴ NƯA chẳng những yên lành lại còn mang trong mình giọt máu của BA ĐÔN thì chắc hẳn CHÚA TỂ TỐI CAO sẽ thưởng lớn cho PA NU đấy.
_Mang trong mình giọt máu của BA ĐÔN sao ?
Mọi người xung quanh vừa nghe được những lời bà MO LỬA thì đều tròn mắt đổ dồn ánh nhìn vào MY NƯƠNG và cùng lúc kêu lên với giọng choáng váng.
_Đúng vậy. Ta vừa xem thật kĩ cho MỴ NƯA. _ MO LỬA lấy giọng hiền hòa mà chắc chắn đáp lại mọi người.
_Là thế … Ban nãy bà giữ MỴ NƯA MY NƯƠNG ở lại trong khi bảo chúng tôi đi thăm PA NU trước là vì cớ này sao ?
CA ĐÔ vừa nói giọng vui mừng vừa chuyển cái nhìn từ MY NƯƠNG sang MO LỬA. Và trong lúc bà ấy gật được đáp lại thì CƠ TIÊU đã cất giọng vừa tỏ tõ sự thắc mắc lẫn trách móc.
_Bà MO LỬA sao lại…Tôi là tôi muốn nói là sao bà không thấy ra chuyện này ngay từ đầu chứ. Vậy có phải bọn tôi sẽ chẳng đi nữa không nào ?
_Chuyện này qủa thật tôi cũng rất mong được như thế. Tiếc là chưa kịp thì…
MO LỬA đáp lại CƠ TIÊU bằng giọng trầm trầm có phần áy náy. Anh chàng vẫn tỏ vẻ chưa nguôi,mặt mày vẫn cau có. Lúc đó LA HẦU lên tiếngg với nét mặt cũng như một giọng nói nghiêm nghị.
_Chuyện này đến như ta cũng chỉ lấy làm mừng đón nhận chứ không thể trách gì các MO LỬA được. Theo lời bà ấy và chính con dâu MY NƯƠNG của ta. Thì chuyện hoài thai mới diễn ra ngay trước khi BA ĐÔN ra trận. Nghĩa là khi mọi người lên đường thì chưa ai kịp nhận ra con dâu của ta có mang.
_Chị MAY MAY ơi. Có phải chị MY NƯƠNG…có em bé vào đêm trước hôm anh BA ĐÔN ra trận không ? Sáng ấy, sáng hôm ấy lúc bọn em mang áo cưới ra và gặp hai anh chị. Em vẫn nhớ chị ấy nói là mình rất hạch phúc, là hai anh chị đã là vợ chồng rồi. Thế là anh BA ĐÔN đã giử em bé lại cho chị MY NƯƠNG từ khi đó, phải không chị MAY MAY ?
MI NA vừa cất giọng trong trẻo nói với chị béo MAY MAY vừa nhào tớichoàng tay ôm lấy MY NƯƠNG và nhìn người chị nuôi. Khuôn mặt bầu bĩnh của nàng đang sáng bừng lên vì cảm giác hạch phúc. Người hầu gái tận tụy MAY MAY nghe vậy mà vừa gật đầu vừa khóc sụt sùi.
_Nhớ, tôi vẫn còn nhớ rõ mồn một ấy chứ. Như mới hôm qua thôi vậy. Đâu ngờ lần gặp đó lại là lần…Nhưng mà bây giờ thấy hai người họ lại có được với nhau một giọt máu thế này.Thật là…thật là trời đất và các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG đã thương tình đến hai người họ rồi. MỴ NƯA MY NƯƠNG của tôi ơi, từ bây giờ cô là phải gắng lên , đừng nghĩ quẩn nữa, MAY MAY này xin NGƯỜI đấy.
Mọi người đổ dồn ánh mắt về phía chị béo MAY MAY,sau thoáng giật mình khi thấy chị ta đang vui vẻ bỗng ào lên nức nở như đứa trẻ. Và họ đều hiểu được phần nào tấm lòng của chị tadành cho nàng. Trong lúc mọi người cùng mủi lòng theo chị ta thì MY NƯƠNG đã dẫn theo MI NA quay lại chỗ MAY MAY đang đứng. Rồi nàng lấy tay khẽ lau những giọt nước mắt đang chảy tràn trên mặt chị ấy và nhẹ nhàng nói .
_Em hiểu mà chị. Từ nay em sẽ không làm chị và mọi người lo lắng thêm nữa. Em đã từng nghĩ mình muốn chết hay nghĩ mình cần phải chết đi. Nhưng bây giờ em đã hiểu cớ sao ông trời lại đưa PA NU tới và thuyết phục được em trở về TRÂU VÀNG cùng cậu ấy…PA NU, cám ơn rồi nhiều khi cậu đã liều mình cứu tôi về đây. Tôi đã biết mình phải sống vì đứa con trong bụng mình,món quà mà trời đất đã ban tặng cho tôi. Tôi sẽ sống thật tốt, sinh đứa con này ra và nuôi nấng nó thành người như cha nó, anh BA ĐÔN.
MY NƯƠNG vừa nói vừa hướng ánh mắt toát nên niềm hạch phúc không bờ bến của mình từ MAY MAY sang từng người có mặt quanh này lúc đó. Nàng dừng lại ở phía PA NU lâu hơn những người khác một chút và ánh nhìn của nàng dành cho cậu cũng trìu mến hơn. Điều ấy khiến PA NU rất đỗi xúc động. Cậu toan nói gì đó như là chị ấy không cần làm như vậy hoặc là cậu đâu nghĩ có thể cứu được cùng lúc hai chứ không phải chỉ một cuộc sống.
Nhưng rồi PA NU nghĩ cậu nói vậy chỉ thừa thãi vào lúc này,cứ im lặng chung vui như vậy thì hơn. Dù sao cậu cũng thấy mình thật may mắn khi cuối cùng đã thoát được cơn tức giận khủng khiếp mà người bác ruột LA HẦU đã định dù thế nào cũng sẽ trút xong đầu mình. Đều là nhờ việc chị MY NƯƠNG đang mang trong mình giọt máu của anh BA ĐÔN. Chuyện này không ngờ đã cứu được cậu lần này.
Và khi đó ai nấy trong lòng đều thấy trào dâng mình niềm hứng khởi. Họ nghĩ rằng quả thật sau cơn mưa trời lại sáng,mọi giông tố đã qua đi. Từ nay về sau, mọi người ở đây không còn phải trải qua nỗi sợ hãi nào nữa. Những con người đến từ CHẠ LỚN này đều chắc chắn sẽ quay về nhà ngay vào mấy hôm sắp tới mà thôi.
THIÊNG LIÊNG_TẬP 1_48; 49; 50;
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện