[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời

Chương 59 : Chương 59

Người đăng: DBTN

Ngày đăng: 00:30 05-08-2018

.
41 Điệu Múa Khi PA NU quay lại gần cửa ra vào của gian nhà nơi diễn ra bữa tiệc thì những âm thanh mới mẻ bay tới tai cậu. Đó không phải là tiếng trống hùng dũng của điệu múa lửa mà PA NU đã nghe khi còn ở trong đó. Thay vào đó là tiếng khèn sáo réo rắt hòa cùng tiếng chũm chọe thi thoảng lại vang lên từng nhịp ba hồi. Lạ lùng hơn hết là tiếng leng kenh vừa quen vừa lạ của nhiều quả quả chuông nhỏ quyện vào nhau không ngớt. Và rồi PA NU cũng len qua được khung cửa bỗng dưng bị bịt kín bởi những người đứng đầy bên ngoài đang ngóng cổ ngó vào xem một điều gì đó. Vào bên trong rồi PA NU mới hay là ở giữa nhà có một người con gái mặc áo váy bẳng lụa đỏ đang múa. Xung quanh đều đang say sưa nhìn ngắm cô ta. Gìa,trẻ,gái,trai đều cùng một vẻ là miệng há hốc,mắt mở to trừng trừng,ngồi yên không nhúc nhích. Ngay tới những người hầu tuy rằng biết phận mình,vừa phải tiếp thêm rượu thịt nhưng tay họ trở nên rầm rờ trong khi mắt lại hướng về phía cô gái. PA NU có nhìn thoáng qua và chỉ thấy được phía lưng của cô gái ấy chốc lát trong khi hối hả bưng khay thịt nướng tới để trước mặt ông béo. Sau đó cậu đi thẳng về chỗ đứng lúc trước của mình. Trong lòng PA NU lúc này thật ra chẳng mấy để ý tới điệu múa quả là rất lôi cuốn,dễ dàng khiến con người ta rơi vào niềm mê đắm tới nỗi quên hết mọi thứ kia. Nhưng bởi đầu óc PA NU đang có một suy nghĩ khác mãnh liệt hơn là nghe xem CHÚA TỂ của HỜ RĂM và người có lẽ là bà vú được nhắc đến từ trước lúc này đang ngồi sát chỗ cậu đứng. Rằng xem là họ nói gì với nhau,có chỗ nào nhắc đến chị gái của CƠ TIÊU hay không. Nhưng CHÚA TỂ của Hờ RĂM đang nói chuyện với ông chồng của bà ta với nét mặt rất vui vẻ. PA NU đành rặn lòng cần chờ đợi thêm. Đứng chỗ này cậu ấy nhìn được hết thảy mọi phía của gian nhà cùng những người có mặt. PA NU đang dõi mắt từ gần đến xa,từ trái qua phải với mong muốn cháy bỏng là tìm thấy được bóng dáng của chị gái CƠ TIÊU ở đâu đó quanh đây. Có vài lần mắt cậu lướt qua người con gái đang múa giữa gian nhà. Mỗi lần thoáng qua đó quá nhanh và cũng toàn đúng dịp người ấy quay lưng về phía PA NU. Tuy vậy thì cậu ấy cũng thấy được thân hình mảnh mai,mền mại với hai cánh tay thon dài cùng đôi bàn chân nhỏ nhắn có đeo những vòng chuông nhỏ nơi mắt cá. Hết thảy cùng nhau tạo ra những động tác cực kì uyển chuyển,bay bổng đến lạ lùng . PA NU chợt nhớ tới Mi Na hay những người chuyên múa trong các dịp lễ hội ở TRÂU VÀNG mà cậu đã từng xem trước đây. Nhiều lần cậu đã phải thốt ra tiếng trầm trồ bởi sự khéo léo của họ. Nhưng thật tình chưa khi nào chỉ với đôi chút hình ảnh thoáng qua lúc này lại khiến PA NU thấy mọi điều trước đây không sao sánh nổi . Rồi bỗng nhiêu khuôn mặt của cô gái đập thẳng vào mắt PA NU khiến cậu cũng lâm vào tình cảnh ngây dại của những người trước đó đã bị chìm đắm trong điệu múa và chính vẻ đẹp của người múa. Trong thoáng ấy mọi thứ trở nên quá diệu kì,mà điều diệu kì hơn hết với PA NU lại là bởi khuôn mặt này là của chị gái CƠ TIÊU. Người mà đối với cậu lúc này đây đã thân quen đến nỗi không thể lầm với một ai khác. PA NU sửng sốt quá và mừng rỡ đến nỗi tưởng như sẽ gọi ngay ba tiếng chị Mi Nương và lao đến chỗ chị ấy. Rồi hẳn là hai người sẽ cùng nhau rời khỏi nơi này mà trở về TRÂU VÀNG ngay. Thế rồi thật đột ngột mà những lời của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM lọt vào tai cậu. _Tôi chỉ thắc mắc là sao bà lại biết con bé này múa hay đến thế. Cô ta so về tài múa hay là…NÓI chung mặt nào cũng đều hơn U Riêng đấy. Nhìn xem ông RĂM YÊNG hài lòng chưa kìa. _Chuyện này ông đừng thắc mắc làm gì cho mệt. Sau buổi nay để làm vừa ý mấy người RắN CHÍN ĐầU quý hóa của ông thì chắc chắn không còn dịp gặp lại cô ta đâu . CHÚA TỂ của Hờ RĂM với nét mặt tươi cười,giọng nói nhẹ nhàng đáp lại chồng. ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM sau khi lấy giọng nịnh nọt mà hỏi vợ rồi nhận lại những lời đó thì vẻ mặt trở lên tiu nghỉu. Và ông ta đưa ánh mắt nuốt tiếc dời khỏi Mi Nương mà đưa sang bên sập của ông RĂM YÊNG. Chợt ông ta quay ngoắt lại về phía PA NU mà gằn giọng. _Thằng kia, mày không thấy cốc của khách hết nhẵn rượu mà còn đứng đần ra đấy hả. Câu nạt nộ này làm PA NU sực tỉnh. Cậu hấp tấp gật đầu,môi vừa mấp máy định đáp lại cái gì đó mà chưa kịp nghĩ ra may sao chân đã tự bước sang chỗ sập của mấy người bên RắN CHÍN ĐầU. Trong lúc lần lượt cầm bình rót đầy các cốc rượu cho họ thì PA NU lại nghe thấy người tên CU RÍT nói. _Nàng thấy sao hả ? Còn ta thì không ngờ Hờ RĂM lại có được người như thế này đâu đấy. Nếu RắN CHÍN ĐầU của chúng ta có Sôm Mê thì ở đây có nàng ta nhỉ ? Người đàn bà trẻ với một vẻ đẹp rực rỡ như mặt trời ngồi cạnh CU RÍT cũng đang chăm chú dùng ánh mặt như xuyên thấu kẻ khác mà nhìn theo mọi động tác múa của MI Nương. Rồi nàng ta hào hứng cất tiếng. _Mặc dù tôi luôn đề cao sắc đẹp của con gái bên RắN CHÍN ĐầU chúng ta…Nhưng tôi cũng thấy đúng là thế thật. Phen này Sôm Mê e là đã mất ngôi đầu rồi. Tôi cũng xin đoán là trong lòng cậu đánh giá cô gái của Hờ RĂM này cao hơn đôi chút. _Người của ĐỀN THÁP TỐI CAO có khác, đoán không hề sai. Thật ra ngay lúc này rất khó nói cho rõ, nhưng ở Sôm Mê mọi cái đều lồ lộ trước mắt. Còn cô gái này…nhìn xem… CU RÍT nghiêng người sang một bên,tỳ khuỷnh tay vào gối,đầu hơi ngả về phía sau , bật lên giọng thích thú đáp lại người đàn bà ngồi bên cạnh. Nhừng càng về cuối lời nói của chàng ta càng ngắt quãng bởi CU RÍT đang mải dõi theo dáng hình của Mi Nương. Nàng đang châm bước đi tới chỗ những người đánh nhạc và ngồi xuống đó. Sau một lát CU RÍT lại nói tiếp. _Lạ lùng…vẻ đẹp quá toàn vẹn không phải là điều đáng nói. Ở nàng ta toát lên cái gì đó cực kì lôi cuốn mà cũng thật xa xăm khó đến gần. Điệu múa vừa xong chẳng hiểu sao khiến ta cảm thấy như nó không thuộc về thế giới này…Và nét mặt, nàng xem… quá đỗi hững hờ. Khi múa thì một nguồn sức mạnh mẽ to lớn rõ ràng đã toát lên từ con người đó. Nhưng lúc này đây thì…nó như tan biến đi đâu hết. Sao vậy nhỉ ? Ta thật sự rất muốn tìm ra xem lúc này đây nàng ta đang nghĩ những gì. PA NU sững sờ khi nghe hết những gì mà cái người có tên là CU RÍT nói ra cùng với nét mặt,ánh mặt của anh ta hiện lên rất rõ niềm quan tâm sâu sắc đến chị gái của CƠ TIÊU. Và bởi chính cậu cũng thấy những điều này thật sự đúng như thế. Nó khiến cậu lo lắng cho chị gái của CƠ TIÊU nhiều hơn. Cảm giác bồn chồn,sốt ruột càng dâng lên khi PA NU chưa biết làm sao để giúp chị ấy thoát khỏi nơi này cùng với mình. Thế rồi PA NU bị ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM gọi về lại chỗ cũ bởi cậu đang đứng chặn trước sập của khách quá lâu. Đúng lúc đó ông RĂM YÊNG nghiêng người sang nói với ông ta. _Cô gái kia múa giỏi lại rất là đẹp, này ông có thể sắp xếp cho… _Ông RĂM YÊNG, ông thấy hứng với con bé à ? ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM vừa nheo mắt vừa nói cậu giọng đầy vui thú thật không ngờ sau đó ông RĂM YÊNG kia đã lấy ánh mắt gườm gườm mà nói át đi ngay . _Không phải là ta, già rồi kham sao nổi nữa mà. Cho là cho anh bạn CU RÍT…nghĩa là, nghĩa là cháu họ của ta đây này. Nói xong ông RĂM YÊNG lại nhìn ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM một cách khẩn khoản khác thường khiến ông ta thấy khó mà chối từ được nên đã gật đầu. Sau ấy ông ta ghé ta nói với bà vợ điều gì đó kiểu như muốn bà ta đồng ý. Nhưng Nữ CHÚA HỜ RĂM đã lắc đầu một cách rất kiên quyết. Ông RĂM YÊNG kia cũng nhìn thấy và hiểu ra. Rồi ông ta đứng bật giậy và đi hẳn sang trước mặt của vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM mà nói với hai người bằng cái giọng dữ rằn nhưng lại khá là nhỏ để xung quanh không nghe thấy được. _Hãy làm theo ý đó của ta. Nếu không Hờ RĂM các người chẳng biết sẽ gặp chuyện gì đâu…Xin bỏ qua cho, nhưng ta vừa mới phát hiện ra CHÚA TỂ đây có chuỗi ngọc đẹp quá. Ta phải xem rồi làm một cái y như thế này cho vợ ta mới được. Hai câu sau được ông RĂM YÊNG nói lớn hẳn lên lời cho mọi người ở xung quanh đều nghe thấy rồi với một vẻ mặt vờ như sung sướng mà quay lại chỗ ngồi. Vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM nhìn nhau bàng hoàng rồi cùng ngó thẳng sang anh chàng CU RÍT trẻ tuổi với đôi mắt xếch đang mải mê nhìn ngắm Mi Nương. Họ đã lờ mờ hiểu rằng chàng trai ấy hóa ra mới thực là vị khách quan trọng hơn hết mà mình phía tiếp đón bữa nay. Rồi CHÚA TỂ của HỜ RĂM lên tiếng với giọng cực kì sởi nởi. _Vậy thì tôi xin tặng nó cho ông nhé. _Ấy không phải như thế. Ta đâu nỡ lòng nào lấy đi thứ bà yếu quý chứ. Ông RĂM YÊNG phẩy tay thật mạnh,hồ hởi nói. CHÚA TỂ của HỜ RĂM thì cười tươi , gật đầu và đưa mắt về phía Mi Nương. Ông RĂM YÊNG thấy thế liền ghé tai nói nhỏ với CU RÍT. Nghe xong chàng ta gật đầu một cái khá chậm rãi với vẻ mặt hài lòng mà nhìn lần lượt từ ông RĂM YÊNG sang tới vợ chồng bà CHÚA TỂ của HỜ RĂM. Người đàn bà ngồi bên CU RÍT thấy vậy liền hỏi với vẻ chắc chắn. _ Xin cho tôi biết phải chăng Hờ RĂM định tặng cô gái kia cho cậu ? _Đúng thế, Cay A tài giỏi của ta ạ. CU RÍT nhếnh môi đáp lại với giọng rất sảng khoái. Hết thảy những lời qua tiếng lại giữa mấy người bên RắN CHÍN ĐầU với bên Hờ RĂM đã được PA NU nghe thấy. Mà cậu cũng không hiểu cớ sao mình lại thường xuyên làm được như vậy. Tuy nhiên PA NU thấy cần phải dời khỏi gian nhà đã trở nên thật đáng sợ này ngay trước khi quá muộn. May thay lúc đó lại có người sai cậu đi lấy rượu. Mà nếu không thì hẳn là cậu NU cũng phải đi luôn dù không được cho phép. Và khi bước ngang qua chỗ chị gái của CƠ TIÊU ngồi,PA NU đã phải rất khó khăn mới kìm nén sự lo lắng đang cuộn sóng trong lòng mà đi cho thật nhanh. Khi đó vẻ mặt của chị ấy vẫn hững hờ như trước khi bị bắt đi. Ra đến bên ngoài cậu thấy bác thợ gốm vẫn đứng đợi mình bèn nói ngay. _Bác làm ơn giúp cháu trông chừng xem lát nữa đây, một người con gái mặc áo váy màu đỏ, đầu gài ba cái lông chim màu đen bị đưa đi đâu với ạ. Cháu đi một lúc rất quay lại bếp đợi tin nhé bác. Rồi Pa Nu lao vút đi. Còn trong buổi tiệc mọi chuyện đã dần sôi nổi trở lại sau một hồi chùng xuống bởi cảnh ai nấy chìm đắm trong điệu múa của MI Nương. Tuy rằng họ vẫn tiếp tục dồn sự chú ý vào nàng mà bàn tán. Nhưng có điều khác nhau giữa cánh đàn ông con trai với cánh đàn bà con gái. Trong khi các đấng mày râu chốc chốc lại liếc nhìn người với ánh mắt mê đắm,ngất ngây. Thì chị em của Hờ RĂM lại ném về phía người những cái nhìn vừa ngưỡng mộ vừa chất chứa nỗi hờn ghen,tị nạch. Thế mà chính MI Nương lại vẫn ngồi đó,mặt hơi cúi,lặng im. Trông nàng dường như không hề biết hay cảm thấy chút gì về những cái nhìn hướng tới mình. Qủa thật lúc này trong đầu MI Nương chỉ có duy một ý nghĩ. Vậy là nàng đã làm được phân nửa những điều mà CHÚA TỂ của HỜ RĂM mong muốn. Chỉ còn phải đợi thêm chút nữa,khi dời khỏi gian nhà này thì nàng sẽ được giải thoát. Ở trên cùng cách xa chỗ Mi Nương ngồi có hai người đàn bà đang ghé mặt sát vào nhau mà thì thầm nói chuyện. _Thưa CHÚA TỂ, xin Người hãy yên lòng ngồi đây. Gìa này sẽ sắp xếp đâu vào đấy thôi. Nhưng vậy nghĩa là ý định lúc đầu của người với nàng ta sẽ thay đổi ? Nếu nàng ta không thuận theo thì sao ạ ? Trống thế kia thôi nhưng cự lại chẳng biết chừng… Bà già thì thào vào tai CHÚA TỂ của HỜ RĂM. Lúc đầu giọng bà ta thật sốt sắng mà càng về sau càng tỏ ra lo âu,căng thẳng. CHÚA TỂ của HỜ RĂM nghe vậy thì nét mặt từ bình thản bỗng xa xầm trong một thoáng rồi biến mất ngay. Sau đó bà ta nhẹ nhàng bảo. _Bà nói phải. Vậy ta đành gạt nàng ấy, hãy làm sao để nàng ta ngoan ngoãn theo đúng ý cậu CU RÍT kia. Ta nói đến thứ gì bà biết rồi chứ. Bà vú già ghé tai nghe,vẻ mặt chăm chú để hiểu ngay được ý của chủ mình. Và sau một thoáng sửng sốt đến trợn mắt lên với lời của CHÚA TỂ ở HỜ RĂM thì bà già đã có thể vừa cười mủm mỉm vừa mau mắn gật đầu ngay. Rồi bà ta nhỏm giậy dời khỏi gian nhà một lúc rồi lại quay vào. Lần này bà ta dừng lại chỗ Mi Nương đang ngồi và khẽ lấy tay chạm nhẹ vào vai nàng. Khi ấy Mi Nương hơi giật mình ngẩng mặt lên nhìn thì bà ta đưa mặt ra dấu. Ngay sau đó nàng đứng lên rồi hai người lặng lẽ đi ra mà không ai nói một tiếng nào. Việc ấy khiến mọi người nhìn theo mà ngơ ngẩn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng những người quan trọng hơn hết ở đây đều tỏ ra thản nhiên trước cảnh đó nên kẻ kia cũng thôi không dám hỏi han gì nữa. Thật ra trong lòng của họ đang chất chứa toàn những ý nghĩ về Mi Nương. Nếu như CU RÍT đang thấy cực kì hứng thú khi sắp được gặp riêng nàng. Và cái cảm giác hồi hộp mong muốn của chàng ta còn nhiều hơn là ông RĂM YÊNG hay vợ chồng bà CHÚA TỂ của Hờ RĂM có thể tưởng tượng ra. Trong khi đó ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM nhìn theo bóng dang của Mi Nương mà lòng thì ngậm ngùi tiếc nuốt và hậm hực bởi ông ta lại để tuột mất một người đẹp hiếm có trên đời như thế này. Ngồi bên ông là người vợ đầy uy quyền. Chẳng ai nghĩ bà ta đang cảm thấy e ngại cạnh một niềm day rứt to lớn với người con gái mới gặp chưa lâu,nói chuyện với nhau cũng chưa nhiều. Bà vú già dẫn Mi Nương dời khỏi gian nhà đông vui kia mà đi thêm một đoạn tới thang gác và trèo lên tầng trên. Sau cùng họ bước vào bên trong một gian buồng khá rộng,không những sạch sẽ tinh tươm mà còn lộng lẫy khác thường. Nơi này khiến MI Nương bỗng thấy có gì đó không đúng với điều nàng đã lường trước. Nét mặt có phần ngỡ ngàng làm Mi Nương trông sống động hơn lúc trước đôi chút. Nàng đang mấp máy môi định hỏi sao mình lại tới đây. Nhưng bà già với nét mặt rất tình cảm đã lên tiếng trước bằng một giọng nói thật ân cần. _Cô gái đừng ngỡ ngàng như thế. Đây chỉ là sự qúy trọng mà CHÚA TỂ của ta dành cho để nàng được thoải mái dễ chịu hơn hết khi phải làm điều đó. Còn đây là lọ thuốc giúp nàng làm việc khó khăn đó. Thứ này sẽ giúp nàng không phải đau đớn gì, từ từ và êm ái… _Thế ư…tôi…tôi cảm ơn CHÚA TỂ của bà, cảm ơn bà rất nhiều. Mi Nương nghe xong những lời của bà già thì nàng cũng đáp lại với vẻ mặt và giọng nói lơ đãng và đưa tay ra nhận lấy cái lọ nhỏ. Rồi nàng mở nắp,đưa nó lên miệng một hơi uống cạn. Nét mặt nàng lúc này trở lên thanh thản đến lạ lùng. Sau ấy Mi Nương trả cái lọ cho bà già đang đứng trước mặt mình. Khi đó nàng bỗng nở một nụ cười thật nhẹ nhõm với bà ta. Người vú già thấy thế tái mặt đi vừa bước ra khỏi gian buồng vừa run run nói. _Thôi thế tôi đi đây, mong…mong là cô sẽ có một đêm thật đẹp… Thế rồi cánh cửa sau lưng MI Nương đóng lại,còn thoáng nghe thấy tiếng lenh kenh của đồng sắt gì đó. Nàng không để ý đến. Từ lúc này Mi Nương đã có thể thảnh thơi để đi vào một giấc ngủ sâu mà không cần phải tỉnh lại nữa. Nghĩ vậy rồi nàng bước đến và ngả lưng xuống tấm phản với những gối đênh thật êm ái chờ đợi cái chết từ từ đến với mình. Người thợ gốm hối hả đi vào bếp tìm vợ.Trong đầu ông rất mong thấy được cậu trai trẻ TRÂU VÀNG đang đợi mình ở đó. Và khi nhìn ra cậu đang đứng lấy tay cầm cái xược lớn đảo một nồi canh đang sôi sùng sục mà hẳn là do vợ bác nấu với vẻ mặt không giấu nổi sự sốt ruột. Bác ta liền đi tới nói luôn. _May quá, cậu đây rồi.Tôi đã đi theo và biết được cô gái đó bị đưa tới gian buồng dành cho khách nghỉ lại rồi. _Vậy ạ. Cám ơn bác…Bây giờ bác dẫn cháu đến đó ngay mới, thế có được không ạ ? PA NU vừa nghe được giọng của người thợ gốm là ngừng tay quấy và ngưởng phắt đầu lên,mắt nhìn chằm chằm như muốn nuốt trọn từng lời của bác ấy. Sau đó cậu lại quấy từng nồi canh và nói gấp. Người thợ gốm vừa gật đầu thật nhanh vừa đáp lại ngay. _Hẳn nhiên rồi, nhưng cậu định làm gì mới được ? Nếu muốn cứu cô ta thì không xong đâu. Ngoài cửa buồng có hai gã canh cửa to khỏe hơn tôi với cậu rất nhiều đứng canh đấy. _Hai người đứng gác bên ngoài…Dù sao cháu vẫn phải cố gắng cứu cho bằng được chị ấy. Cháo, đúng rồi cần có một âu cháo. Bác gái ơi, cháu đành trả bác vậy. PA NU vừa gật đầu với vẻ mặt rất kiên quyết vừa nói với người thợ gốm vừa đưa trả cái xược cho vợ ông. Rồi trong lúc hai người họ cùng nhìn cậu mà lắc đầu ái ngại thì PA NU đã bê lấy một âu cháo gà đầy ắp rồi vừa hối hả bước đi trước vừa gọi người thợ gốm. _Cháu xin bác đấy. Và bác ta đành chạy theo đuổi kịp và chỉ cho PA NU đường tới gian buồng NƠI Mi Nương đang ở. Trong lòng cậu cuộn lên nỗi lo sẽ không kịp đến trước khi chuyện xấu xảy ra với chị gái của CƠ TIÊU. Mà đáng sợ hơn hết là một khi chuyện ấy đến thì chị gái của CƠ TIÊU có khi sẽ tìm đến cái chết. Không,dù thế nào đi nữa,PA NU sẽ phải ngăn chuyện đó lại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang