[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Chương 58 : Chương 58
Người đăng: DBTN
Ngày đăng: 02:30 29-07-2018
.
40
Những vị khách từ Rắn Chín Đầu
Đến tầm xế chiều ở PHUM SÓC LỚN của Hờ RĂM,mọi việc sắp đặt cho ngày hội mùa coi như đã xong. Ai nấy thất thểu chọn lấy môt chỗ nào đó mà thả phịch tấm thân mệt mỏi của họ xuống để thở sau khi đã bị vắt hết hơi sức suốt nhiều ngày qua. Tối nay họ sẽ đi ngủ sớm để buổi mai vào hội.
Chỉ có nhà CHÚA TỂ của nơi này là không những vẫn nhộn nhịp người vào ra. Đúng hơn đây là môt trong nhiều dịp nơi này mở ra những cuộc ăn chơi mà đông đủ những kẻ có vai vế cao hơn hết trong PHUM SÓC LỚN này tới góp mặt.Tuy thế lần này có vẻ khá đường đột. Mấy hôm trước chẳng ai được nghe nhắc gì tới buổi tiệc tùng này. Trong khi đến mai là mở hội rồi. Đãng lẽ các bữa tiệc thường diễn ra vào lúc chính hội.
Được cái những khách khứa nhập cuộc và đám người dưới đều biết được qua truyền tai nhau. Rằng cái sự tốn kém này được bày ra là để nhằm đón tiếp một vị khách rất được vợ chồng CHÚA TỂ rất coi trọng. Mà ông ta chỉ đến chơi vài buổi là đi chứ không ở lâu. Còn người ấy là ai thì mọi người chỉ đoán già đoán non là ông lớn nào đó trong ĐầU TộC THứ TÁM của RắN CHÍN ĐầU. Bởi nhờ có sự chống lưng, chỗ dựa của ĐầU TộC THứ TÁM mà RắN CHÍN ĐầU mới ban cho TỘC Hờ RĂM sự yên ổn,giàu có để đe nẹt lại những tộc người khác trong vùng.
Thế rồi đoàn người khá rầm rộ của ông khách kia cũng tới. Và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TỘC Hờ RĂM ra tận ngoài rìa PHUM SÓC LỚN mà đón tiếp. Hai con voi,một bên là của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TỘC Hờ RĂM,một bên của ông khách kia đi sát nhau,thong dong dạo vài vòng quanh PHUM SÓC LỚN. Họ vừa ngắm cảnh vừa chuyện trò thật rôm rả.
_ Để xem nào ... cũng khá lâu ông không đến thăm để vợ chồng tôi còn có dịp đón tiếp.
ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM săng sái nói cái giọng vờ trách móc. Ông khách mặc áo lụa xanh đậm thêu chỉ vàng trông rất bệ vệ với cái bụng tròn và bộ râu quai nón trên mặt nghe thế liền cười ha hả,đáp lại.
_Kể ra thì cũng đúng thế nhỉ...Vài mùa lúa rồi chứ chả chơi. Mà ông có biết tại sao không ? Đó là ta được Chúa Tể TỐI CAO của bên mình để mắt tới giao cho kha khá việc thành ra bận quá, có đi tới được đâu đâu.
Nghe ông ta nói vậy thì ở bên cạnh,một chàng trai trẻ mặc áo lụa xanh lơ,có khuôn mặt rất đẹp nổi bật lên với cặp lông mày vòng cung,đôi mắt xếnh cùng chiếc cằm nhọn bỗng nhếch miệng cười.
ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM liền ngó sang chàng trai này một cái và thấy rất lạ mà không biết tại sao. Nhưng ông ta vội nhìn lại vị khách của mình mà cười rồi tấm tắc nói.
_Nghe thế thì quả là tôi nên chúc mừng ông nhiều lắm đây. Mong là sau này ông nói thêm nhiều những lời tốt đẹp với Chúa Tể TỐI CAO của mình thì may cho chúng tôi biết bao. Vợ chồng tôi và Hờ RĂM sẽ không dám quên ơn đâu.
_ẤY ấy, đâu cần phải thế. Ta vẫn biết trước nay Hờ RĂM luôn hết lòng với RắN CHÍN ĐầU. Bởi vậy ta chỉ cần nói sự thật với Chúa Tể TỐI CAO là đủ. Ông cũng đừng nói cái kiểu ta toàn vì cái lợi riêng mà làm việc chứ hả.
Ông khách nghe xong những lời của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ở Hờ RĂM liền trừng mắt nhìn ông ta rồi mở miệng nói thật lớn. Ngay sau đó ông ta quay sang nhìn chàng trai trẻ bên cạnh. Trong khi chàng ta có vẻ đang chăm chú nhìn ngắm xung quanh chứ chẳng để ý hai ông đang nói cái gì. ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM bỗng nói với vẻ đầy thắc mắc.
_Mà ông Răm YÊNG này, tôi thấy chàng trai này khá là lạ đấy. Cậu ta là thế nào với ông vậy nhỉ ?
_Tôi ấy à, tôi là họ hàng với ông ấy. Có phảithế không nhỉ ông bác RĂM YÊNG của tôi.
Chẳng ngờ chàng trai đột ngột quay lại thủng thẳng trả lời ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM với vẻ mặt thản nhiên. Ánh mắt chàng ta lấp lánh tỏ rõ sự thông minh và một nụ cười rất thoải mái. Ông RĂM YÊNG kia ngồi cạnh thấy thế liền gật đầu và cười theo.
_Mà thế tôi phải gọi cậu thế nào đây nhỉ ?
ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM lại vồn vã nói tiếp. Trong lòng ông ta thầm nghĩ . Rằng chàng trai trẻ này được theo tới tận đây hẳn là được ông RĂM YÊNG kia khá coi trọng,không chừng sau này sẽ nâng đỡ thành người có vai vế chẳng kém ông ta đâu. Và rồi chàng trai trẻ này cất giọng có phần hăng hái hơn trước mà đáp lại ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM.
_Ông cứ gọi tôi là CU RÍT. Ở nhà mọi người vẫn gọi tôi thân mật như vậy đấy, có phải thế không bác RĂM YÊNG yêu quý.
Vừa nói anh chàng vừa đánh mắt sang người ngồi cạnh mình. Còn ông RĂM YÊNG này từ lúc nghe câu hỏi của ĐẦU LÃNH của Hờ RĂM đã ngẩn người ra,hai mắt trợn ngược,môi mấp máy như định nói gì mà chưa kịp bật ra lời thì cậu CU RÍT kia đã nói trước. Và khi ông ta nhận được cái đánh mắt của cậu trai kia liền ngậm miệng lại ngay. Nét mặt của ông ta rõ ràng đang tỏ ra bối rối bỗng trở lại bình thản,chẳng những vậy ông ta còn bật ra một tràng những lời lẽ với giọng điệu bề trên.
_ Làm sao mà ông bạn có thể gặp anh chàng này trước đây được chứ. Bởi nhà CU RÍT ở sâu trong đất RắN CHÍN ĐầU, tận PHƠ RÔM ÁNH SÁNG cơ đấy. Đây là lần đầu anh bạn ấy đến vùng này. Và tôi đã hứa sẽ không để cậu ấy phải buồn chán. Nên ông bạn của ta ơi…lời hứa vào bữa trước, ông sẽ làm hết đấy chứ.
_Cái đó thì hẳn nhiên rồi. Tôi đã sắp đặt đâu vào đấy rồi, chỉ chờ mấy vị đến nữa thôi …Mà tiếc quá, giá mọi người dừng về sớm cố nán lại vài hôm. Tới lúc ấy cái PHUM SÓC LỚN đây này mới thật là đẹp đẽ, đáng để ngắm nhìn rồi vui chơi ăn uống. Chứ như chiều nay thì mọi thứ hãy còn lộn xộn, te tua lắm.
ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM vội vàng đáp lại với giọng bay bổng,người ông ta dưỡi hẳn về phía các vị khách đang ngồi trên con voi bên cạnh mà hai tay vung vẩy chỉ từ chỗ này sang chỗ khác. Ông RĂM YÊNG kia nghe thế gật đầu liền mấy cái tỏ ra rất vừa lòng trong khi anh mắt đang chăm chú dõi theo hướng nhìn ra xa đầy vẻ thích thú của CU RÍT. ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM thấy nét mặt của ông RĂM YÊNG này trở lên mừng rỡ đến kì lạ. Điều đó khiến ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM càng thêm nghĩ ngợi về anh chàng CU RÍT kia.
Đúng lúc đó,những con voi đã dừng lại trước một nếp nhà sàn to lớn ngang ngửa với NHÀ LỚN của PHUM SÓC LỚN đây. Trên nhà đang sáng rực đèn đuốc,tiếng nhạc réo rắt cùng mùi trầm hương, mùi rượu quý và đồ ăn ngon thi nhau bay ra. Trong lẫn ngoài nhà rất đông người đang nhộn nhịp vào ra. Ai nấy trông thấy ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của mình đều vội đứng lại,khom người cúi chào. Ông ta thấy thế mới vẫy tay tỏ ý bảo mọi người cứ tự nhiên mà làm tiếp công việc của họ đi. Hết thảy đều răm rắp nghe theo.
Rồi ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM sai kẻ hầu bảo con voi của mình quỳ xuống rồi ông ta trèo xuống trước. Sau đó ông ta lăng xăng đi sang chỗ con voi còn lại để đỡ khách của mình xuống. Tuy vậy ông ta chỉ đón được ông RĂM YÊNG với dáng người phụng phịch đã bắt đầu bước vào tuổi già mà thôi. Còn chàng trai trẻ CU RÍT kia đã tự mình đáp xuống mặt đất một cách thật nhẹ nhàng.
Cuối cùng mấy người bọn họ cùng bước lên các bậc thang mà lên tới sàn nhà. Vào tới bên trong thì CHÚA TỂ của HỜ RĂM mặc một bộ váy áo bằng lụa màu cam rất lộng lẫy, được người hầu báo trước đã đứng sẵn ở đó để đón họ. Vẻ mặt của bà ta tuy không được đon đả bằng ông chồng nhưng cũng là nét mặt và giọng mắt mừng vui thấy rõ.
_Thế là vợ chồng tôi lại có dịp được tiếp đãi ông rồi, ông RĂM YÊNG ạ. Mà thôi, chúng ta nên vào trong ngay mới phải. Lâu lắm không gặp, vợ chồng tôi quả có rồi nhiều chuyện để giãy bày với ông đấy.
Vậy là chủ nhà lẫn các vị khách quý cùng nhau bước tới gian buồng to hơn hết trong nhà với hai hàng cột lớn chia nó làm nhiều gian con. Ở đó,kê vào gần sát vách là hai dãy bàn dài,đầu này tới đầu kia phải tới mười sải tay. Khách khứa đã ngồi kín bên trong toàn những người ăn diện đẹp đẽ với lụa là,gấm vóc cùng những vòng chuỗi, khuyên tai ba mấu hay đầu thú cực kì tinh sảo bằng đá ngọc,mã não hay ít ra cũng là thủy tinh. Và họ tỏ ra rất sốt ruột mà hết nói chuyện với nhau lại quay về phía cửa ngóng cổ đợi vợ chồng CHÚA TỂ và xem xem vị khách bỗng dưng ghé thăm PHUM SÓC LỚN vào cái lúc lửng lơ này là ai. Và khi thấy được những vị khách này thì họ đều bật dậy,sửa sang lại áo choàng,khăn vấn đầu cho chỉnh chu lại.
Thế rồi vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM và hai người khách ngồi xuống chỗ của mình ở trên cùng ,khoảng giữa hai dãy bàn dài. Sau đó bà ta và chồng lần lượt giới thiệu thoáng qua từng người ngồi bên dưới. Đến ai thì ông hay bà ta lại vội vàng chắp tay,cúi đầu chào rồi ngưởng lên với một nụ cười trên môi. Tuy nhiều người tỏ ra cực kì hớn hở nhưng cũng có không ít người lại tỏ rõ nét ngượng gạo. Xong vậy họ có thể ngồi xuống.
Vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM vừa nói vừa nhìn ra xung quanh và nét mặt họ thoắt cái biến chuyển thành nhẹ nhõm hay xa xầm theo những biểu hiện của từng người trong PHUM SÓC .Thỉnh thoảng vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM lại liếc nhìn RĂM YÊNG để xem thái độ của ông ta ra sao. May là ông RĂM YÊNG này tỏ ra khá lơ đãng, gật gù lấy lệ đáp lại. Hai vợ chồng kia đưa mắt cho nhau ngầm có ý là biết tính ông RĂM YÊNG này lúc nào cũng thế,đối với kẻ dưới luôn rất đỗi cao ngạo,kiểu như chẳng có ai đáng cho ông ta để mắt đến.
Nhưng ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM lại phóng luôn tầm mắt mình sang tới CU RÍT. Và ông ta thấy trái với ông bác của mình,anh chàng kia lại dõi theo từng người một,nhìn chằm chằm vào họ không bỏ sót chút gì. Và ánh mắt của cậu ta trở lên sắt nhọn như lưỡi dao vậy. ĐẦU LÃNH của tộc Hờ RĂM tự dưng thấy sợ ánh mắt ấy và sợ luôn chàng trai trẻ này. Dù trong lòng ông ta vẫn một mực cho là chẳng ó gì phải làm thế. Anh chàng đó dẫu sao cũng chỉ đáng tuổi con cháu ông ta mà thôi.
Cái màn chào hỏi có phần lâu la rồi cũng xong và cuộc vui cuối cùng đã có thể bắt đầu. Tới lượt màn rót rượu mời nhau của khách khứa. Trong khi đám giàu sang vừa ăn uống vừa nghe nhạc rồi chuyện trò sôi nổi. Thì cùng với những người đang đánh trống,gõ chiêng đập chũng chọe đến mỏi tay,thổi kèn đến hóp bụng. Là những kẻ hầu liên tục chạy ra chạy vào,bê những thố,những âu,rồi mâm lớn mâm nhỏ,bình lớn bình bé tiếp thêm rượu và đồ ăn để lúc nào mọi thứ cũng đầy ụ trong những chiếc bát,đĩa,cốc có chân đế cao bày la liệt trên bàn.
Trong đó có một cậu trai dáng người dong dỏng và hơi gầy,mặt mũi lẫn áo xống đều nhem nhuốc. Cái dáng bưng bê vào ra của cậu ta thoạt trông thì chậm chạp,lề mề. Mấy người được giao việc coi xóc bữa tiệc mới đầu cũng nóng mắt,bực bội quát mắng vài bận. Nhưng rồi họ lại nhận ra có nhiều kẻ khác tưởng nhen nhẹn hóa thành ra ẩu đoảng,gây đổ vỡ khiến người trên rất khó chịu. Thế là họ lại đuổi cổ,mắng chửi những kẻ ấy,chứ không nói động gì tới cậu trai luôn lầm lũi đi qua đi lại trước mặt mình. Chẳng những thế có người còn gọi cậu ấy tới mà cắt đặt.
_Chú mày hãy mau mau lại chỗ bàn của hai BỀ TRÊN nhà ta mà đứng hầu cho cẩn thận. Hai BỀ TRÊN với khách có gì sai bảo thì gắng làm cho tốt. Mai mốt hai BỀ TRÊN sẽ thưởng cho mày đấy.
_Vâng, vâng…
PA NU lúng túng gật đầu lia địa và chỉ nói được thế thôi đã vội vàng bước ngay tới chỗ mà CHÚA TỂ và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của tộc Hờ RĂM cùng mấy người khách đang ngồi. Cậu ta chọn đứng ở phía xa vừa phải,đủ để nghe được chuyện họ nói mà không bị những người ấy hay mấy người hầu cận khác có đôi mắt cú mèo ngờ vực mà đuổi đi. Và quả thật sau khi ngó qua PA NU họ lờ luôn đi mặc cậu đứng đó cúi gầm khuôn mặt ngây ngô.
_Than ôi nghĩ mà buồn, chẳng hiểu sao mùa này ruộng nương kém quá. Khắp các phum sóc xung quanh, nơi nào cũng nộp vơi thóc đi quá nửa. Có thay bằng người thì cũng những bọn ốm nhách, làm lụng chẳng được là bao. Thật tình Hờ RĂM này e là phải xin RắN CHÍN ĐầU châm trước cho khoản cống nộp lần này.
Đang hỉ hả cười nói rất sung suốt từ nãy bỗng ĐẦU LÃNH của Hờ RĂM nhăn nhó mặt mày,lấy cái giọng thảm hại mà vừa nói thế vừa nhìn sang ông RĂM YÊNG ngồi bên cạnh. Lời nói của ông ta khiến cho ông RĂM YÊNG này đang nhai dở miếng thịt gà trong miệng cũng sửng sốt đến nỗi quai hàm cứng ngắt,hai mắt lồi ra. Mất một lát ông ta mới dịu đi là do chàng trai CU RÍT ở bên cạnh đã húc cùi tay vào sườn ông. Ngay tức thì ông ta cất tiếng sang sảng cùng nét mặt bề trên mà hướng xuống đám người Hờ RĂM đang ngồi đông đảo suốt dọc hai bên gian nhà.
_Được rồi, được rồi, các người hãy yên cái bụng đi…Dù sao RắN CHÍN ĐầU cũng đâu cần vắt kiệt sức lực của Hờ RĂM làm cái gì…Nhưng ít ra cũng không được kém hơn cái vụ hao hụt của mấy mươi mùa lúa về trước. Nếu không ta khó mà ăn nói với CHÚA TỂ TỐI CAO và HỘI ĐỒNG Bộ Lạc.
Nói xong ông RĂM YÊNG này cười nhẹ và uống hết cốc rượu của mình. PA NU vội vàng bước tới,tay bê vò rượu khẽ rót thêm vào cái cốc sạch nhẵn cho đầy lại. Ở bàn bên kia vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM nghe vậy thì lặng lẽ thở dài. Còn những người của Hờ RĂM lúc trước hau háu chờ đợi lời đáp của ông khách bên RắN CHÍN ĐầU. Nhưng sau khi nghe xong,ai nấy đều lắc đầu ngao ngán rồi quay về bàn tán rì rầm với nhau.Vẻ mặt nhiều người tỏ rõ nét bực dọc muốn phản kháng. Ông RĂM YÊNG kia lại vờ không thấy cảnh ấy mà quay sang định nói gì đó với CU RÍT thì chàng ta đã cất tiếng trước.
_Ông RĂM YÊNG và mọi người ở đây để tôi cắt lời một chút. Bởi chuyện cống nộp này tôi có nghe được từ những người ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG nói rằng. Lần này HộI ĐồNG Bộ LạC đã nghĩ tới cái công của người Hờ RĂM khi cho RắN CHÍN ĐầU mượn đường sang đánh TRÂU VÀNG. Nếu thuyền RắN CHÍN ĐầU không đậu ven bờ biển Hờ RĂM trước thì khó lòng cứu được cho người của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU Đăm Rang kịp lúc rồi. Vậy nên Hờ RĂM sẽ không cần nộp cống trong sáu mùa lúa tới đâu. Không tin mọi người có thể hỏi cô ấy.
CU RÍT cất giọng thật nhẹ nhàng,thậm trí người ta cảm giác nó mềm mại như nước vậy. Chàng ta vừa nói vừa nhìn khắp xung quanh với một ánh mắt trái lại mạnh mẽ nóng bỏng như lửa. Đến đoạn cuối cùng CU RÍT vừa nói vừa chỉ tay sang người con gái tầm ngoài ba mươi tuổi,mặc áo choàng màu tím đỏ trông cực kì sang trọng với một vẻ đẹp rất mặn mà và cặp mắt sắc sảo khác thường. Nàng ta cũng đang khẽ cúi đầu chào mọi người và miệng nở một nụ cười tươi rói tiếp ngay lời của CU RÍT.
_Qủa vậy, tôi xin chứng thực điều này. Bởi tôi được may mắn ở trong ĐỀN THÁP TỐI CAO của ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA. Người cùng Chúa Tể TỐI CAO Ôn Nặc tạo nên sự lừng lấy cho RắN CHÍN ĐầU.
Lần lượt những lời của CU RÍT rồi tới cô gái kia đã khiến người Hờ RĂM ở trong gian nhà đi hết từ ngỡ ngàng này tới ngỡ ngàng khác. Hết thảy đều là niềm vui. Và họ thấy thật chắc chắn về những điều mà hai người lạ từ RắN CHÍN ĐầU vừa mới nói . Đến vợ chồng CHÚA TỂ cũng chung cái tâm trạng đó,niềm mừng vui hiện rõ trên từng nét mặt của mỗi người. Rồi CHÚA TỂ của HỜ RĂM nâng cốc rượu lên nhìn sang phía ông RĂM YÊNG mà nói với giọng đầy xúc động.
_Thật là quý hóa cho chúng tôi đã được Chúa Tể TỐI CAO, ĐẤNG THIÊNG NA NI cùng Bộ Lạc RắN CHÍN ĐầU nhớ tới. Đấy sẽ là cái ơn mà Hờ RĂM không bao giờ dám quên.
RĂM YÊNG lại một phen sửng sốt,há miệng tròn mắt nhìn hết từ CU RÍT rồi khắp lượt xung quanh. Nhưng biểu hiện đó của ông ta vào lúc đó lại chẳng ai để ý tới. Bởi họ cùng đang chăm chú dõi theo lời nói và cử chỉ của những người được biết đến là đi theo ông ta đến đây. Tới khi CHÚA TỂ của Hờ RĂM bày tỏ suy nghĩ với mình thì ông ta mới vội vàng đáp lại bằng việc nâng cốc lên. Và rất nhanh ông ta bật đứng giậy rồi hùng hồn lên tiếng.
_Đúng, ta cũng chúc mừng cho Hờ RĂM của bà. Và chúng ta nên nâng cốc rượu quý này mà dânglên tỏ lòng biết ơn tới Chúa Tể TỐI CAO ÔN NẶC cùng ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA.
Mọi người nghe thế liền gật đầu đồng tình và thúc giục kẻ dưới đến rót rượu vào cốc trong khi họ lục đục đứng giậy trước. PA NU cũng đang rót rượu cho ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của Hờ RĂM cùng vài người khác quanh đấy. Sau đó là một màn hô lớn .
_Chúc mừng cho Hờ RĂM, đội ơn RắN CHÍN ĐầU, đội ơn Chúa Tể TỐI CAO Ôn Nặc cùng ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA .
Cùng với tiếng hô vang dội là vẻ mặt bừng bừng,ai nấy đều uống cạn cốc rượu của mình. Lúc đó người con gái của ĐỀN THÁP TỐI CAO nhìn CU RÍT chăm chú trong khi chàng trai này lại đang mải mê ngắm nhìn xung quanh với ánh mắt đầy thích thú .
_Nhắc đến những trận đánh thì tôi cứ thấy tiếc mãi cho RắN CHÍN ĐầU của mấy ngài đấy. Cứ ngỡ bên TRÂU VÀNG gục đến nơi mà ở đâu ra cha con La Hầu làm hỏng hết mọi chuyện.
Một ông béo áo nâu ngồi ở dãy bàn dài nằm bên phía bàn của những người RắN CHÍN ĐầU nói với lên bằng cái giọng suýt soa cùng vẻ mặt ra chiều hậm hực lắm. Những lời của ông ta đã khiến cho sự hào hứng của buổi tiệc giảm đi rõ rệt. Nét mặt ông RĂM YÊNG trở nên tối xầm. Còn vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM thì cực kì bối rối,họ đưa mắt nhìn nhau. Rồi bà CHÚA TỂ của HỜ RĂM ném cái nhìn quở trách về phía ông béo kia. Đã hiểu ra mình lỡ lời,nét mặt ông ta héo ho đi rất nhanh. Lúc đó bỗng vang lên tiếng nói khàn khan của một bà MẸ GIÀ mặc áo lụa trắng có khuôn mặt nhăn nhúm,cau có.
_Đằng nào cũng động tới cái chuyện đó rồi thì sẵn đây cho già hỏi câu này với cái cậu trai bên RắN CHÍN ĐầU…Xem là cậu ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG có nghe chuyện HộI ĐồNG Bộ LạC có định trả món nợ thua đau trước TRÂU VÀNG hay chăng ?
Cái điều thắc mắc mà bà MẸ GIÀ này vừa đưa ra lại lời khắp gian nhà rộn lên không kém lúc trước là bao. Ai nấy ở Hờ RĂM dường như đều thấy đó là câu hỏi quan trọng với mình. Họ tỏ ra nôn nóng ghê gớm hết nhìn chằm chằm vào những người RắN CHÍN ĐầU rồi lại quay sang vợ chồng CHÚA TỂ của mình.
Riêng bà MẸ GIÀ kia lại nheo nheo cặp mắt đầy vết chân chim nhìn mãi vào CU RÍT . Vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM càng lúc càng không thể dấu nổi vẻ căng thẳng tới nỗi bắt đầu toát mồ hôi hột. Rồi họ đưa mắt cầu cứu ông RĂM YÊNG. Sau một lúc khá lâu từ khi bà MẸ GIÀ kia dứt lời,ông RĂM YÊNG và hai người đi cùng vẫn lặng thinh không mở miệng lấy một tiếng. Cuối cùng ông ta cũng đưa tay ra mời anh chàng ngồi cạnh lên tiếng một cách trịnh trọng đến lạ lùng. Đó là cảm nhận chung của vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM lẫn cậu trai trẻ PA NU đứng ở phía xa.
Và rồi thỏa lòng mong đợi của những người Hờ RĂM,giọng nói rộn rã kèm ánh nhìn nghịch ngợm có phần hơi quá trớn trong hoàn cảnh này đang phát ra từ đôi mắt xếch mở lớn của CU RÍT khiến xung quanh im bặt.
_A ha, kiểu này tôi đang nhanh nhảu xen vào chỗ mà xem ra mình chiếc chưa đủ tuổi để lên tiếng mất rồi. Nhưng thôi, người già đã có ý muốn nghe tôi nói. Thì tôi đành làm theo vậy…
Đang nói tưng bừng mà tới đó CU RÍT đột nhiên dừng lại. Rồi thay đổi hẳn,từ vẻ mặt chin chắn tới giọng nói cũng trầm đi, CU RÍT nhìn thẳng vào bà gắng đã hỏi mình mà tiếp tục lên tiếng.
_HộI ĐồNG Bộ LạC ở đâu thì đều là những vị trải đời. Và hầu hết trong bọn họ đều biết đến một bài học của cu ộc sống…Đó là chỉ lên gây chuyện với kẻ nào mà ta chắc chắn hạ gục được. Và bài học khác nữa. Với kẻ mạnh hơn, ta nên cầu xin sự thương sót và chở che từ họ. Trong khi những kẻ ngang tầm với ta thì tốt hơn hết là hãy kết bạn. Ngay tới những kẻ yêu hơn ta cũng nên họ xem với ta như thế nào. Thậm trí đối với kẻ muốn đối đầu thì ta cũng phải tính xem tiêu diệt đến cùng hay dùng cách khác, đâu mới là tốt hơn hết cho ta…Ôi tôi đây lại nhiều lời rồi, những điều này chắc chắn ở đây ai mà không biết chứ nhỉ ? Tóm lại thì HộI ĐồNG Bộ LạC theo như tôi ược hay thì ho gác chuyện đánh trận sang một bên rồi. Thay vào đó họ đã cử người sang để chuyển thành ý của Rắn Chín Đầu tới TRÂU VÀNG muốn cùng nhau bước vào cuộc sống yên ổn. Còn việc có thành hay không là ở TRÂU VÀNG. Kể ra nếu mọi chuyện tốt đẹp thì Hờ RĂM các vị cũng được lợi đấy. Mà cái này thì là tôi đoán vậy . Ha ha…
Đối với những người của Hờ RĂM đang nín thở lắng nghe thì những gì mà CU RÍT nói đến ở đoạn đầu hoặc là thật đáng sợ hoặc là thật rối rắm. Nhưng tới khúc cuối thì ai nấy đều có thể thở hắt ra một cách thật nhẹ nhõm. Rõ ràng người của Hờ RĂM ớn cái việc cho mượn đường rồi giáp mặt với các cuộc đánh chém sát sườn mà họ đâu có được lợi. PA NU cảm thấy như thế.
Và PA NU đang vướng vào cảnh nửa thấy rằng đến đứng ở chỗ này không ngờ lại nghe được chuyện về TRÂU VÀNG. Trong khi đó nửa kia lại khiến cậu ta thấy thấp thỏm thêm bởi đứng đã lâu rồi mà chẳng nghe được gì về chị gái của Cơ Tiêu. Bởi vậy PA NU đang rất muốn dời khỏi đây đi hỏi vợ chồng bác thợ gốm đang giúp cậu dò la tin của chị ấy.
Cho tới lúc này chỉ mới có được mỗi một manh mối là có người đã kể cho bác gái rằng. Cái cô gái bị giam trong nếp nhà ven sông đã nhờ người canh cửa dẫn tới chỗ CHÚA TỂ ở nơi này . Và bà ấy quả đã cho gọi cô gái vào hỏi chuyện. Sau đó cô ấy đi theo CHÚA TỂ của HỜ RĂM tới đâu không rõ nữa.
Khi Chúa TỂ của HỜ RĂM quay về nhà thì ngoài cô ấy cùng thiếu một bà vú luôn theo hầu bên cạnh. Nên bác gái đoán là bà vú kia đang trông coi chị Mi Nương làm một việc gì đó cho CHÚA TỂ của HỜ RĂM. Vậy hẳn là nhờ việc đó nên những người bên TRÂU VÀNG còn lại mừng được thả ra. PA NU cũng nghĩ như vậy. Bởi thế cậu ấy đang rất mong nhanh nhanh tìm ra bà vú kia cũng là tìm thấy chị Mi Nương. Và PA NU đâm ra bồn chồn không yên khi lo lắng chẳng biết việc mà CHÚA TỂ của HỜ RĂM bắt chị ấy làm có hiểm nguy,đáng sợ. Với sức vóc yếu của chị ấy lúc này thì liệu chị ấy có kham nổi.
Đang vậy thì có bàn vào lúc hết thịt nướng,lại cũng là ông béo khơi chuyện về TRÂU VÀNG đang la lối lên đòi mang thêm tới ngay. PA NU chớp lấy dịp này vội vàng lao nhanh ra khỏi gian nhà đang rực lên màn múa lửa hùng dũng. Hơn chục gã trai tráng cửi trần,mặc khố vải đen tới ngang bắt chân. Tay họ cầm những ngọn đuốc cháy bừng bừng và xoay tròn đưa lên hạ xuống thật mạnh mẽ.
Đi tới gần gian bếp PA NU bắt gặp bác thợ gốm đang chạy đến. Nhìn thấy cậu thì bác ta cười,mặt mũi mừng bảo ngay.
_May quá cậu ra được đây rồi, không có tôi đang định vào trong đấy báo cho cậu.
_Vậy ạ, có phải hai bác nghe được tin gì rồi không ạ ? Xin bác nói luôn cho cháu với.
PA NU vừa ngỡ ngàng vừa nóng lòng quá,cậu hấp tấp nói và nhìn người thợ gốm với ánh mắt cầu khẩn. Ông ấy thấy vậy cũng gật đầu mà nói ngay.
_Thì cái bà vú kia đấy. Có người bảo mới gặp bà ta xong. Bà ta đang trên đường tới gặp CHÚA TỂ của mình. Và cuối còn là họ thấy bà ấy dẫn theo một cô gái rất đẹp.
_Thế ạ…đấy có lẽ đúng là chị ấy rồi. Mà gặp CHÚA TỂ…đúng rồi phải quay vào chỗ bữa tiệc thôi, cần có thịt nướng nữa…Ôi cháu cảm ơn hai bác nhiều lắm…
PA NU vừa ôm đầu nghĩ vừa nói lẩm nhẩm như vậy. Thế rồi cậu phóng ù vào bếp sắp ngay một mâm thịt nướng và hối hả quay lại gian nhà nơi diễn ra buổi tiệc mà trong lòng khấp khởi mừng thầm. Người thợ gốm cũng bị lây cái tâm trạng của PA NU và đi còn với cậu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện