[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Chương 13 : Chương 13
Người đăng: DBTN
Ngày đăng: 23:00 08-03-2018
.
5
Trận Đánh Trên Sông
Trong khi La Hầu đang chăm chú nghe cậu trai đưa tin kể chuyện thì anh chàng bị thương Ca Đô đi vào trong lán. Chàng ta không tự đi nổi mà cần hai người khác xốc lách dìu vào đó. Vẻ mặt Ca Đô lộ rõ sự hân hoan tộc độ. Thậm trí mắt chàng còn rưng rưng. Vừa vào đến trong Ca Đô đã nhào đến chỗ cậu trai đưa tin nói.
_Mừng quá rồi, mừng quá. Thế là anh em ta đã làm được đúng không ? Và chúng ta, chúng ta đã dành lại được đất đai cũ.
_Vâng, vâng…Đúng ra mới chỉ được một chạ thôi ạ._Cậu trai đưa tin vội đáp.
_Thì hôm nay được một nhưng buổi mai buổi kia nữa thôi toàn bộ kẻ chạ vùng cửa sông sẽ về lại với Trâu Vàng này. Tôi nói thế phải chứ, thưa ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU. Tiếc rằng tôi không được tham giam…Nhưng vậy cũng đâu hề gì, tôi rất có lòng tin vào anh em và hơn hết là ĐẦU LÃNH BA ĐÔN. Một khi Trâu Vàng ta còn có anh ấy mọi chuyện luôn tốt đẹp.
Ca Đô vẫn say sưa nói với nét mặt tràn đầy phấn trấn. Rồi ba người nhìn nhau và đều cười vang sảng khoái. Họ còn vui vẻ trò chuyện thâu đêm đến sáng.
Ngay lúc ấy ở xa tít về phía gần biển cánh anh em Trâu Vàng vừa phá xong một điểm đóng quân nữa của Rắn Chín Đầu. Vậy là chỉ một ngày từ sáng đến chiềù mà BA ĐÔN cùng mọi người với đàn râu trừng đã tràn qua hai chạ bản quét đi kẻ địch và cứu thoát cho rất nhiều bà con. Đến đâu bà con kẻ chạ cũng hò reo mừng vui muốn giữ anh em lại để tiếp đón. Nhưng BA ĐÔN đã không dừng lại ở ngôi chạ đầu tiên mà tiếp tục cho anh em thúc trâu kéo luôn đến ngôi chạ gần đấy.
Ở đó cảnh tượng cũ lại tái diễn. Thậm trí còn nhanh chóng hơn. Người của Rắn Chín Đầu ở đây có rất ít rừng núi để mà trốn nên đã phải đầu hàng. Anh em đã thấm mệt bước đi có phần uể oải. BA ĐÔN cho anh em nghỉ ngơi luôn ở trong chạ. Đúng lúc đó thì có người báo tin là họ tranh thủ đi xuôi dòng sông ra đến chỗ cửa sông xa hơn nữa. Và họ đã thấy Rắn Chín Đầu đang hớt hải chuyển hết thóc lúa vơ vét được từ cái kho rất lớn trong chạ ấy lên những thuyền. Rõ rang người Rắn Chín Đầu định chuyển nốt chỗ lương thực cuối cùng vơ vét được về đất của mình đây.
Và bà con hay tin như phát sốt lên. Chẳng ai muốn công sức mình bỏ ra cấy hái bị cướp đi như thế. Hơn nữa vụ này được mùa lắm sẽ bù cho những khi mùa ít ỏi hơn. Nay những kẻ kia mang đi trót lọt nếu mấy chốc nhỡ có mất mùa thì người Trâu Vàng lấy gì mà ăn. Bà con đến chết đói mất.Anh em phẫn uất lắm và Cơ Tiêu không chịu nổi đã gào lên.
_BA ĐÔN, anh là ĐẦU LÃNH. Vậy anh nói đi, chúng ta khoanh tay đứng nhìn bà con ta chịu đói sao? Thật xấu hổ nếu ta dành lại đất đai,bà con mà sót mất số thóc gạo ấy. Không được, không thể được. Anh ra lệnh đi. Anh em ta sẽ đi ngay không nghỉ ngơi gì nữa chắc chắn sẽ kịp đến đó.
Cơ Tiêu hùng hồn bảo thế và anh em xung quanh cũng ủng hộ. Sau đó BA ĐÔN buộc dải khăn vạch mấy nét bằng than vào chân chú chim ưng rồi thả nó bay về hướng cha chàng đang ở. Xong xuôi BA ĐÔN quay lại nhìn anh em mình.
_QUA Ơ LAN Cơ Tiêu, cậu nói không sai. Đương nhiên chúng ta không thể chấp nhận để họ mang thóc gạo đi. Nhưng anh em đã dong duổi nhiều. Một ngày chúng ta đã đánh liền hai trận quá nặng. Tôi không thể cho phép mình liều mạng sống của anh em nếu tiếp tục tiến lên nữa. Vậy nên điều cần làm hơn hết bây giờ là mọi người và cậu nữa Cơ Tiêu ạ nên đi ngủ làm một giấc thật sâu. Có thế mai chúng ta mới lấy đủ sức mạnh để đòi lại số công lao của bà con Trâu Vàng mình.
Nghe ĐẦU LÃNH nói rõ ràng thế thì Cơ Tiêu với anh em chỉ còn nước đi ngủ. Mà đêm ấy mọi người tưởng ngủ chẳng được sau lại mê mệt hết. Qủa nhiên sáng ra ai nấy khỏe hẳn ra. BA ĐÔN dậy sớm hơn hết có người còn nghĩ thật ra chàng đã thức suốt đêm. Nhưng trông chàng phấn trấn lạ thường. Cơ Tiêu càng lúc càng khâm phục anh rể tương lai. Chàng ta còn để mắt thấy bao giờ cũng vậy trước lúc lên ngựa BA ĐÔN luôn làm một việc. Âý là anh ấy cẩn thận đeo lên trán một dải khăn khá thêu cầu kì với một vẻ trân trọng ghê gớm. Cơ Tiêu đoán hẳn chiếc khăn mà chỉ có những người con gái khéo léo mới thêu nổi là của chị mình làm tặng cho anh ấy đây.
Anh em Trâu Vàng tiến nhanh như bão tố còn mau hơn đêm trước. Bởi lẽ ai cũng biết đoàn thuyền kia sẽ không ở nguyên một chỗ chờ họ đến. Cũng như họ đã lại sức sau một đêm ngủ đấy giấc. Khi mặt trời đã lên cao là lúc anh em nghe thấy từ xa tiếng sóng nước tì tũm. Thêm tiếng va đập bồm bộp của gỗ với luồng. Mọi người đoán đoàn thuyền chở thóc đã ở trước mặt rồi. Ai cũng rạo rực lên lăm lăm những ngọn giáo chực xông đến ngay khi ĐẦU LÃNH BA ĐÔN của họ ra lệnh. Nhưng BA ĐÔN lại ghìm cương ngựa truyền lại phía sau cho anh em đứng nguyên một chỗ. Đoạn chàng đưa mắt về phía trước như kiếm tìm cái gì.
Mọi người đều đang hết sốt ruột thì bỗng từ trong lùm cây một ngươi bước ra. BA ĐÔN thấy anh ta liền lao phắt từ trên lưng ngựa xuống và tiến tới chỗ người này. Chàng còn vẫy tay ra hiệu bảo Cơ Tiêu đi theo. Khi hai người đi đến người kia cũng tiến lại.Và mọi người nhận ra nhau,anh ấy chính là một PHÓ LÃNH đã vắng mặt suốt đêm tới giờ. Anh chàng này vồn vã nói.
_Cuối cùng thì anh em cũng đến làm tôi đợi lâu quá. ĐẦU LÃNH vàQUA Ơ LAN Cơ Tiêu, xin mọi người hãy bước theo tôi.
BA ĐÔN gật đầu và ba người luồn sâu vào đám rậm rạp bên bờ sông. Mọt lát sau từ chỗ quang quẻ họ nhìn được ra quãng xa trên mặt sông. Trong tầm mắt của BA ĐÔN cùng Cơ Tiêu là chục cái thuyền lớn và những cái bè mảng ghép bằng tre với thuyền độc mộc ngổn ngang trên sông.
Cảnh đánh nhau hỗ loạn khắp nơi. Ở các thuyền lớn phấn phới cờ nổi hình đầu rắn những kẻ vận khố vải dài đến đầu gối quấn dải thắt lưng đen. Từ trên đó họ điên cuồng phóng những ngọn lao xuống dưới nếu không thì tay khiên tay rìu chống lại vừa đáp trả cuộc tấn công từ bè mảng lên.
Ở bên dưới những người vận khố ngắn ngang đùi buộc thắt lưng màu nâu đỏ. Cứ hai ba người ở thuyền mộc hoặc mùa lúa sáu người ở bè mảng. Họ gần thì cập thuyền bè sáp bên thuyền lớn mà đánh xa thì dương cung nỏ bắn tới tấp lên thuyền lớn. Thuyền lớn bị đám thuyền bè bên dưới tuy bé con hơn len chặt làm đi không nổi. Nhưng thuyền lớn đã liên tiếp đâm vào bè mảng và thuyền con làm không ít cái bị vỡ bị chìm. Rất nhiều người vận khố màu nâu đỏ bị rơi xuống sông đang bơi lóp ngóp.
Cơ Tiêu trố mắt ra nhìn cảnh ấy. Đương nhiên chàng nhận ra ngay cánh người vận khố nâu đỏ là bên Trâu Vàng. Nhưng cậu chàng không hiểu họ từ đâu ra mà nhanh thế. Trong khi BA ĐÔN chẳng hệ ngạc nhiên, chàng quay sang bảo người PHÓ LÃNH dưới quyền.
_Cậu làm tốt lắm. May cho tôi và anh em đã được mọi người giúp một việc quá lớn. Mọi thứ còn lại thì để cho anh em chúng tôi lo là được rồi.
_Vâng thưa ĐẦU LÃNH…Đêm qua khi tôi đến đây, người trong chạ đã tính trước phải cản thuyền của địch lại. Chỉ có điều người và thuyền bè ở đây không nhiều lắm. Rồi khi biết được ý định của chúng ta thì họ mừng lắm bảo vậy là dẫu có không ăn thua cũng là cản chân được người Rắn Chín Đầu một lúc. Và mọi người xem họ cố hết sức cầm cự từ đêm cho đến bây giờ rồi. Nhưng nói thật…Nếu mọi người không đến thì anh em ở đây làm thế kia cũng uổng công. Thuyền của Rắn Chín Đầu đã tiến thêm đoạn dài và phá hỏng nhiều thuyền bè của mình lắm rồi đấy.
PHÓ LÃNH vừa đi vừa nói đáp lời Ba Dồn. Còn chàng và Cơ Tiêu cùng anh ta bước nhanh trở lại chỗ mọi người đang đợi. Vừa nhác thấy bóng ba người là anh em đã nhào đến.BA ĐÔN bấy giờ mới nói lớn.
_Đến lúc cho trận đánh rồi. Nó sẽ rất quyết liệt,anh em ạ. Nhưng chúng ta phải làm sao không phụ sức lực mà anh em ở đây bỏ ra cản thuyền của Rắn Chín Đầu giúp mình. Tôi biết anh em sẽ làm được. Nào bây giờ một nửa anh em cưỡi trâu bơi qua sông sang bờ bên kia. Chúng ta sẽ làm thành một gọng kìm siết chặt để đám thuyền kia không tiến thêm được bước nào nữa.Anh em rõ rồi chứ.
Mọi người chỉ chờ có thế đồng thanh thét lớn .
_Chúng tôi rõ rồi thưa ĐẦU LÃNH. Anh em ta sẽ lôi hết mấy cái thuyền láo lếu kia lên bờ mang thóc lúa trả lại cho bà con.
Nói xong họ nhanh nhẹn và hăng hái trèo lên lưng trâu chia hai hướng. Một bên tiến thẳng lên trước. Bên còn lại thoăn thoắt thúc trâu bơi sang bờ bên kia.Rồi họ nhanh chóng đuổi kịp nhóm bên này sông và hai bên song song với nhau. Nhưng cánh bên đất Trâu vàng do Cơ Tiêu dẫn đầu về sau đến được chỗ đám thuyền bè đang hỗn chiễn trước tiên. Chàng ta rất sung sướng hô hào thật lớn vào sốt sắng cùng anh em cưỡi trâu hùng hục lao xuống khúc sông đang nhốn nháo. Anh em kéo được rất nhiều người của mình chơi vơi dưới nước lên. Và những người này khi đã ngồi chắc trên lưng trâu liền vớt ngay kiếm giáo đang nổi trên nước.
Thế là bây giờ bên phía Trâu Vàng vừa có mấy cái thuyền bè còn sót lại vừa thêm một đàn trâu rừng đông ngịt. Họ hùng hổ tiếp tục vây kín từng cai thuyền lớn. Trâu rừng hóa ra thật lợi hại chúng không dễ bị chìm như thuyền bè. Trái lại với những cặp sừng nhọn hoắc húc vào đáy thuyền làm thuyền Rắn Chín Đầu chao đảo ngả nghiêng. Có cái còn bị những vết rạn to có chỗ thành vết thủng. Nước bắt đầu tràn vào đấy. Bọn người trên thuyền lớn thấy thế bắt đầu luống cuống. Khối kẻ sơ sẩy ngã xuống sông.
Anh em nhìn chàng PHÓ LÃNH Cơ Tiêu trẻ tuổi của mình trong lòng càng thêm phần hăng hái. Trông Cơ Tiêu trong những ngày qua và hơn hết là trận đánh này quả thật không còn là cậu trai mới lớn mà đã trở thành chiến binh thiện nghệ. Trên lưng trâu chàng trai với mái tóc lởm chởm gương mặt có chút ngổ ngáo và thân hình khỏe khoắn với khiên, giáp màu vàng trói lòa hừng hực sức trẻ. Mỗi lần chàng ta vớt đươc một ngọn giáo. Nó sẽ được phóng đi xuyên qua không chỉ một mà là mấy kẻ ở trên thuyển lớn. Những ngọn giáo và chàng trai trẻ tuổi ấy làm bọn trên thuyền khiếp đảm vô cùng.
Nhưng anh em TRÂU VÀNG dường như vẫn chưa hoàn toàn dành trọn phần thắng. Trên thuyền lớn người Trâu Vàng lép vế liên tục thổi tù và to đến chói tai. Họ đang gọi thêm người ở phía bờ bên kia mang thuyền ra trợ giúp. Anh em ở đây bảo từ sáng đến giờ mà người trên thuyền của Rắn Chín Đầu chưa dừng tù và lần nào. Mọi người chưa có lúc để tính đến chuyện ấy. Không ai biết chắc những kẻ sắp đến kia sẽ làm được những gì.
Vậy mà mãi chưa thấy thêm thuyền nào tới, bên nào cũng không khỏi băn khoăn. Lại những tiếng tù và thổi lên gấp rút hơn và lần này chúng đã được đáp lại. Từ phía bờ sông vốn đang trong tay Rắn Chín Đầu một chiếc thuyền lớn băng băng tiến đến. Nhưng màu cờ tung bay trên nó rất đỗi lạ lùng toàn một màu đỏ rực. Và rồi Cơ Tiêu cũng như anh em của chàng đều trông rõ mồn một dáng BA ĐÔN đứng sừng sứng trên thuyền. Cũng ngay lúc đó từ sau thuyền nhiều đốm đen lừ lừ bơi lại. Trong chốc lát những kẻ trên thuyền lớn la lên thất thanh bởi đến lúc này lũ trâu rừng bỗng đông hẳn lên.
Anh em Trâu Vàng đã hiểu và họ mừng vui khôn xiết. Trong khi họ quần thảo trên sông thì ĐẦU LÃNH BA ĐÔN của họ và những anh em khác ở bờ bên kia đã lại có thêm một chiến thắng oanh liệt nữa. Ngôi chạ cũng là điểm họp trại của bên Rắn Chín Đầu. Niềm hy vọng của những kẻ trên thuyền lớn kia đã cùng chung số số phận với hai ngôi chạ được Trâu Vàng dành lại ngày hôm trước.
Đến nước này trâu rừng và chiến binh Trâu Vàng đã chàn ngập trên mặt nước. Họ xông vào nèn chặt từng chiếc thuyền lớn rồi từ từ ép và kéo chúng vào bờ. Những kẻ trên thuyền giờ chỉ còn yếu ớt chống trả mà thôi. Từ trên thuyền lớn BA ĐÔN cười lớn gọi Cơ Tiêu lên thuyền với mình. Nhưng anh chàng vẫn tiến tới thuyền Rắn Chín Đầu và thét lớn đáp lại.
_ Anh em ở dưới này vẫn cần tới tôi. ĐẦU LÃNH đừng lo, cứ coi Cơ Tiêu này như những anh em khác đi.
BA ĐÔN chưa thuyết phục được cậu em vơ tương lai thì ở cuối dòng sông chỗ gần cửa biển một bóng thuyền mờ ảo xuất hiện trong ánh chiều chạng vạng. Con thuyền lớn ngày một tới gần và màu cờ đen của nó đã chỉ cho mọi người rõ nó là của Rắn Chín Đầu. Những kẻ ở trên các thuyền lớn đang hốt hoảng thấy nó liền quay ra hò la bảo với nhau thế là CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của RẮN CHÍN ĐẦU vẫn luôn phù hộ cho mình. Ngay sau đấy kẻ nào cũng trở lên bặm tợn như trước. Cơ Tiêu nhìn cái thuyền cờ quạt đen xì ấy thì nóng mắt ghê gớm. Anh chàng hét lên.
_Anh em,cái bọn Rắn Chín Đầu này sắp đến hồi tàn rồi. Một cái chứ mười cái đến đây chúng ta cũng xơi gọn thôi.
Cơ Tiêu vừa nói xong thì đập vào mắt anh chàng là cái nhìn hằm hằm dữ dằn của Đăm Rang từ trên chiếc thuyền kia phóng vào mình. Khuôn mặt dài nhọn của gã trắng bệnh nhưng đôi mắt đang xếch trợn xếch trạc và đỏ ngầu. Đăm Rang cũng đứng ở mũi thuyền một tay đặt lên lan can một tay chỉ về phía Cơ Tiêu đầy hăm dọa. BA ĐÔN nhìn cảnh ấy không khỏi lo lắng cho Cơ Tiêu.
Nhưng cánh tay của Đăm Rang ngay lúc ấy đã chuyển sang chàng. Đáp lại sự thách thức của Đăm Rang là vẻ mặt dửng dưng của chàng khiến Đăm Rang thêm tức tối. Nhưng trong lòng BA ĐÔN không khỏi băn suy nghĩ. Không ngờ Đăm Rang lại chạy đến đây cứu người của y. Nếu vậy hẳn là cha chàng đã đánh cho hắn phải rút lui. Như thế chàng và anh em phải mừng mới đúng. Nhưng sao gã có thể tới nhanh đến thế. Chỉ có cách Đăm Rang đi ngay từ sáng sớm mà không hề đánh thêm một trận nào với cha chàng. Điều này thật lạ.
Trong khi BA ĐÔN đang xoay quanh câu hỏi lớn ấy và con thuyền kia đang tiến đến rất chậm. Thì anh em Trâu Vàng vẫn cố sức mau ép để đẩy những con thuyền lớn của Rắn Chín Đầu cập bờ. Ai cũng muốn chiếm được càng nhiều thuyền của bên kia càng tốt trước kia con thuyền vừa xuất hiện lố nhố đầy quân kia đến sát thả người xuống. Nhưng bất thình lình ở dưới lòng sông có cái gì đó chuyển động rất lạ. Mọi người đều nhận thấy liền ý ới hỏi nhau rồi đưa mắt nhìn xuống nước quan sát. Nhưng lát sau không có thêm động tĩnh gì nữa.
Thế rồi đâu đó vang lên những âm thanh đau đớn. Đó là tiếng kêu của vài chú trâu đang bơi trên sông. Những con trâu to lớn tự nhiên kêu rống lên, thân mình thót lại oằn oại hất văng người đang cưỡi trên lưng nó. Trong lúc anh em còn chưa hiểu chuyện gì thì đã thấy máu loang ra từ bụng trây và rồi con vật đáng thương bị kéo chìm xuống nước.
_Trời ơi,cái quái gì vậy chứ?
_Cái gì đang ở dưới nước thế ? Làm sao mà nó kéo được những con trâu mộng to vật của ta xuống nhanh nhoay nhoáy được hả?
Anh em Trâu Vàng kẻ đang chới với dưới nước, người vẫn còn trên lưng trâu hoảng hốt xoay ngang xoay dọc hoảng hốt kêu to. Thấy thế lũ người trên thuyền Rắn Chín Đầu cười phá lên gào lớn.
_Hô, hô. Các người đã biết sợ chưa ? Tưởng chúng ta dễ thua thế à ? Lầm to rồi bọn TRÂU VÀNG rõ chưa ? Há,há…Hí,hí.
Cơ Tiêu đang ở gần thuyền bọn này. Tay chàng ta đang cầm ngọn giáo nghe vậy liền bặm môi phóng nó trúng luôn vào ngựa của kẻ đấy quát lớn.
_ Cho ngươi câm miệng lại cái đồ lắm mồm kia.
Đúng lúc ấy mặt sông bỗng sôi lên ùng ục. Những hình thù dài ngằng to lớn uốn luợn không ngừng. Chúng trồi lên mặt nước trước những cái miệng há hốc, con mắt trợn tròn của anh em. Và chúng vươn cổ ngoát miệng lộ ra hàm răng nhọn hoắc của mình đớp những cú chí mạng vào bất kể trâu hay người bên phía BA ĐÔN. Người Rắn Chín Đầu ra hết mạn thuyền xem cảnh tượng chết chóc trên sông và cười nghiêng ngả.
_ KỜ RĂN KHỔNG LỒ đấy. Hà, hà thế là ĐỀN THÁP ĐỨNG ĐẦU cũng đem SỨC MẠNH PHÉP THIÊNG đến rồi. KỜ RĂN KHỔNG LỒ đến nuốt hết các người đấy.
.BA ĐÔN vừa lo lắng nhìn anh em bên dưới đang lao đao với lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ vừa nhìn ra xa. Chàng thấy Đăm Rang cho hạ xuống những cái thuyền con chở đến gần chục người mỗi cái. Chúng được trèo rất mau đến chỗ thuyền lớn của họ bị bao vây. BA ĐÔN thấy không thể đứng yên trên thuyền được nữa .Chàng rút kiếm ra và lao mình xuống dòng nước. BA ĐÔN như nổi trên mặt sông chạy băng băng tới vung kiếm phạt mạch vào cổ con KỜ RĂN KHỔNG LỒ đang quấn lấy một người anh em bên chàng. Con KỜ RĂN KHỔNG LỒ có cái đầu bẹt rống lên và nhả người anh em ấy ra rồi lặn xuống nước. Mọi người đổ rồn con mắt về chố ấy thì có người la lớn.
_QUA Ơ LAN Cơ Tiêu cẩn thận. Anh nhìn sau lưng kìa .
Cơ Tiêu nghe vậy chưa kịp xoay người lại thì đã thấy một bóng lớn đổ xuống mặt nước phía trước trùm lên người chàng ta. Và Cơ Tiêu ngửa cổ lên. Mắt chàng đối diện cặp mắt to trố của một con KỜ RĂN KHỔNG LỒ đang nhìn chàng chăm chú. Rồi con KỜ RĂN KHỔNG LỒ bổ nhào xuống đầu anh chàng . May sao Cơ Tiêu xoay người nhảy phắt lên cao và đáp luôn trên đỉnh đầu con rắn trong sự thót tim của mọi người. Rồi Cơ Tiêu bó chặt lấy đầu KỜ RĂN KHỔNG LỒ mặc cho nó tha hồ lúc lắc để rũ chàng ta ra .Cuối cùng Cơ Tiêu cũng bị rơi xuống nước nhưng ngay lúc ấy cậu chàng với được ngọn giáo trôi gần đó. Và chàng sọc một nhát vào mắt nó khi KỜ RĂN KHỔNG LỒ định đớp chàng lần nữa. KỜ RĂN KHỔNG LỒ bị thương nặng lồng lên rồi bơi ra xa.
Đến lúc ấy BA ĐÔN mới thở hắt ra chàng đã nghĩ đấy quả là tình huống cực kì nguy hiểm. Còn anh em khác thấy hai vị ĐẦU LÃNH cùng PHÓ LÃNH của mình đều đã đánh lại được lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ kia thì tự tin lên nhiều. Mọi người quay ra dồn sức khua kiếm, giáo xuống nước hay lên cao để đâm, chém vào mình vào đầu KỜ RĂN KHỔNG LỒ để bảo vệ những con trâu mình đang cưỡi hay chủ động tấn công nhằm hạ gục chúng.
Nhiều người đã chém được vào KỜ RĂN KHỔNG LỒ dù chúng né tránh rất nhanh. Nhưng cũng vẫn có nhiều trâu và không ít anh em bị những cú ngoạm khủng khiếp của chúng hay bị thân hình như những thân cây to quấn phải. Lại thêm mọi người phát hiện ra những vết thương trên mình KỜ RĂN KHỔNG LỒ lành lại rất nhanh.
_Mọi người nhìn xem kìa. Bọn KỜ RĂN KHỔNG LỒ này đáng sợ quá. Chúng như có phép tự bảo vệ lấy mình ấy. Kiểu này chúng ta làm sao đánh gục chúng được chứ.
Bấy giờ đã vào đêm mặt trăng đã lên cao nước từ ngoài cửa biển tràn vào mỗi lúc một nhiều. Khúc sông lớn thêm và sâu hơn càng làm lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ kia thoải mái tung hoành gây lên càng lắm thiệt hại cho anh em TRÂU VÀNG. Người của BA ĐÔN phải đương đầu vừa với lũ kỳ quái vừa với đám người Đăm Rang đưa đến. Nhưng anh em bị đuối sức nhanh quá, nhiều người thương tích đầy mình. Đến nỗi Cơ Tiêu đành lùi ra xa thuyền của Rắn Chín Đầu để mang những anh em bị thương lên bờ. Còn BA ĐÔN với thanh gươm bén nhọn vẫn xông pha trên mặt nước. Dù chàng không thể giết hẳn bọn KỜ RĂN KHỔNG LỒ kia nhưng cũng phần nào làm chúng nó phải ngãng ra đôi chút.
Cảnh tưởng người và KỜ RĂN KHỔNG LỒ quần nhau trên sông được anh em lên bờ kể lại cho bà con trong chạ. Mà không vậy thì chẳng ít bà con cố gắng ra sông xem tình cảnh ở đó thế nào. Cái cách anh em và những người khác miêu tả vê lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ. Thứ khiếp đản làm cho người Trâu Vàng càng lúc càng khốn đốn. Nó làm bà con trên bờ lo âu. Kẻ chạ thức trắng đêm, mọi người than thở với nhau về nỗi lo cho anh em ngoài kia. Có người cầu xin các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG cách nào đuổi hết bọn KỜ RĂN KHỔNG LỒ kia đi giúp. Đúng lúc đó một ông già cô độc sống ở rìa chạ xưa nay ít khi qua lại với ai đi tới và lên tiếng.
_ Có cách để ta dẹp được lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ đó đấy bà con ạ.
_Ông nói cái gì thế, ông già ơi ? Bọn rắn ấy ngay ĐẦU LÃNH BA ĐÔN, chàng trai giỏi hơn hết của Trâu Vàng ta còn không đánh gục nổi. Thì người sắp khuất núi như ông làm được gì chứ._Một anh chàng lên tiếng.
_Cái anh này sao chưa gì đã bịt miệng người ta thế. Cứ để ông ấy nói thử xem nào?
Ông già ấy đã định lụi cụi bước đi. Thì một người trong số GIÀ CHẠ ở chạ lên tiếng gọi ông lão lại. Và sau khi nghe ông ấy trình bày các GIÀ CHẠ đã bảo dân chạ làm theo. Mọi người tỏa đi bắt hết gà vịt nuôi trong nhà đem giết thịt. Rồi thui nó bằng đám lá rừng mới hái khói um. Trong một loáng mấy bồ gà vịt quay vàng thơm nức đã xong xuôi được khiêng ra bờ sông.
Khi ấy trời đã bắt đầu sáng, cuộc giao tranh vẫn tiếp diễn không hề giảm sự khốc liệt. Nhiều anh em bị lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ ngoạm mất trâu lôi xuống nước đã bám vào thuyền nhỏ của Rắn Chín Đầu quờ tay tóm lấy vai, lấy cổ những kẻ ấy kéo luôn xuống nước. Tiện đà họ trèo lên những cái thuyền con ấy, chèo nó cập mạn thuyền lớn. Anh em vừa lấy khiên của phía bên kia đỡ luôn những mũi lao từ trên thuyền phóng xuống vừa cố gắng nhảy luôn lên thuyền lớn. Cảnh đánh nhau kéo lên trên thuyền lớn dữ dội hơn.
Lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ vẫn ngụp lặn dưỡi nước nhè dịp anh em không cẩn thận là phóng lên đớp người lẫn trâu.Nhưng KỜ RĂN KHỔNG LỒ rất khôn ngoan không hề động đến người Rắn Chín Đầu bên chúng. Đột nhiên từ phía bờ trôi ra đầy những miếng gà vịt tỏa mùi thơm khắp một vùng nước. Cái mùi thơm ấy khiến cho những chàng trai hai bên đánh đấm suốt một ngày trời đói ngẫu thèm thuồng lắm. Có người vớt nó lên định ăn ngay.Ngay khi ấy từ phía bờ sông có tiếng loa gỗ phóng ra.
_Đừng ăn chúng .Gà vịt là dành cho lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ.
Mọi người trên sông tuy không hiểu hẳn hoi thế nào nhưng cũng không động đến chúng nữa.Tuy thế bọn KỜ RĂN KHỔNG LỒ thì không hiểu tiếng người lao vào tranh đớp ngấu nghiến nuốt những miếng gà ấy. Bọn nó mải ăn đến nỗi quên luôn việc tấn công anh em Trâu Vàng.
Nhưng Đăm Rang đâu chịu ngồi yên. Từ trên thuyền của chàng ta, có hai kẻ, một người chùm khăn kín người che khuất khuôn mặt đi đến mũi thuyền. BA ĐÔN bấy giờ đang ở trên mặt sông nhận thấy một kẻ dáng vẻ đàn bà giơ cao hai tay lên bầu trời như làm lễ cầu nguyện. Rồi bà ta nhanh như cắt chỉ hai tay về hướng anh em và ngần lên một tràng âm thanh khó hiểu. Lập tức lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ bỏ hết thức ăn đấy quay ra điên cuồng tấn công còn ghê rợn hươn trước. BA ĐÔN thoáng nghĩ hẳn bà ta chính là MO của Rắn Chín Đầu được lệnh mang lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ đến đây và trực tiếp sai khiến chúng. Kẻ còn lại thì đi đi lại lại như đang chờ điều gì.
Nhưng KỜ RĂN KHỔNG LỒ dữ rằn kia tha hồ đớp ngoạm bỗng nhiên nhả hết con mồi ra rồi đồng loạt kêu rống lên oằn mình lăn lộn trong nước. Chúng vội vã ngụp sâu xuống và dường như nhiều con trong số chúng lặn đi đâu mất. Trước cảnh tượng kì lạ đó ai nấy đều kinh ngạc nhưng bên Trâu Vàng vui mừng hơn hẳn những kẻ địch của mình.
Còn những kẻ vừa mới huênh hoang lại một lúc bên Rắn Chín Đầu kia. Họ nhìn lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ yêu quý, thứ bảo vệ cho mình nối đuôi nhau lặn mất tăm bằng con mắt hoảng hốt. Đến người đàn bà đang dùng PHÉP THIÊNG cố gọi lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ quay lại cũng bối rối bất lực. Đăm Rang gắt lên hỏi bà ta lí do. Người này chỉ biết bảo.
_ĐẦU LÃNHĐỨNG ĐẦU, ta quả thật hết cách rồi .Cơn đau bất ngờ kia đã làm cho KỜ RĂN KHỔNG LỒ bất chấp lời sai khiến của ta. Còn ngài hỏi vì sao KỜ RĂN KHỔNG LỒ bị thế kia ư ? Ta đoan chắc là Trâu Vàng đó đã cho cái gì vào trong đống gà vịt rồi dụ cho KỜ RĂN KHỔNG LỒ của bên ta ăn. Ta chỉ có thể nói thế thôi.
_Chẳng lẽ bà là MO Nước, mà sức mạnh chỉ đến thế thôi chắc. Các người đã nói sẽ giúp ta giành lại vinh quang mà như vậy à. Bực, bực thật .Kiểu này bên ta thua mất,thua đến nơi rồi. Qủy quái thật. Ta không cam lòng, không thể cam lòng.
Đăm Rang rít lên. Người đàn bà không đáp lại. Nhưng kẻ chùm khăn thứ hai lên tiếng.
_ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU, ông hãy nghe lời của ta. Hãy rút được càng nhiều người của ông lại càng tốt trước khi quá muộn. Ta tin rằng CHÚA TỂ TỐI CAO Ôn Nặc đáng kính của ông sẽ không vui đâu. Khi ngài ấy hay tin ông chẳng những thua trận mà còn để mất nhiều người đến thế. Còn phần tôi, tôi không chấp nhận trận chiến này chỉ đơn giản kết thúc ở đây.
Khi Đăm Rang đang suy nghĩ lời vừa nghe được thì kẻ che mặt ấy giơ cánh tay trái nãy giờ vẫn buông thõng trong lớp khăn chùm lên. Trên tay hắn là một chiếc vòng bằng đồng xung quanh đó gắn đầy những mũi tên ngắn. Kẻ đó lặng lẽ xác địch mục tiêu. Sau chót Đăm Rang mắm môi nghiến răng ra lệnh cho người ở các thuyền nhỏ ở trên sông. Hắn muốn các thuyền này thay vì lao vào giáp chiến với bên Trâu Vàng. Những kẻ này phải kêu gọi đồng đội trên các thuyền lớn bị vây chặt kia cố gắng thoát sang với họ tránh để Trâu Vàng giết hoặc bắt làm tù binh.
Lúc ấy Cơ Tiêu và mấy anh em nữa nhảy lên được thuyền lớn của Rắn Chín Đầu. Chàng ta với mấy người lao đến,tay khiên tay kiếm đụng nhau với những kẻ trên thuyền rầm rầm. Hai bên nhào qua rượt lại quanh các cột buồm lên trên tầng rồi lộn xuống hầm. Chỉ được một loáng bên Cơ Tiêu đã đốn hạ được quá nửa số người trên thuyền đó. Những kẻ còn lại kinh hãi đâm đầu xuống nước cố bơi đến chỗ thuyền con của chúng để được vớt lên. Cơ Tiêu và anh em lần đầu chiếm xong hoàn toàn một thuyền lớn của Rắn Chín Đầu sung sướng tột độ bèn lấy gươm lao khua loạn xị kêu lớn.
_Anh em ơi cố lên nào. Lũ KỜ RĂN KHỔNG LỒ kia chuồn gần hết rồi. Chiến thăng bữa nay chắn chắc thuộc về chúng ta thôi.
Mọi người bên dưới cũng phấn khích hò reo đáp lại. BA ĐÔN đang định leo luôn lên chỗ Cơ Tiêu. Quả thật chàng rất tự hào về cậu trai mà mình dẫn dắt mấy hôm nay. Khi BA ĐÔN đang nhún mình trôi trong không trung thẳng hướng thuyền Cơ Tiêu đang đứng. Đột nhiên BA ĐÔN né người và một mũi tên nhỏ xượt qua mạn sườn chàng trong nháy mắt lao xuống nước. Theo phản xạ chàng đảo mắt bốn phía xem múi tên đáng sợ ấy xuất phát từ đâu nhưng không được gì. Mọi thứ xảy chớp nhoáng chẳng ai nhận thấy việc ấy ngoài chàng.
Sau đó BA ĐÔN đứng bên Cơ Tiêu nhín ra xa hết tầm mắt .Và hai người rất vui mừng thấy đến lúc này đã có quá nửa số thuyền lớn của Rắn Chín Đầu bị kéo hẳn lên bờ. Và hầu hết những thuyền còn lại cũng đã hoặc đang dần dần lọt vào tay họ. Còn những kẻ mất thuyền bên kia chúng tự động nhao hết xuống nước để tìm đường bơi đến những thuyền nhỏ của Đăm Rang. Kẻ nào kẻ ấy cố nhoài người bơi thật chóng hết sức mình để đuổi theo ngay chính những con thuyền nhỏ kia cũng quay đầu bỏ chạy.
Đấy là bởi tiếng tù và từ thuyền lớn của Đăm Rang thúc giục họ mỗi lúc một gay gắt hơn. Đây quả là một cuộc tháo chạy vội vã. Đó hẳn cũng do những kẻ trên thuyền Đăm Rang đã nhìn thấy từ đằng xa. Một đoàn người nữa mà chắn chắc của Trâu Vàng đang tiến đếnbờ sông.
Từ trên bờ vọng đến tiếng hò la rằng ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU đã đến rồi. Anh em BA ĐÔN trên thuyền cũng nghe rõ mồn một. BA ĐÔN tự dưng thấy rất xúc động bởi cuối cùng cha của chàng cũng thấy được những gì mà chàng và anh em lao lực dành được ở đây.
Đúng khi ấy trong lòng BA ĐÔN dấy lên một cảm giác khác lạ lấn át luôn suy nghĩ vừa rồi. Và rồi một tay chàng hất cho Cơ Tiêu đaag đứng trước mặt mình ngã lăn ra đất. Tay giơ kia lên chụp lấy mũi tên nhỏ bay thẳng đến trước mặt chàng. Mọi việc diễn ngay trên đầu Cơ Tiêu. Anh chàng choáng voáng bởi ngay lúc ấy còn chưa hiểu cớ gì BA ĐÔN lại xô mình ngã. Thì lại đã thấy hóa ra chàng ta vừa được BA ĐÔN cứu thoát chết. BA ĐÔN cúi xuống kéo Cơ Tiêu dậy và chàng trai trẻ kêu lên .
_Tay anh có máu kìa.Không ngờ mũi tiêu đó sắc đến vậy chứ.
Vừa nghe thế đột nhiên BA ĐÔN thấy trời đất quay cuồng, mắt chàng hoa lên và rồi chàng đổ xụp xuống nước. Đúng khi đó một con KỜ RĂN KHỔNG LỒ đang oằn oài vặn mình ở nước chồm lên. Nó quấn lấy chàng rồi lặn mất trong sự bàng hoàng của mọi người. Chẳng ai kịp làm gì để ngăn đươc con vật đó lại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện