[Dịch]Thiên Thần Đến Lúc Nào Sẽ Trở Thành Ác Quỷ- Sưu tầm
Chương 5 : Có tên cười Thanh Trúc và gặp Thái tử Thanh Long.
.
Thanh Trúc buồn bã bước lên áng mây, khi thấy tín hiệu người lên thì áng mây liền bay đi. Thanh trúc hơi run vì mới đầu bay có lão cây thì có thể vịn vào nên không sao nhưng bây giờ không có lão cây thì biết làm sao đây, Thanh Trúc liền ngồi xuống và vịn vào áng mây để nó bay nhưng mắt Thanh Trúc vẩn mở để nhìn xung quanh. Thật ra, Thanh Trúc không có sợ độ cao nên ánh mắt có thể nhìn xung quanh, Thanh Trúc nhìn thấy rất nhiều các vị thượng tiên đang bay khắp nơi nhưng không ai chú ý đến ai cả, đúng là các tiên nhân vô tình.
Thanh Trúc nghĩ làm thần tiên có gì sướng đâu, toàn là nhưng người vô tình, không quan tâm người khác mà chỉ ăn hiếp người khác.
Đang đi thì có người nhìn thanh Trúc và cười, nhìn người đứng trên mây từ xa là một nam nhân rất đẹp trai, mặc đồ màu trắng, nhìn Thanh Trúc và cười nghiêng cười ngã như chưa từng được cười, Thanh Trúc liếc người đó một cái và nhìn người đó bằng ánh mắt không ưa nhưng mà người đó đứng trên mây mà đứng càng ngày càng xa Thanh Trúc nên Thanh Trúc cũng bó tay không biết thần chú nào để cho áng mây tiến đến tên đang cười mình nữa.
Thanh trúc gào to và quay người chỉ tay và tên đang cười từ xa nói “ tên đáng ghét kia, người cười ta nhớ đó, đồ vô duyên, đừng để ta thấy mặt ngươi” Thanh TRúc rất tức giận, Nhưng khi Thanh Trúc vừa nói xong thì người kia cũng vội không cười nữa mà ánh mắt chứa chang điều gì đó những vì khoảng cách 2 người quá xa nên Thanh Trúc không biết ánh mắt đó là mang ý nghĩa gì.
Thanh Trúc được đám mây đưa xuống ngay chổ gốc cây của lão cây, lão cây đi rồi chỉ còn lại 1 gốc cây nhỏ ở đây. Thanh Trúc nhìn gốc cây và nói:
-Cây nhỏ ah, ta đặt tên ngươi là bé cây nha – Thanh Trúc nhìn bé cây thấy nó rung 1 chút vậy là chắc bé cây đã đồng ý, Thanh Trúc nghĩ như thế.
Thanh Trúc tạm biệt bé cây và đi vào nơi quen thuộc để rửa rau tiếp thì thấy Thanh Hằng đã ngồi đó rửa rau thì khi nào rồi, Thấy Thanh Trúc thì Thanh Hằng liền hỏi:
-Ngươi đi đâu nãy giờ vậy, ta rửa cả đám rau chưa xong nè .
-Ah, ta tiễn Lão cây đi luân hồi – Thanh Trúc ngồi xuống phụ Thanh Hằng rửa rau và nói.
-Hả, Lão cây đi luân hồi hả??? – Thanh Hằng hỏi lại
- Uh – Thanh Trúc trả lời.
- Không biết chúng ta sẽ phải ở đây đến khi nào nữa, lão cây không phải thượng tiên nhưng lão còn tự được đi luân hồi vì không ai dám quản lý lão, còn chúng ta bị Thiên đế quản lý nên dù muốn đi luân hồi cũng không đi được – Thanh Hằng ca thán.
- Thanh Hằng muốn đi luân hồi ah – Thanh Trúc hỏi.
- Không, ý ta là ta muốn trở nên thành một thượng tiên, muốn làm gì cũng được – Thanh Hằng mơ mộng
- Thế nào mới thành thượng tiên – Thanh Trúc hỏi.
- Muốn thành thượng tiên thì phải có tu vi 5000 năm là thành thượng tiên, cái này ngươi cũng không biết ah – Thanh Hằng thắc mắc hỏi.
- Ah, không biết, nhưng làm thế nào có 5000 tu vi - Thanh trúc thắc mắc.
- Cái đó là chúng ta sống đến 5000 năm là được 5000 tu vi, cộng thêm chúng ta luyện thêm phép thuật thì sẽ tăng gấp đôi – Thanh Hằng nói.
- Là sao, thanh trúc không hỉu – Thanh Trúc hỏi.
- Là vậy nè, nếu như Trúc sống được 5000 năm thì trong người của Trúc sẽ có 5000 năm tu vi, khi Trúc luyện thêm pháp thuật thì sẽ tự động tăng lên gấp đôi thì trở thành 10 ngàn tu vi – Thanh Hằng giải thích.
- Vậy chúng ta phải sống đến 5000 năm thì mới thành thượng tiên ah – Thanh trúc hỏi.
- Ah,còn 1 cách nữa, nhớ vụ mà Hằng từng nói là lấy thượng tiên làm thiếp không??? những người mà được thượng tiên làm thiếp thì sẽ được thượng tiên đó cho uống viên đan 5000 năm khi động phòng. Vì thế, nhờ thượng tiên đó chỉ dạy thêm pháp thuật thì có thể lên 10 ngàn năm – Thanh Hằng mắt long lanh nói.
- Tại sao chúng ta phải làm thiếp mà không phải làm chính thất – Thanh Trúc thắc mắc hỏi.
- Trời, trúc ơi là trúc, chúng ta chỉ là 1 tỳ nữ, có tu vi 100 năm, vậy làm sao làm chính thất, còn 1 chuyện là đa số cách thượng tiên thường được chỉ hôn với các thượng tiên khác cập bậc tuỳ theo ý của Thiên đế - Thanh Hằng buồn bã nói.
- Vậy làm thượng tiên cũng khổ nha, cả hôn nhân của mình mà phải để người ta chỉ định nhưng thế tình yêu thì sao? – Thanh trúc hỏi.
- Tình yêu….tình yêu không thể đánh đổi được danh vọng đâu Trúc ah – Thanh Hằng nói.
Thanh Trúc ngỡ ngàng và hỏi:
- Tình yêu và danh vọng nếu là Hằng thì sẽ chọn cái gì???
- Mình chọn cả 2 - thanh Hằng cười đáp.
- Bạn thật tham lam… - Thanh Trúc mỉm cười.
Thanh Hằng cùng cười với thanh Trúc, có ai biết câu chuyện này của 2 người sau này sẽ trở thành sự thật. Tình yêu và danh vọng sẽ chọn con đường nào, 2 người bạn thân này sẽ thế nào.
Khi làm việc xong, Thanh Trúc nhận bánh bao ở Thiện phòng và đi ra góc cây chổ có bé cây ở đó, Thanh Trúc lấy trong ba lô ra chiếc máy ảnh chụp chung với bé cây để làm kỉ niệm.
Chiếc máy ảnh của Thanh Trúc là chiếc máy ảnh số ống kính, có thể chụp vào ban đêm, nên hình chụp rất rõ nét, Thanh Trúc đang chụp bé cây thì nghe thấy tiếng động từ xa truyền đến trên bấu trời. có một con rống đang đuổi theo một người mặt áo trắng, cánh tượng khá đẹp nên Thanh Trúc liền chạy theo để chụp ảnh, đèn led vừa mới sáng lên rồi tắt thì Thanh Trúc liền nhìn thấy con rồng từ từ biến thành hình người.
1 chàng trai mặc bộ đồ màu xanh trắng , ánh mắt thâm tình, gương mặt trắng mà miệng thì đang mỉm cười nhìn Thanh Trúc. Thanh Trúc lần đầu tiên thấy người đẹp như thế nên liền lên tiếng
- oa, đẹp trai quá, đẹp không tì vết – đang nhìn tên kia chằm chằm.
- Ngươi nhìn đủ chưa ? – tên đó hỏi.
- Ah, nhìn đủ rồi, đừng nghĩ đẹp trai mà chảnh thế. Dù sao thì mắt là trên người của ta thì ta muốn nhìn thế nào thì tuỳ - Thanh Trúc giật mình nói lại.
- Ngươi… ngươi…sao ta không đoán được vận mệnh của ngươi - Hắn thắc mắc hỏi.( hỏi 1 câu mà không ai hiểu gì thế tên kia: linny Hwang kệ ta: Hắn).
- Cái gì mà vận mệnh gì??? Nói gì không hiểu gì cả??? – Thanh Trúc không hiểu hỏi lại.
- Ngươi tên gì?? - Hắn lại hỏi ( chuyển chủ đề nhanh thật)
- Ta tên Thanh Trúc là tì nữ rửa rau – Thanh Trúc trả lời.
- Ah, vậy ah - hắn nói xong liền biến mất.
- Ủa, hắn đâu mất tiêu rồi, đúng là thượng tiên toàn tên bị khìn – Thanh Trúc tức giận nói khi thấy hắn biến mất trước mặt mình.
Thanh trúc liền về lại góc cây, xem lại máy ảnh thì thấy cái hình mình vừa chụp là thấy 1 chàng trai mặc áo màu trắng, mái tóc màu đen huyền đang quay mặt đối diện với con rồng, con rồng nhìn người ấy chằm chằm có ý muốn nói gì đó.
Thanh Trúc rất thấy lạ, người con trai mặc áo trắng thanh Trúc không thể nhìn thấy rõ, Thanh Trúc không nghĩ nữa và liền tắt máy ảnh vào Ba lô rồi lấy túi ngủ ra ngủ.
Từ đằng xa, có người nhìn Thanh Trúc chằm chằm cho đến khi Thanh Trúc chìm vào giấc ngủ người ấy vội biến đi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện