[Dịch]Thiên Tài Ngục Phi - Sưu tầm
Chương 113 : Không Linh Thạch
                                            .
                                    
             Trời  mặt trời vừa khuất bóng thì hội đấu giá chính thức bắt đầu, đám người  Tiêu Nguyệt được xếp vào một phòng riêng ở tầng hai, chỗ ngồi này rất  tiện để quan sát các vật phẩm đấu giá mà không phải chen chút với người  khác còn được cung cấp điểm tâm và trả thượng hạng miễn phí. Tiêu Nguyệt  liếc nhìn những người đang ngồi ở phía dưới thì thầm than, nơi nào cũng  có sự chênh lệch về thân phận, nhất là ở đây, thế giới thực lực vi tôn.
Phía  dưới đài, một nữ nhân ăn mặc nóng bỏng cầm theo một cái búa gỗ chậm rãi  bước lên đài, nàng ta gõ một thật vang làm cho cả đại sảnh an tĩnh lại.
Nhìn thấy mọi người đều an tĩnh lại, nữ nhân hài lòng, đôi môi đỏ mọng hé mở cười khẽ một tiếng, giới thiệu.
“Hoan  nghênh các vị, tiểu nữ tên là Nhiễm Lan, tiểu nữ cũng biết rằng các vị  đã đợi tới nóng ruột rồi, tiểu nữ sẽ không nhiều lời, trực tiếp vào vấn  đề chính luôn.” – Vừa nói Nhiễm Lan vừa vỗ nhẹ tay, một thiếu nữ khác  bưng lên một cái khay đặt ở bục đấu giá rồi lui ra – “Mở đầu cuộc đấu  giá là tam phẩm Chân Linh đan thập thành, các vị không cần nghi ngờ chất  lượng của nó, đan dược này đã được luyện dược sư của Thạch Lữ thương  đội kiểm tra qua. Ở đây có một ngàn một trăm viên, sẽ chia thành năm đợt  bán đấu giá, mỗi đợt hai trăm viên, đợt cuối cùng sẽ bán ba trăm viên.”
Sau  khi nghe Nhiễm Lan giải thích, nhiều người ánh mắt nóng bỏng nhìn đan  dược trên đài, mục đích của hơn một nửa linh giả tới đây đều là vì nó,  thay vì tốn tiền phục dụng hai loại đan dược, chẳng bằng mua thập thành  đan dược sẽ tốt hơn, Tẩy Thể đan giá kinh thiên tới hai vạn hắc tệ hoặc  là hơn nữa, vả lại đâu phải lúc nào cũng có, rồi còn thêm số tiền mua  Chân Linh Đan nữa sẽ là một con số rất lớn. Chưa nói đến lúc phục dụng  Tẩy Thể đan lại đau đớn khôn cùng. 
Nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của những người dưới đại sảnh, Nhiễm Lan quyến rũ cười báo giá.
“Khởi điểm của hai trăm viên Chân Linh Đan là năm ngàn hắc tệ, mỗi lần tăng giá không được dưới năm trăm hắc tệ.”
“Năm  ngàn năm trăm hắc tệ.” – Một linh giả tự cho là thanh niên tài tuấn  đúng dậy phong độ mỉm cười báo giá. Nhiễm Lan nhìn người đang tạo dáng  dưới kia thì cười thầm, đúng là tên ngốc tự cho mình là người tài giỏi.
“Sáu ngàn hắc tệ.”
“Sáu ngàn năm trăm hắc tệ.”
Phía  dưới đại sảnh huyên náo cả lên, ai cũng đều báo ra cái giá mà mình có  thể trả được với hy vọng sẽ không có ai tranh giành, tên thanh niên tài  tuấn đó cũng bị chìm trong biển người. Các thế lực phía sau cũng chưa  muốn ra giá, dù sao tam phẩm đan dược cũng không phải là quá quan trọng,  để một hai đợt đầu cho những linh giả dưới đây có được một chút cơ hội.
Đám  linh giả phía dưới thấy vậy thì cũng điên cuồng tăng giá nhưng dù sao  họ cũng chỉ muốn tiết kiệm một ít tiền bạc và thống khổ mà thôi, giá  không thể nào quá cao được. Cuối cùng hai đợt Chân Linh đan đầu tiên  được một linh giả mua với giá hai vạn năm ngàn hắc tệ và một thế lực vừa  ở phòng trung cấp mua với giá ba vạn hắc tệ.
Ba lần sau thì được  những thế lực giấu mặt trong phòng cao cấp lần lượt mua với giá năm vạn  hắc tệ, năm vạn tám ngàn hắc tệ và sáu vạn hắc tệ,  ở đây không thể  biết được mặt của những người trong đó mà Tiêu Nguyệt cũng không quan  tâm đó là ai nên cũng không đi hỏi thăm.
Những vật đấu giá tiếp  theo đều là những linh khí do các luyện khí sư luyện ra, đều là linh khí  tứ phẩm và ngũ phẩm, Tiêu Nguyệt cũng cảm thấy không có hứng thú dù sao  nàng đang chuẩn bị rèn luyện một vũ khí huyền phẩm, tài liệu thu thập  cũng gần đủ rồi, chỉ cần đi tìm một vị luyện khí sư cao cấp là được.
Nhiễm Lan hài lòng nhìn về phía mọi người, nụ cười vẫn thường trực nhưng lúc này lại ra vẻ bí hiểm.
“Tiếp  theo đây là một kiện vật phẩm do một tiểu đội phát hiện trong khu di  tích bỏ hoang đã được khai phá nhiều năm về trước, đây là một loại  khoáng thạch mà giám định sư chưa biết tên nhưng căn cứ theo đặc điểm  thì rất giống một loại khoáng thạch trong sách cổ tên là Địa Linh Thạch,  theo như sách cổ nói đây là một loại khoáng thạch dùng để luyện khí.  Tiểu nữ xin đính chính lại, đây tất cả đều là phỏng đoán cho nên sau khi  bán đi khoáng thạch này Thạch Lữ thương hội sẽ không chịu bất kỳ trách  nhiệm nào.”
Một thiếu nữ cũng phối hợp với Nhã Lan đẩy một xe đẩy  ra và mở tấm vải trùm khoáng thạch, khoáng thạch này có màu xanh đen có  thể phát sáng nhưng lại không có bất cứ một dao động linh khí nào xung  quanh cả.
“Giá khỏi điểm là năm ngàn hắc tệ. Mỗi lần tăng giá không dưới một trăm hắc tệ.”
Nhiễm Lan hô một tiếng rồi lui sang bên cạnh quan sát mọi người phía dưới.
“Chỉ  là một tảng đá vô danh thôi mà lên đến năm ngàn hắc tệ, không biết  Thạch Lữ thương đội đang nghĩ gì nữa. Còn bịa ra một cái tên Địa Linh  Thạch, chẳng lẽ muốn lừa gạt những linh giả ít kiến thức như chúng ta  sao?” Nhiều người cũng bĩu môi hùa theo người vừa mới lên tiếng.
Trên  một căn phòng cao cấp, một thiếu nữ sáng mắt nhìn nam nhân cao lớn ngồi  bên cạnh nũng nịu nói. “Ca ca, viên khoáng thạch này thật đẹp nha, ca  mua về cho muội đi.”
Nam nhân kia bất đắc dĩ nhìn tiểu muội của  mình, chỉ vì đẹp mà tiểu muội này lại muốn một viên đá không có tác dụng  gì thế kia, đúng là phụ mẫu đã chiều nàng quá mức, nam nhân xoa xoa  trán.
“Nếu dưới một vạn hắc tệ thì ta cho muội mua còn trên thì  muội tự bỏ tiền ra mua đi, mục đích của chúng ta là quyển bút ký kia,  không thể hao phí tiền được. Muội có biết nó quan trọng với huynh hay  không?”
Thiếu nữ tuy đạt được mục đích nhưng lại bất mãn biểu môi  hờn giận. “Chỉ có một vạn hắc tệ mà thôi, ca có cần keo kiệt vậy không?  Một vạn hắc tệ này chỉ đủ để mua năm mươi viên đan dược mà thôi.”
Nam  nhân khó chịu gằn giọng một tiếng. “Một vạn linh thạch mà muội nói cứ  như cọng rơm cọng cỏ ngoài đường vậy, muội đã kiếm ra một đồng tệ nào  chưa? Năm mươi vein6 đan dược đủ cho chúng ta tu luyện gấp hai lần trong  một tháng.”
Thiếu nữ bất mãn ngồi một bên, rõ ràng là ca ca ruột của nàng mà lại không bằng cả đường huynh nữa.
Bên đây Tiêu Nguyệt nghe thấy giọng nói vui sướng của Thiên Lam từ trong Hỗn Độn giới chỉ truyền ra.
“Tiêu  Nguyệt, đó là Không Linh Thạch, một loại khoáng thạch dù là ở thời viễn  cổ cũng rất hiếm thấy. Không Linh Thạch này có đặc điểm gần giống với  Địa Linh Thạch nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy bên trong Không Linh thạch có  những điểm sáng bé xíu như trời sao buổi đêm vậy. Không Linh Thạch có  thể làm cho tính chất của vũ khí trở nên mạnh hơn vũ khí cùng cấp gấp ba  lần, đã vậy còn có thể vô hạn phụ gia cho vũ khí để tăng phẩm cấp và kỹ  năng của vũ khí. Tiêu Nguyệt, ngươi nhất định phải bắt được Không Linh  Thạch vào tay.”   
 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện