[Dịch]Thiên Nam Đệ Nhất Nhân- Sưu tầm

Chương 11 : Liên Minh Hội

Người đăng: 

.
Bọn người của Luân đi vào một quán lẩu gần ngay một khúc đường tối tăm ngay cạnh trường Âu Dương Lân. Ngay trước quán lẩu có 3 người đang chào khách. 1 người giữ xe, còn 2 người kia thì dẫn khách vào quán. Cái quán Hương Trần này nổi tiếng với các loại lẩu, nên những tên nghiện rượu hay vào quán nhâm nhia đồ ăn và uống bia. Còn nhưng người khác thường vào đây thưởng thức các món tả bánh lù(lẩu đó mà ^^). Nhóm Luân vừa bước vào quán thì một người phục vụ đứng đó đã âm thầm hỏi thăm sau đó dẫn họ vào quán. Luân người đi đầu bước vào trong quán, trên mặt không hiện tia hí sắt. Nó đã quá quen thuộc với cái quán lẩu này, nó hay thường vào đây nhậu mỗi khi tết đến. Luân thấy nhiều tên say xỉn ở đây có một vài tên còn muốn ói nhưng mà những người nhân viên phục vụ tơi tới diều họ vào nhà vệ sinh, trong đó có 1 người con gái bằng tuổi của Luân chạy tới chỗ của nhóm Luân, ánh mắt hiện lên tia vui mừng nhìn Luân nói. "Anh Luân tới quán ăn hả, đễ em dẫn anh lên lầu" Cô gái nói. dọng nói diu dàng, hai má thì đỏ lên như là mới ăn ớt xong. Nhìn vào thì biết cô gái này thích Luân. má, Dáng vẻ cô gái đó vô cùng xinh đẹp ánh mắt long lanh, màu tóc nâu đen. Mái tóc xả xuống thân hình nhỏ nhắn, hàm răng trắng tươi, còn vòng 1 thì làm những người con gái khác phải ghen tị(D ^^). Tất cả ánh mắt của tất cả mọi người trong quén đều nhìn cô với cặp mắt thèm thuồng. "Woa, còn bự hơn cả Éo lỳ nửa sao" Một đứa đàn em trong nhóm Luân không nhịn được tự nói với bản thân nóhắntựư thii, trên khoé miệng của hắn còn chảy nước miếng. "Chào Hằng, em có thể để nhóm bọn anh lên lầu ăn được không, tại vì nhóm bọn anh không muốn bị làm phiền" Luân sắc mặt không chút cảm tình nói, ánh mắt của nó làm Hằng không dám nhìn hẳn. "Dạ được các anh đi theo em" Hằng nhanh nhẹn nói. Bỗng nhiên có một người đàn bà tuổi trung niên từ trên lầu đi xuống, tay cầm cái máy tính tiền còn khuôn mặt và thân hình thì giống khoảng 7 phần tư sắt của Hằng, vòng 1 của bà ta cỡ E. Còn to hơn Hằng. Trong quán lại thêm một phen hổn loạn. "Woa, hôm nay là ngày gì mà ra đường toạn gặp hàng chuẩn". Một người khách nhìn người đàn bà trung nhiên từ trên lầu đi xuống ánh mắt dâm đãng nói. Cô gái vừa thấy người đàn bà này thì chạy tới ngoan ngoãn đứng kế bên. Người đàn bà này liếc nhìn Hằng sau đó đi tới chỗ nhóm thằng Luân. "Chào bà chủ quán" Luân mĩm cười nói. "Tui ở trên lầu nghe có người nói muốn lên đó ăn phải không". Bà chủ quán nhìn Luân miệng khinh thường nói. "Đúng vậy mẹ, mẹ đBà Bđể anh Luân lên lầu được không" Hằng nhìn bà chủ quán dọng điệu nũng nịn nói. "Cái con nhỏ khôn nhà dạy chợ này, im cho mẹ nói chuyện"Bà chủ quán ánh mắt nghiêm nghị nhìn con gái nói, nhưng dọng điệu có một chút yêu thương. "Luân à cậu cũng biết luật mà chỉ có những người khách đặc biệt mới được lên lầu thôi." Bà chủ quán không lộ chút khí sắc nhìn Luân nói. "Tui biết rồi, tui cũng là khách quen ở đây hôm nay còn dẫn bạn tới ăn, bà chủ cho tui lên lầu ăn nha" Luân dọng nịnh bợ nói, trong đó còn có chút sợ hãi. Trên lầu hay dưới lầu gì cũng giống nhau, nhưng có, một điều là trên lầu toàn tiếp đãi nhưng tên giang hồ có số có má(Danh tiếng đó mà ^^))sô, bọn chúng coi nơi này là giải hoà lầu. Mỗi lần hai băng đảng đánh nhau, họ thường hay vào quán này để ký hiệp nghị hoà chiến. Chồng của bà chủ quán này ngày xưa đàn anh của quận tám, sau khi ông ta gác kiếm thì làm nghề hoả giải cho các bang nhóm. Ông được tất cả những người trong giang hồ kính nể. Nghe nói Tam sói ngày xưa cũng là đàn em của ông ta. Nhóm Luân muốn lên đó đễ được giống như các anh đại trong giang hồ được kính nể. Luân muốn lần cuối cũng là lần đầu tiên được lên hoà giải lâu. Đám đàn em của thằng Luân vẫn còn nhìn bà chủ quán với ánh mắt thèm thuồng, tụi nó chưa bao giờ thấy hàng lạ ^^. "Đúng là hổ nương sinh hổ nữ mà" Thằng Kiên nhìn đám đàn em nói, đứa nào cũng gật đầu nói đúng. "Không được là không được, cậu ăn ở đây đi ngày nào có được một chút danh tiếng trên giới giang hồ rồi nói". Bà chủ quán kiên quyết nói. "Anh Luân không cần để ý mẹ đâu đi theo em đi". Hằng đứng kế bên không nhịn được nói, sau đó dắt tay Luân chạy lên lầu. "Ây da, cái con này đúng là hướng ngoại không hướng nội". Bà chủ tức giận nói, nhưng cũng không có chặn nhóm người Luân lại. Sau đó cũng hướng vào hướng nhà bếp đi tới. Nhóm Luân đi lên lầu, trên này có khoảng 6 phòng. Ngay chỗ chính giữa của các phòng có một cái đền thờ của Quan nhị ca(Quan Vũ đó mà).Hương khói đầy đủ, ngay ở dưới ban bàn thờ còn có một cái chậu làm bằng vàng, dùng cho nhưng người muốn rút khỏi giang hồ, đó là cái chậu của chồng bà chủ quán sử dụng khi rửa tay khỏi giang hồ, ai ai cũng muốn dùng cái chậu mà người đại ca của quận 8 năm xưa dùng để gác kiếm. Vàng rồng để ông chồng của bà chủ quán làm cái thao vàng này là vàng ngay xưa ông cướp của Năm Cam, lúc đó ông diều dắt quận 8 tham gia liên minh hội đánh chiếm quận 4 mà có. Ngày xưa khi Năm Cam còn sống hắn ta muốn thống trị Sài gòn, nên đã xâm lược nhiều quận. Các quận đã thành lập liên minh hội do các đại ca của Sài gòn như Đai ca thây đứng đầu chỉ huy, do 6 quận liên minh. Bọn họ đánh chiếm lại các địa bàn và nghe nói trận chiến khóc liệt nhất của liên minh hội với nhóm Năm Cam là ở Cầu Ông Lãnh hơn 1 vạn người tham gia, hơn 800 người thiệt mạng và 2068 người bị thương. Sau khi thất bại ở trân chiến này. Năm Cam rút về quận 4 để de nghĩ ngơi. Liên minh hội lợi dụng lúc quận 4 đang nghĩ ngơi liền mang người sang tiêu diệt, với niên hiệu là giải cứu giang hồ. Chồng của bà chủ quán mang người đánh cướp tất cả các tiệm vàng của quận 4 do Năm Cam thống trị. Tất cả vàng đó ông ta mang đi làm cái chậu vàng để rửa tay rút kiếm khỏi giới giang hồ, cái chậu vàng này đã đánh đổi hơn trăm nhân mạng, ai cũng muốn được rủa tay để các đại ca giang hồ ngày xưa phù hộ. Luân nhìn cái thao vàng không chớp mắt, thầm ngẩm nghỉ về các chiến tích của các anh chị đại ca giang hồ khi xưa của Sài gòn Wmình cũng không thu thua giang hồ của Hồng Kong(Các bác xem phim "người trong giang hồ"đê^^) "Anh Luân à, đi theo em". Dọng của Hằng đánh thức Luân khỏi u mê. Sau khi nhóm Luân đi vào phòng liền ngồi xuống, trong phòng có khoãng 10 cái ghế và một cái bàn lớn tròn. Luân vừa ngồi xuống thì Hằng liền chạy chtới đưa cái thực đơn cho hắn chọn món ăn, còn ánh mắt thì nhìn Luân lia lịa như là ong thấy mật ong vậy. "Ờ anh Luân, em có thể ngồi chung ở đây với mấy anh được không vậy anh Luân" Hằng lấy hết can đảm nói, dọng nũng nịu không chịu được, làm đàn em của Luân nhìn với anh mắt đầy mê hoặc. "Em cho anh một cái lẩu mè cay, và 20 chai bia tiger" Luân giả bộ không nghe vẫn cứ nói, đánh lộn thì Luân rành chứ nói về tình yêu thì nó như cây gỗ không biết gì về nó cả. "Thấy ghét, đợi chút nữa đi"Hằng dậm chận còn ánh mắt thì không cam lòng đi ra, nhìn vào giống như là tiên nữ tán hoa vậy càng giận càng đẹp. Khi Hằng vừa đi ra nhì tất cả cặp mắt nhìn vào Luân, thấy Luân đang nhìn lên trời, thì cả đám di chuyển ánh mắt qua Kiên. "Đó là ai của Luân ca vậy Kiên, có phải là đại tẩu không"Một thằng trong nhóm Luân nhìn vào Kiên hỏi. "Mày biết cái gì đó là hoa khôi của trường ttao nhưng tiếc là hoa rơi hũu ý nước chảy vô tình." Thằng Kiền nói xong anh mắt lại chế nhạo nhìn vào Luân. Luân tưởng cả nhóm đang bàn về Lâm Hiên trong BLTT, cái thằng đầu gỗ trong tình yêu đấy mà. Nên cũng không để ý đến Kiên. Khoãng 3 tiếng sau người nào cung hơi xỉn đi ra khỏi quán, Luân uống ít hơn nên nhiệm vụ của nó là đỡ thằng Kiên về. Trong phòng lúc bọn nó uống rượu toàn nói lại cuộc đời ngày xưa thế nào và khi nào bọn no gặp Luân, còn Hằng thì vẫn kiên trì muốn vào phòng ngồi với Luấn, Nhưng cả nhóm của nó thằng nào cũng bẩn tính, có đứa thì đang nói về Maria Ozawa, có đứa thì đo hàng họ của ai bự hơn, có người còn quá đáng hơn thi bắn nước tiểu(Bẩn tính thiệt ^^). Hằng không chiệu nổi cũng chạy khỏi phòng. Luân đỡ Kiên về xóm sau đó để Kiện tự đi bộ về, bây giờ mới 8:30 tối. Ba nó đã về nhà và đang ăn cơm tối, nó cố gắng đi vào nhà, nhưng trong lòng mang nhiều tâm sự.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang