[Dịch]Thiên Nam Đệ Nhất Nhân- Sưu tầm
Chương 10 : Huynh đệ tình thâm
.
Luân ngước nhìn đám đàn em dọng ôn tồn nói
"Hôm nay tao đã giết người, anh em mau rời khỏi đây để tránh bị họa lây".
"Không được, chúng ta là anh em tốt, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia. Đại ca bởi vì bọn em mới giết con chó này.
"Đúng vậy đại ca nếu tất cả chúng ta bỏ đi thì có khác nào phụ tình nghĩa của đại ca".
Đám đàn em của Luân không người nào chiu đi, ngày xưa bon nó đều là người vô việc sau khi gặp Luân. Luân chính là người giới thiệu cho bọn nó công ăn việc làm.
"Hay là để tao nhận tội cho". Một người trong nhóm Luân không nhịn được giơ tay nói.
"Ở đây tao là người cao nhất thứ 3 ở đây, nên tao mới co quyền nhận tội" Một người nửa hung giữ chạy lại cái sát của Sơn ca.
"Bọn mày im hết đi, tao là đại ca hay bọn mày là đại ca, người là tao giết nên tao là người nhận tội bọn mày mau khiêng thằng Kiên ra khởi đây.
Đám đàn em nhìn Luân trong mắt bỗng nhỏ từng giọt từng giọt máu xuống sân cỏ.
Thấy đám đàn em khóc lóc như vậy, Luân cũng không nhịn được ánh mắt thấy cay cay.
"Đàn ông mà đứng đây khóc lóc như đàn bà như thế này à, bọn bây không biết chữ nhục viết như thế nào sao." Luân nhìn đám người đang khóc, dọng nghiêm nghị quát.
Trong đám người này chỉ có mình thằng Kiên là không khóc ánh mắt nhìn Luân suy nghĩ.
"Đại ca hay là chúng ta đốt cái sát này đi, lúc đó không có chứng cớ thì cho dù là cảnh sát củng không có bằng chứng để bắt đại ca". Kiên dọng ôn tồn nói.
"Đúng vậy đại ca hay là chúng ta làm như vây đi"
"Đúng vậy đó đại ca"
“Đúng vậy”
Bọn đàn em của Luân tranh nhau nói đúng.
"Khi nào mà bọn mày lại mất chí khí như vậy hả, hôm nay tao làm cái gì thì tao sẽ chịu nấy." Luân nhìn bọn nó ánh mắt bắn ra lửa nói.
"Nhưng mà đại ca..."Kiên không phục nhìn Luân nói, nhưng chưa nói xong thì Luân đã giơ tay, ý nói là im lặng.
Luân vừa giơ tay vừa nhắm mắt, làm không khí ơ khu sân cỏ im như chưa bao giờ im lặng như vậy.
"Đại ca" Cả đám đàn em của Luân không nhịn được kêu nước mắt không nghừng chảy, có đưa còn chảy nước mũi nữa.
"Thôi đi nào, đợi qua ngày mai tao sẽ đi tự thú". Luân nhìn đám đàn em nó.
"Hôm nay là ngày cuối cùng để tao đãi bọn mày đi ăn lẩu mè cay" Luân nhìn đán đàn em, khóe miệng có gắng nở một nụ cười nói.
"Đừng buồn rầu nữa chuyện gì tới sẽ tới, hôm nay nhất đinh là không say không về" Luân tiếp tục cổ vũ đám đàn em.
Đám đàn em cũng không khóc nữa mà nhìn Luân với ánh mắt tôn kính và thân thiết.
"Được không say không về" Kiên miệng cười đáp lời Luân nói.
"Không say không về"
Đám đàn em của Luân cũng không có buồn nữa mà la lên đáp lời.
Ở trong góc khuất của khán đài vẫn còn 2 người ngồi đó, chính la hai người. Một là tên giang hồ hai là tên ăn bặn lịch sử nhưng lời nói ác đọc.
"Mẹ kiếp nó, thằng nhóc này cũng hổ báo thiệt, mới có 17,18 tuổi mà đã giết người. Mà người nó giết là Đường chủ của Bát bang nửa mới ghê chứ.". Tên ăn bặn đồ vét không nhịn đươc nói, tuy lời nói không thân thiện gì mấy, nhưng nội dung trong đó cũng có vài phần tôn trộng.
"Đúng là huynh đệ tình thăm mà, đã lâu rồi tao chưa có cái cảm giác này" Tên giang hồ không để ý đến tên ăn mặt lịch sự mà tự nói với bản thân.
Bỗng tiếng điện thoại từ trong người của tên giang hồ vang lên" Tít tít tít"
"Có chuyện gì" Tên giang hồ bật nút speaker(cái nút để cho người kế bên có thể nghe đó mà) nói.
"Đại ca nhân đươc thông tin cái con nhỏ bên thằng Sơn là nội gián của bọn Dương Bá Trạc, còn 2 bao thuốc phiện đại ca lấy về từ Lao cai, thì thằng Sơn đã trích 1 phần, con 1 phần thì nó pha nước lỏng thành 2 phần vào để bán."Dọng nói từ bên phía kia có phần giận dữ.
"Khốn nạn" Tên giang hồ của chửi lớn.
"1 phần thằng Sơn trích ra bay giờ ở đâu rồi" Tên mặc đồ vét lịch sự nhìn vào điện thoại rồi nói.
"Thằng Sơn đưa 1 bịch này cho con quỷ cái kia, chắc nó đem về cho bon DBT rồi" Bên đầu kia lại lên tiếng.
"Thui cúp máy đi để chút nữa về tổng đà rồi nói". Tên giang hồ dọng lười biếng nói.
"Dạ bye đại ca" Bên kia nói xong liền cúp máy.
"hey A Lục" Tên giang hô nhìn vào tên bặn đồ vét nói.
"Tao muốn chuyện thằng Sơn chết lặng xuống, tao không muốn thằng nhóc Luân đi ăn cơm tù đâu, mày muốn làm sao thì làm. Đừng để bọn cảnh sát gia nhập chuyện này là được" Tên giang hồ ra lệnh nói.
"Đại ca đừng lo, chuyện này sẽ không ai biết đâu, không chừng cái chết của thằng Sơn còn giúp nhóc Luân được bằng khen công dân tốt nữa kia." Tên ăn bặn lịch sự trong mắt hiện lên tia trào phúng nói.
Tên ăn bặn lịch sự rút 1 cây súng ra, sau đó hắn giấu cay súng vào người Sơn ca .Rồi móc điện thoại ra bấm số"113"
Điện thoại bên kia vang lên
"Alo, đây là công an phường 3 quận tám xin hỏi tui có thể giúp gì". Trả lời này là của một người thanh niên khoang 24,25 tuổi
"À tui muốn báo án" Tên mặc đồ vét nói ngắn rọn.
"Xin anh tường thuật với tui những gì anh muốn nói" Bên kia bắt đầu nói
" Tui thấy có một sát chết trong sân cỏ ở ngay kế bên cầu Song Sáng, xin các vị đồng chí cho người tới xem.
"Chúng tui sẽ đến ngay, xin chào" vừa nói xong bên kia liền cúp máy.
"Đai ca à, bọn cớm sắp tới rồi. Chúng ta phắn thôi." Ten mặc đồ vét hướng tên giang hồ kêu lên
Hai người bọn họ, bắt đầu đi ra ngoài chỗ gởi xe sau đó lên xe đó là một chiếc PMP600 đời 2008.
Sau đó lên xe, tên mặc đồ lịch sự lái xee, còn tên giang hồ còn lại ngồi vào ghế khách đằng sau. Sau đó lấy một chai bia HeilikenH kế bên uống.
Không lâu chiếc xe PMP600 cũng khuất bóng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện