[Dịch]Thiên Ma Kiếm - Sưu tầm
Chương 72 : Đại Hội Bắt Đầu (Trung)
.
Tây Thăng Long thành chính là nơi diễn ra đại hội tu chân,phía tây thành rất ít nhà dân sinh sống chủ yếu ở đây là các tiệm buôn bán vũ khí,thuốc men.....Hoặc nhà trọ.
Nổi tiếng nhất ở tây thành chính alf đại đấu trường- Chính là nơi diễn ra các trận đấu của đại hội,đại đấu trường có sức chứa gần 89.000 chỗ ngồi,được xây dựng rất hoành tráng.
Dịch Thiên không thực sự quen thuộc lắm đường đi trong thành thế cho nên hắn phải hỏi qua những người đi đường mới đến được tây thành-Thừa Ân phủ.
Thừa Ân phủ vốn xưa kia chính là phủ đệ của một vị vương gia quý tộc nhưng do thường xuyên sau lưng hoàng đế thực hiện những việc khiến dân chúng oán thán,uất hận.Vương Dũng là một vị vua anh minh ông không thể để chuyện này xảy ra liền ra lệnh đày vị vương gia kia ra biên cương sau đó tịch thu toàn bộ tài sản,trong đó có Thừa Ân phủ rộng lớn này,trước đến nay Thừa Ân phủ để trống bây giờ tận dụng là nơi đăng kí các thí sinh tham gia đại hội nên trở nên đông đúc hơn rất nhiều.
Cửa đại môn mở rộng,từng đoàn người kẻ vào người,trên mặt đầy đủ các loại cảm xúc khác nhau,vui có,buồn có,chán nản cũng có.Dịch Thiên tiến vào bên trong đập vào mắt hắn là một tấm biển được ghi rõ ràng: “ Đường bên trái dành cho những ai đến đăng kí tham dự đại hội”
“ Đường bên phải dành cho những người có liên quan,hoặc thuộc ban tổ chức đại hội,không phận sự không đi đường này.”
Dịch thiên thầm đánh giá công tác tổ chức ở đây rất tốt sau đó hòa cùng đám người đi về bên trái.
Đi một lúc Dịch Thiên đến một cái sân rất rộng,nơi này tập trung hàng trăm hàng nghìn người kẻ nào kể nấy mặt đầy hưng phấn,xếp thành 7 hàng chỉnh tề.
“ Đến đăng kí tham dự thì hãy xếp hàng.....không được xô đẩy”
Giọng nói vang lên tuy có chút già nua nhưng tuyệt không che dấu nổi khí thế của cao nhân tu luyện nhiều năm.Dịch Thiên đưa mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh,đó là một vị lão nhân thâm mặc lam bào bình dị trên ngực có đeo một chiếc huy hiệu hình cơn gió màu xanh-Đây là huy hiệu đặc trưng của Phiêu Vũ học viện.
Ở nơi này tập trung đủ loại người từ những kẻ lưng hùm vai gấu,đến những bach diện công tử,thiên kim đại tiểu thư đủ mọi tầng lớp,không biết thường ngày bọn họ bá đạo thế nào nhưng khi vào đây ai cũng trở nên vô cùng ý tứ đứng hàng ngay ngắn không dám làm loạn.
Dịch Thiên tách ra khỏi đám người bước từng bước đến chỗ vị lão nhân kia,ánh mắt có phần hiền từ của vị lão nhân kia nhìn thấy Dịch Thiên đang đi đến liền mỉm cười nói:
- Mau chóng xếp hàng,bằng không ngươi sẽ không thể đăng kí tham dự được đâu.
Đối với những người già làng thế này Dịch Thiên tốt nhất không nên gây thù oán,hắn cung kính chắp tay chào hỏi: “ Không biết xưng hô với tiền bối thế nào?”
Vị lão nhân kia đáp: - Cứ gọi ta là Tư lão là được.
Dịch Thiên cung kính nói tiếp:- Tư lão,vãn bối đến là để chứng nhận thân phận.
Vừa nói hắn lấy từ trong người ra một cái lệnh bài mà lần trước vị thái giám kia đã đưa cho,trên đó khắc một chữ “ Tu”.Cầm lấy lệnh bài nhìn qua nhìn lại ánh mắt Tư lão trở nên nghiêm túc lão ngước nhìn người thanh niên trước mặt,ánh mắt nheo lại,con ngươi lộ vẻ khó tin.
Người thanh niên trước mắt lão đây chừng 20-21 tuổi là một độ tuổi có thể xem là còn rất trẻ vậy mà lão lại không hề nhìn ra được thực lực của hắn,điều này có chút kì quái.Thực ra cũng không có điều gì khó hiểu,trước lúc đến đây Long Vũ có căn dặn hắn một vài điều trong đó có chuyện ẩn tàng thực lực sẽ rất có lợi cho hắn sau này,thế cho nên hắn đã vận thiên ma thần công nhằm che dấu hơi thờ cùng thực lực bản thân,người ngoài nhìn vào hắn như nhìn vào lỗ đen không đáy.
Dù sao Tư lão cũng thuộc loại lão làng,lão nhanh chóng lấy lại tinh thần,phân phó cho đám thuộc hạ làm thay công việc của mình rồi xoay người bước đi,để lại câu nói: “ Đi theo ta.”
Tư lão đi trước,Dịch Thiên theo sau,khi đi ngang qua những người đứng đầu các hàng,ánh mắt hắn trờ nên tò mò vô cùng,hắn thấy tên thanh niên đầu hàng đứng gần hắn nhất tiến đến trước một trụ đá,đặt tay lên đó,một luồng năng lượng từ cơ thể người đó được truyền vào trong trụ đá kia khoảng vài giây sau trên tảng đá hiện lên dòng chữ “ nhất giai hậu kì đấu sư”
“loại”- Một thanh niên ngực đeo huy hiệu phiêu vũ học viện đứng gần đó khi thấy dòng chữ hiện lên liền hô to.
Ở hàng thứ hai,một thiếu nữ nhan sắc bình thường,đặt tay lên trụ đá “ Nhị giai tiền kỳ pháp sư”
“ loại”- lại một âm thanh vang lên.
“Cái này...?”-Dịch thiên á khẩu,hắn tự nhiên không biết được trên đời này lại có loại đá thần kì đến thế có thể biết được thực lực bản thân.
Tư lão đến bên cạnh hắn nói:
- Đó gọi là Định Lực thạch,khi truyền năng lượng cơ thể vào trong đó có thể biết được thực lực hiện tại của mình đang ở mức nào,theo quy định đại hội năm nay phải những ai có thực lực trên nhị giai trung kỳ mới có thể đăng kí tham gia.
“Nhị giai trung kỳ?”- Dịch Thiên hỏi:
- Muốn đạt đến mức đó cũng không phải dễ đâu a,có những trường hợp người ta tu luyện dến cả chục năm mới đến được cảnh giới đó,tại sao lại giới hạn cảnh giới cao đến như vây?
Tư lão mỉm cười đáp:
- Cái đó muốn biết thì đi hỏi mấy vị trưởng lão cấp cao,ta đây không biết được.
Dịch Thiên không biết nguyên nhân chứ nếu biết nguyên nhân này có liên quan đến hắn,thì hắn cũng phải ngất đi mà thôi.
Pháp sư thì truyền ma pháp lực,đấu sư thì truyền đấu khí,đạo sư truyền chân nguyên,long kỵ sĩ truyền long khí,võ giả truyền nội lực,cứ như vậy thì Định lực thạch có thể biết được thực lưc của người đó đang ở giai đoạn nào,tuy nhiên vẫn có nhiều người cố ý che dấu thực lực,họ cố gắng khống chế thực lực đủ để vượt qua vòng sơ khảo này,chủ yếu là tạo cái yếu tố bất ngờ tất nhiên sẽ có lợi về sau.
“ quả là khó khắn,nếu như thế này thì người lọt vào trong chắc hẳn đều là cao thủ,mởi chỉ là vòng loại tu chân thế mà đã khó khăn vậy xem ra đại hội chung kết tại Thiên Vũ thành thực không đơn giản”-Dịch Thiên suy nghĩ trong đầu.
Tư lão cười nói:
- Đi mau,ta sẽ dẫn ngươi đến nơi này để chứng minh thân phận.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện