[Dịch]Thiên Ma Kiếm - Sưu tầm

Chương 71 : Đại Hội Bắt Đầu ( Thượng)

Người đăng: 

.
Dịch Thiên nhìn về phá đám người đứng chỗ cầu thang,hắn chỉ tay về phía tên tiểu nhị đang đứng cạnh đó,ngoắc ngoắc tay ý bảo hắn đến đây. Không dám chậm trễ tên tiểu nhị đó cung kính bước đến,cười người nói: “ đại nhân không biết có gì căn dặn” Dịch Thiên hỏi: “ ngươi biết lai lịch hai người vừa rồi chứ?” “ dạ biết...biết”- Tên tiểu nhị nhanh chóng trả lời: - Người tnam nhân kia chính là đại thiếu gia của tô gia,được xem là thiên tài pháp sư thăng long thành- Tô Định. “ thảo nào trông hắn ta kiêu căng thế!”- Dịch Thiên nghĩ thầm trong bụng,tên tiểu nhị kia nói tiếp:- - Trong thăng long thành thế lực gia tộc của tô gia rất mạnh,tô gia được xem như là gia tộc đứng đầu đông thành này ,nhà cửa,tài sản hầu hết cảu đông thành là cảu tô gia. Dịch Thiên gật đầu rõ ràng hắn không chút hứng thú với tên kiêu căng kia,hắn nói: “ nói cho ta biết vị cô nương kia lai lịch thế nào?” Tên tiểu nhị đáp: - Vị cô nương kia lại lịch không nhỏ hơn Tô Định thiếu gia,nàng ta chính là song châu mĩ nhân trong thành cùng với Như Nguyệt công chúa chính là hai vị mĩ nữ đẹp nhất. Ồ! Dịch Thiên ồ lên một tiếng,cư nhiên nàng trong thành này lại nổi danh như vậy,cùng với Như Nguyệt được coi là Song Châu nhất tuyệt mĩ nhân.Không sai! Tên tiểu nhị ngay khi nhắc đến tên hai vị mĩ nữ cũng lộ vẻ si mê,sức mạnh cảu sắc đẹp thật quá lớn a.Hắn nói: - Nàng ta chính là đương kim đại tiểu thư của huyền gia,được xem là thiên tài đấu sư trẻ tuổi nhất Thăng Long thành- Huyền Nhã. Ồ! Dịch Thiên lại ồ thêm một lần nữa,hắn thật bất ngờ nha,không ngờ nàng ta lại là người của huyền gia dược đánh giá là một trong 2 đối thủ nặng kí trong đại hội này với mình.Hắn nghĩ đến một ngày cùng nàng đối mặt trên võ dài đánh nhau không biết đến lúc đó hắn có thể ra tay được không,lắc lắc cái đầu để lấy lại tinh thần Dịch Thiên đứng dậy định trả tiền thức ăn cùng bồi thường chút hậu quả trong trận ám đấu vừa này thì tên tiểu nhị vội cúi mình hoảng sợ nói: - Đại nhân! chủ quán tại hạ có nói bữa cơm lần này là chủ quán mời các vị,tổn thất này chỉ là chuyện nhỏ ngài không cần bận tâm. Ý tứ tên tiểu nhị kia đã rõ,Dịch Thiên khong cần trả tiền cũng không cần bồi thường gì.Chủ quán Cúc Quan Lâu này quả thực làm vậy là có dụng ý bởi Dịch Thiên chính là người được triều đình tiến cử tham dự đại hội,thế lực sau lưng chống đỡ lớn như vậy thì ai dám làm gì huống hồ chủ quán Cúc Quan Lâu cũng chỉ là một người kinh doanh bình thường chỉ cần một lệnh của hoàng đế cũng đủ họ ra đường mà ở. Vì vậy tạo chút ấn tượng với Dịch Thiên chính là một suy nghĩ sáng suốt.Dịch Thiên không phải hạng nhiều lời,hắn hiểu được suy nghĩ của chủ quán,xoay người bước đi,nhanh chóng trờ về phòng nghĩ,ngày mai hắn phải dến tây thành chứng nhận thân phận tham gia đại hội,như vị thía giám kia đã nói. Trờ lại phòng hắn ngồi trên giường xếp bằng,Long Vũ xuất hiện bên cạnh hắn,nàng nhìn sắc mặt hắn không tốt hiển nhiên trận đáu vừa rồi dù may mắn thiêu đốt năng lượng hồ ly giúp mình tấn cấp thế nhưng tổn thương trong trận đấu là điều khó tránh khỏi.Long Vũ không nói gì,Dịch Thiên hiểu được bây giờ là lúc tốt nhất để trị thương.Xoay chuyển Thiên Ma thần công,một tầng hoàng kim năng lượng bao vây xung quanh Dịch Thiên. Cả người Dịch Thiên nhanh chóng được hoàng kim năng lượng bao phủ mái tóc đen không gió phiêu bồng .Thiên địa nguyên tố trong không khí nhanh chóng lao về phía tầng hoang kim năng lượng kia. Ước chừng một giờ sau luồng hoàng kim năng lượng kia dần biến mất,hắn chậm rãi mở mắt,đập vào mắt mình là một thế mĩ nhân thân vận lục y. Long Vũ cười đáp: - không ngĩ được một cuộc so tài nội lực lại giúp ngươi vượt qua bình cảnh mà tiến cấp. Dịch Thiên mỉm cười gật đầu,từ sau khi hắn thiêu đốt toàn bộ năng lượng Cửu Vĩ Linh Hồ ,hắn có thể cảm nhận được cái mị lực lúc ẩn lúc hiện kia đã hoàn toàn biến mất mà thay vào đó bất cứ cử chỉ hành động như nháy mắt, cười..... của hắn đều tràn ngập sự tà dị cùng mị lực không ai có. ...... Bên trong huyền gia phủ,Huyền nhã ngồi bên cánh cửa sổ,mắt ngắm nhìn trăng,một a hoàn thân cận của nàng tiến đến tò mò hỏi: - Tiểu thư người làm sao vậy,từ khi ra ngoài trở về tiểu nữ thấy tiểu thư có vẻ không giống thường ngày a. Huyền nhã không cười ánh mắt mê man nói: - Đào nhi,ngươi là nha hoàn thân cận cảu ta,cũng là người ta tin tưởng nhát,ta hỏi ngươi ngươi có biết thế nào là tiếng sét ái tình chưa? “ Biết.....á...không lẽ...tiểu thư....người đã yêu ai rồi sao?”- nha hoàn có tên Đào nhi kia lộ vẻ kinh ngạc,theo nàng biết trước đây tiểu thư vốn có cả hàng trăm nam nhân xếp hàng tranh đoạt lẫn nhau nhằm chiếm được trái tim tiểu thư thế nhưng chưa một ai thành công vậy mà..... Huyền nhã đáp: - Ta cũng không biết là có phải ta yêu rồi hay không,dù sao cũng mới gặp nhau có một lần,nhưng không hiểu sao từ khi chia tay ta lại không tài nào xóa bỏ được hình ảnh hắn. Đào nhi cười dáp: - Tiểu thu người nha,chắc hắn là yêu vị công tử kia rồi,không biết đó là vị công tử nào may mắn lấy được trái tim tiểu thư đi vậy. Hăn? Là một người rát tà dị...đặc biệt....quái lạ....”- Huyền nhã trả lời một mạch khiến Đào nhi không hiểu gì. “ Không biết lần tới gặp nhau trên trên võ đài sẽ phải làm sao đây?”- Huyền nhã suy nghĩ trong đầu,suy nghĩ mãi cũng không ra nàng đành thôi,đôi mắt long lanh ngắm nhìn trăng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang