[Dịch]Thiên Ma Kiếm - Sưu tầm

Chương 62 : Lý Gia Tầm Cừu

Người đăng: 

.
Trăng lên cao,ban đêm trên thăng long thành là một mảng náo nhiệt người người qua lợi nô đùa. Tren những mái nàh cao lớn trong Thăng Long thành có hai bóng người một trước một sau đang tức tốc lao nhanh như điện xẹt.Đấy chính là Dịch Thiên sau khi phát hiện có bóng người vụt qua cửa sổ phòng mình liền đuổi theo. Bóng đen kia không nhanh không chậm giống như đang cố gắng dẫn dụ Dịch Thiên ra khỏi thành. Hai bóng người, một trước một sau nhanh chóng lao ra khỏi thành,tiến vào một khu rừng cạnh Thăng Long thành.Ngạy tại nơi bóng đen kia đáp xuống đã có một bóng người tay cầm trượng đứng sẵn đó chờ đợi.Bóng đen kia đến bên cạnh người cầm trượng từ trong giới chỉ lấy ra một cây thương sắc bén ánh mắt liếc về phía sau. Dịch Thiên đáp xuống,ánh mắt nhìn vào hai kẻ trước mặt,lông mày hắn nhướng lên,thực lực của hai người này có thể không hơn không kém so với vị pháp sư Huỳnh Viên kia. Tên cầm trượng bước đến một bước hỏi: “ Ngươi có phải Dịch Thiên” Giọng điệu hắn ta pha chút lạnh nhạt cùng cười cợt Dịch Thiên hắn không hè để ý đến điều này liền đáp: - Chính là ta! Không biết có phải hai người các người chính là kẻ đã vào phòng ta phá tung mọi thứ không? Phải!- Tên cầm thương đứng bên chợt cười khà khà nói: - Thực có lỗi quá! Vốn dĩ là muốn kiếm ngươi nhưng do khi vào phòng lại không thấy ngươi đâu cho nên có chút ngứa tay ngứa chân vậy đó mà hắc hắc. Năm tay xiết chặt,giọng nói Dịch Thiên bắt đầu trở nên lạnh nhạt,trong đó có ẩn hàm chút sát khí,hắn đã gần như động nộ rồi a!: “ các người là ai?’ Tên cầm trượng đáp: - Cách đây không lâu ngươi từng đả thương một người tại Đà thành..... Nói đến đây tên cầm gậy quét ánh mắt chứa dầy hận thù vào Dịch Thiên. Dịch Thiên lục lọi lại ký ức của mình chợt như nhớ ra điều gì hắn nhếp môi cười khinh miệt: - Hóa ra là cái tên hỗn đản của Lý gia gia tộc,hắn dám đụng đến Như Ý ta chưa láy mạng cẩu của hắn là may lắm rồi.... Ngông Cuồng! Tên cầm thương nghe Dịch Thiên nói hắn nộ khí xung thiên chỉa mũi thương về phía Dịch Thiên lạnh giọng nói: - Hôm nay ta Lý Mạnh và Lý Tống ở đây xin thề sẽ băm ngươi thành vạn mảnh để rửa mối nhục cho Lý gia gia tộc chúng ta. “ Lý Tống lên!”- Nói xong tên cầm thượng tên Lý Mạnh xông đến quét thương ngang hông Dịch Thiên. Dịch Thiên là ai? Hắn không đời nào chỉ bời mọt chiêu thức đơn giản này mà bại,đạp mạnh chân lên mặt đất phóng len cao.Ngay khi Dịch Thiên phóng lên cao thì từ trên không hai cây phong đạp xé gió lao đến.Hai cây phong dao này chính xác là của tên cầm trượng tên Lý Tống kia hóa ra gã là một phong hệ pháp sư. Lộn một vòng trên không né tránh được hai cây phóng đao,đáp xuống mặt đất.Lý Mạnh ngay tức khắc vung thương ẩn chứa là dấu khí hỏa thuộc đâm mạnh về Dịch Thiên. Tàn Ảnh Loạn Vũ. Dịch Thiên đã tung ra tiệu chiêu của mình,bốn phương tám hướng trùng trùng điệp điệp các tàn ảnh của Dịch Thiên bao vây tên Lý Mạnh kia lại .Sắc mặt sa sầm xuống,Lý tống hắn không phải chưa từng nghe lý hải cùng một soos người nói lại chiêu này cảu Dịch Thiên. Gió trong trời đất nghe ta điều khiển,phong trận áp đảo. Trên không trung Lý Tống bỗng niệm một đoạn chú ngữ chỉ thấy sau khí ahwns niệm không khí xung quanh bỗng trờ nên như đông cứng lại không khí áp bức,hít thở vô cùng vô cùng khó khăn. Quan trọng hơn chính alf không khí này làm Dịch Thiên không tài nào di chuyển với một tốc độ nhanh nhất được,ngay lúc Dịch Thiên đang gặp khó kahwn trong sự di chuyển cũng alf lúc hắn để lộ ra điểm yếu,tận dụng sơ hở này Lý Mạnh nhanh chóng vung thương chứa đấp khí đỏ rực đâm vè Dịch Thiên. Ầm... Mạnh mẽ đối kháng trực diện với một kích này Dịch Thien mất hoàn toàn thế thượng phong hắn ngã trên mặt đất,khóe miệng cháy tí huyết.Chưa ngừng lại ở đó trên bầu trời ngay tại vị trí của Lý Tống một cơn mưa bính khí được huyễn hóa từ phong năng lượng thuộc tính lao nhanh về Dịch Thiên. Phập....Phập..... Hàng trăm muổi gươm,giáo,....dâm xuyên qua cơ thể Dịch Thiên thấy tàng cảnh này hai tên nhà Lý gia tưởng chừng như đã giết được Dịch Thiên thê nhưng ngay sau đó thân thể Dịch Thiên như dao động cảu mặt nước ảo ảo huyễn huyễn bồng bền..... Đệ nhị biến- Ảo ảnh hai chiều. Ngay trong lúc nguy hiểm nhất Dịch Thiên đã tức khắc sử dụng đến Ảo ảnh hai chiều làm tăng tính bất ngờ của trận đấu,như u linh vô thanh vô tức xuất hiện phía sau lưng của Lý Mạnh,nấm đám của Dịch Thiên chứa đầy kình lực đấm thẳng vào lưng gã . Phụt " khốn kiếp!" Bị đánh lén một đòn này khiên gã nặng nề rơi trên mặt đất phun ra một bụng máu.Hắn tức giận nâng thương lên sau đó đấu khí chảy cuồng cuộn vào mũi thương. Xuyên Vân Hỏa Liệt Thương. Đây tuyệt đối là một xát chiêu a! Thế nhưng để thi triển chiêu thức này cần tốn chút thời gian.Lý Tống cũng bay đến gần Lý Mạnh để bảo hộ.Hình như Dịch Thiên cũng cảm nhận được chiêu thức khá mạnh này ,hắn không dám chậm trễ “ tiên hạ thủ vi cường” Ra tay trước mới là thượng sách,hắn nhanh chóng biến ảo nhiều phương vị sau đó xuất hiện ngay sau lưng hai gã quyền đầu mạnh mẽ như thái sơn đấm thẳng về hai kẻ nhà Lý gia. Ầm. Quyền cảu Dịch Thiên xuyên qua cơ thể hai gã. Tàn ảnh! “ Mắc Mưu rồi!” Dịch Thiên biết mình đã bị mắc lừa ,sắc mặt hắn sa sầm xuống,hai bóng đen ngay tức thì xuất hiện sau lưng Dịch Thiên một ngọn thương đấu khí đỏ như máu,cùng một trượng ảnh màu xanh lục lao đến........
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang