[Dịch]Thiên Ma Kiếm - Sưu tầm
Chương 57 : Rắc Rối
.
T/g:Vì đây là tác phẩm đầu tay của Lão Bất Hối ta, ta đã mắc một số lỗi đa phần là lỗi chính tả viết sai từ( do đánh máy tính chưa quen).Vậy nên mong mọi người thông cảm và bỏ qua cho,lão ta sẽ cố gắng khắc phục nhược điểm này và trong những chương tới đây sẽ nâng cao mức độ hấp dẫn của truyện.Cảm ơn mọi người đã luôn quan tâm ủng hộ cho truyện Thiên Ma Kiếm ( P/s: diễn đàn khác có lấy truyện về xin copy dòng này luôn nghe)
Bên trong kì sĩ phủ.Tại một khu biệt viện,Dịch Thiên cùng Mạc vĩnh vẫn tiếp tục đối chiến không ngừng,hai người bọn họ đánh đến nổi không biết khuôn viên quanh nhà của Mạc Vĩnh gần như đã bị phá nát.Điều kì lạ ờ trận chiến này chính là sự hưng phấn đến kì lạ giữa hai người,có lẽ,là vì kiếm được đối thủ mạnh ngang tài nên kích phát ý chí cả hai.
“Ha...Ha...”-Một tràng cười dài từ giữa sân.Mạc Vĩnh giọng ầm ầm nói to:” tiểu huynh đệ đã lâu rồi không đánh được một trận sãng khoái đến như vậy,mặc dù cậu có các chiêu thức lợi hài và cũng không kém phần kì lạ nhưng cũng không làm gì được ta.”
Những điều Mạc Vĩnh nói hoàn toàn chính xác, mặc dù Dịch Thiên cứ hết lần này đến lần khác sử dụng Thiên Ma Biến tàn ảnh và ảo ảnh kết hợp với tốc độ của bản thân những cũng chẳng thể nào làm gì được Mạc Vĩnh cứ gằng co mãi như vậy. Có thể nói đây chính là sự chênh lệch về cấp độ.
“ hộc hộc”- Đứng trên một cành cây Dịch Thiên nặng nề thở liên tục,dù sao hắn cũng là một con người a,dù thế nào đi nữa việc xử dụng liên tục các chiêu cùng tốc độ luôn được đề thăng cực hạn khiến hắn cũng cảm thấy rất mệt.Mặc dù hắn vẫn còn nhiều con ác chủ bài chưa lật nhưng dù sao hắn vẫn muốn qua trận chiến này để thử nghiệm trình độ bản thân hơn.
Có lẽ, Mạc Vĩnh cũng nhận ra điều này hắn cũng không muốn tốn nhiều thời gian nữa liền nói:
- Tiểu huynh đệ,chúng ta cùng tung ra đòn quyết định đi!
Như trúng ý của mình Dịch Thiên gật đầu hắn phóng từ cành cây mình đang đứng lên trên cao xoay ngược một vòng sau đó lau thẳng xuống như thế đại bàng bắt mồi nhắm hướng Mạc Vĩnh phóng đến như tên bắn.
Trên mặt Mạc Vĩnh đã thu lại tiếu ý lúc nãy,hắn vô cùng cẩn trọng bời ngay từ lúc giao chiến nhìn thấy các chiêu thức cảu Dịch Thiên cùng chiến lực kinh hồn của chàng hắn đã bỏ đi cái gọi là chênh lệch thực lực rôi!
Dịch Thiên đang càng ngày càng lao đến gần Mạc Vĩnh,nắm đấm của Dịch Thiên ẩn chứa kình lực kinh hồn vẫn cứ xé gió mà lao đến.
Kì lạ thay Mạc Vĩnh vẫn rất bình tĩnh.
Khi nấm đấm Dịch Thiên còn cách Mạc Vĩnh chừng nửa mét,bất ngờ thân người của Mạc Vĩnh dịch chuyển sang bên một khoảng nhỏ đủ để tránh quyền đầu sau đó nhanh như chớp một nắm đấm chứa kình lực từ dưới đánh lên đấm thẳng vào bụng của Dịch Thiên.
Nắm đúng thời điểm!
Trong một khoảnh khắc vô cùng nhỏ Mạc Vĩnh đã vừa tránh đòn của Dịch Thiên vừa tung một cú đấm móc thẳng vào bụng của Dịch Thiên.
Rầm!
Bị đánh một đòn mạnh khiến Dịch Thiên văng ra nặng nề rơi xuống đất,từ cuống họng một chất dịch lỏng ngọt ngọt như muốn đi ra những vẫn bị Dịch Thiên cố sức nuốt ngược trờ lại.Quần áo hoàn toàn rách tả tơi.
Thua!
Trận đánh này Dịch Thiên đã thua,và cũng là trận chiến duy nhất trước giờ hắn thua.Mạc Vĩnh bước từng bước đến bên cạnh Dịch Thiên giúp hắn đứng dậy sau đó nói:
- Trong chiến đấu vẫn biết tốc độ cao rất có lợi thế nhưng có một điều quan trọng chính là biết nắm thời điểm đúng lúc nhất mà tung đòn quyết định.Dịch Thiên tiểu huynh đệ ngươi tuy lần này thua ta nhưng ngươi rất có tư chất.Trận thua này có lẽ vì ngươi chưa có kinh nghiệm chiến đấu nhiều cho nên thua ta,trong tương lai thực sự không biết ngươi còn mạnh hơn ta biết bao nhiêu lần.
Mạc Vĩnh tuy là một người cởi mở vui tính,nhung giờ phút này hắn lại vô cùng nghiêm trang rất giống một vị tiền bối nhắc nhờ hậu bối vậy.
Dịch Thiên vốn cũng chẳng phải là người tầm thường gì,hắn không phải là người mới vì thua một trận mà trờ nên yếu nhược.Dịch Thiên cười gật.
Hai người nhìn vào cảnh tượng xung quanh sau trận chiến bỗng cười to,Mạc Vĩnh nói đùa:
- Xem ra tối này ta phải ngủ ngoài trời rồi!
Xung quanh đã phá hủy gần như hoàn toàn,nhà Mạc Vĩnh chỉ còn môt nửa.
Vốn chuyện giao tranh trong kì sĩ phủ đã gần như là chuyện bình thường cho nên từ lúc Mạc Vĩnh và Dịch Thiên giao chiến đến giờ cũng không làm nhiều người quá chú ý,hơn nữa hôm nay là ngày chúc mừng Đại Công Chúa tròn 20 tuổi vì thế nên ở trong phủ cũng không có quá nhiều người,đa phần họ đều đến dự tiệc.
Cùng Mạc Vĩnh vào bên trong hắn cười nói:
- Tiểu huynh đệ,trang phục ngươi đã hỏng cả rồi lấy đồ ta mặc tạm nhé.
Dịch Thiên cười đáp:
- Cảm ơn,nhưng ta có đem theo đồ.
Lấy từ trong giới chỉ ra một bộ đồ mới mặc lại đường hoàng sau đó hai người ngồi xuống bên cạnh bàn bắt đầu nói chuyện,đa phần là Mạc Vĩnh đang truyền những kinh nghiệm giao đấu của mình cho Dịch Thiên.
Dịch Thiên vô cùng cảm kích với sự chiếu cố này hắn cũng không tiện dấu nữa liền nói mình vốn không phải là người của kì sĩ phủ,vốn chỉ là đi dự tiệc Đại công chúa nên đi lạc vào đây.Nghe xong Mạc Vĩnh có chút ngạc nhiên nhưng sau đó cũng cười to nói:
- Không sao,gặp nhau là có duyên ta đây không quan trọng nhiều vẫn đề đó.Được rồi bây giờ chắc bổi tiệc đã bắt đầu rồi ngươi nên quay về đó đi.
Dịch thiên chắp tay chào từ biệt sau đó nhanh chóng rời khỏi kì sĩ phủ.Thực ra ban đầu Dịch Thiên cũng muốn rời dây từ sớm để tránh bọn người Như Ý lo lắng thế nhưng việc Mạc Vĩnh bảo sẽ truyền một số kinh nghiệm gai đấu,điều mà hắn còn thiếu nhất cho đến giờ khiến hắn không tài nào rời đi được.
Trăng lên kéo theo màng đêm lung linh sự kết hợp của trăm ngàn vì sao như vẽ lên một bức tranh huyền ảo.
Dịch Thiên không muốn gây nhiều sự chú ý cho nhiều ngươi nên hắn đã sừ dụng tốc độ cực nhanh của mình phóng đi trên đường trờ về nơi tổ chức buổi tiệc.
Tốc độ Dịch Thiên được đẩy đến cực hạn,dù mới giao chiến với Mạc vĩnh xong nhưng dù sao đây cũng chỉ là trận giao hữu cho nên hai bên đều không tung toàn bộ thực lực.Hơn nữa Công pháp Dịch Thiên tu luyện chính là Thiên Ma thần công độc nhất vô nhị,nó hấp thụ thiên địa linh khí liên tục để bổ xung cho cơ thể người luyện.Hít thở cũng là một dạng như thế.
Ngay khi sắp đến nơi Dịch Thiên như có cảm giác đất dưới chân mình trở nên đặc quánh lại vô cùng khó bước đi.Không khí xung quanh cũng có chút thay đổi,trở nên vô cùng khó hít thở,trước mặt bất ngờ xuất hiện một tầng năng lượng chắn đường,sau đó là 4 người tay cầm trượng xuất hiện trước mặt Dịch Thiên.Một người trong số đó lên tiếng:
- Ngươi là ai tại sao lại tự tiện xông vào nơi này!
Dịch Thiên chưa trả lời thì một người đứng cạnh đó lại lên tiếng:
- Hướng ngươi đi tới chính là từ kì sĩ phủ,vậy hãy mau lấy lệnh bài chứng minh thân phận ra đây.
Lệnh Bài? Hắn có sao?
Dịch Thiên lắc đầu đáp:
- Ta không phải là người kì sĩ phủ,chẳng qua lúc đầu là đi lạc cho nên bây giờ mới đến đây được.
Đi lạc? Bốn vị pháp sư nheo mắt sau đó nói:
- Trông ngươi rất đáng ngờ có thể là một tên sát thủ của nước ngoài phái vào nhằm phá hoại buổi lễ.Bắt hắn lại!.
Không cho Dịch Thiên kịp phân trần bốn người liền lăng không đứng trên trời bốn góc bao quanh Dịch Thiên,miệng bốn người khẽ đọc thần chú.
Dịch Thiên biết rắc rối đã đến hắn bây giờ không muốn gây chiến,ờ đây rất gần nơi buổi lễ diễn ra nếu có đánh nhau sẽ gây náo động và khiến nhiều cường giả lao đến,như vậy rắc rối càng rắc rối hơn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện