[Dịch]Thiên Ma Kiếm - Sưu tầm
Chương 52 : Ngũ Hành Sơn- Ngũ Đại Tông Môn
.
Đêm tối âm u,từng cơn gió rít gào như những tiếng thét ai oán của người nào đó.
Trong khu rừng âm u chỉ có những tiếng xì xào của lá cây,một bóng người oạng chonagj đi khi vững liên tục phải bám vào các gốc cây mới có thể nhác từng bước chân đi được.Người này trong bóng tối nên khó nhìn ra được khuôn mặt thế những cũng có thể thấy hắn ta có mái tóc màu đỏ như huyết,thân trên không mặc áo đẻ lộ ngực.
“ Khốn kiếp thật! Nếu không phải vì tac dụng phụ của kĩ năng Huyết sắc Cự Linh chưởng ta đã có thể lấy đầu 2 tên đó về có khi lập được chút chiến tích mà được thưởng lợi,hãy đợi đấy ta sẽ tìm hai người các ngươi đòi cả vốn lẫn lời.”- Vừ loạng choạng đi tên tóc đỏ kia không ai khác chính là kẻ mới vừa rồi đánh với hai người lục Thanh,hắn ta tỏ ra khá là tức hận vì không thể giết chết được Lục thanh và Mộc Uyển.
“ Xem ra ngươi có vẻ không cam lòng lắm nhỉ?”
Âm tanh trầm bổng như tiếng gọi từ địa ngục vang lên khiến trong lòng tên tóc đỏ kia trỗi dậy một cảm giác bất an.
“ Ai? Có giỏi thì ra mặt đi đừng có lén lén lút lút lẫn trốn như vậy!”
“ ngươi nghĩ ta trốn ngươi sao? Ha...ha... ta đứng đây nãy giờ mà ngươi có thấy đâu?
Lần này âm thanh kia không còn vang vọng khắp khu rừng nữa nó rõ ràng hơn rất nhiều.
“ Mẹ nó,có giỏ thì ra mặt đi!”- Tên tóc đỏ có vẻ đã không giữ được bình tĩnh hắn ta điên cuồng chửi bới đôi mắt đảo khắp bốn phương tám hướng nhằm tìm ra vị trí nơi phát ra âm thanh.
“Vù”
Vô thanh vô tức suất hiện ngay sau lưng tên thanh niên tóc đỏ,Dịch Thiên thật giống như quỷ vậy tên thanh niên tóc đỏ kia hoàn toàn chưa hề nhận ra Dịch Thiên đang đứng ngay sau lưng hắn.
“ Vĩnh biệt”
Dịch Thiên nói nhỏ một câu nhưng hàm ý sắc lạnh vô cùng, tên thanh niên tóc đỏ kia sau khi nghe thì cảm thấy toàn thân nổi lên một trận tê tái.Hắn không thể tin được rằng ngay trên cổ mình đã có một vết cắt thật sâu mà hắn không hề hay biết.
Chết không kịp ngáp!
Ngã dài trên đất,dòng máu tươi đỏ thẫm bắt đầu chảy dài.Dịch Thiên nhìn người mà mình giết kia dưới chân mà hắn cảm thán không thôi.Quả thực từng cái ngày mà hắn đến thế giói này đây là lần đầu tiên hắn giết người a.Mặc dù Cô cô Long Vũ của hắn từng khuyên hắn rất nhiều “ Ở cái thể giới này cường giả vi tôn,không có khái niệm nhân từ với bất kì ai cả?”
Biết là thế nhưng dù sao hắn cũng đâu phải là người dến từ thế giới này hắn luôn quý trọng tính mạng con người.Nếu như không phải lần này bị Long Vũ bắt ép phải giết tên này thì hắn cũng không phải ra tay rồi!
Long Vũ xuất hiện bên cạnh Dịch Thiên nhìn tên thanh niên tóc đỏ kia sau đó nàng vung tay nhẹ một luồng ngũ sắc quang mang bắn thẳng về phía xác tên tóc đỏ chỉ trong chốc lát cái xác đó như bọt biển tan thành ngàn mảnh.
Cô Cô!
Long Vũ không nói gì chỉ đáp lại một câu trở về rồi ta sẽ nói hết cho ngươi hiểu?
Dịch Thiên cũng không muốn làm mất quá nhiều thời gian hắn ngay lập tức phi thân trở về Nhà khách hoàng gia.
Về đến trước nhà khách hoàng gia trời cũng đã nữa đêm,con đường lớn bây giờ chỉ còn vài người thưa thớt đi qua.Nhà nhà đều tắt đèn đóng cửa.
Dịch Thiên phi thân qua bờ tưởng của nhà khách sau đó đi thẳng đến phòng của mình.Vào đến phòng hắn cũng không hề đốt đèn.đến thẳng cửa sổ ngồi trên đó.Long Vũ lại một lần nữa hiện ra nàng nhìn khuôn mặt tuấn tú của người thanh niên trước mặt mà thở dài trong lòng.
Dịch Thiên nhìn Long Vũ nói:
- Cô Cô bây giờ người có thể nói cho ta hết tất cả được chứ?
Long Vũ gật đầu nói:
Cảnh trí nào hơn cảnh trí này,
Bồng Lai tiên cảnh hẳn là đây.
Núi chen sắc đá pha màu gấm,
Chùa nức hơi hương khói lộn mây.
- Ngũ Hành sơn chính là Một thánh địa của Tu chân giới trên Tiên Ma đại Lục.Tại đó chia ra thành 5 ngọn núi Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.Mỗi ngọn núi tượng trưng cho một hệ nguyên tố trên trời đất.Cảnh sắc trên năm ngọn núi này đều thuộc vào loại tiên cảnh trong chốn nhân gian.
- Trên đỉnh năm ngọn núi đó gồm có 5 tông phái mà người dời thường gọi là Ngũ Hành Tông Môn.Kim sơn- La Hán Tự, Mộc Sơn- Cổ Mộc Môn, Thủy sơn- Vân Ảnh Môn, Hỏa sơn- Thanh Vân môn,Thổ Sơn- Thiên Hoành Môn.
Đây cũng chính là 5 tông phái có cường lực mạnh nhất đại lục có tiếng nói lớn nhất.Đừng nói hoàng đế ngay cả một vị tu giả dạt đến lục giai cảnh giới cũng không dám động vào một trong 5 tông môn này.Việc được làm môn hạ đệ từ ở đây chính là niềm mơ ước của không biết bao nhiêu người a.
Nói đến đây toàn thân Dịch Thiên không hiểu sao bắt đầu máu huyết sôi sục,sôi sục không phải ví sợ hãi mà là vì chiến ý của hắn lúc này dân lên vô cùng cao nếu có cơ hội hắn muốn một làn được đọ sức với những cường giả chân chính này.
Thấy thần sắc của Dịch Thiên có vẻ như đang nghĩ ngợi điều gì Long VŨ như hiểu ra tất cả,trên môi lộ ra một nụ cười thần bí.Nàng nói tiếp:
- Việc ngươi nghe người ta nói đến trước đây năm ngọn núi Kim Mộc THủy hỏa thổ bắn lên trời 5 luồn sáng chính là vì Thiên Ma Kiếm.
Dịch Thiên ngay lập tức hỏi: ‘ Tại sao chuyện này lại có liên quan đến Thiên Ma kiếm”
Long vũ đáp:
- Bởi vì trên Năm ngọn núi đó có đặt một trận pháp từ thời thượng cổ,nó có thể cảm ứng được việc Thiên Ma Kiếm xuất hiện.Thiên Ma Kiếm một thần kiếm không chính không tà trong nhu có cương trong cương có nhu. Chính là một kiện vũ khí độc bá thiên hạ.
Dịch Thiên xoa xoa ngón tay lên trên ấn kí Thiên Ma Kiếm trước ngực sau đó hắn lại hỏi: “Đệ tử thấy hai người Lục Thanh và Mộc Uyển kia bị gã tóc đỏ kia gọi là người của Ngũ hành Vậy? “
Long Vũ gật đầu nói:
- Họ là người của Cổ Mộc Môn.
Dịch Thiên lại hỏi:
- Thế Ma Môn thì sao?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện