[Dịch]Thiên Ma Kiếm - Sưu tầm
Chương 12 : Thoát Khốn
.
Bên trong bụng Hồ Ly,sâu trong dạ dày của con hồ ly này,Dịch Thiên vừa mới từ cõi chết bò ra,trải qua tình huống vừa rồi hắn thực sự là sởn gai óc mà…
Trong lúc Dịch Thiên còn tập trung tinh thần vào cái lỗ lồi vừa mới bắn chất dịch kia,không biết từ đâu lại có thêm 2 luồng chất dịch nữa bắn về phía Dịch thiên,nhận ra có âm thanh khác lạ,dịch thiên ngước mắt nhìn lên trên,hình như có gì đó đang bắn đến.
“nguy”
Sau khi xác định được đó chính là chất lỏng vừa mới bắn mình,dịch thiên trợn mắt hét lớn.Nhanh chóng tránh sang bên phải,1 luồng chất dịch khác lại lại bắn đến bên dịch Thiên vừa mới tránh,hắn lại nhanh chóng lăn sang trái.Không kịp để dịch Thiên thở liên tiếp 3-4 luồng chất lỏng nữa bắn tới,cứ như vậy nhắm vào dịch thiên mà lao đến như tên bắn.Nói thì chậm nhưng diễn biến lúc đó cực kì nhanh nếu như không có 1 năm đi săn phải chiến đấu,vật lộn với nhiều loại thú tạo cho dịch Thiên có được 1 độ linh hoạt,nhanh nhẹn nhất định chắc chắn hắn đã chết chứ không cầm cựu lâu như vậy.
Liên tục bị tấn công mà không có cách gì phản khán,cực kì chật vật,lúc nhảy trái lúc nhảy phải…..Bây giờ Dịch thiên trên người để mình trần,chỉ manh mỗi chiếc quần dài.Dịch Thiên liếc mắt nhìn cái áo của mình đang bốc khói một cách vô cùng nhanh chóng,hắn bắt đắc dĩ lắc đầu,hắn thầm rủa con Hồ Ly đã hại mình bị rơi vào hoàn cảnh này.
Hắn biết không nên nán lại đây quá lâu,Dịch Thiên hạ quyết tâm không nên nán lại đây quá lâu,hắn sẽ men theo dường cũ mà trở về.
“phù” Thở dài một hơi lấy toàn bộ sức cho đợt “nước rút” thoát khỏi cái đóng dịch tiêu hóa này
“a….” hét lớn một tiếng Dịch Thiên cắm đầu chạy thật nhanh. “phụt…Phụt…Phụt…” liên tiếp 3 lần bắn chất dịch về phía Dịch Thiên,tiếc là vẫn hụt,trong gang tất.Dịch Thiên cắm đầu chạy lúc thì nhảy né lúc thì cúi đầu toàn bộ đều làm theo cảm giác nhạy bén của mình.
“á…”1 phần nhỏ chất lỏng kia bắn trúng vào vai dịch thiên khiến cho da ngay lập tức bị ăn mòn,bốc khói,lượng ăn mòn này quả thực khủng bố,chỉ cần chút ít cũng đử làm cho 1 mảng da cảu dịch thiên bốc khói…Theo đó máu dần dần lan ra máu bắt đầu chảy xuống tay,rồi lưng của Dịch Thiên.
Dịch Thiên cắn răng chịu đựng,đầu tràn đầy mồ hôi nhưng cũng không dừng lại,cứ tiếp tục như chạy,chạy và chạy.Sau lưng những luồng chất dịch kia không ngừng bắn vào Dịch Thiên.
“a” Chạy mãi cuối cùng Dịch Thiên cũng kiệt lực ra hắn ngã nhào ra mặt đất thở hồng hộc,xoay đầu nhìn đằng sau thấy các luồng chất dịch kia không còn bắn về phía hắn nữa.Hắn cười ha hả nói:
“Cuối cùng cũng đã thoát được a…,Lão Thiên cũng còn có chút nhân tính không cho ta chết cách vô vị ha….ha…”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện